Trang thơ Nguyễn Tâm
CHUYỆN HÔN NHÂN
Đứng nơi ngã ba đường
Mới thấy cảnh vô thường
Hạnh phúc đôi lúc bi thương
Người sầu người khổ ai tường hơn ai
Tình nghĩa rẽ chia hai
Ngày tháng ôi thật dài
Yêu nhau chỉ hiểu sơ sài
Giận nhau trách móc bị cài tình duyên
Phận nhi nữ thuyền quyên
Nghĩ suy chuyện hảo huyền
Lấy chồng lại được nắm quyền
Thì như đêm tối thanh tuyền bóng trăng
Ôi cây trúc bụi măng
Hay chú cuội chị hằng
Hôn nhân kê gối không bằng
Đêm ba ngày bảy con thằng cũng thôi
Rượu cưới ngày giao bôi
Nhìn lại thấy mà tồi
Nâng ly chúc tụng bồi hồi
Còn trong tim dạ thì ngồi nơi đâu
Giờ như cá cắn câu
Tóc nay trắng da đầu
Ở ăn cái cảnh thêm sầu
Chia tay thì lỡ nhịp cầu đôi bên
Đường tình ái chông chênh
Thấy trước sau khó bền
Nhà dột thiếu nóc hư nền
Ông tơ bà nguyệt có đền được không
Trời se lạnh mùa đông
Chồng vợ thiếu mặn nồng
Chữ duyên cái nợ chẳng đồng
Bề ngoài cố gắng gánh gồng đậy che
Đơn chiếc cảnh phòng the
Có chi phải e dè
Tại xưa bồng bột màu mè
Phụng loan đâu chỉ kết bè là xong
Nay còn gì mà mong
Se buộc rối tơ lòng
Yêu như cái tích cong vòng
Phận đời cam chịu cô phòng từ đây
Lời nhắn gió gởi mây
Với thân xác hao gầy
Nếu ân ái lỡ chưa đầy
Dầu cho con cái cả bầy cũng tan !
09 - 08 - 2014
CẢM TÁC NỖI BUỒN
Buồn trông mấy lúc ngẩn ngơ
Ngồi buồn thơ thẩn mà chờ cái chi
Nỗi niềm buồn có mấy khi
Tâm tư thổn thức chỉ vì buồn đau
Đôi lần buồn đến thật mau
Rồi buồn lặng lẽ ra vào trái tim
Buồn lên mi mắt lim dim
Lặng thinh vô cảm buồn tìm đến nhanh
Cuộc đời đôi lúc buồn quanh
Đơn côi buồn tủi lằn ranh kiếp người
Vui buồn nhẩm chín ra mười
Buồn đi lẩn quẩn khóc cười riêng mang
Một hai rỉ rã buồn than
Vu vơ ngẫm nghĩ tình tang buồn sầu
Nặng gieo buồn ở trong đầu
Buồn là hoàn cảnh rầu rầu không thôi !
03 - 25 - 2013
CÂY BÚT
Bút đen cây bút sinh tồn
Để ta thổi những tâm hồn vào thơ
Họa trong giấc điệp mộng mơ
Ru theo tiếng sáo thẫn thờ quanh đây
Rồi bay lên tuốt trời mây
Ngắm trăng cùng với nơi này hằng nga
Nhìn xuống dương thế bao la
Kìa đàn trẻ nhỏ la cà trên đê
Vẽ vời bút lại tỉ tê
Đi thăm đồng ruộng đi về quê hương
Có bà mẹ lắm phong sương
Chăm lo con cháu mà nhường bát canh
Chiều quê khói tỏa chòi tranh
Ụ rơm cầu khỉ bụi hành bờ mương
Nói gì khi bút vấn vương
Quyện theo màu mực cho tường khúc nôi
Viết vào trang sách trong tôi
Ra đời nhân thế giành mồi gớm ghê
Chớ đừng điên đảo si mê
Thanh cao chân chính tìm nghề hiền lương
Cây bút hí họa bốn phương
Tình yêu non nước tình thương gióng nòi
Yêu sao nét bút mặn mòi
Chữ duyên chữ nợ bút đòi ghi thêm
Bờ sông ngọn gió thổi êm
Nơi đây cánh võng êm đềm giấc trưa
Hỏi rằng búi tóc lưu thưa
Ngày xuân bút lại tô vừa tuổi xanh
Bàn tay đồ nét bút thanh
Cho đời thêm phúc tâm thành duyên may
Nợ nần người có đâu hay
Trọn tình cây bút nơi này kết giao !
09 - 10 - 2014
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2014 18:57:26 bởi Ct.Ly >
ÔNG ĐỒ
Kìa xuân qua ngỏ sớm mai
Ông đồ mang mực ra mài đầu năm
Chờ người khách tới hỏi thăm
Viết dăm câu liễn xuân nằm trong tay
Mực tàu giấy đỏ mê say
Nét rồng nét phụng giải bày nhân gian
Cầu cho trường thọ gia can
Vinh hoa phú quý bạc vàng vạn niên
Ngày xuân ông gửi niềm riêng
Chúc tình người với tâm hiền thảo ngay
Tuổi đời tóc trắng bay bay
Còn trên dương thế còn bày bút nghiêng
Thế thời phong tục cữ kiêng
Thì ông đồ vẫn hiện tiền nơi đây
Bụi trần như gió như mây
Trọn lòng ông mãi đong đầy yêu thương
Xuân về hoa cỏ vấn vương
Treo câu đối tết tỏ tường cùng ông
Mai vàng lại nở thêm bông
Ông đồ lại vẽ xuân hồng an vui !
09 - 11 -2014
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2014 19:03:25 bởi Ct.Ly >
GIỌT TÌNH CƠN MƯA
Có cơn mưa chợt qua vội vã
Để vô tình làm ướt tóc mây
Em thơ ngây nghiêng dáng thon gầy
Với tay hứng hạt mưa cô lẻ
Mưa về đâu bên em thỏ thẻ
Giọt ngắn dài như vẽ nhớ thương
Ôm tương tư ru giấc vô thường
Vương màu mắt dỗi hờn chờ đợi
Chiều mưa rơi mưa xa vời vợi
Dấu tình sầu ai gợi niềm riêng
Gió thổi mưa đi khắp mọi miền
Đâu dư ảnh hương nồng ngày cũ
Gót hài cong thướt tha quyến rũ
Bao năm rồi chưa đủ tiếng yêu
Nhắn giùm mưa vuốt ve nuông chiều
Đôi vai nhỏ bên đời nương náu
Tình yêu em mộng vàng châu báu
Cõi tâm hồn hòa máu con tim
Cùng với mưa lặng lẻ đi tìm
Bên lối vắng chợt quen chợt lạ !
09 - 25 - 2014
TỦI PHẬN
Trời chiều trở lạnh
Đường phố vắng tanh
Một mình thân áo mỏng manh
Tìm về quá khứ ngày xanh năm nào
Cành trúc xạc xào
Cơn gió lao xao
Nhủ thầm phận số lao đao
Nữa đời phiêu bạt thân vào tha phương
Cuộc sống nhiễu nhương
Tạm bợ vô thường
Tình duyên lận đận đôi đường
Hai bàn tay trắng ai nhường chữ yêu
Giọt buồn cô liêu
Cay đắng cũng nhiều
Ngẫm suy mình tựa cánh diều
Là đà lên xuống bao điều rủi may
Ta có đâu hay
Mộng ảo nơi này
Đeo mang một kiếp đọa đày
Ngủ sâu giấc điệp sâu dày trăm năm !
08 - 10 - 2014
HƯƠNG XƯA TÌNH ĐỜI
Ở đầu ngọn gió là nơi em đến
Suối tóc bềnh bồng đổ bến tình yêu
Nơi chốn hoang liêu hoàng hôn bóng chiều
Từng giọt nắng chở hồn anh đơn chiếc
Vớt rong rêu bên dòng sông xanh biếc
Đếm sợi buồn còn mãi miết quanh đây
Khói thuốc mi cay lãng du chốn này
Ngóng chờ mấy bận người đâu chẳng thấy
Bấm đốt ngón tay giờ ra tháng mấy
Từ độ em về năm ấy thoáng qua
Cái nụ tầm xuân kết nhánh đơm hoa
Bổng nay cằn cỗi trở màu héo rũ
Ôi trái tim non hương xưa ngày cũ
Lạc lối một lần gom đủ vết thương
Điệp khúc yêu đương ngỡ như vô thường
Vài áng mây nhạt che niềm hoài cảm
Đây bên đồi cao cỏ xanh trải thảm
Khơi dáng em gầy làm giảm nhớ nhung
Nhưng có phải đâu đam mê tột cùng
Hạnh phúc mong manh tình đời trói buộc !
06 - 01 - 2013
TÌNH ANH HÁT DẠO
Kiếp tằm vương tơ trả nợ đời
Sau ánh đèn màu với lả lơi
Cung thương cung oán sầu dâng tới
Đêm xuống não nề ánh sao rơi
Ngấn giọt lệ buồn khoé mi rơi
Phận số bạc đen không đúng thời
Bao lần duyên vỡ cũ rồi mới
Người đến người đi chẳng một lời
Tiếng hát ân tình có đâu vơi
Mộng ước uyên ương quá xa vời
Tay trắng thân nghèo tầm tay với
Nhưng nào thấy được chút thảnh thơi
Đây khúc nhạc lòng gởi đến nơi
Tình anh hát dạo yêu trọn đời
Ai mang tim nồng cùng vun xới
Trăm năm hóa kiếp phút tàn hơi !
Nov 23 - 2014
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: