Trang Thơ Gió Bụi
1002 bài thơ tặng em
Một nghìn lẻ hai bài thơ là mấy
Viết tặng em anh nào ngại nhọc nhằn
Trải tình yêu chan hòa trên trang giấy
Mực ân tình thắm đượm nghĩa trăm năm
Viết vần thơ xuân lộc non thơm lạ
Em xinh tươi dáng ngọc tuổi xuân thì
Én liệng chao giữa trời xanh êm ả
Cúc mai vàng nở rộ bước em đi
Gửi những ước mơ theo làn gió mới
Gọi nắng hạ vàng hong tóc em thơm
Thả diều bay cao lòng vui phơi phới
Tô thắm môi em trăm cánh phượng hồng
Vớt mảnh trăng dưới đáy hồ lắng đọng
Thắp đêm dài làm nhân chứng tình yêu
Lóng lánh hồ gương hằn in đôi bóng
Tiếng thu đưa hai nhịp thở vọng đều
Vòng tay ấm ta trao đêm giá buốt
Sưởi đời nhau bằng những thoáng môi hôn
Chia giọt yêu đương uống say lướt khướt
Hạnh phúc đơn sơ thấm tận đáy lòng
Một nghìn lẻ hai bài thơ êm dịu
Đẹp tuyệt vời như cổ tích hoang đường
Nhưng thật đó là tình yêu huyền diệu
Nối hai đầu nỗi nhớ với yêu thương
Gió Bụi
01/25/2005
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2011 20:18:03 bởi Viet duong nhan >
Về
Về đây gặp lại người xưa
Lòng như mở hội giao mùa sang Xuân
Dòng đời tựa áng phù vân
Đó đây rồi cũng ân cần gặp nhau
Mấy mùa nắng hạ mưa ngâu
Em, tôi xuôi ngược dãi dầu thời gian
Tơ lòng trăm mối ngổn ngang
Nửa hồn theo gió lang thang cuối trời
Đi tìm nửa của riêng tôi
Một lần lầm lỡ để rồi xót xa
Ai ngăn chia rẽ tình ta
Vì tôi lỗi hẹn hay là nợ duyên
Biệt ly nào chẳng muộn phiền
Tương tư nào chẳng triền miên nhớ hoài
Nỗi niềm biết ngỏ cùng ai
Đêm rưng rức nhớ ngày dài bâng khuâng
Phải chi sóng biển đừng dâng
Xóa nhòa kỷ niệm dấu chân địa đàng
Tình xưa canh cánh riêng mang
Để khi gặp lại chợt man mác buồn
Gió Bụi
01/29/2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2011 21:44:53 bởi Viet duong nhan >
Tết
Tết đã đến khung trời đầy nắng ấm
Nắng lung linh trên những cánh mai vàng
Thiêm thiếp ngủ hạt sương khuya ướt đẫm
Năm tháng dài chung thủy đợi mùa sang
Thay áo mới chồi non xanh biêng biếc
Gió lao xao chừng muốn ngỏ tâm tình
Chú chim con ngẩn ngơ đưa mắt liếc
Em thẹn thùng khoe áo mới thật xinh
Lòng hân hoan ngập tràn dâng phơi phới
Niềm yêu thương che kín cả đất trời
Và nụ cười nở trên môi rất mới
Như cúc vàng vừa hé nụ tinh khôi
Chợt rộn rã nôn nao như đứa trẻ
Chân tung tăng đuổi xác pháo vờn bay
Đầy sướng vui mà tim rung rất khẽ
Cứ phập phồng sợ pháo nổ trên tay
Gom xác pháo ghép vào thơ trang điểm
Cho mùa xuân thêm rực rỡ sắc màu
Nén hương lòng thì thầm xin khấn nguyện
Xuân lần này, lần nữa vẫn có nhau
Trần Quang Minh Khôi
(GióBụi)
02/04/2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2011 21:46:35 bởi Viet duong nhan >
Lễ tình nhân 2011
Lại mùa lễ hội tình nhân
Yêu thương lũ lụt tràn dâng ngập hồn
Để nghe gió thoảng môi hôn
Lặng nhìn đôi bướm chập chờn đó đây
Vai gầy vạt nắng ngủ say
Gió lay tóc rối ngàn mây bềnh bồng
Lục vùng ký ức mênh mông
Chắt chiu kỷ niệm mơ lòng nở hoa
Lễ tình nhân, mấy mùa qua
Mà em, tôi vẫn cách xa nghìn trùng
Nhẹ nhàng luồn sợi nhớ nhung
Vào trong giấc mộng tương phùng khát khao
Lá, trăng đùa gió lao xao
Du dương dạ khúc ngọt ngào ngất ngây
Trăng treo chênh chếch trên cây
Lẽ nào trăng cũng đắm say hồng trần
Tình yêu mùa lễ ái ân
Hương yêu gửi gió tình gần môi trao
Tháng ngày thôi hết hư hao
Nghe lòng biển nhớ rạt rào gọi tên
Gió Bụi
02/11/2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2011 05:26:12 bởi Viet duong nhan >
Hỏi
Tự hỏi lòng mình xa nhau mấy tháng?
Mà lòng mưa day dứt mãi không ngừng
Gió lành lạnh chạnh lòng thương sợi nắng
Xuân đã về chẳng tha thiết, dửng dưng
Tự hỏi lòng mình xa nhau tháng mấy?
Từng đốt tay lần đếm mãi, vẫn buồn
Chỉ biết rằng xa nhau từ dạo ấy
Đến bây giờ tình vẫn đậm, sắt son
Tự hỏi lòng sao tình đầy chua xót?
Để lệ rơi thành biển mặn xuống đời
Tình quá mỏng sao ngăn giòng chảy ngược
Mong lấp đầy khoảng trống vắng, chơi vơi
Tự hỏi lòng sao vẫn hoài buốt giá?
Áo nào che sưởi ấm được cõi lòng
Sầu gặm nhấm rã rời trên phiến lá
Đo nỗi sầu sâu đo mãi chẳng xong
Tự hỏi lòng sao cứ hoài nuối tiếc?
Mối tình thơ trân quý của thuở nào
Từng kỷ niệm ngọt ngào vương mắt biếc
Mỗi đêm về đối diện trong chiêm bao
Gió Bụi
03/18/2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2011 05:27:55 bởi Viet duong nhan >
Thăm
Lâu rồi em chẳng ghé về thăm
Thăm mái tranh xiêu tỏa khói trầm
Dáng ngoại lom khom gầy tóc bạc
Từng chiều mỏi mắt ngóng xa xăm
Kẽo kẹt trưa hè tiếng võng đưa
Nắng hanh vàng rải lọt phên thưa
Cầu tre lắc lẻo em còn nhớ ?
Một thuở trượt chân té nước đùa
Tát nước bờ ao đêm sáng trăng
Nhởn nhơ con sóng lượn lăn tăn
Em cười bẽn lẽn vầng trăng khuyết
Từ đó tim tôi biết nhọc nhằn
Quảy gánh mạ non xanh mượt mà
Đôi chân thoăn thoắt trên đường xa
Hồn tôi mạ ấy em chưa cấy
Sao đã trổ bông hương đậm đà ?
Con đê bến cũ vẫn còn đây
Sông nhớ thương ai nước chẳng đầy ?
Chim sáo gọi người xưa khản cổ
Để buồn vời vợi thấu chân mây
Gió Bụi
03/23/2011 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2011 03:53:56 bởi Viet duong nhan >
Chim sáo sang sông
Tìm về quê cũ chốn xưa
Thăm hàng giậu đổ phên thưa gió lồng
Điệp vàng trước ngõ trổ bông
Vàng cơn nắng hạ ửng hồng má em
Lung linh sợi nắng xuyên rèm
Để con bướm lượn bên thềm ngẩn ngơ
Cầu tre gẫy nhịp ơ hờ
Mà con nước vẫn lững lờ reo vui
Ngược xuôi con nước đưa thoi
Tuổi nào ôm giấc mơ trôi giữa giòng
Xuồng ai thấp thoáng trên sông
Chèo khua vỡ mảnh trăng cong bồng bềnh
Khói lam quyện trắng chiều lên
Môi hồng bếp lửa anh quên lối về
Nửa hồn lạc bến sông mê
Nửa treo cành gió trăng thề đầu non
Mái chèo trăng vỡ vẫn còn
Hỏi chim sáo đậu lồng son nơi nào
Lần trong nỗi nhớ xanh xao
Mới hay tim đã hư hao tật nguyền
Chim Sáo
(Gió Bụi)
04/08/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2011 10:58:21 bởi Gió Bụi >
Chiếc nón bài thơ
Chỉ là chiếc nón bài thơ
Che nghiêng đón nắng mà ngơ ngẩn lòng
Nụ cười hoa nở trắng trong
Xinh xinh hàm tiếu dáng hồng hồng non
Môi hường chẳng chút phấn son
Mà màu nắng nhạt lại còn hanh hao
Tương tư mềm dãi lụa đào
Lửng lơ quai nón vịn vào duyên em
Tóc mây búi lọn nhung mềm
Hương say nón lá gợi thêm trữ tình
Nắng vàng hoe sợi lung linh
Sáng đôi mắt biếc cho mình nhớ thương
Đêm về lòng mãi vấn vương
Lẽ nào mắc phải bùa hương ai rồi ?
Để tôi trong dạ bồi hồi
Đứng đi không đặng nằm ngồi chẳng yên
Em cười đưa mắt làm duyên
Chợt nghe bao nỗi niềm riêng tròng trành
Áo dài trắng nón mong manh
Tôi còn ôm giấc mộng lành dệt thơ
Trần Thùy Trang
(Gió Bụi)
04/13/2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2011 21:48:51 bởi Viet duong nhan >
Dậy đi em
Dậy đi em nắng đã lên rồi đó
Chim líu lo ríu rít hót gọi ngày
Nắng vàng mơ lung linh từng sợi nhỏ
Ướm nụ hồng đang xây mộng gió mây
Dậy đi em lá lao xao lời gọi
Cành đong đưa lóng lánh hạt sương tình
Khói sương bay giã từ đêm tăm tối
Bướm chập chờn chào đón ánh bình minh
Dậy đi em chuốt trau làn tóc rối
Đôi tay anh thành chiếc lược mân mê
Chảy êm ả mượt mà trôi giòng suối
Hạnh phúc long lanh hoa nắng kéo về
Dậy đi em má hường chừ phai nhạt
Giấc điệp vàng nghiêng bóng đổ trên vai
Hương nụ môi anh đào đà xa khuất
Giữa thực hư của mộng mị đêm dài
Dậy đi em ngắm khung trời xanh thẳm
Dãi mây hồng lơ lững mộng yêu đương
Vòng tay ấm anh cùng em bước chậm
Hương cỏ hoa thoang thoảng mỗi bước đường
Gió Bụi
08/08/2003
Có lẽ
Có lẽ tình mình chỉ thế thôi
Mà sao trong dạ vẫn bồi hồi
Vẫn nghe xao xuyến khi chiều xuống
Để gió quyện hồn cuốn nổi trôi
Có lẽ rồi mai chẳng gặp nhau
Còn chăng ...lưu luyến buổi ban đầu
Tương tư đêm nhớ sao rơi rụng
Mỏi mắt dõi màn đêm hút sâu
Có lẽ rồi mai giã biệt thơ
Ngôn từ ý tứ thôi mong chờ
Hết thêu dệt mộng chờ trăng vỡ
Rơi nhẹ vào hồn hong ước mơ
Có lẽ rồi em sẽ chóng quên
Tình xưa như khói lam chiều lên
Quyện vào mây tím buồn tan tác
Ai biết khói bay qua mấy miền ?
Có lẽ ...những gì ...cũng sẽ qua
Giọt buồn theo lá úa phôi pha
Dỗi hờn hóa đá rêu phong phủ
Bỏ lại bên đời những xót xa
Gió Bụi
04/15/2011
CÓ LẼ
"Có lẽ" làm chi chuyện chưa qua
Viền môi còn thắm son chưa nhòa
Ngày mai má đào chưa tàn úa
Sao vội nói câu " Có lẽ " xa.
Một giờ, một phút cũng là ta
Tình cảm phải trên mức mặn mà
Hà cớ vấn đáp , tự độc thoại.
"Có lẽ "làm chi chuyện chưa qua.
BL thử làm thể thơ " Thủ Vĩ Ngâm" xem , nhờ Gió nhìn BL làm có đúng luật hay không nha? Gió chớ oánh BL đó hiii......Mới leo teo học chiều hôm qua đó
Trích đoạn: Bé Lười
CÓ LẼ
"Có lẽ" làm chi chuyện chưa qua
Viền môi còn thắm son chưa nhòa
Ngày mai má đào chưa tàn úa
Sao vội nói câu " Có lẽ " xa.
Một giờ, một phút cũng là ta
Tình cảm phải trên mức mặn mà
Hà cớ vấn đáp , tự độc thoại.
"Có lẽ "làm chi chuyện chưa qua.
BL thử làm thể thơ " Thủ Vĩ Ngâm" xem , nhờ Gió nhìn BL làm có đúng luật hay không nha? Gió chớ oánh BL đó hiii......Mới leo teo học chiều hôm qua đó
Có lẽ ngoài hiên gió bão qua
Khẳng khiu nhành héo ướt mưa nhòa
Tình xuân chớm nụ chưa phai úa
Mưa gió vô tình chia cách xa
Có lẽ rồi mai hai chúng ta
Trăm năm lời ước hẹn thôi mà
Chứ nào đâu phải tình huyền thoại
Ngưu Chức khóc thầm chuyện đã qua
Gió Bụi
Trang thơ mới
Lần tay lật nhẹ nhàng trang thơ mới
Hương giấy thơm quyện gió sớm tinh mơ
Dòng xanh thẳm muôn nơi là nẻo đợi
Trăm ý thơ hạnh phúc vỗ tràn bờ
Thoáng mơ màng nghe lời ru biển cả
Làn gió xuân ngân điệp khúc tương phùng
Tim trỗi nhịp điệu du dương êm ả
Những nồng nàn tha thiết chữ thủy chung
Đón bình minh lượn dập dìu ong bướm
Nhởn nhơ bay ve vãn những cánh hồng
Thiêm thiếp ngủ nụ non vừa mới chớm
Hương tình thơ thơm ngát buổi rạng đông
Hạt sương khuya chiêm bao trên phiến lá
Những ước mơ của mơ ước thuở nào
Vẫn chốn cũ mà chân như khách lạ
Giấu ngại ngùng vào nỗi nhớ xanh xao
Áng thơ xưa nếu một mai trở lại
Biết có còn trĩu nặng những lá mơ?
Của một thời yêu đương cuồng si dại
Mộng ảo huyền giữa thực tại và thơ!
Gió Bụi
03/1/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2014 02:32:34 bởi Gió Bụi >
Vẫn là anh yêu em
Vẫn là em thuở ngây thơ
Bên hiên xõa tóc ngẩn ngơ nắng chiều
Rừng xanh trí nhớ rong rêu
Lối xưa lầu hạc sáo diều vọng âm
Vẫn là gác nguyệt đêm rằm
Em tô mơ ước tháng năm tuyệt vời
Dáng huyền ẩn bóng trăng soi
Môi hường hé nụ bướm tôi dại khờ
Vẫn là biển mặn xanh lơ
Trùng dương bát ngát tình cờ gặp nhau
Bể tình gợn sóng lao xao
Yêu thương gõ nhịp lối vào mộng say
Vẫn là hạ nắng thu gầy
Đêm khơi lửa ấm hong ngày quạnh hiu
Hoàng phong lá đổ muôn chiều
Đỏ màu son sắt tình yêu tín đồ
Vẫn là gió núi mơ hồ
Suối ngàn róc rách vỗ bờ hoang vu
Anh về nhặt cánh tương tư
Dệt thêu thành những ngôn từ yêu em
Gió Bụi
04/13/2004
Nhớ
Anh nhớ em nhiều, em có hay?
Ráng chiều ẩn hiện cuối chân mây
Linh hồn bỏ ngỏ theo mây trắng
Nước thủy triều dâng nhớ thật đầy
Em có nhớ, như anh nhớ em?
Nhớ lần hò hẹn buổi đầu tiên
Biển xanh biêng biếc ru tình thắm
Môi ngát hương thơm nụ ước nguyền
Nhớ quá đi thôi chuyện chúng mình
Ngại ngùng em liếc sáng niềm tin
Lời chưa kịp ngỏ hồn say đắm
Chìm đáy mắt em một thoáng nhìn
Biển sóng nhịp nhàng vỗ lả lơi
Như người yêu thỏ thẻ đôi lời
Tình yêu tỉnh giấc mơ thầm lặng
Để nói yêu em suốt cả đời
Biển vắng chiều nay cũng nhớ em
Du dương lời biển gọi êm đềm
Nhớ đôi chân sáo in trên cát
Giờ vắng em rồi biển cạn thêm
Gió Bụi
03/19/2011
BÓNG BIỂN HOÀNG HÔN
Chiều nay biển vắng mình em
Bước dài lẻ bóng sóng thêm vỗ bờ
Triều dâng bờ cát lô xô
Nhấp nhô từng đợt bơ bơ bến chờ
Mình em bước nhỏ thẫn thờ
Đếm từng dấu lạc lặng lờ xua nhau
Trông xa sóng biển bạc màu
Xô vào bến mỏi xanh xao dập dồn
Bên kia biển trắng hoàng hôn
Xa mù tít tận ngỏ hồn trùng khơi
Mình em lẻ bóng chơi vơi
Bước thầm lặng lẽ đơn côi lối về
Chiều tà vệt nắng chảy lê
Ngả màu mây sẫm não nề trùng dương
Gió lùa tóc mỏng vương vương
Mùi hương nồng mặn biển thương nhớ người
LẺ BÓNG
19.4.2011
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: