CÀ PHÊ MỘT MÌNH
CÀ PHÊ MỘT MÌNH
Giọt cà phê cứ mãi tí tách rơi Còn buồn phiền cũng mãi càng trĩu nặng Ngắm đường phố về đêm nghe náo nhiệt Chẳng như ta quạnh quẽ với nơi này. Em đâu biết những tháng ngày xa cách Tim ta đau, quặn thắt đến nhường nào Lang thang những nẻo đường xưa chung lối Môi mỉm cười, mà nuốt lệ vào tim. Ta muốn quên, nhưng càng quên càng nhớ Càng rời xa ta càng muốn gần em Nụ cười em luôn mãi sáng trong lòng Trong giấc ngủ ta luôn mơ hình bóng Màu cà phê như linh hồn đã mất Một màu đen sâu kín cả tâm hồn Vị cuộc đời như ly cà phê nóng Mặn lệ rơi, đắng chát vị tình yêu. =====[Hoàng Thông]=====
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2011 00:36:00 bởi thongtabu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: