Anh bên em,đất trời như nghiêng ngả
Hạnh phúc làm chết cả một trời thơ,
Nụ cười em cho gió biển ngẩn ngơ,
Đôi mắt biếc ngập ngừng từng con sóng.
Và tim anh nghẹn ngào xao động,
Khi môi hồng cất tiếng thương yêu,
Để hoàng hôn tím ngắt trời chiều,
Để biển sóng hát ca cùng tia nắng.
Và trong anh đã chết rồi trống vắng,
Cững hết rồi đêm trắng với cô đơn,,
Hay sương đêm rơi buốt lạnh tâm hồn,
Khi lê bước cùng nỗi sầu không tuổi.
Em xóa đi ngày nụ cười hờn dỗi,
Trốn nơi nào chẳng tìm đến môi anh,
Em xua tan ngọn gió nào từng đêm lạnh,
Mãi cuốn vào con tim giá những mùa băng.
Em đã đến nhẹ nhàng tựa tia nắng,
Buổi ban mai buông xuống những dịu dàng.
Để anh sợ em chỉ giấc mơ hoang.
Cho nước mắt khi bàng hoàng tỉnh giấc.