con chó Ma
-
25.03.2011 12:48:05
CON CHÓ MA
( Truyện ngắn của Hồng Hoang-hanoi )
Hò chèo thuyền chắc nhiều người biết còn "hò đưa ma" biết có còn ai nhớ không ?
Dương hồn tôi xin ghi lại môt câu hò cổ xưa của người dân vùng Thanh-Nghệ-Tĩnh thường đánh chuông gõ mõ mà hò khi đưa đám ma :
Dinh tùg dinh, hò đưa linh...
Dinh tùg dinh…hò đưa linh là hò đưa linh ...
Đưa linh phản hồi…Vong linh nay đã về trời…
Chèo ba nhịp bẩy, đưa người , (xa) cách xa…
Dinh tùng dinh…(cắc) dinh tùng dinh …
******
Đâu đó trên trần gian có nơi xác phàm tồn tại là để quan tâm dành điều tốt đẹp cho nhau.
Ở đó người với người là hạnh phúc. Tôi cũg có nhiều kiếp xác phàm được đầu thai ở xứ sở hạnh phúc đó. Để có được hạnh phúc, xứ sở đó đã học được yêu thương trong đau khổ.
Tôi kể lại một chuyện ở kiếp tôi đầu thai nơi đó khi con người với con người chưa phải là hạnh phúc !
Chuyện kể rằng …. Hồi đó nhiều đại ma vươg nổi lên dương gian cai quản những vùg địa lý rộng lớn. Các đại ma vương thường xâm lấn vùng cai quản của nhau . Ma vương nào cũng có những minh triết cao cả cho chiến tranh và quyết liệt chứng minh ai thắg ai bằng mọi giá.
Người người chết, làng mạc cháy, thành phố đổ nát. Mọi xác phàm đều trong tình cảnh chịu đựng đau khổ và chia ly.
Thành phố kia đổ nát ngổn ngang, mặt trận đã chuyển hướng tàn phá, người lính hồi hương với cây nạng gỗ. Nhờ phúc đức ông bà , ông vẫn còn mạng sống để trở về với gia đình đã nhiều năm ngóng chờ.
Ngôi nhà cũ nơi mẹ già, vợ, con ông đang ở đã thành một hố bom to . Trái bom có tên gọi Bom Thông Minh đã rơi trúng ngôi nhà, trúng căn hầm nơi con trai, con gái, vợ và mẹ trú ẩn, ông không còn người thân thích ruột thịt nào nữa. Bây giờ đây ông trở thành niềm thương nhớ tươi sống của một gia đình đã chết hết ,mỗi chiều chiều chống nạng đi tìm kỷ niệm trên con phố đổ nát, nơi xưa kia từng có mái ấm gia đình ông với bạn bè phố phường và nhiều mái ấm khác.
Chính quyền của các ma vương thời đó nhiều việc làm không xuể, chưa thể thu dọn khu phố bị bom biến thành đống gạch vụn này. Ông vẫn chống nạng đi bới tìm trong đống đổ nát những gì cần dùng cho cuộc sống độc thân. Hôm đi ngang ngôi nhà bị bom đánh xập hết tầng trên, thấy có đứa bé khoảng bảy tám tuổi thấp thoáng lẫn đống ngổn ngang. Ông dừng lại quan sát. Vắng quá. Tò mò đi về phía đã nhìn thấy đứa bé. Đi qua vùng đổ vỡ bên ngoài tới khoảng sân trống trải, bên kia là cánh cửa xập xệ hé mở bên trong có ánh đèn dầu. Chắc đứa bé ở đó, đi tới mở cửa, cánh cửa kêu kèn kẹt không thể mở rộng hơn được, ông nghiêng người lách qua.
Xác phàm người lính chưa cảm nhận được ngay nơi này đang có một vong linh bé thơ còn lưu luyến người anh trai chưa chịu nhập vào chốn vĩnh hằng.
Đây là căn buồng còn lại của ngôi nhà đổ, giữa buồng là đứa bé trai ngồi bên cạnh một đứa bé khác nhỏ hơn nó nhiều nằm nhắm mắt mặt ngửa lên trần nhà, một chiếc khăn tắm to cũ đắp kín từ chân đến sát cằm. Nó là em trai của đứa bé đang ngồi.
Bằng nhậy cảm, ông biết đứa bé tý nằm dưới khăn tắm đã chết từ lâu. Ông chuyển cây nạng gỗ sang tay bên kia, từ từ hạ thân mình ngồi xuống bên đứa bé, ông hỏi:
- Em cháu phải không?
- Vâng ạ.
- Cháu ngồi đây làm gì ?
- Cháu canh cho em ngủ ạ.
- Em ngủ bao lâu rồi ?
- Cháu không nhớ, em ngủ lâu rồi không dậy, em cứ ngủ.
- Sao cháu không để em ngủ mà phải ngồi đây ?
- Cháu ngồi canh hễ em lạnh người thì cháu lại ủ ấm cho em ngủ ngon.
- Bác giúp cháu làm cho em ngủ ngon không bao giờ bị lạnh nhé !
- Làm thế nào ạ ?
- Bác cháu mình làm cho em một căn buồng ngủ nhỏ xinh thật kín để gió không làm lạnh em cháu được.
- Làm bây giờ chứ ạ ?
- ...
Người lính chợt thấy gương mặt vàng tái của đứa bé. Ông thò tay vào túi áo khoác, nhớ vẫn còn miếng bánh mì gói kỹ.
- Cháu đói ?
Đứa bé không nói mà gật gật cái đầu, không nhìn lên. Ông lấy miếng bánh ra mở giấy gói đưa bánh cho đứa bé.
- Cháu cứ ăn chỗ bánh này, chờ bác đi lấy thêm.
- Vâng ạ.
Người cựu chiến binh làm những động tác cẩn thận để đứng lên. Ra ngoài trời còn sáng, người lính đã biết chỗ và biết cách tìm được bánh, còn mang về hai trái cam và hai cây nến.
Khi lách người qua cánh cửa kẹt,ông thấy đứa bé nằm úp xấp phủ toàn thân lên xác em nó. Ông từ từ chính xác từng cử động để ngồi xuống, lật vai đứa bé lên tìm cách bế nó, gọi nó là con và nói ngồi dậy nào con trai.
Đứa bé thở rất nhẹ, không làm một cử động gì cản trở . Người chiến binh biết đây sẽ là ruột thịt mới của mình. Ông cúi sát mặt đứa bé ngửi rõ mùi hôi khét khăm khẳm của mớ tóc rất bẩn, ông nói khẽ vào tai nó:
- Con lại thấy em lạnh ?
- Vâng, cháu sợ em bị cảm lạnh.
- Bác và con làm buồng ngủ ấm cho em nhé .
- Cháu muốn làm luôn.
- Con ngồi dậy ăn bánh đã nào.
Còn người chiến binh đã vuốt tóc và sửa lại những xộc xệch trên xác hài nhi. Hai người đi chọn những viên gạch đẹp nhất xếp thành một kim tự tháp nhỏ phủ kín xác hài nhi. Công việc kết thúc đẹp đẽ những viên gạch xếp rất khít mạch. Ông thắp hai cây nến trên đỉnh kim tự tháp rồi cầm tay đứa bé kéo ra đứng trước nấm mộ nổi giữa sàn nhà. Ông nói:
- Con đứng sát bên ta, nào ta và con cùng cúi đầu nghĩ thầm câu “nghìn thu yên nghỉ” và im lặng một phút nhé.
- " Nghìn thu yên nghỉ " là gì hả bác ?
- Đó là câu thần chú gúp cho những người ngủ thật lâu như em con được mãi mãi ấm áp bình an.
- Thế là "úm ba la xì bùa " hả bác ?
- Còn hơn thế con ạ , nào con và ta cùng cúi đầu yên lặng một phút nhé.
******
Người thương binh cô độc nhận đứa con trai từ hoang tàn của chiến tranh. Khi dắt đứa bé đi về nơi ở của ông, nó có vẻ chưa yên lòng thỉnh thoảng ngoái đầu nhìn lại ngôi nhà đổ.
Đứa bé kéo tay người lính nói:
- Bác ơi trong ngôi nhà đổ vắg lạnh lắm !
- Không sao đâu buồng ngủ mới của em con đẹp lắm chắc chắn và ấm lắm gió lạnh không vào được đâu, đi
nào con đừng ngoái lại nữa, từ nay con gọi ta là bố nhé ?
- Vâng bố ơi…
- Bố nói cho con biết một điều bí mật nhé
- vâng
- Ai đó có một người yêu thương bền bỉ thì ngủ bất kỳ ở đâu kể cả mãi không dậy cũng sẽ ấm áp và không bị cảm lạnh con ạ. Còn đêm nay bố con mình sẽ ngủ bên nhau.
- Thật thế không bố?
- Thật thế con trai ạ . Người lính không bao giờ nói dối. Từ nay bố con mình luôn luôn bên nhau.
Nét mặt đứa bé rạng rỡ trong ánh sáng mờ của chiều muộn, nó ôm cánh tay người cựu chiến binh đi sóng đôi bên ông, cứ đi vài bước lại nhẩy chân sáo vì trong lòng niềm bình an vui sướng dâng đầy.
Còn người lính thì nghĩ sẽ cho con trai ăn no ngủ say cái đã . Tắm gội , quần áo mới và học hành là ngày mai nữa .
******
Âm hồn đứa em hài nhi còn vương vấn lởn vởn theo người ah trai vừa mới đây đã lấy thân mình nằm phủ ấp sưởi ấm cho xác chết giá lạnh của nó .Âm hồn không chịu "nghìn thu biền biệt".
Thấy sự lưu luyến âm dương quá mức ,dương hồn tôi đã khuyên nhủ hồn ma thôi đi đừng ám theo người thương nhớ của mình nữa, làm như thế là âm dương hại lẫn nhau .
Âm hồn đã không nghe khuyên bảo của tôi ,nhất định không cam tâm rời xa dương hồn người anh trai đang đi theo người cựu chiến binh .Âm hồn còn cự lại rằng tôi còn dương là dương hồn sao thấu được lẽ nghìn thu biền biệt ,cho dù dương hồn tôi đang còn là "hồn đấng sơ sinh" đương còn khả năng hiểu biết rộng khắp cao sâu.
Trong khoảnh khăc cực kỳ ngắn dương hồn tôi hiểu ra dẫu cõi âm dương là nhỏ bé vẫn có nhiều những điều bất khả kháng , đành vớt vát mách nước thiện cuối cùng cho một hồn ma mông muội mịt mù tình thương.
- Ơ hờ...ô hô...hơ ơ... Âm hồn hài nhi ơi đừng làm như vậy , làm như vậy là đầy đọa cả hồn và thân xác dương gian của người mình yêu thương .Nếu quả thực hồn ma còn nặng kiếp trần chưa dứt được, tôi sẽ bảo cho cách khác có thể lưu lại được cõi dương một thời gian , Âm hồn có thuận theo ý thiện của tôi không ?
- Vâng, âm hồn hiểu ra rồi . Âm hồn thuận theo mách bảo của dương hồn đây.
- Vậy hãy nhập hồn ma vào xác chó con hay mèo con mà sống lại rồi tìm đến hưởng dương cùng với anh trai .
Tôi đã chỉ cho ở đống rác chỗ ngã tư nơi cha con người lính sắp đi ngang qua , có xác chết chú cún con còn tươi mới, hồn ma hãy nhập vào đó mà sống lại.
******
Người cựu chiến binh và đứa bé đi gần tới ngã tư phía trước, thấy có con cún nhỏ bốn mắt ,mõm và mặt đen xì , đôi mắt giả màu vàng đất nổi bật hơn đôi mắt thật ,cún con có bộ lông xù soăn nâu đậm ánh hung đỏ như lông ngựa đang đứng sẵn vẫy đuôi rối rit chờ họ đi tới lao ra đi cùng, rồi lăng săng chạy trước họ mà mừng cuống cuồng .
******
Mong cho dương thế có ma thì chỉ có những con ma hiền lương lưu luyến trần gian vì chữ tình như chú chó ma này , chứ đừng vì hận thù và lòng tham không thỏa mà lưu lại trần gian kểt thành bè bọn tà ma , kết thành lũ "kẻ thù của hạnh phúc" .
Ơ hờ , ô hô ơ hờ , dih tùg dih...dinh tùng dinh...
Cư xá Bắc Hải TPHCM ngày 26.6.2009
Hồng Hoang
.