Thơ
Trích đoạn: Precious Stone
Hôm nay thấy thiếu cái gì,
Lấy tay xoa bụng lầm lì suy tư...
Hôm qua cái bụng gầm gừ
Đói tô cháo nóng thèm ru trăng vàng... Bạn ơi! đọc thơ bạn vui quá...xin ghé lại viết theo chút cho vui hơn nhá!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2011 05:51:24 bởi DongSuoiNgot >
Trích đoạn: Precious Stone
Rảnh rang không có chuyện làm,
Buồn buồn lên net càm ràm câu thơ,
Này thơ ta viết ơ hờ,
Viết xong lại thấy ngẩn ngơ chán đời,
Ngang tàn có bị bỏ rơi?
Mộng mơ có bị người người cười chê?
Thành tâm có giống thằng hề?
Vô tâm có hoá ngu nghê tháng ngày?
Sống mà sao giống đoạ đày?
Chơi mà sao thấy đắng cay phận hèn?
Ăn mà sao phải bon chen?
Làm mà sao phải lấy men giải sầu?
Thơ này xin gởi về đâu,
Cho lời gió thoảng một màu lẻ loi
Anh cả tui na ná giống
Hay suy tư rồi thả lõng dây diều
Tối ngày ngồi đó buồn hiu
Than đau cái bụng đủ điều chán ơi!
Hình như ổng bị bỏ rơi
Tật đi tật đứng tật chơi tật ngồi!
Bây giờ ổng cũng cút côi
Giống anh than thở lôi thôi quá trời!
Thơ này buồn quá anh ơi
Tôi gom chút gió thổi bời lên mây
Hồng Quế
Anh bạn à! Đọc thơ anh không biết sao mà tui bắt được vần hoài, chắc tại anh giống anh Thiên Thanh của tui ở nhà cũng y chang vậy đó nhá! Chúc anh chúa nhật vui lên chút đi nào.
Xin chào cô Ngọt ghé chơi,
Chủ đề này cũng hơi hơi bất thường,
Nói hồi chẳng biết nói gì,
Cô ngồi chơi để tui đi trả lời.
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Trích đoạn: Precious Stone
Hôm nay thấy thiếu cái gì,
Lấy tay xoa bụng lầm lì suy tư...
Hôm qua cái bụng gầm gừ
Đói tô cháo nóng thèm ru trăng vàng...
Bạn ơi! đọc thơ bạn vui quá...xin ghé lại viết theo chút cho vui hơn nhá!
Cám ơn cô ghé thăm nuôi,
Thơ vui cái chỗ làm nguôi chiện buồn
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Trích đoạn: Precious Stone
Rảnh rang không có chuyện làm,
Buồn buồn lên net càm ràm câu thơ,
Này thơ ta viết ơ hờ,
Viết xong lại thấy ngẩn ngơ chán đời,
Ngang tàn có bị bỏ rơi?
Mộng mơ có bị người người cười chê?
Thành tâm có giống thằng hề?
Vô tâm có hoá ngu nghê tháng ngày?
Sống mà sao giống đoạ đày?
Chơi mà sao thấy đắng cay phận hèn?
Ăn mà sao phải bon chen?
Làm mà sao phải lấy men giải sầu?
Thơ này xin gởi về đâu,
Cho lời gió thoảng một màu lẻ loi
Anh cả tui na ná giống
Hay suy tư rồi thả lõng dây diều
Tối ngày ngồi đó buồn hiu
Than đau cái bụng đủ điều chán ơi!
Hình như ổng bị bỏ rơi
Tật đi tật đứng tật chơi tật ngồi!
Bây giờ ổng cũng cút côi
Giống anh than thở lôi thôi quá trời!
Thơ này buồn quá anh ơi
Tôi gom chút gió thổi bời lên mây
Hồng Quế
Anh bạn à! Đọc thơ anh không biết sao mà tui bắt được vần hoài, chắc tại anh giống anh Thiên Thanh của tui ở nhà cũng y chang vậy đó nhá! Chúc anh chúa nhật vui lên chút đi nào.
Bình luận của bạn dễ thương ghê. Qua bài thơ của bạn đúng là cũng phần nào tui thấy được tui. Chúc ông anh của bạn may mắn.
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Trích đoạn: Precious Stone
Chào Tím Thiên Thanh ghé góc thơ,
Góc này vui sướng có người vào,
Kể chuyện xa gần nơi xứ lạ,
Để lòng quên nặng nỗi bơ vơ,
Tím chị tui Thiên Thanh anh cả
Biết đâu chừng mình bà con xa
Bửa nay chị Tím đi xí xọn
Đây chị Hồng có được hôn ta?
Hồng Quế
Thiên Thanh con nít tí ti mà
Gia chủ gọi, Nhóc sợ chạy xa
Sợ bị rầy la là nhóc nhỏ
Đọc nhiều thơ, bỏ học la cà
ANVIEN
Cho một người,
Chào nhau trên một diễn đàn,
Cãi nhau trên một chuyện lan man nào,
Giận nhau từ giã cái ào,
Để rồi bực bội vì sao lại buồn...
Viết gì đây, viết gì đây,
Thơ văn bay bướm qua ngày chán chê,
Lòng sao cảm thấy nặng nề,
Viết rồi lại xoá cho tê ngón dài,
Thiên Thanh là con gái nha
Nguyên Thanh là anh 2 mà
Anh em cùng chữ Thanh ạ
Nhưng Thiên khác Nguyên xa
ANVIEN
Trích đoạn: Precious Stone
Viết gì đây, viết gì đây,
Thơ văn bay bướm qua ngày chán chê,
Lòng sao cảm thấy nặng nề,
Viết rồi lại xoá cho tê ngón dài,
Thích cái gì thì viết cái đấy
Vì là chốn ảo vui thơ đầy
Việt Nam văn hoá thanh trong vậy
Đẹp mắt vui lòng người vỗ tay
ANVIEN
Tôi,
Tôi không thành thật với bản thân,
Tôi sống cho qua đoạn tháng ngày,
Tôi tránh đổi thay dù rất muốn,
Tôi không muốn cảm nhận điều hay,
Tôi ngại bon chen trách móc nhau,
Tôi dễ khinh khi kẻ đói nghèo,
Tôi không tôn trọng bề đáng kính,
Tôi làm hư chuyện đã rồi quên,
Tôi ghét con người phán xét tôi,
Tôi luôn giả dối với cuộc đời,
Tôi không mở lòng cho ai cả,
Tôi thích lời khen hơn ý chê,
Tôi thích hận thù và chấp nhất,
Tôi thích hơn thua với ghét ganh,
Tôi muốn mọi điều theo ý muốn,
Tôi không quan trọng chuyện yêu người.
Tôi hèn tôi kém tôi kiêu ngạo,
Tôi chờ tôi trả giá của tôi,
Tôi lì tôi lợm mà cố chấp,
Tôi đau tôi khổ chẳng mở lời.
Tôi,
Tôi không thành thật với bản thân,
Tôi sống cho qua đoạn tháng ngày,
Tôi tránh đổi thay dù rất muốn,
Tôi không muốn cảm nhận điều hay,
Tôi ngại bon chen trách móc nhau,
Tôi dễ khinh khi kẻ đói nghèo,
Tôi không tôn trọng bề đáng kính,
Tôi làm hư chuyện đã rồi quên,
Tôi ghét con người phán xét tôi,
Tôi luôn giả dối với cuộc đời,
Tôi không mở lòng cho ai cả,
Tôi thích lời khen hơn ý chê,
Tôi thích hận thù và chấp nhất,
Tôi thích hơn thua với ghét ganh,
Tôi muốn mọi điều theo ý muốn,
Tôi không quan trọng chuyện yêu người.
Tôi hèn tôi kém tôi kiêu ngạo,
Tôi chờ tôi trả giá của tôi,
Tôi lì tôi lợm mà cố chấp,
Tôi đau tôi khổ chẳng mở lời.
Precious Stone
TA
Ta hổng biết buồn gì hết trơn
Bởi vì ta chẳng có ai hờn
Một mình lẻ bóng vui hoang vắng
Nhìn đất trông trời mãi đẹp luôn
Ta hổng ghét ai hổng giận ai
Mình ta chiếc bóng bên sườn đoài
Vui cùng gió núi chim muôn hót
Ta thấy thiên nhiên đẹp mãi hoài
Ta ngắm sương chiều - trông nắng mai
Khói lam, hồng nắng trời mơ say
Nhìn đâu cũng thấy thiên nhiên đẹp
Trông dáng tím chiều ... bóng ngã soài
Trời trở tiết Đông mưa bụi ray
Đường xưa trắng xoá mờ mi cay
Rưng rưng giọt tím sầu vương mắt
Mưa rớt bên đường - ai khóc ai
Vòm trời vắng lặng cánh chim bay
Uyên sầu lẻ bạn trông xa hoài
Nhạn không về nữa buồn li biệt
Cách trở quan hà - ai nhớ ai
Một mình lẻ bóng đường dài
Mà nghe mưa rớt giọt cay vào lòng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2011 02:37:50 bởi LẺ BÓNG >
Ngô nguyễn xin có mấy lời Hoặc hay, hoặc dở xin người chớ vương Chả ghét ai, cũng chả thương Ghét thương để dạ, vấn vương thêm phiền Chờ ngày khi đã bén duyên Tự nhiên nó đến ấm êm mọi bề Đừng tự trách, đừng tự chê Mấy ai trọn vẹn lời thề trước sau Đừng dỗi hờn giận lẫn nhau Nón thương xin cứ đội đầu mà đi
Trích đoạn: LẺ BÓNG
Tôi,
Tôi không thành thật với bản thân,
Tôi sống cho qua đoạn tháng ngày,
Tôi tránh đổi thay dù rất muốn,
Tôi không muốn cảm nhận điều hay,
Tôi ngại bon chen trách móc nhau,
Tôi dễ khinh khi kẻ đói nghèo,
Tôi không tôn trọng bề đáng kính,
Tôi làm hư chuyện đã rồi quên,
Tôi ghét con người phán xét tôi,
Tôi luôn giả dối với cuộc đời,
Tôi không mở lòng cho ai cả,
Tôi thích lời khen hơn ý chê,
Tôi thích hận thù và chấp nhất,
Tôi thích hơn thua với ghét ganh,
Tôi muốn mọi điều theo ý muốn,
Tôi không quan trọng chuyện yêu người.
Tôi hèn tôi kém tôi kiêu ngạo,
Tôi chờ tôi trả giá của tôi,
Tôi lì tôi lợm mà cố chấp,
Tôi đau tôi khổ chẳng mở lời.
Precious Stone
TA
Ta hổng biết buồn gì hết trơn
Bởi vì ta chẳng có ai hờn
Một mình lẻ bóng vui hoang vắng
Nhìn đất trông trời mãi đẹp luôn
Ta hổng ghét ai hổng giận ai
Mình ta chiếc bóng bên sườn đoài
Vui cùng gió núi chim muôn hót
Ta thấy thiên nhiên đẹp mãi hoài
Ta ngắm sương chiều - trông nắng mai
Khói lam, hồng nắng trời mơ say
Nhìn đâu cũng thấy thiên nhiên đẹp
Trông dáng tím chiều ... bóng ngã soài
Trời trở tiết Đông mưa bụi ray
Đường xưa trắng xoá mờ mi cay
Rưng rưng giọt tím sầu vương mắt
Mưa rớt bên đường - ai khóc ai
Vòm trời vắng lặng cánh chim bay
Uyên sầu lẻ bạn trông xa hoài
Nhạn không về nữa buồn li biệt
Cách trở quan hà - ai nhớ ai
Một mình lẻ bóng đường dài
Mà nghe mưa rớt giọt cay vào lòng
Làm bộ,
Yêu ai để người ta phụ mình,
Buồn ai để người ta cười mình,
Thương ai để người ta chán mình,
Nhớ ai để người ta quên mình,
Trách ai để người ta ghét mình,
Hờn ai để người ta ghẻ mình,
Lạnh ai để người ta nghe mình,
Biết ai để người ta bỏ mình,
Cho ai để người ta quịt mình,
Thấy ai để người ta trốn mình,
Quên ai để người ta gạ mình,
Lờ ai để người ta thích mình...
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thơm
Ngô nguyễn xin có mấy lời
Hoặc hay, hoặc dở xin người chớ vương
Chả ghét ai, cũng chả thương
Ghét thương để dạ, vấn vương thêm phiền
Chờ ngày khi đã bén duyên
Tự nhiên nó đến ấm êm mọi bề
Đừng tự trách, đừng tự chê
Mấy ai trọn vẹn lời thề trước sau
Đừng dỗi hờn giận lẫn nhau
Nón thương xin cứ đội đầu mà đi
Nón thương đã rách nát rồi,
Đội lên cứ thấy bồi hồi nửa đêm...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: