Thơ
Làm bộ,
Yêu ai để người ta phụ mình,
Buồn ai để người ta cười mình,
Thương ai để người ta chán mình,
Nhớ ai để người ta quên mình,
Trách ai để người ta ghét mình,
Hờn ai để người ta ghẻ mình,
Lạnh ai để người ta nghe mình,
Biết ai để người ta bỏ mình,
Cho ai để người ta quịt mình,
Thấy ai để người ta trốn mình,
Quên ai để người ta gạ mình,
Lờ ai để người ta thích mình... Precious Stone
Đi Ô tô hổng đi sao bác đi "bộ" làm chi
Chậm chân chậm cẳng ù lì chẳng tới nơi
Nên cô kia cổ giận bác là đúng rồi
Tại bác ráng chịu - ở đó ngồi thở than
Sao hổng phóng xe chạy mau năn nỉ nàng
Hay là để cháu đón đàng cháu òn ỉ tiếp cho
Nhưng mà hổng làm không công đâu ò
Bác phải đãi cháu một tiệc tôm kho...
tào...
lao !
Nói xong cháu chạy cái ào
Vói ta ra mé cổng rào ngoắc cô:
Cô ơi đừng giận bác khỉ khô
Cháu là khỉ gió xin cô đừng buồn
Bác Precious Stone thương cô thiệt thương
Nhớ cô nước mắt dầm tương khóc hoài
Nước mắt nhiều quá ngập lụt lầu đài
Ướt giò ướt cẳng nên bác ngạy không ra đường
Ngồi một chỗ bác nói rất thương
Khóc hoài khóc huỷ nước mắt ngập đường... hi hi
Hic... bác này chậm chạp quá đi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2011 00:09:00 bởi LẺ BÓNG >
...
Viết gì cũng được cứ viết ra,
Viết ra để thoả chuyện người ta vậy mà,
Vậy mà cũng cứ viết ra,
Viết ra để thoả vậy mà người ta...
Trông ảnh hổng phải người già
Cũng hổng phải trẻ thì ra sồn sồn
Trông ảnh giống người đầu thôn
Hằng ngày công việc bận rộn hoài hà
Trông hình giống bác sĩ ha
Nhìn ngang nhìn dọc hoá ra là người...
Là người... cũng chẳng có sao,
Miễn mình có bạn hiểu nhau được rồi,
Hiểu nhiều hiểu ít vậy thôi,
Chứ còn hiểu hết thì thôi cáo từ. Chiều rồi đi xuống bới cơm,
Ngồi chơi trên net ăn cơm thịt bò...
Trích đoạn: Precious Stone
Là người... cũng chẳng có sao,
Miễn mình có bạn hiểu nhau được rồi,
Hiểu nhiều hiểu ít vậy thôi,
Chứ còn hiểu hết thì thôi cáo từ.
Chiều rồi đi xuống bới cơm,
Ngồi chơi trên net ăn cơm thịt bò...
Thịt bò tái hay bò kho
Ăn chừa Bóng miếng để no với đời
Bới cơm một tộ giống ời
Người ta ngày ấy... đâu rồi... mất tiêu
Hic... hu hu hu... mất tiêu
Bây giờ lối nhỏ buồn hiu
Bóng mờ nhân ảnh - hình liêu xiêu sầu
LẺ BÓNG
(Bác này chơi ăn gian quá nghen)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2011 13:41:47 bởi LẺ BÓNG >
Nhạc xưa,
Ngồi nghe văng vẳng khúc ca xưa,
Nhạc thời nay sao thấy quá khó ưa,
Nhạc gì không ra nhạc... xưa,
Để ai cứ mãi nắng mưa với đời,
Bình thường cũng chẳng ai chơi,
Chờ khi nghe nhạc vơi vơi lại gần...
CNON
Chủ Nhật ở nhà đón Phục Sinh,
Người ta đi lễ còn mình thì không,
Ở nhà lên net ngông ngông,
Giở trò xin tội cho lòng thẹn thêm...
Chủ Nhật ở nhà chỉ vậy thôi,
Thở dài chỉ tổ thêm nhức đầu,
Xem tivi, ăn bánh ngọt rồi thư giãn,
Phục Sinh vui vẻ~! Viết vài câu chữ thẩn thơ,
Chúa ơi, con chẳng ra gì... là sao?!
Trích đoạn: Precious Stone
CNON
Chủ Nhật ở nhà đón Phục Sinh,
Người ta đi lễ còn mình thì không,
Ở nhà lên net ngông ngông,
Giở trò xin tội cho lòng thẹn thêm...
Chủ Nhật ở nhà chỉ vậy thôi,
Thở dài chỉ tổ thêm nhức đầu,
Xem tivi, ăn bánh ngọt rồi thư giãn,
Phục Sinh vui vẻ~!
Viết vài câu chữ thẩn thơ,
Chúa ơi, con chẳng ra gì... là sao?!
Làm sao ai biết làm sao
Dẫu có bề nào nao não nào nao
Chim trời bay thấp bay cao
Bay qua chỗ đậu mừng chào bạn thơ
Đi đâu mất biệt lâu giờ ?
Trích đoạn: Precious Stone
Nhạc xưa,
Ngồi nghe văng vẳng khúc ca xưa,
Nhạc thời nay sao thấy quá khó ưa,
Nhạc gì không ra nhạc... xưa,
Để ai cứ mãi nắng mưa với đời,
Bình thường cũng chẳng ai chơi,
Chờ khi nghe nhạc vơi vơi lại gần...
Thời nay thì mặc thời nay
Ta không có mũ trời đày lên non
Lên nom ngắm nhìn đồi son
Mênh mông biển rộng ta còn ngóng trông
Bớ đò đò hỡi bến mong
Khách ngày xưa ấy đến trong bóng chiều
Thu về bến vắng tịch liêu
Đò ơi ơi hỡi bóng xiêu đổ dài
Buồm căng xa biệt biệt hoài ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2011 19:41:44 bởi ANVIEN >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: