Thơ
Xin chào,
Đêm dài với siêu trăng,
Tôi cảm thấy thật mát mẻ,
Thở nhẹ một hơi dài,
Tôi bắt đầu làm thơ,
Sao không còn câu chữ theo vần,
Vần theo ai?
Tôi tự tại một mình,
Để dòng đời dẫn dắt,
Lạc lối nhưng không lạc lòng,
Như vậy cũng là hạnh phúc!
Là mộng mơ không thực,
Nhưng em ơi, trên đời này...
Chỉ có nụ cười của em,
Chỉ có vậy thôi,
Thật tình,
Cuộc đời đẹp mà điên đảo quá,
Tôi làm thơ tự do,
Đi tìm quy luật của hỗn mang,
Chợt nhớ đến em,
Mà không,
Chỉ là hoài niệm về em,
Chỉ là làn gió thoảng,
Tôi lại thở dài,
Tôi trải lòng trên ảo tưởng,
Tôi với em trên hành tinh này,
Chẳng được chút riêng tư,
Thật là...
Hoang tưởng,
Thôi đừng trách móc,
Chẳng phải ngại ngùng,
Ta quan tâm đến nhau
Rồi hãy bỏ mặc nhau...
Tặng người ra đi.
Thà,
Thà viết ra đây,
Những dòng chữ nhỏ,
Thà làm con thỏ,
Gõ mỏ cành cây,
Thà làm sợi dây,
Kéo dài sự sống,
Thà làm gà trống,
Ngực nóng đuôi dài,
Thà hổng thuộc bài,
Chơi trăng chơi chuột,
Thà làm khúc ruột,
Đứt đoạn nửa chừng,
Thà khóc lưng lưng,
Rồi thôi chẳng nhớ,
Thà cầm đôi vớ,
Chạy tới ngày mai,
Thà giết được ai,
Để hoài tự kỉ,
Thà làm ác quỷ,
Để có cuộc đời,
Thà ngắm mưa rơi,
Cho lời gió thoảng,
Thà rằng khủng hoảng,
Chứ không lạc loài,
Ai đọc thơ này,
Xin đừng để ý,
Còn bằng để ý,
Thì cũng muộn rồi...
Làm thơ,
Ngồi trông thi hứng nổi lên đầy,
Trông hoài chẳng thấy... chán... đi đây,
Đi tìm câu chữ nào để ghép,
Ghép chữ vào cho khớp vần này,
Vần thơ tứ tuyệt đặt ở đây,
Vần thờ lục bát xếp như vầy,
Sao nghe sáo rỗng hồn thơ ấy,
Thơ mà xếp chữ có gì hay?
Nhưng...
Gặp,
Khi tôi gặp em, tôi chỉ muốn
Muốn nhiều nhưng chẳng mở được lời,
Người ta cứ lạc bi xoay chuyển,
Còn tôi mong mỏi một đôi câu...
Vì sao tôi chẳng thể tell you?
Chuyện có gì đâu cứ lù khù,
Mắt nhìn chạm mắt tim đau thắt,
Lẳng lặng hồn tôi vương tiếng ru,
Cũng tại vì tôi đây quá ngu,
Để em ra cửa mặt đỏ phù,
Em nhìn không nói... chờ tôi nói,
Tôi chỉ chào em... khẽ see you,
Xin chào tim tím bụi hoa,
Nắng mai len nhẹ loà xoà tán thơ,
Xin chào tím ngắt chân trời,
Bóng nào lẻ bước giữa đời quanh hiu...
Precious Stone
Kính chào Ngọc Thạch LẺ BÓNG TÍM BUỒN Em là bụi Tím cô đơn Lẻ loi chiếc bóng chiều mơn man sầu Bên đồi ngọn cỏ dầu dầu Tím buồn lẻ bóng chìm sâu nỗi niềm Tím buồn góc nhỏ sầu riêng Bước chân lữ khách lảng nghiêng gót về
LẺ BÓNG
Tím ơi đừng mãi âu sầu,
Gọt đài xin cứ một màu mộng mơ,
Nỗi niềm to nhỏ bâng quơ,
Được thì xin lấy vần thơ giãi bày...
Đêm nay đong ánh trăng đầy,
Rọi hòn đá cuội nằm say bóng ngà.
Precious Stone
VÙNG TRỜI XANH HY VỌNG
Em thôi làm Tím hoa sầu
Mà là trời rộng một màu thiên thanh
Cánh cò bay tận trời xanh
Cho đầy hy vọng bên gành ước mơ
Quê hương người đợi từng giờ
Em xin gửi nhớ vần thơ hẹn về
LẺ BÓNG
Gặp,
Khi tôi gặp em, tôi chỉ muốn
Muốn nhiều nhưng chẳng mở được lời,
Người ta cứ lạc bi xoay chuyển,
Còn tôi mong mỏi một đôi câu...
Vì sao tôi chẳng thể tell you?
Chuyện có gì đâu cứ lù khù,
Mắt nhìn chạm mắt tim đau thắt,
Lẳng lặng hồn tôi vương tiếng ru,
Cũng tại vì tôi đây quá ngu,
Để em ra cửa mặt đỏ phù,
Em nhìn không nói... chờ tôi nói,
Tôi chỉ chào em... khẽ see you,
Precious Stone
THẤY
Hôm kia qua ngỏ không tell you
Bởi vì mưa gió thổi vù vù
Lật tung cái nón em đâu đấy
Tìm không thấy nón mà see you
Em về thừ mắt trông xa mù
Ai nhìn cũng bảo là mi bư
...
LẺ BÓNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2011 03:18:12 bởi LẺ BÓNG >
Chào Tím Thiên Thanh ghé góc thơ,
Góc này vui sướng có người vào,
Kể chuyện xa gần nơi xứ lạ,
Để lòng quên nặng nỗi bơ vơ,
Em không phải "Tím", không "Thiên Thanh"
Mà là chiếc bóng theo chân anh (anh nào hổng biết, viết cho vần vậy thôi nha)
Lò cò nhảy nhót đôi chân sáo
Lỡ va người dữ chưởi tanh bành
LẺ BÓNG
Nắng, Nắng tháng Tư, ơi nắng tháng Tư,
Sài Gòn nóng nực, thấy lừ đừ,
Trong người ngột ngạt nôn đi tắm,
Mà lười... nước lạnh... cứ ngồi thừ,
Gọt tô đu đủ ăn giải nhiệt,
Nghe bài giao hưởng đỡ phát điên,
Máy lạnh tốn tiền không dám xả,
Lột quần đi ngủ đỡ thấy phiền.
Hôm nay thấy thiếu cái gì,
Lấy tay xoa bụng lầm lì suy tư...
Hi hi hi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2011 21:55:27 bởi ANVIEN >
Thì ra là vậy, giờ mới biết,
Cảm ơn người đã giải thích liền,
Thôi thì ta cũng coi như đã...
Gặp rồi bỗng lại hoá vô duyên.
Rảnh rang không có chuyện làm,
Buồn buồn lên net càm ràm câu thơ,
Này thơ ta viết ơ hờ,
Viết xong lại thấy ngẩn ngơ chán đời,
Ngang tàn có bị bỏ rơi?
Mộng mơ có bị người người cười chê?
Thành tâm có giống thằng hề?
Vô tâm có hoá ngu nghê tháng ngày?
Sống mà sao giống đoạ đày?
Chơi mà sao thấy đắng cay phận hèn?
Ăn mà sao phải bon chen?
Làm mà sao phải lấy men giải sầu?
Thơ này xin gởi về đâu,
Cho lời gió thoảng một màu lẻ loi
Trích đoạn: Precious Stone
Chào Tím Thiên Thanh ghé góc thơ,
Góc này vui sướng có người vào,
Kể chuyện xa gần nơi xứ lạ,
Để lòng quên nặng nỗi bơ vơ,
Tím chị tui Thiên Thanh anh cả
Biết đâu chừng mình bà con xa
Bửa nay chị Tím đi xí xọn
Đây chị Hồng có được hôn ta?
Hồng Quế
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: