Thố niên đồng thoại
LỜI BUỒN THÁNG TƯ
Mây giăng chiều tháng tư còn lơ lửng
Nhạt cung sầu gió vẫn mãi quẩn quanh
Mưa nằng nặng chẳng chút buồn rớt hột
Cánh đồng thơ khô xác cỏ mong manh
Nhẹ như tơ len vào trong sợi nắng
Lay hồn người bằng bài hát không tên
Tháng Tư năm này - tạo hoá bỏ quên
Nơi phím đời khô đành hanh cắn đắng
Đêm tháng tư đêm trơ lòng mắt trắng
Gió đi rồi trong giấc ngủ thiên thu
Chẳng chút sương trên đỉnh dốc tù mù
Trơ mắt đá cùng vực lòng không đáy
Đêm khoan nhặt ta chừng như chẳng thấy
Ánh nguyệt xưa chìm tận đáy địa cầu
Tình mỏng manh phiêu hốt tận nơi đâu
Mảnh hồn nhỏ vẫn lang thang vô định
Triều Âm 110401
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2011 19:02:47 bởi Viet duong nhan >
CẦM THI LẠC MỘNG
Một chút gió có xao lòng nhân thế
Gượm lòng mình thành mưa nhỏ nghiêng chao
Chiều hôm nay như đợt sóng cuộn trào
Mây thiên lĩnh đổ nhào lên dốc núi
Người nắm tay nhận ra tình già cỗi
Đuổi bắt nhau tận cuối dốc thời gian
Lá thông reo bản tình khúc tuyệt ngàn
Để hụt hẫng tim người nơi cổ mộ
Sóng nằm kia phải chăng cần thổ lộ
Chút tâm tư đã chìm đáy mộng vàng
Tình theo gió nơi ngã rẽ trái ngang
Đời thinh vắng, mênh mang từng cảnh ngộ
Không gian số hình thành nên tuyệt lộ
Nối tử sinh nơi bờ cõi tương giao
Nơi thâm u có phiến thạch thanh cao
Hiện nhân ảnh treo cuối trời thương nhớ
Sóng vi vu lối nguyệt cầm dang dở
Chuyện tương tư huyết tụ bóng trăng mờ
Gió nghễnh ngãng đánh rơi từng hơi thở
Cỏ lao xao câu chuyện cổ bông đùa.
Đời là thế, ai định rõ hơn thua
Nơi trần ai kiến sinh cõi xa mờ
Tâm dao động nguyệt khúc lạc đường tơ
Sóng rì rầm .... xa xăm dần thực tại.
Triều Âm 110404
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2011 02:40:05 bởi Viet duong nhan >
"
LỜI BUỒN THÁNG TƯ
Mây giăng chiều tháng tư còn lơ lửng
Nhạt cung sầu gió vẫn mãi quẩn quanh
Mưa nằng nặng chẳng chút buồn rớt hột
Cánh đồng thơ khô xác cỏ mong manh
"
trieuam
Kiếp mây giăng thì vẫn ở trên trời
Làm thân gió chạy cùng nơi khắp chốn
Tháng tư về mang cơn mưa nặng hột
Tưới đồng thơ đang khao khát chờ trông.
Tháng tư về cho trời thêm sắc hồng
Và ánh nắng trộm hôn lên má đỏ
Cô học trò vẫn đùa vui trước gió
Đón tháng tư, như đón ước mơ về.
Vui cùng ban chút nhé
Trích đoạn: beluoi
Kiếp mây giăng thì vẫn ở trên trời
Làm thân gió chạy cùng nơi khắp chốn
Tháng tư về mang cơn mưa nặng hột
Tưới đồng thơ đang khao khát chờ trông.
Tháng tư về cho trời thêm sắc hồng
Và ánh nắng trộm hôn lên má đỏ
Cô học trò vẫn đùa vui trước gió
Đón tháng tư, như đón ước mơ về.
Vui cùng ban chút nhé
Cám ơn Beluoi đã ghé chơi và tặng vài dòng thơ dễ thương
XANH RÊU
Mây chuyển kiếp theo gió đùa khắp chốn
Nặng tình duyên chợt hoá giọt mưa ngàn
Rơi vào đất ươm nên tình huyền thoại
Để dòng thơ lại khởi sắc mênh mang
Tháng tư này tôi đem tặng kẻ đa đoan
Trái tim khô gởi người tình xa khuất
Vẫn hoài công trong cõi người tất bật
Hoá rêu phong trong chính bản thân mình
Mưa đã rơi, ươm mầm giống phục sinh
Ngày đánh mất sẽ lần hồi quay lại
Tạ ơn gió đưa mây về đúng lối
Phục hiện đời ở mấy khoảnh tương lai
Ngày đang sống nào ai biết đúng - sai
Khi ta đã lần hồi trong mặc thức
Kiếm tìm thân từng mật mã cuộc tình
Ngồi giải mãi chỉ thấy mình ngu ngốc
Nắng lại lên trơ lòng sầu khô khốc
Để mây xưa lại được lối về trời
Gió lại say trên bước đường diệu vợi
Để mênh mang tháng tư trả cho đời
Triều Âm
110405
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2011 02:46:49 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: trieuam
Trích đoạn: beluoi
Kiếp mây giăng thì vẫn ở trên trời
Làm thân gió chạy cùng nơi khắp chốn
Tháng tư về mang cơn mưa nặng hột
Tưới đồng thơ đang khao khát chờ trông.
Tháng tư về cho trời thêm sắc hồng
Và ánh nắng trộm hôn lên má đỏ
Cô học trò vẫn đùa vui trước gió
Đón tháng tư, như đón ước mơ về.
Vui cùng ban chút nhé
Cám ơn Beluoi đã ghé chơi và tặng vài dòng thơ dễ thương
XANH RÊU
Mây chuyển kiếp theo gió đùa khắp chốn
Nặng tình duyên chợt hoá giọt mưa ngàn
Rơi vào đất ươm nên tình huyền thoại
Để dòng thơ lại khởi sắc mênh mang
Tháng tư này tôi đem tặng kẻ đa đoan
Trái tim khô gởi người tình xa khuất
Vẫn hoài công trong cõi người tất bật
Hoá rêu phong trong chính bản thân mình
Mưa đã rơi, ươm mầm giống phục sinh
Ngày đánh mất sẽ lần hồi quay lại
Tạ ơn gió đưa mây về đúng lối
Phục hiện đời ở mấy khoảnh tương lai
Ngày đang sống nào ai biết đúng - sai
Khi ta đã lần hồi trong mặc thức
Kiếm tìm thân từng mật mã cuộc tình
Ngồi giải mãi chỉ thấy mình ngu ngốc
Nắng lại lên trơ lòng sầu khô khốc
Để mây xưa lại được lối về trời
Gió lại say trên bước đường diệu vợi
Để mênh mang tháng tư trả cho đời
Triều Âm
110405
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/A10764D7A4964A98877CD37807AB0693.jpg[/image]
Trả Nợ Tháng Tư
Tháng tư xưa ta nợ người gì nhỉ ?
Sao cứ hoài đeo bám suốt năm qua ?
Dù mưa rơi, món nợ chẳng trôi xa
Hay nắng rát chẳng héo khô chút ít .
Tháng tư này phải đến nhanh không thiệt?
Nhìn đâu đây, hình bóng bám sát chân
Chợt giật mình có tiếng nói thốt lên
Hình như có người tìm món nợ cũ.
Có phải chăng người muốn đòi mây phủ?
Những khô cằn , sỏi đá xưa ta trao
Hay là đòi ta hái hết trăng sao?
Ngày xưa hứa mà ta chưa hái nổi .
Hay là đòi dòng thơ yêu bổi hổi?
Rót vào ly , uống cạn chén" thương thầm"
Tháng tư xưa ta lỡ bỏ vào nhầm
"Thơ từ biệt" ta lầm trao người vội.
Hay người đòi những tâm tư bối rối?
Những thơ mộng, thủa còn tuổi học trò
Đâu biết giận hờn, vu vơ trong vần thơ
Chỉ có tiếng người tan tháng tư cũ.
Toát mồ hôi ta nghĩ rồi chăm chú
Không biết mình còn món nợ nào chăng?
Thôi chấp nhận tháng tư này ta mang
Những vốn liếng trả nợ người cho hết.
Bé Lười 06.04.2011
R
Vui tháng tư cùng trieuam nhé
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2011 18:17:07 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: beluoi
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/A10764D7A4964A98877CD37807AB0693.jpg[/image]
Trả Nợ Tháng Tư
Tháng tư xưa ta nợ người gì nhỉ ?
Sao cứ hoài đeo bám suốt năm qua ?
Dù mưa rơi, món nợ chẳng trôi xa
Hay nắng rát chẳng héo khô chút ít .
Tháng tư này phải đến nhanh không thiệt?
Nhìn đâu đây, hình bóng bám sát chân
Chợt giật mình có tiếng nói thốt lên
Hình như có người tìm món nợ cũ.
Có phải chăng người muốn đòi mây phủ?
Những khô cằn , sỏi đá xưa ta trao
Hay là đòi ta hái hết trăng sao?
Ngày xưa hứa mà ta chưa hái nổi .
Hay là đòi dòng thơ yêu bổi hổi?
Rót vào ly , uống cạn chén" thương thầm"
Tháng tư xưa ta lỡ bỏ vào nhầm
"Thơ từ biệt" ta lầm trao người vội.
Hay người đòi những tâm tư bối rối?
Những thơ mộng, thủa còn tuổi học trò
Đâu biết giận hờn, vu vơ trong vần thơ
Chỉ có tiếng người tan tháng tư cũ.
Toát mồ hôi ta nghĩ rồi chăm chú
Không biết mình còn món nợ nào chăng?
Thôi chấp nhận tháng tư này ta mang
Những vốn liếng trả nợ người cho hết.
Bé Lười 06.04.2011
Vui tháng tư cùng trieuam nhé
GIỞ SỔ NỢ
Ta nợ đời tháng ngày rêu phủ
Nợ Mẹ Cha một tiếng khóc chào đời
Ta nợ ta một lời xưa chưa gởi
Ta nợ người một kiếp đa đoan
Hỏi gốc lẫn lãi năm này có trả nổi
Để thong dong một mình ta một lối
Một ôm thơ, một gối mơ, một thời hoa mộng
Ta lang thang cùng giang sơn cẩm tú
Có lẽ không, món nợ đời quá nặng
Để mộng khuya vẫn ru mình đêm trắng
Thao thức hoài tính mãi cả năm canh
Vẫn chẳng xong nên chẳng tròn giấc ngủ
Nhìn bàn tay, chẳng bao giờ trả đủ
Nên thôi thì đôi vần nhạt hứa lơi
Ai nợ tôi thì nói hết một lời
Tôi sẽ trả cả phần đời còn lại.
Triều Âm 110406
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2011 18:10:50 bởi Viet duong nhan >
GIỞ SỔ NỢ
Ta nợ đời tháng ngày rêu phủ
Nợ Mẹ Cha một tiếng khóc chào đời
Ta nợ ta một lời xưa chưa gởi
Ta nợ người một kiếp đa đoan
Hỏi gốc lẫn lãi năm này có trả nổi
Để thong dong một mình ta một lối
Một ôm thơ, một gối mơ, một thời hoa mộng
Ta lang thang cùng giang sơn cẩm tú
Có lẽ không, món nợ đời quá nặng
Để mộng khuya vẫn ru mình đêm trắng
Thao thức hoài tính mãi cả năm canh
Vẫn chẳng xong nên chẳng tròn giấc ngủ
Nhìn bàn tay, chẳng bao giờ trả đủ
Nên thôi thì đôi vần nhạt hứa lơi
Ai nợ tôi thì nói hết một lời
Tôi sẽ trả cả phần đời còn lại.
Triều Âm 110406 Cùng Nhau Trả Nợ Đời
Tôi vơi bạn cùng chung món "nợ đời"
Khi một mình, có cảm giác chơi vơi
Gánh nợ kia mình tôi không thể vác
Bạn sẵn lòng ghé gánh đỡ được không?
Nợ mẹ cha, rồi dần già sẽ trả
Nợ bạn bè, chắc sẽ chẳng bao lâu
Nợ thời gian, sẽ không bạc mất màu
Nợ số kiếp. ừ khó đây bạn nhỉ ?
Muốn hai ta , không bận phải suy nghĩ
Không giật mình đang mộng đẹp trong đêm
Và bàn tay giờ chỉ đếm êm đềm
Không ngần ngại, lật lên lại hạ xuống.
Bé Lười 06.04.2011
Hi Bé Lười hào hiệp ghê nghen, chưa thấy ai tình nguyện gánh nợ chung cả đâu à
HỎI BẠN ĐỒNG HÀNH
Người có sẽ cùng ta qua trăm lối
Bước qua từng trắc trở băn khoăn
Sẽ cùng ta chia sớt từng bữa ăn
Trên nẻo đời vẫn vô tình nhân thế ...
Có cùng ta những đêm đông quạnh quẽ
Ngắm tuyết rơi cùng mặc tưởng suy tư
Mộng cùng mơ về đến tận nghìn thu
Lời yêu thương chẳng bao giờ thay đổi
Có cùng ta xuân sang, mùa hạ tới
Bước phiêu du trên khắp nẻo non ngàn
Đến biển lớn tận cùng của thế gian
Lời tình tự ngàn năm còn chưa kết
Nói đi người lời yêu còn tha thiết
Chẳng bao giờ phai tiếng đãi bôi
Nói đi người chẳng bao giờ chấm hết
Cuộc tình mình chỉ thế mà thôi.
Triều Âm 110408
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2011 20:47:49 bởi Viet duong nhan >
RẠP CHIẾU PHIM VÀ BỨC THƯ TÌNH THƠ DẠI
( Riêng tặng Quasimodo bằng kiểu gieo vần lủng củng của con bé ngô nghê)
Ngày hôm qua tự dưng giở chứng
Nhấc phone ra : " Hai ơi, có xem phim ? "
Ngập ngừng một thoáng như do dự :
" Sao hỏng cà phê, phim làm gì ? "
- Ơ kìa, hay nhỉ ? Vẹt Rio
Bom tấn mùa hè năm nay nhé
Sau dăm ba tháng chờ dài cổ
Phim công chiếu rồi, mau đi xem !!!
Giọng Hai ngập ngừng như đứt đoạn
Rạp phim tối òm, ghê lắm em
Mình hỏng làm chi, người ta nghĩ
Nghĩ ra cái gì, chết tía anh
Ôi mèn... thì ra Hai đang nhát
Hoặc giả có gì chẳng thoát ra
Từ trong suy nghĩ Hai kia đã
Đã tối òm òm ... rạp chiếu phim
Thôi thì, hiểu nhé, chợt lặng im
Em vô tư, Hai không như thế
Thành ra lần lữa và chống chế
Chẳng dứt khoát bao giờ, chán Hai ghê !
Chừng như Hai sợ em giận nhé
Bèn bảo em rằng chờ chút nghe
Lục lọi một hồi Hai diễn cảm
.... một bức thư tình ... ướt thấy ghê
Đại khái ngày xưa mơ mộng quá
Có một anh khờ, một bé ngơ
Dồn tâm tổn trí mài từng chữ
Gò ra thư tình rất nên thơ
Từ trong câu chữ này hoàng tử
Dẫu khuyết thế nào cũng nhất (No.1 ) cơ
Trong mắt Lọ Lem nàng thuở đó
Chỉ có chàng thôi, cười rũ chưa
Em cười em bảo : " Ôi... ngày đó ...
Đã xa lắm rồi, chẳng nhớ chi
Sao anh vẫn giữ mòn trang giấy
Chẳng sợ chúng cười ngoáy cả tai ? "
Đột nhiên, im bặt ... em chợt hiểu
Rồi tự cười xòa, thế mà thôi
Hai ngày nay vẫn là như thế
Một ngưỡng cửa tình chẳng bước qua.
Buồn cười nhưng chẳng muốn nói ra
Nhưng có lẽ từ nay xin phép nhé
Tránh cuộc đời Hai, tránh thật xa
"Để kỷ niệm đẹp mãi trong ta. "
Xem ra Hai chẳng muốn làm Hai nhỉ
Hai cứ ước hoài chuyện hôm qua
Đàn ông là thế tham lam quá
Nếu thế, đừng làm chuyện đã qua
Triều Âm 110416
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2011 17:51:12 bởi trieuam >
Cô bạn nhỏ Triều Âm cùa BL đã vào mang dc rùi, chúc mừng nhé....
Cám ơn nàng đả chia sẻ, Ta chúc nàng mãi zui..nhí nhảnh..như những vần thơ nàng viết. Ta tặng nàng nè
NHẮN
Anh hỡi anh à anh có nghe
Triều Âm bạn nhỏ của em nè
Tốt lòng tốt tính , lắm đó nhé
Anh hỡi anh à anh có nghe.
Triều Âm sợ em phải đơn côi
Sợ đêm màu trắng bạc như vôi.
Nhuốn mình đơn lẻ mình em sống
Nên mới nhắn lời tới anh thôi.
Anh có về chưa hỡi anh yêu
Hay còn chờ ngày chuyển sang chiều
Nơi ấy bình yên hay sóng gió
Em vẫn chờ anh hỡi anh yêu.
Vui quá Triều Âm bạn của ta
Cuộc đời nhiều lúc gặp phong ba
Nhưng nàng vẫn đứng cạnh khuyên nhủ
Ta thấy cuộc đời đẹp bao la.
Bé Lười 17.05.2011
Nàng ơi................Mau chóng hết bưồn nhé...... Ta không biết nói gì chia sẻ cùng nàng..Nhưng cũng mong nàng đừng quá đau lòng, sức khoẻ sút là không có được đâu...Mau chóng trở về với tính cánh nhí nhảnh của Nàng đi nhé..BL chờ nàng nè.
Thương !
Hì, bây giờ Triều Âm còn lười hơn Bé Lười nữa ( cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, cả ảo lẫn thật )
SẮP MẤT PHÉP
Ta đang mất phép nhiệm mầu tiềm thức
Cõi nhân gian nhảy múa lúc gieo vần
Tâm trí ta còn khoảng không rất thực
Trắng diệu vời hờ hững đối nhân sinh
Chừng gặp nhau ta chẳng nhận ra mình
Ồ, còn bạn ... Xin đừng nhìn ta nữa
Ở nơi đây phù du còn mấy thuở
Dõi theo nhau - chỉ một cảnh hoạ hình
Ta đang chết nơi khung viền dang dở
Mảng màu khô lặng lẽ mắt u linh
Nửa như nói, nửa rùng mình đứng đợi
Khoảng tình không chẳng vội bỏ rơi người
Ta ngẫm nghĩ : " Ngày xưa cười sao nhỉ ?
Phải nhe răng trắng nhởn thế là xong ? "
Ồ, kỳ quá - nhìn cứ như phù thuỷ
Lạc giáo đoàn nên phận mãi long đong !!!
Phải làm sao ? Hay đi tìm hiệp sỹ
Giải lời nguyền áp chế cổ tháp xưa
Kiếm cọng dây kéo ta xuống đu đưa
Hoa đua nở một buổi chiều rực nắng ?
Ở nơi nào ta tìm ra khoảng trắng
Ghép lại đời một mảnh nhỏ đau đau
Ở nơi nào ta tìm lại được nhau
Nối nguyệt khúc bằng lời sầu mộ khúc ?
Triều Âm 15.03.2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2011 20:21:36 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: