Trang Thơ Gió Bụi
Mưa tháng năm
Mưa gió chợt về giữa tháng năm
Giọt buồn rơi bám gót âm thầm
Từng cơn gió xiết đau mùa hạ
Để nắng dỗi hờn trốn biệt tăm
Mưa đến cho mầm ươm lá non
Đồng khô choáng ngợp mạ xanh rờn
Hạt len kẽ tóc sa vào mắt
Ướt đẫm linh hồn đã héo hon
Ôi nhớ những chiều mưa thuở xưa
Dù tay em đón gió giao mùa
Kề bên thủ thỉ lời khe khẽ
Khúc khích em cười vỡ giọt mưa
Tí tách mưa rơi gõ mái hiên
Lời người tình nhỏ ngỏ niềm riêng
Dịu dàng êm ả như giòng suối
Lặng lẽ trôi đi những muộn phiền
Ngày đó bây giờ sao quá xa
Mà lòng cứ ngỡ mới hôm qua
Lời yêu văng vẳng đưa trong gió
Cùng nỗi nhớ em rất thật thà
Hạnh phúc chưa tròn đã biệt ly
Để thương để nhớ lụy từng khi
Tìm trong ký ức câu duyên nợ
Vá mảnh tình xưa được những gì
Thương lắm cũng đành lòng bỏ nhau
Trong tim hằn vết xước thâm sâu
Và nghìn mũi nhọn đâm tim vỡ
Người hỡi thời gian có nhiệm mầu?
Gió Bụi
05/27/2005
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2011 05:44:02 bởi Viet duong nhan >
Em như gió như mây trôi biền biệt
Để cây si mãi miết ngóng đợi trông
Lá xanh um yêu thương chất nặng lòng
Tàn toả rộng mong nắng hong nỗi nhớ
* * *
Ôm giấc mộng trùng phùng gặp gỡ
Gối phụng loan ai nỡ chia đôi
Trầu cau xanh quyện màu vôi
Đấy màu chung thuỷ cho môi em hồng
Bụi
THẦY ƠI !
Thầy ơi thầy chớ va vào tội
Thầy vẫn còn tướng Nội thuỷ chung
Hoạ thơ dăm chữ vui cùng
Tử, Thê vẫn đợi thầy cùng cơm thương
Kính thầy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2011 14:18:57 bởi LITTLE STAR >
Lục bát tương tư 2
Nhớ em ra ngẩn vào ngơ
Ngày ươm nắng nhạt đêm chờ trăng lên
Xuôi dòng nhật nguyệt lênh đênh
Nương mây lãng mạng bồng bềnh có nhau
Thả niềm mơ ước bay cao
Lung linh nỗi nhớ ngàn sao đêm trường
Trăng ngà dần lẻn vào sương
Mắt còn mãi ngóng cuối đường chim bay
Sương khuya ướt đẫm vai gầy
Tương tư chín rụng trên tay hững hờ
Lập lòe đom đóm vu vơ
Soi tìm kỷ niệm bụi mờ tháng năm
Tiếng lòng gõ nhịp âm thầm
Từng giai điệu một thăng trầm luyến đưa
Dang tay đón gió giao mùa
Áp lên môi má cho vừa nhớ nhung
Lần trong nỗi nhớ tuyệt cùng
Chắt chiu hình bóng chân dung thuở nào
Đêm về ru giấc chiêm bao
Mơ hoài những phút ngọt ngào bên em
Gió Bụi
06/18/2004
Mưa chiều
Cơn mưa chiều bay ngang đời chợt tối
Như cuộc tình thoáng chốc xa tầm tay
Còn lại gì ngoài vũng tình lầy lội
Lem gót chân in dấu kỷ niệm đầy
Đường phố vắng giọt buồn rơi rỉ rả
Gõ nhịp vang lòng ngỡ bước chân người
Về tìm lại thuở hồng hoang tóc xõa
Nắng hiên chiều soi chiếc bóng chung đôi
Mưa gợi nhớ những chiều mưa thân ái
Từng hạt mưa quấn quít bám vai gầy
Thầm mong ước đường hóa dài xa ngái
Để cuộc tình chìm bể mộng ngất ngây
Phố say mưa dưới làn sương ủ rủ
Đường phố buồn mưa ướt đẫm niềm riêng
Băng ghế đá vẫn lặng im giấc ngủ
Như thuở xưa mưa chưa đổ muộn phiền
Ôm gối mộng trọn đêm dài thao thức
Mưa cứ rơi cho thương nhớ đầy vơi
Tình vẫn mãi là nghê thường điệp khúc
Đêm vắng nghe ray rứt thuở yêu người
Gió Bụi
05/06/2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2011 05:47:15 bởi Viet duong nhan >
Mưa chiều
Cơn mưa chiều bay ngang đời chợt tối
Như cuộc tình thoáng chốc xa tầm tay
Còn lại gì ngoài vũng tình lầy lội
Lem gót chân in dấu kỷ niệm đầy
Đường phố vắng giọt buồn rơi rỉ rả
Gõ nhịp vang lòng ngỡ bước chân người
Về tìm lại thuở hồng hoang tóc xõa
Nắng hiên chiều soi chiếc bóng chung đôi
Mưa gợi nhớ những chiều mưa thân ái
Từng hạt mưa quấn quít bám vai gầy
Thầm mong ước đường hóa dài xa ngái
Để cuộc tình chìm bể mộng ngất ngây
Phố say mưa dưới làn sương ủ rủ
Đường phố buồn mưa ướt đẫm niềm riêng
Băng ghế đá vẫn lặng im giấc ngủ
Như thuở xưa mưa chưa đổ muộn phiền
Ôm gối mộng trọn đêm dài thao thức
Mưa cứ rơi cho thương nhớ đầy vơi
Tình vẫn mãi là nghê thường điệp khúc
Đêm vắng nghe ray rứt thuở yêu người
Gió Bụi
05/06/2011
CHIỀU MƯA VỀ LẠI HẠ XƯA
Mưa chiều nay sải dài theo nỗi nhớ
Người về đâu giọt đổ còn lê thê
Bờ mi ướt mắt no tròn bỡ ngỡ
Bến tương tư sao nặng gót lối về
Phố khuya chợt bóng vờn than thở
Hồn đi hoang lạc nhịp khúc tình quê
Gió bay qua lùa tóc hờn dang dở
Vọng xa ngàn bạc thếch mảnh trăng thề?
Gom hạt bụi đấp mồ hoang dĩ vãng
Lịm xác hồng phượng vỹ ngày Hạ tan
Trống trường xưa cất lên giờ loang loãng
Ve trổi buồn điệu nhạc miên man
Tiếng rả rít như lệ sầu ứa mãi
Em xa rồi để lại phố mưa bay
Khung trời nhớ bao giờ em về lại
Trông mỗi chiều mà mi nặng giọt cay
Em về chưa sao bóng sương thấp thoáng
Hư ảo mờ nhân ảnh mộng ngày mơ
Thực tại còn vương vấn mãi vần thơ
Bao đêm trắng thẫn thờ trông tin nhạn
Anh mong mãi phương trời xa biệt dạng
...
HRPT
7.5.2011
@ Thơ sư phụ hay quá trời quá đất luôn ! Thích quá ! Thơ hay rất hay ạ ! Con là 1 thằng nhóc ,
xin ra mắt sư phụ ạ !
Sư Phụ đừng lấy làm lạ khi con xưng hô như thế - Hi hi hì... Hễ bậc văn nhân thì hào nào sáng tác thơ hay thì con đều tôn lên bậc sư phụ (thầy) đấy ạ ! Có lẽ hình như Sư Phụ cao tuổi hơn bố con ! Con kính sư phụ là đúng rồi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2011 19:43:16 bởi HRPT >
Trích đoạn: HRPT
CHIỀU MƯA VỀ LẠI HẠ XƯA
Mưa chiều nay sải dài theo nỗi nhớ
Người về đâu giọt đổ còn lê thê
Bờ mi ướt mắt no tròn bỡ ngỡ
Bến tương tư sao nặng gót lối về
Phố khuya chợt bóng vờn than thở
Hồn đi hoang lạc nhịp khúc tình quê
Gió bay qua lùa tóc hờn dang dở
Vọng xa ngàn bạc thếch mảnh trăng thề?
Gom hạt bụi đấp mồ hoang dĩ vãng
Lịm xác hồng phượng vỹ ngày Hạ tan
Trống trường xưa cất lên giờ loang loãng
Ve trổi buồn điệu nhạc miên man
Tiếng rả rít như lệ sầu ứa mãi
Em xa rồi để lại phố mưa bay
Khung trời nhớ bao giờ em về lại
Trông mỗi chiều mà mi nặng giọt cay
Em về chưa sao bóng sương thấp thoáng
Hư ảo mờ nhân ảnh mộng ngày mơ
Thực tại còn vương vấn mãi vần thơ
Bao đêm trắng thẫn thờ trông tin nhạn
Anh mong mãi phương trời xa biệt dạng
...
HRPT
7.5.2011
@ Thơ sư phụ hay quá trời quá đất luôn ! Thích quá ! Thơ hay rất hay ạ ! Con là 1 thằng nhóc ,
xin ra mắt sư phụ ạ !
Sư Phụ đừng lấy làm lạ khi con xưng hô như thế - Hi hi hì... Hễ bậc văn nhân thì hào nào sáng tác thơ hay thì con đều tôn lên bậc sư phụ (thầy) đấy ạ ! Có lẽ hình như Sư Phụ cao tuổi hơn bố con ! Con kính sư phụ là đúng rồi !
thơ hay HRPT !
Vậy là GB phải gọi HRPT là sư phụ nữa đó :-)
GB tuổi lớn hơn bố của HRPT thì HRPT phải gọi bằng bác chứ :-)
nói chứ gọi sao cũng được cả HRPT thế kỷ 21 rồi mà :-)
rảnh rỗi đăng thơ cho GB đọc nhé HRPT !
chúc HRPT một ngày vui!
GB
Tình yêu huyền thoại
Chiều tàn tia nắng mong manh
Xuyên vùng kỷ niệm tròng trành hồn thơ
Từ khi chân bước bơ vơ
Nắng hồng thôi ngủ mộng bờ liễu dương
Rừng sâu vắng tiếng chim muông
Bốn mùa chỉ thấy miên trường lá bay
Khẳng khiu cành héo nhánh gầy
Đêm dầm sương lạnh phơi ngày quạnh hiu
Kề môi cắn trái tình yêu
Nào ngờ trái đắng mật nhiều xót xa
Chuyện tình say đắm hôm qua
Chỉ là huyền thoại mơ hoa ngậm ngùi
Men tình em nếm mua vui
Tôi say men rượu ngủ vùi tìm quên
Bàng hoàng thức tỉnh nửa đêm
Mới hay tình vẫn chưa quên được tình
Trầm mình vào cõi lặng thinh
Dịu xoa nỗi nhớ nhấn dìm nỗi đau
Thệ nguyền lỡ trót trao nhau
Tôi ôm giữ đến ngày sau vào lòng
Gió Bụi
07/11/2005
(cảm tác khi nghe Trường Vũ hát bài Xua đi huyền thoại, sáng tác của Thái Hoàng)
Tình yêu huyền thoại
Chiều tàn tia nắng mong manh
Xuyên vùng kỷ niệm tròng trành hồn thơ
Từ khi chân bước bơ vơ
Nắng hồng thôi ngủ mộng bờ liễu dương
Rừng sâu vắng tiếng chim muông
Bốn mùa chỉ thấy miên trường lá bay
Khẳng khiu cành héo nhánh gầy
Đêm dầm sương lạnh phơi ngày quạnh hiu
Kề môi cắn trái tình yêu
Nào ngờ trái đắng mật nhiều xót xa
Chuyện tình say đắm hôm qua
Chỉ là huyền thoại mơ hoa ngậm ngùi
Men tình em nếm mua vui
Tôi say men rượu ngủ vùi tìm quên
Bàng hoàng thức tỉnh nửa đêm
Mới hay tình vẫn chưa quên được tình
Trầm mình vào cõi lặng thinh
Dịu xoa nỗi nhớ nhấn dìm nỗi đau
Thệ nguyền lỡ trót trao nhau
Tôi ôm giữ đến ngày sau vào lòng
Gió Bụi
07/11/2005
(cảm tác khi nghe Trường Vũ hát bài Xua đi huyền thoại, sáng tác của Thái Hoàng)
HUYỀN THOẠI CHUYỆN TÌNH
Một ngày tuyết phủ mùa đông
Rừng Thông lả ngọn bên dòng tương tư
Chiều chiều lại những chiều dư
Đàn ai vẳng tiếng thiên thư nhạc buồn
Chuyện ngày xưa kể lệ tuôn
Tình yêu huyền thoại về nguồn cần thơ
Tháng năm tượng đá trơ vơ
Thương yêu vào mãi trang thơ nhạc tình
Hoạ nhân điêu khắc nên hình
Hai tâm hồn mộng ba sinh ước nguyền
Giấc hồng mơ mãi thuyền quyên
Lòng chàng thệ hải lương duyên mặn mà
Rừng hoang vẳng tiếng chim ca
Đón chào ngày mới hương hoa ngát vùng
Lá vàng trải khắp ngỏ cùng
Đôi uyên ương đẹp mộng chung một lòng
Đợi chờ chỉ thắm tơ hồng
Nào ai biết được bão dông một chiều
Rừng xưa lặng tiếng chim kêu
Lá rừng rủ xuống màu chiều mơ hoang
Đồi xưa sương trắng phủ tràn
Chỉ là đôi tưởng ... ngỡ ngàng còn đây
Rưng rưng mưa bụi hạt ray
Rớt vào tiềm thức mi cay ảnh hình
Tượng đài huyền thoại chuyện tình
Còn lưu vết tích nguyên trinh hai người
HRPT
8.5.2011
@ Con xúc cảm Tào Tháo, hoạ thơ tào lao . Sư phụ đừng cào, rát da con đau ! Hảo hảo !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2011 20:13:13 bởi HRPT >
DÁNG THƠ
Thương về mùa Hạ vấn vương
Hồng mơ cánh phượng sân trường nhớ ai
Gió vờn tóc mỏng Hạ say
Phất phơ tà áo trắng bay vào hồn
Cho đầu nón lá nắng hôn
Hạt mưa rơi nhớ dập dồn bước qua
Những ngày mưa nắng chan hòa
Trường thơ ngày ấy nay xa bước tìm
Trở về trường cũ y nguyên
Mà người xưa biết ngỏ tìm nơi đâu
Lối mòn ngọn cỏ dầu dầu
Tìm em anh biết tìm đâu phương nào
Mùa nay Hạ thắp nến chào
Phượng hồng ngọn đỏ em nao chẳng về ?
Một mình anh ngắm trời quê
Hương nồng vẫn ấm lối về xa xưa
Vệt hồng nắng chảy bóng đưa
Dáng xưa qua ngỏ vẫn chưa thấy về ...
HRPT
9.5.2011
(Con thả thơ vào nhà sư phụ cho có sắc màu nha!)
:-) kéo cái ghế ngồi ung dung rồi tự nhiên thả thơ đi nhé HRPT !
GB cũng có hoa phượng nè :-)
0~0
Em về nỗi nhớ ngủ say
Em về theo nắng ban mai
Cho anh ngắm lại hình hài thuở xưa
Rằng xưa thì cũng chẳng xưa
Xưa như cái thuở mình vừa mới quen
Giữa mùa nắng hạ chênh vênh
Phượng hồng vì bởi môi em diễm kiều
Mắt đưa tình gửi nhánh yêu
Hồn anh lơ lửng cánh diều bay cao
Tóc em mềm tấm lụa đào
Lạc trôi trong gió rơi vào tay anh
Anh mơ thêu giấc mộng lành
Mong tình hoa nở trên vành môi ngoan
Chưa lần khắc đá tạc vàng
Mà tình son sắt đến ngàn ngày sau
Vòng tay nào siết chặt đâu
Mà lòng cứ ngỡ của nhau lâu rồi
Yêu em và chỉ em thôi
Biển đời dẫu cạn bờ môi héo gầy
Em về nỗi nhớ ngủ say
Tình yêu thức giấc gọi ngày trăm năm
Gió Bụi
04/11/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2011 07:20:30 bởi Gió Bụi >
Sân ga chiều ly biệt
Đường gập ghềnh khúc khuỷu đến sân ga
Chiều tiễn biệt nhạt nhòa màu nắng hạ
Cỏ cây biết gì mà vàng sắc lá ?
Gọi mùa thu về pha lại sắc màu
Bụi đường bay vào tròng mắt đỏ âu
Vang trong gió tiếng còi tàu thúc giục
Phút yếu lòng sợ bước chân ngã gục
Gượng môi cười giấu cảm xúc riêng tư
Vẫn hỏi lòng xa nhau thật đấy ư ?
Em thay tiếng tạ từ bằng ánh mắt
Không sắc bén mà lòng trăm vết cắt
Nghìn mối tơ giăng gút mắc rối bời
Thầm nhủ lòng chỉ là giấc mơ thôi
Cơn ác mộng cho biển đời dậy sóng
Đưa bước chân tới vùng hoang lạc lõng
Mượn trăng tà tìm chiếc bóng thân quen
Trả em về thế giới của riêng em
Chiều nắng tắt phố lên đèn rực rỡ
Lời hoa mỹ ngọt ngào đầy cám dỗ
Đón đợi em rộng mở ấm vòng tay
Tàn suy tư tàu chuyển bánh lăn quay
Hồn rạn vỡ nửa tỉnh say nửa mất
Bước lang thang phố đông người tất bật
Vẫn cố tìm người duy nhất tôi yêu
Gió Bụi
05/20/2006
:-) kéo cái ghế ngồi ung dung rồi tự nhiên thả thơ đi nhé HRPT !
GB cũng có hoa phượng nè :-)
0~0
Em về nỗi nhớ ngủ say Em về theo nắng ban mai Cho anh ngắm lại hình hài thuở xưa Rằng xưa thì cũng chẳng xưa Xưa như cái thuở mình vừa mới quen Giữa mùa nắng hạ chênh vênh Phượng hồng vì bởi môi em diễm kiều Mắt đưa tình gửi nhánh yêu Hồn anh lơ lửng cánh diều bay cao Tóc em mềm tấm lụa đào Lạc trôi trong gió rơi vào tay anh Anh mơ thêu giấc mộng lành Mong tình hoa nở trên vành môi ngoan Chưa lần khắc đá tạc vàng Mà tình son sắt đến ngàn ngày sau Vòng tay nào siết chặt đâu Mà lòng cứ ngỡ của nhau lâu rồi Yêu em và chỉ em thôi Biển đời dẫu cạn bờ môi héo gầy Em về nỗi nhớ ngủ say Tình yêu thức giấc gọi ngày trăm năm Gió Bụi 04/11/2005 HẠ VÀNG RU GIẤC NGỦ MƠ
Hạ về phượng thắp nến bông
Đỏ dòng nắng chảy vào lòng nhớ xưa
Hè nay nhớ Hạ thơ đưa
Tiễn người về bến sông mưa vào đời
Hạ nay cánh phượng vẫn rơi
Người xưa có kịp về nơi Hạ chờ
Trường thơ văng vẳng i - tờ
Tiếng xưa Người Ấy bây giờ nơi đâu
Trĩu buồn cánh phượng dầu dầu
Lả cành ủ rủ thẫm sầu chờ ai
Thời gian dòng chảy xuôi dài
Mà ngày thơ ấy gót hài còn xa
Sân trường nụ phượng nở hoa
Bao giờ gót nhỏ về nhà thăm quê
Hương nồng thoang thoảng đường về
Mà sao dáng nhỏ triền khê khuất mờ
Cánh hồng hoa phượng tròn mơ
Màu hồng tô má em thơ ngày nào
Gió đùa cành phượng xôn xao
Sân trường sắc đỏ nao nao chờ người
Hông lên môi thắm em cười
Ngày thơ cùng nhặt phượng rơi chung trường
Em đi bỏ lại nhánh thương
Phượng hồng vẫn mãi vấn vương bước về
Em đi chở cánh phượng thề
Cuốn hồn anh dõi chiều quê đợi chờ
Hạ vàng ru giấc ngủ mơ
Rải vào tiềm thức vần thơ phượng hồng
Mỗi ngày ngóng mãi vầng đông
Phượng hồng đã nở người không thấy về
Rưng rưng mưa ướt cơn mê
Sũng lên mi mắt tràn trề ... Hạ ơi !
HRPT
10.5.2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2011 14:42:00 bởi HRPT >
Mình yêu nhau từ đó
Từ dạo quen em anh yêu màu nắng
Hong tóc em thơm ngan ngát những chiều
Và biết yêu em tình là trái đắng
Khối nhọc nhằn mà lòng vẫn chắt chiu
Rồi từ đó em không còn kẹp tóc
Che bờ vai làn tóc xõa mịn màng
Từng giọt nắng trượt lăn xuôi triền dốc
Rơi khẽ khàng theo nhịp bước thời gian
Từ dạo quen em anh yêu phượng nở
Màu môi em rợp phong kín sân trường
Nhặt cánh phượng ép giữa lòng trang vở
Năm tháng dài ghi kỷ niệm thân thương
Tay nắn nót những vần thơ anh viết
Từ ngữ đơn sơ thắm đượm ý tình
Đêm hò hẹn hồ gương soi bóng nguyệt
Trao tặng em sao sáng tỏ làm tin
Và từ đó ta yêu nhau rất vội
Tình mặn nồng e thẹn khuyết vầng trăng
Dìu nhau về dưới vòm sao đưa lối
Con đường tình anh thắp sáng hoa đăng
Gió Bụi
04/16/2005
Nỗi nhớ
Xa quê hương nửa vòng quay trái đất
Dãi nắng dầm mưa lưu lạc xứ người
Buồn xa xứ theo tháng ngày chồng chất
Vẳng trong tim mãi vọng tiếng ầu ơi
Đã mấy mùa lá thu bay viễn xứ
Nắng hư hao gầy sợi vướng trên cành
Thèm hơi ấm thả hồn về quá khứ
Nơi quê nhà hoa đá trổ rêu xanh
Đan yêu thương mười ngón tay bé nhỏ
Luồn nhớ nhung trăm ngõ ngách tâm hồn
Lòng hạn hán niềm vui nhuốm vàng võ
Nỗi buồn thừa giăng kín buổi hoàng hôn
Quốc nỉ non thở than bên sông vắng
Khói lam chiều vây thôn dã buồn tênh
Côn trùng vang xé không gian tĩnh lặng
Khơi đáy lòng bao kỷ niệm khó quên
Mảnh trăng hiền lặng soi nghiêng ẩn bóng
Giòng sông xanh đất bên lở bên bồi
Bìm bịp kêu nước lớn ròng gợn sóng
Biển nhớ nào chợt vỡ lụt hồn tôi
Gió Bụi
09/05/2003
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2011 20:43:04 bởi Viet duong nhan >
Tình theo lá thu bay
Trời cuối thu rồi em biết không
Từng cơn gió lạnh sắt se lòng
Rừng cây nhỏ lệ rưng rưng nhớ
Nhìn xác lá trôi ngập suối giòng
Rợp bóng mây ngàn tản mạn bay
Tựa làn tóc mượt ngủ trên vai
Gió lay tỉnh thức niềm tâm sự
Ngỡ đã vùi quên theo tháng ngày
Ngày thu qua vội đời phù vân
Vàng vọt ngoài sân nắng ngại ngần
Bàng bạc áo bay chiều lộng gió
Chiếm hồn bằng những thoáng bâng khuâng
Một chiều thu gió nhẹ lao xao
Gặp gỡ mắt trao thẹn má đào
Ai vẽ mây trời hồng đến thế !
Mượn màu tô thắm giấc chiêm bao
Em quẩy gánh tình xinh thật xinh
Trăng tròn mười sáu nét đoan trinh
Đá vàng hò hẹn lời thiên cổ
Nhắc nhở ba sinh vẹn chữ tình
Sương mỏng phủ hoàng hôn tím loang
Áo em vỗ cánh giữa đồi hoang
Tròn xoe đôi mắt nai ngơ ngác
Mơ lạc cùng em chốn địa đàng
Trái cấm cắn chia vị ngọt ngào
Đôi môi thơm ngát cánh hoa đào
Một giòng suối mật tình phong nhụy
Lối mộng đào nguyên rẽ nhánh vào
Tình ái chưa tròn đã vội xa
Tình như chiếc lá thu phôi pha
Em ơi ! khẽ gọi lòng tôi nhớ
Gửi lá thu bay giọt lệ ngà
Mỗi độ thu về rung cõi xưa
Hỏi thầm thu ấy sắp về chưa
Cớ sao phong nhuộm lá vàng úa
Gầy guộc hàng mi ướt hạt mưa
Nhẩm đếm thời gian trên đốt tay
Bao lần nhật nguyệt đã sum vầy
Bóng em biền biệt miền hư ảo
Nức nở tiếng lòng "Yêu lắm thay!"
Gió Bụi
06/10/2004
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 05:04:13 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: