Trang Thơ Gió Bụi
Lưu ly tím
Đêm ba mươi, đêm giao thừa đón tết
Đêm không trăng đom đóm sáng lập lòe
Ngồi quây quần xung quanh nồi bánh tét
Lửa khò khè mà ngỡ muỗi vo ve
Bếp lửa hồng cháy reo vang nứt nẻ
Ấm đôi môi thắp sáng cả đất trời
Tay ngần ngại chạm tay dù rất khẽ
Cũng thẹn thùng cho má đỏ màu môi
Đón năm mới hai tâm hồn mở cửa
Lời chưa trao tim xao xuyến đắm say
Nhỡ sáng mai trái đất không xoay nữa
Anh có em, cũng vui trọn đêm này
Rồi từ đó hai nẻo đường xuôi ngược
Phút vô tình ta đã lạc mất nhau
Trôi tất bật giữa giòng đời ô trược
Kỷ niệm xưa vương vấn chẳng phai màu
Nâng trên tay nhành hoa lưu ly tím
Nhớ về em chợt se thắt cõi lòng
Mỗi hoàng hôn khi tà dương tắt lịm
Tím rừng chiều tím nỗi nhớ mênh mông
Gió Bụi
02192011
:: Bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2014 00:46:23 bởi Gió Bụi >
Vui đón Gió đến vườn Thơ VNTQ - Chúc Bụi sinh hoạt vui vẻ và hồn thơ lai láng.
Thân
vdn
Trích đoạn: Viet duong nhan
Vui đón Gió đến vườn Thơ VNTQ - Chúc Bụi sinh hoạt vui vẻ và hồn thơ lai láng.
Thân
vdn
chào VDN (nương nương dễ thương) và cảm ơn VDN với những lời chào đón chân tình .
Chúc VDN một ngày thật vui!
GB
0~0
Mơ
Bên em mơ giấc ảo huyền
Mơ mây xuống thấp nối liền tóc em
Thả hồn vào suối tóc êm
Hương thơm dìu dịu con tim dại khờ
Hoàng hôn tím lặng ngẩn ngơ
Sương giăng cánh mỏng đợi chờ trăng lên
Lả lơi gió lướt môi mềm
Cùng trăng trang điểm cho đêm nồng nàn
Mắt trao sóng mắt tay đan
Lửa hương ân ái chứa chan nghĩa tình
Con tim khờ dại hồi sinh
Như vì tinh tú lung linh giữa trời
Ngại ngùng e ấp đôi môi
Lòng xuân phơi phới ngọt lời tình ca
Qua rồi bão táp mưa sa
Đưa nhau về đảo đào hoa địa đàng
Hoa đào trải lối thênh thang
Thảo nguyên bát ngát trăng vàng sáng soi
Mượt mà yếm trắng mây trôi
Thiên thai cũng chẳng tuyệt vời như em
Trương Vô Kỵ
(Gió Bụi)
03/16/2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2011 04:25:47 bởi Gió Bụi >
Chim sáo quạnh hiu
Nhẹ chân bước lần về lối cũ
Lũy tre xanh liễu rũ đong đưa
Chập chùng bát ngát bóng dừa
Có con sáo đậu trộm đưa mắt nhìn
Chiếc cầu tre gập ghềnh khó bước
Con nước đùa xuôi ngược đợi trông
Cau nhà anh đã trổ bông
Vườn trầu bên ấy còn mong những gì?
Trầu nhà em thầm thì gọi nắng
Hoa nhà anh rụng trắng sân em
Đón đưa gót ngọc chân mềm
Hương cau tỏa ngát những đêm hẹn hò
Sáo nhớ người thờ ơ biếng hót
Lời yêu thương dịu ngọt vành môi
Dáng hồng xưa đã đi rồi
Sáo buồn câm lặng bồi hồi xót xa
Lá trầu xanh mượt mà niềm nhớ
Hương cau nồng tim vỡ từ nay
Ai đem con sáo sang đây
Để cho chim sáo lạc bầy quạnh hiu
Gió Bụi
05/28/2003
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2011 00:59:42 bởi Gió Bụi >
Ngưỡng cửa tâm hồn
Có phải tâm hồn cô đang mở cửa
Thoáng hương thơm nương gió sớm sang đây
Khiến hồn tôi giờ chỉ còn một nửa
Nửa băn khoăn say tia nắng gọi ngày
Tâm hồn cô là muôn vì tinh tú
Sáng lung linh kết tụ khối đê mê
Qua đêm mơ tôi lạc trong vần vũ
Sóng tình dâng chìm đắm mất lối về
Vũ trụ ảo huyền ngàn sao chói lóa
Trong im lặng tuyệt cùng tôi ngất ngây
Hãy lắng nghe những âm thanh rất lạ
Tiếng pha lê hồn tôi vỡ rơi đầy
Cô bé ơi ! cửa tâm hồn nên đóng
Kẻo hồn tôi si gục trong hồn cô
Mở mà chi cho tim tôi rung động
Nhịp tình yêu vang vọng tiếng mơ hồ
Tâm hồn cô cho tôi nguồn cảm xúc
Dệt thành thơ gửi nắng ấm xa bay
Cùng san sẻ chia nhau niềm hạnh phúc
Mộng ước mơ theo năm tháng vơi đầy
Gió Bụi
06/17/2003
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2011 21:38:02 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Gió Bụi
Ngưỡng cửa tâm hồn
Có phải tâm hồn cô đang mở cửa
Thoáng hương thơm nương gió sớm sang đây
Khiến hồn tôi giờ chỉ còn một nửa
Nửa băn khoăn say tia nắng gọi ngày
Tâm hồn cô là muôn vì tinh tú
Sáng lung linh kết tụ khối đê mê
Qua đêm mơ tôi lạc trong vần vũ
Sóng tình dâng chìm đắm mất lối về
Vũ trụ ảo huyền ngàn sao chói lóa
Trong im lặng tuyệt cùng tôi ngất ngây
Hãy lắng nghe những âm thanh rất lạ
Tiếng pha lê hồn tôi vỡ rơi đầy
Cô bé ơi ! cửa tâm hồn nên đóng
Kẻo hồn tôi si gục trong hồn cô
Mở mà chi cho tim tôi rung động
Nhịp tình yêu vang vọng tiếng mơ hồ
Tâm hồn cô cho tôi nguồn cảm xúc
Dệt thành thơ gửi nắng ấm xa bay
Cùng san sẻ chia nhau niềm hạnh phúc
Mộng ước mơ theo năm tháng vơi đầy
Gió Bụi
06/17/2003
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/1256F98F0833426FAE73ABD116D367A5.jpg[/image]
Tâm Hồn Em Tự Mở Cửa
Tâm hồn em chẳng biết đóng bao giờ
Cứ lửng lơ trôi theo làn vân vũ
Có vô tình đậu cành xoan trước ngõ.
Thì hãy xem là " gió bụi" đời thường.
Có như thế, hồn người đâu vấn vương
Đâu lạc mất một phương "tình si dại"
Đâu lẻ mình lạc trong hương ân ái
Đâu "đê mê " lạc bước" quên lối về".
Tâm hồn em không phải ánh trăng thề
Nên đâu biết người muốn về chung sống
Lời "cầu xin" có làm em rung động
Nhưng tâm hồn không( thể) tự động đóng vào
Nếu hồn em là ánh sáng ngàn sao
Là nguồn khơi thơ người càng thăng tiến
Vậy cũng xin một lần dâng và hiến
"Ngưỡng cửa tâm hồn" xiết càng chặt đôi ta.
Bé Lười 02.04.2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2011 11:18:11 bởi beluoi >
:-) chào BL, đã ghé và để lại bài thơ rất dễ thương !
Chúc BL một ngày vui và hồn thơ lai láng !
Gió Bụi
Nhớ
Anh nhớ em nhiều, em có hay?
Ráng chiều ẩn hiện cuối chân mây
Linh hồn bỏ ngỏ theo mây trắng
Nước thủy triều dâng nhớ thật đầy
Em có nhớ, như anh nhớ em?
Nhớ lần hò hẹn buổi đầu tiên
Biển xanh biêng biếc ru tình thắm
Môi ngát hương thơm nụ ước nguyền
Nhớ quá đi thôi chuyện chúng mình
Ngại ngùng em liếc sáng niềm tin
Lời chưa kịp ngỏ hồn say đắm
Chìm đáy mắt em một thoáng nhìn
Biển sóng nhịp nhàng vỗ lả lơi
Như người yêu thỏ thẻ đôi lời
Tình yêu tỉnh giấc mơ thầm lặng
Để nói yêu em suốt cả đời
Biển vắng chiều nay cũng nhớ em
Du dương lời biển gọi êm đềm
Nhớ đôi chân sáo in trên cát
Giờ vắng em rồi biển cạn thêm
Gió Bụi
03/19/2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2011 21:39:49 bởi Viet duong nhan >
Cổ tích
Tình dịu sáng giữa tình thơ em viết
Tình rất thơ và thơ cũng rất tình
Bao thao thức dường như anh đã biết
Yêu em rồi ngàn nỗi nhớ lung linh
Như cổ tích anh hóa thành hạt bụi
Mộng chiêm bao trên môi má, vai gầy
Để chúng mình tháng ngày luôn gần gũi
Khúc nhạc tình gió dìu dặt đắm say
Con đường mộng có em về chung lối
Mù hơi sương làm áo mỏng em choàng
Trong thinh lặng nhịp đôi tim réo gọi
Những ân tình từ cõi nhớ mênh mang
Trăng nửa mảnh dõi chân mình sánh bước
Đường sẽ dài lóng lánh vạn vì sao
Ngắm sao băng thả gieo niềm mơ ước
Cho giấc mơ tình ái thật ngọt ngào
Khép bờ mi lênh đênh cùng mây trắng
Cuối ghềnh si xây lầu mộng cùng trăng
Bụi sẽ nằm trên vai em say nắng
Dấu yêu ơi ! tình chín mọng nồng nàn
Cổ Thiên Lạc
(Gió Bụi)
03/10/2011
Là em Có phải là em của thuở nào ?
Là mây vờn gió mộng trăng sao
Là vườn hoa nở lưu ly tím
Là giấc mơ êm dịu ngọt ngào
Có phải là em trong bức tranh ?
Nụ cười rạng rỡ mắt long lanh
Như nàng Tố Nữ xa xưa ấy
Chợt đến bên anh để dỗ dành
Có phải là em của nhớ thương ?
Con tim thổn thức với đêm trường
Giữa khuya tĩnh mịch đàn ai khảy
Vũ khúc nghê thường mãi vấn vương
Có phải là em của mộng mơ ?
Để anh thêu dệt những vần thơ
Cho từng con chữ say ngây ngất
Lạc lối yêu đương bước dật dờ
Có phải em về theo gió đưa ?
Nhớ thương ơi nói mấy cho vừa
Tình em như nắng xuân đầm ấm
Chăn gối mặn nồng thôi ướt mưa
Gió Bụi
03/24/2011
Trăng
Trăng lặng lẽ chênh vênh nhành liễu rũ
Bóng khuyết, tròn in đáy nước chờ trông
Tình liễu, trăng, sông ngàn ngày ấp ủ
Chuyện tình mình một thuở sáng hơn trăng
Giòng sông yêu thương hài hòa, lãng mạn
Mới ngày nao, nước lờ lững nhẹ trôi
Xa em rồi tình giãy khô, mắc cạn
Khúc ngoặc đời năm tháng lở, chơi vơi
Gió miên man trong niềm thương nỗi nhớ
Mỗi mùa sang khơi dậy vết thương lòng
Mây khắc khoải bay dùng dằng đi, ở
Để mưa về khóc ngập lại giòng sông
Mưa tí tách giọt ngắn, dài rơi vỡ
Giọt dỗi hờn lòng chợt nhớ em nhiều
Ngày xa nhau hồn ướt mèm mưa đổ
Vì một lần đã gởi trọn thương yêu
Nhớ em nhiều anh hóa vầng trăng khuyết
Năm tháng treo nghiêng nhành liễu đợi chờ
Để cùng em suốt một đời quấn quít
Đêm thật dài thỏa thích tắm sông mơ
Gió Bụi
03/08/2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2011 21:41:31 bởi Viet duong nhan >
Thương sao cái thuở ban đầu
Bài thơ em viết tặng anh
Xinh như hoa thắm trên cành tình yêu
Để anh ươm mộng thật nhiều
Cây mơ nở đóa mỹ miều trao nhau
Thương sao cái thuở ban đầu
Vườn tình rộng mở lối vào riêng em
Táo thơm vết cắn đầu tiên
Đê mê hồn lạc nơi miền xa xăm
Tình từ thiên cổ về thăm
Men tình môi rót âm thầm mà say
Yêu em biển lớn sông đầy
Thương em thương cả hàng mây lạc loài
Nâng niu tay vuốt tóc mai
Tóc tơ nghìn sợi buộc cài yêu đương
Từ đây hai đứa chung đường
Nghe tim gõ nhịp trùng dương gọi mời
Buồm căng cánh gió ra khơi
Thuyền tình lướt sóng biển đời ngát xanh
Dang tay đón gió trong lành
Áp môi em đẫm tình anh mặn nồng
Jack Dawson
(Gió Bụi)
03/22/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2014 02:09:22 bởi Gió Bụi >
Giòng kỷ niệm
Hè rực nắng phượng xanh màu nhớ
Tiếng ve sầu nức nở chơi vơi
Bâng khuâng nhặt cánh phượng rơi
Ép trang nhật ký một thời xa xăm
Cổng trường xưa bao năm vẫn đợi
Con bướm vàng lạc lối ngẩn ngơ
Bướm ơi chớ lượn vu vơ
Lại đây ta gửi vần thơ trao nàng
Kìa cô bé mơ màng cắn bút
Mắt nhung huyền đượm chút thu phong
Tóc mềm suối chảy bềnh bồng
Ta như bướm nắng lạc dòng tóc phơi
Hồn trong trắng rối bời từ đấy
Hạt tình yêu ai cấy trong tim
Đêm về tĩnh mịch lặng im
Chép thơ làm gối mơ tìm dung nhan
Phượng bên đường hai hàng đỏ rực
Ve gọi sầu rưng rức bờ vai
Bướm vàng năm tháng miệt mài
Khơi giòng kỷ niệm thương hoài tuổi thơ
Gió Bụi
06/11/2003
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2011 20:15:21 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Gió Bụi
Là em Có phải là em của thuở nào ?
Là mây vờn gió mộng trăng sao
Là vườn hoa nở lưu ly tím
Là giấc mơ êm dịu ngọt ngào
Có phải là em trong bức tranh ?
Nụ cười rạng rỡ mắt long lanh
Như nàng Tố Nữ xa xưa ấy
Chợt đến bên anh để dỗ dành
Có phải là em của nhớ thương ?
Con tim thổn thức với đêm trường
Giữa khuya tĩnh mịch đàn ai khảy
Vũ khúc nghê thường mãi vấn vương
Có phải là em của mộng mơ ?
Để anh thêu dệt những vần thơ
Cho từng con chữ say ngây ngất
Lạc lối yêu đương bước dật dờ
Có phải em về theo gió đưa ?
Nhớ thương ơi nói mấy cho vừa
Tình em như nắng xuân đầm ấm
Chăn gối mặn nồng thôi ướt mưa
Gió Bụi
03/24/2011
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/A530E2626E504846AF328F0738BFD78C.jpg[/image]
Em Chỉ Là Em ....
Anh bảo em là của thủa nào ?
Em chỉ biết mình vừa gặp nhau
Cái thủa hoa xuân vừa hé nụ
Đã có nắng vàng anh vừa trao.
Anh hỏi em là Tố Nữ xưa?
Là hoa lưu tím mới nở vừa?
Là mây vờn gió trăng xao xuyến?
Vũ khúc nghê thường, ai mãi ưa?
Vậy xin đáp trả , anh thỏa lòng :
"Em chẳng là gì anh hiểu không"
"Em chỉ bông hoa rừng dại"
'Chỉ là thôn nữ , anh có mong"?.
Bé Lười 05.04.2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2011 12:35:08 bởi beluoi >
Vẫn là em
Vẫn là em của ngày xưa
Tung tăng chân sáo tóc vừa chấm vai
Nghiêng nghiêng nâng nhẹ gót hài
Chông chênh sợi nắng ngả dài tương tư
Vẫn là cõi mộng thực hư
Đêm mơ nhấp chén quỳnh như sum vầy
Chưa tàn đêm đã vội say
Để trăng lẩn núp bóng mây thẹn thùng
Vẫn là sóng mắt mông lung
Mà tim bối rối ngại ngùng lời trao
Má em hồng cánh hoa đào
Môi hường hé nụ xiết bao trữ tình
Vẫn là trong cõi lặng thinh
Tim chung nhịp đập lời tình ngọt môi
Tóc em lóng lánh sao trời
Mây thêu yếm trắng sáng ngời áo sương
Vẫn là cổ tích hoang đường
Em say giấc ngủ miên trường lá bay
Khẽ khàng hôn nhẹ bàn tay
Giật mình tỉnh mộng lại say men tình
Gió Bụi
04/05/2011
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: