Tôi,
Tôi không thành thật với bản thân,
Tôi sống cho qua đoạn tháng ngày,
Tôi tránh đổi thay dù rất muốn,
Tôi không muốn cảm nhận điều hay,
Tôi ngại bon chen trách móc nhau,
Tôi dễ khinh khi kẻ đói nghèo,
Tôi không tôn trọng bề đáng kính,
Tôi làm hư chuyện đã rồi quên,
Tôi ghét con người phán xét tôi,
Tôi luôn giả dối với cuộc đời,
Tôi không mở lòng cho ai cả,
Tôi thích lời khen hơn ý chê,
Tôi thích hận thù và chấp nhất,
Tôi thích hơn thua với ghét ganh,
Tôi muốn mọi điều theo ý muốn,
Tôi không quan trọng chuyện yêu người.
Tôi hèn tôi kém tôi kiêu ngạo,
Tôi chờ tôi trả giá của tôi,
Tôi lì tôi lợm mà cố chấp,
Tôi đau tôi khổ chẳng mở lời.
Precious Stone
TA
Ta hổng biết buồn gì hết trơn
Bởi vì ta chẳng có ai hờn
Một mình lẻ bóng vui hoang vắng
Nhìn đất trông trời mãi đẹp luôn
Ta hổng ghét ai hổng giận ai
Mình ta chiếc bóng bên sườn đoài
Vui cùng gió núi chim muôn hót
Ta thấy thiên nhiên đẹp mãi hoài
Ta ngắm sương chiều - trông nắng mai
Khói lam, hồng nắng trời mơ say
Nhìn đâu cũng thấy thiên nhiên đẹp
Trông dáng tím chiều ... bóng ngã soài
Trời trở tiết Đông mưa bụi ray
Đường xưa trắng xoá mờ mi cay
Rưng rưng giọt tím sầu vương mắt
Mưa rớt bên đường - ai khóc ai
Vòm trời vắng lặng cánh chim bay
Uyên sầu lẻ bạn trông xa hoài
Nhạn không về nữa buồn li biệt
Cách trở quan hà - ai nhớ ai
Một mình lẻ bóng đường dài
Mà nghe mưa rớt giọt cay vào lòng