Gửi người đã qua
khoedaica 27.03.2011 11:05:57 (permalink)
0
Chừng ấy thời gian từ ngày ta xa cách
Là chừng ấy ngày tim anh thắt một niềm đau.
Chẳng thể quên kỉ niệm ngày xa ấy,
Nên anh buồn ôm ấp những hoài mong.

Đã bao lần anh đứng giữa trời không,
Gọi tên em,gọi đến cả mơ màng.
Đã bao lần anh ngồi trong đêm lạnh,
Nghĩ về em với ánh mắt buồn thương.

Ghế đá còn đây và kia những con đường,
Từng in bước ngày nào ta chung lối,
Từng cùng anh những lần trong chờ đợi,
Mà giờ đây em đã mãi rời xa.

Và còn đây bờ cát với biển xa,
Những chiều nào hai ta cùng sánh bước.
Biển vẫn êm,mênh mông ngàn nỗi nhớ,
Sóng vẫn đây đêm đêm đến xô bờ.

Như tim anh không ngày nòa nguôi nhớ,
Chẳng giây quên và chẳng phút hết đợi chờ,
Có lẽ xa em,anh bỗng thành một người khác,
Chợt ngu ngơ và bỗng hóa dại khờ.

Tại em tất cả? Không,tại anh hết,
Tại anh ngu dại không biết giữ một con tim
Tại anh khờ không giữ được đôi mắt biếc,
Và con tim hồng cho anh hết những yêu thương.

Cơn gió nhẹ mang em đến bên anh,
Rồi cuồng phong cuốn em vào dĩ vãng.
Bỏ lại anh trái tim đau buốt lạnh,
Giữa đêm đông chỉ anh với trăng vàng.

Bỏ lại anh với mênh mông biển vắng,
Với tiếng sóng buồn cùng ngọn gió đìu hiu
bỏ lại anh bước đi trên cát trắng,
Cát bao la như nỗi nhớ trong anh đầy.

Bỏ lại đây ghế đá với hàng cây,
Mòn mỏi đợi,rêu phong cùng năm tháng.
Bỏ lại anh bơ vơ khi chạng vạng,
Không nụ cười mà chỉ thấy những niềm đau.

Một mình trong đêm ngồi uống những u sầu,
Nhâm nhi chén đắng cùng mồi ngon là kỉ niệm
Nào có say đâu chỉ hoài một nỗi đau.
Em mang đến? Không,là tự anh chuốc lấy.

Anh không nghĩ xa em lòng anh buồn đến vậy,
Hạnh phúc anh nào có thấy đâu,
Chỉ biết sống với tâm hồn đã chết,
Trái tim nuôi anh bằng những giọt s
ầu.
#1
    khoedaica 28.03.2011 16:52:24 (permalink)
    0
    Anh bên em,đất trời như nghiêng ngả
    Hạnh phúc làm chết cả một trời thơ,
    Nụ cười em cho gió biển ngẩn ngơ,
    Đôi mắt biếc ngập ngừng từng con sóng.

    Và tim anh nghẹn ngào xao động,
    Khi môi hồng cất tiếng thương yêu,
    Để hoàng hôn tím ngắt trời chiều,
    Để biển sóng hát ca cùng tia nắng.

    Và trong anh đã chết rồi trống vắng,
    Cững hết rồi đêm trắng với cô đơn,,
    Hay sương đêm rơi buốt lạnh tâm hồn,
    Khi lê bước cùng nỗi sầu không tuổi.

    Em xóa đi ngày nụ cười hờn dỗi,
    Trốn nơi nào chẳng tìm đến môi anh,
    Em xua tan ngọn gió nào từng đêm lạnh,
    Mãi cuốn vào con tim giá những mùa băng.

    Em đã đến nhẹ nhàng tựa tia nắng,
    Buổi ban mai buông xuống những dịu dàng.
    Để anh sợ em chỉ giấc mơ hoang.
    Cho nước mắt khi bàng hoàng tỉnh giấc.
    #2
      khoedaica 28.03.2011 16:54:31 (permalink)
      0
      Ai xé tọac khỏang không gian bé nhỏ
      Để trời kia ôm mãi một niềm đau
      Ai nỡ gieo ngăn cách vời âu sầu
      Để trái tim khô thêm một lần nhỏ máu?

      Tôi góp nhặt cho mình dòng nước mắt
      Giữ trong lòng hết thảy những niềm đau,
      Để cho đời không còn niềm vui khát,
      Để nhân gian chẳng có những giọt sầu.
      Ai trong tôi?

      Ai góp nhặt cho mình ngàn điều ước?
      Ấp ôm niềm vui,khư khư giữ nụ cười?
      Để ai kia khổ đau tràn ngập lối
      Để nước mắt ai buồn trong đêm vắng cứ rơi.

      Ai ước vọng tình yêu và hạnh phúc?
      Còn riêng tôi ôm ấp giấc mơ buồn.
      Cho nước mắt đêm dài vẫn cứ tuôn
      Cho tôi hiểu tình đời không êm dịu.

      Ai thương ngày qua,tiếc những buổi chiều?
      Nhớ hoàng hôn tắt nắng phía sau lưng,
      Thương bóng hình yêu nay thành dĩ vãng?
      Nhớ kỉ niệm buồn theo sương khói mờ tan?
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9