Trang Thơ Gió Bụi
Hạnh phúc nào cho em ?
Hạnh phúc nằm chênh vênh bên triền dốc
Vóc dáng đơn sơ xinh xắn nhỏ nhoi
Em nhặt được hời hợt xô lăn lốc
Tìm mua vui bằng những thoáng đùa chơi
Hạnh phúc lang thang bụi đường lem luốc
Em mang về tô son phấn điểm trang
Màu sặc sỡ như gã hề gánh xiếc
Để đêm đêm ngân ngấn giọt bẽ bàng
Hạnh phúc mong manh đường mưa vấp trượt
Em ung dung trên những lối đi về
Mặc ai đó xuôi tay nằm sóng sượt
Gọi tên người môi mấp máy hôn mê
Em ném hạnh phúc theo chiều gió lộng
Hết bận lòng xao xuyến với nhớ quên
Có bao giờ em thấy hồn trống rỗng
Khi nhìn trăng treo cành gió bồng bềnh ?
Hạnh phúc đó đã trôi xa tầm mắt
Bụi thời gian sẽ vùi lấp dỗi hờn
Chỉ còn lại những nỗi buồn man mác
Rơi âm thầm lặng lẽ mỗi hoàng hôn
Gió Bụi
07232005 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2011 04:37:06 bởi Viet duong nhan >
Ru em
Ừ thì ta cứ yêu nhau!
Cho rừng thêm lá xanh màu ngất ngây
Chiều nghiêng nắng đổ cuối ngày
Gió ru man mác hồn say thuở nào
Đêm về dỗ giấc chiêm bao
Se duyên tình thắm chỉ đào buộc tim
Ngàn sao lấp lánh lặng im
Gối đêm kéo lại mơ tìm dung nhan
Bềnh bồng suối tóc mây ngàn
Tóc tơ nghìn sợi dịu dàng trói nhau
Trong tim vẳng tiếng nguyện cầu
Lửa hương ân ái nên câu sắt cầm
Tình yêu nở đóa trăm năm
Chắt chiu trao nụ ân cần ấm môi
Yêu đương từng giọt nhẹ rơi
Đọng trên môi mắt đêm trôi nồng nàn
Ầu ơ em ngủ cho ngoan
Cùng anh mơ giấc điệp vàng đấp xây
Ta gom yêu dấu tháng ngày
Thả theo cánh gió thơ bay mặn nồng
Gió Bụi
04052004
Ta Xưa ...
*
... xưa ta
một đoạn hồn rời
cảo thơm em kết
ra thời
... hồng hoang
phương em
còn đẹp hôn hoàng ?
ta phương
cỏ vẫn xanh choàng
dấu yêu ...
phải là ngọn quế
... liêu siêu ?
mượn trăng ôm giấc
mộng điều đêm nay
từ em ...
xõa tóc ngàn bay
từ ta ...
đứng lặng chuỗi ngày
xôn xao ...
vuson
...
*
mộng xưa
héo úa rã rời
em đi mang cả
một thời mơ hoang
chiều rơi
sợi nắng bàng hoàng
áo sương huyền ảo
phủ choàng tình yêu
liễu buông nhánh rũ
trăng xiêu
nỉ non gió vọng
trăm điều xưa nay
bây giờ
tình đã cao bay
hồn thơ giao động
tháng ngày lao xao
gió bụi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2015 03:49:02 bởi Gió Bụi >
Anh đi
*
anh đi tuyết phủ trắng cây
trắng vùng thương nhớ , trắng đầy đọa tim
theo mùa vắng cả bóng chim
hồn ta theo tiếng chiều im gọi người
anh đi tắt nắng ngang trời
bên sông tóc rụng giữa đời u mê
tàn trăng, tàn cả câu thề
là bao khắc khoải tìm về trong mơ
anh đi chia một đường tơ
vàng trong thu muộn những ngờ vực nhau
hình như có một niềm đau
hình như thu đã lạc câu yêu người
vuson
em về
*
em về nắng ngủ trên cây
yêu thương mật ngọt chảy đầy trong tim
thả hồn theo những cánh chim
ru ta bằng nỗi lặng im nhớ người
bướm bay kín cả khung trời
ru em tròn giấc mộng đời đam mê
ba sinh đã hẹn ước thề
mỗi mùa xuân mộng mang về trái mơ
kết tình sợi thắm duyên tơ
không còn lo lắng nghi ngờ lẫn nhau
em về hàn lại nỗi đau
dỗi hờn tan biến thành câu nợ người
gió bụi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2011 02:52:27 bởi Gió Bụi >
Em về trong giấc mơ
Bất chợt em về trong giấc mơ
Theo hương gió thoảng buổi ban sơ
Dọc bờ suối mộng dòng trong vắt
Lá đổ muôn chiều ... thơ rất thơ
Nắng dệt tơ trời thêu áo mây
Từng chiều gió lộng cuốn tung bay
Hạ cài hoa nắng rơi trên tóc
Sợi rũ vai mềm ... say rất say
Mắt biếc long lanh đêm ngọc ngà
Hai vì sao lạ giữa bao la
Hút hồn trôi giạt vào say đắm
Giữa biển tình xanh ... xa rất xa
Vệ nữ sao trời thắp lửa hương
Dài cơn mộng mị suốt đêm trường
Áo sương em giấu vào mây trắng
Cùng những hồn nhiên ... thương rất thương
Em đến cội tình yêu nở hoa
Trái thơm vàng chín ánh trăng ngà
Tình yêu tỉnh giấc sầu muôn thuở
Thổn thức chuyện lòng ... tha thiết tha
Gió Bụi
06092011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2014 02:44:18 bởi Gió Bụi >
…
*
trăng anh lơ lửng
một vành
cho môi ngoan giấc
trên cành
hạc sương…
tim anh trái mộng
vô thường
hương nguồn mây chảy
mượt hường
thảo nguyên…
nằm em là cụm
hương nguyền
mọc lên xanh biếc
tình duyên
một vòm…
chừng đêm con nước
lom khom
về ngang sao rụng
thành chòm
…đóm bay…
vuson
*
yêu thương ướt đọng
trên vành
môi thơm hé nụ
treo cành đón sương
em mơ
rất đỗi bình thường
dìu nhau vào giấc
mộng hường đào nguyên
xin anh
giữ vẹn ước nguyền
cho tình bén rễ
tơ duyên dưới vòm
trời
già
dẫu mỏi lưng khom
kết vòng hoa cưới
với chòm sao bay
gió bụi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2011 02:50:37 bởi Gió Bụi >
đôi bướm
*
ngõ em…
hương cỏ nồng say
thoảng qua vách núi
ngây ngây hồn rồi
nở duyên…
duyên thắm muôn đời
trời xanh đồi mộng
ru hời lòng anh…
chỗ em…
đồng cỏ xanh xanh
dõi mưa thanh khiết phủ quanh
nhánh mềm
lối về
hương cỏ dịu êm…
rủ đôi bướm trắng vào đêm
…ngát tình…
vuson
mơ hoa
*
nhớ xưa
trăng gác mái đình
cong cong
rũ ngọn trúc xinh
mơ hồ
sương khuya
khói tỏa ngây ngô
cùng trăng lơ lững
mộng bờ liễu dương
hồ thu
phẳng lặng
mặt gương
hằn in đôi bóng
yêu thương vỡ òa
say tình
đêm cũng mơ hoa
yêu người
lời gọi thiết tha
tim hồng
gió bụi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2011 02:56:31 bởi Gió Bụi >
ngờ tôi
*
nắng nằm sõng sượt vai em
quên rằng chiều ngập sũng mềm cội sung
môi thơm ngọt lịm não nùng
tôi ươm gió nổi mây cùng thiết tha
chia em đầu ngọn ngân hà
những tôi cuối cụm sim già ngẩn ngơ
yêu thầm nghe thuở đợi chờ
ngầm yêu để tưởng để ngờ riêng tôi
vuson
...
*
từ em...
rời bỏ cuộc chơi
rừng chiều tím áo sương rơi bao lần
tình là mấy cụm phù vân
em yêu tôi
cũng chỉ ngần ấy thôi
sông tương ai nhớ mà bồi?
đò ngang ai đẩy mà trôi cuối dòng?
mộng lòng theo những nhánh sông
sông chia trăm nhánh buồn không hỡi người?
gió bụi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2011 08:55:14 bởi Gió Bụi >
Về đi em
Về đi em kẻo trời mưa
Luyến lưu chi mối tình xưa bận lòng
Thu gầy trút lá long đong
Tả tơi héo úa ven sông ngậm ngùi
Đã tàn rồi những cuộc vui
Nắng không còn rọi chiều rơi não nề
Chim trời ngàn dặm sơn khê
Vỗ đôi cánh mỏi tìm về nẻo tâm
Màn đêm buông xuống âm thầm
Nửa vầng trăng vỡ lặng câm dỗi hờn
Trái sầu chín nẫu nặng hơn
Chợt rơi khẽ chạm vào hồn đớn đau
Về đi làm lại từ đầu
Cùng người năm cũ nối câu ân tình
Dù không nặng nợ ba sinh
Cũng là như thể chuộc mình lỗi xưa
Ngại gì sông đục đò đưa
Nước trăm ngã rẽ lọc lừa sẽ trong
Còn hơn sớm nhớ chiều mong
Lang thang hồn thả bến sông đợi thuyền
Gió Bụi
02242005 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2011 23:23:32 bởi Viet duong nhan >
Xuân
Gọi nắng Xuân hồng hong ước mơ
Cầu tre kết nhịp nối đôi bờ
Bên bồi bên lở thôi ngăn cách
Thỏa mộng xum vầy duyên tóc tơ
Nhìn én tung trời nhớ thuở xưa
Hỏi em bên ấy nắng hay mưa
Có nghe tiếng gió lời da diết
Gọi mãi tên em suốt bốn mùa
Rộn ràng mai nở đón Xuân sang
Vướng áo em mang sắc thắm vàng
Hoa nắng lụa là theo gót ngọc
Đường tình rộng mở lối thênh thang
Anh thấy tình Xuân trong mắt em
Hương yêu thơm ngát ngọt môi mềm
Dịu dàng êm ả như giòng suối
Trôi hết muộn phiền những nhớ, quên
Nâng chén rượu nồng ta đón Xuân
Niềm vui chan chứa ngập tràn dâng
Trao nhau câu chúc nhiều may mắn
Xuân đến Xuân đi vẫn thật gần
Gió Bụi
02012011
Chiều xuân
Có một chiều nắng xuân vàng óng ả
Hoa khoe màu lơi lả lá xanh non
Cánh chim xuân về lại hót ví von
Mừng hạnh ngộ vuông tròn câu hẹn ước
Tà áo em chiều xuân bay lướt thướt
Thả hồn theo từng nhịp bước em đi
Anh ngất ngây gửi gió nhắn thầm thì
Đọng đáy tim những gì chưa kịp ngỏ
Nắng xuân hồng môi em càng thắm đỏ
Đóa hồng tươi nụ ngọt ở vành môi
Tóc em dài chắn gió xõa buông lơi
Mây ngừng trôi khi em dời gót ngọc
Gió xuân đưa mây ngàn năm chải tóc
Hóa tình yêu cơn lốc xoáy không gian
Nắng soi em huyễn hoặc bóng dung nhan
Anh say đắm ngắm nàng xuân rực rỡ
Xuân gợi nhớ phút ban đầu gặp gỡ
Phút ngại ngùng anh muôn thuở chắt chiu
Vai tựa vai khi bóng ngả xế chiều
Đôi tim nhịp khúc tình yêu ngọt đắng
Gió Bụi
07072003
Vẫn còn đây tiếng nhớ
Một tiếng nhớ khua lòng ai giao động
Đêm khuya về hồn mộng mị yêu đương
Ngày khắc khoải bằng muôn nỗi vấn vương
"Giây" chờ đợi mà tưởng chừng lâu lắm!
Phải chăng "nhớ " ngôn từ sâu thăm thẳm
Định nghĩa thế nào, sao lắm bâng khuâng?
Chỉ biết rằng, nghĩ đến... lòng lâng lâng
Ai có hỏi... chút ngại ngần che giấu
Một tiếng nhớ, cơn mưa sầu gọi thấu
Cơn bão lòng như xâu xé ruột gan
Kêu âm thầm mà như vỡ không gian
Thế mới biết... tình ngút ngàn trong ấy!!
Nhớ đơn sơ, lịm tâm hồn. Chẳng thấy!
Không nắm giữ, không bắt lấy được đâu
Chỉ cảm nhận bằng sóng ngầm giao nhau
Quên sao được! Đậm sâu trong tim. Nhớ!
Nếu một mai tình bằng duyên tan vỡ
Đừng vội vàng, bỡ ngỡ mất niềm tin
Vẫn còn đây một chữ nhớ hằn in
Một kỷ niệm xanh nguyên màu hạnh phúc!
Vẫn còn đây tiếng nhớ ai...! Rất thực!!
Phương Vy
02072003 Thương
Đêm trở mình gió lay mành rung động
Say mơ màng giấc điệp mộng yêu đương
Chợt giật mình hồn ray rứt vấn vương
Nhớ về nhỏ người anh thương nhiều lắm
Ngỡ thật gần lại hóa xa thăm thẳm
Tơ lòng sầu thêm rối rắm bâng khuâng
Gió đầu mùa cho hồn nhẹ lâng lâng
Sóng tình dâng dù bao lần che giấu
Thương thương nhớ nhớ nhỏ ơi hiểu thấu
Nhớ là đau cào xé giữa tim gan
Thương bao la như vũ trụ không gian
Thương bên này ngập tràn nhớ bên ấy
Thương với nhớ tìm nhau hoài chẳng thấy
Nhớ bên ấy ai xô đẩy về đâu
Biết bao giờ thương với nhớ gặp nhau
Nhập chung hồn thành một màu tím nhớ
Anh lo sợ tình rụng rơi hồn vỡ
Ươm nắng mơ gửi về nhỏ làm tin
Tô chữ thương mà tim đã khắc in
Chia nhau nhé cho tình say hạnh phúc
Gió Bụi
07022003
Dậy đi em II
Em ơi hãy dậy đi nào
Mặt trời lên tới đỉnh sào rồi đây
Ra nhìn mây trắng vờn bay
Nghe chim ríu rít gọi ngày ví von
Vườn hồng lá nõn chồi non
Sương khuya thiêm thiếp hãy còn mơ hoa
Bên nhau đếm bước thật thà
Gió lơi tóc rối nắng nhòa ủ vai
Nhẹ nâng gót ngọc trang đài
Hàng mây lãng mạng nối dài theo em
Hương xuân đọng tóc vai mềm
Chân mơ lạc bước cùng em dặm ngàn
Thả hồn len lén đi hoang
Vòng tay nối bàn tay đan mặn nồng
Yêu em với cả tấm lòng
Cho môi nhớ bờ môi hồng đắm say
Lung linh sợi nắng rơi đầy
Em ơi buổi sáng hôm nay tuyệt vời
Chập chờn cánh bướm lả lơi
Dường như muốn nói vạn lời yêu em
Gió Bụi
11262003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2011 09:45:42 bởi Gió Bụi >
Thương hoài những buổi sáng
Đẹp không em buổi sáng?
Xuân theo bước em về
Những đài mây lãng mạn
Trôi vào hồn đê mê
Chim ngàn đua nhau hót
Đón bình minh gọi ngày
Dư âm ngân thánh thót
Khúc nhạc tình đắm say
Trong mắt em buổi sáng
Là dòng suối dịu hiền
Môi em hồng sợi nắng
Là nơi chốn bình yên
Xòe đôi tay đón gió
Áp lên má môi mềm
Anh nghe từng hơi thở
Ái tình lẻn vào tim
Tình yêu từ thiên cổ
Về kết nụ đơm hoa
Dìu em từng bước nhỏ
Trong ngày muộn mưa sa
Thương hoài những buổi sáng
Đời dẫu mỏi thăng trầm
Tóc sợi thưa bạc trắng
Vẫn xanh tình trăm năm
Gió Bụi
12292003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2011 01:49:38 bởi Gió Bụi >
Dõi chuyến tàu đêm
Tiễn chân người đến bến đò ngang
Đèn khuya soi chiếc bóng ngỡ ngàng
Vì sao lấp lánh buồn lẻ bạn
Gió quyện hồn trôi lạc lang thang
Trùng dương sóng dậy phút chia tay
Nửa vầng trăng lạnh vẫn sầu mây
Gió khơi dĩ vãng đưa niềm nhớ
Ru lãng đêm dài mỗi giọt say
Bàng hoàng chân thả bước mộng du
Đường chia trăm ngã ẩn sa mù
Đã bao nguyệt bạch chìm hư ảo
Tôi vẫn tìm người dẫu mấy thu
Người đi rồi thôi hết đón đưa
Khẽ hỏi lòng mình đã thu chưa?
Cớ sao phong nhuộm lá vàng úa
Bất chợt nghe hồn ướt đẫm mưa
Hồi còi ly biệt vọng thoáng qua
Khép bờ vai lạnh đọng sương sa
Người ơi! thầm gọi lòng tôi nhớ
Dõi chuyến tàu đêm tàu đã xa
Gió Bụi
06042003 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2011 22:45:22 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: