VẪN NHỚ MÃI MỘT NƠI
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 19 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 272 bài trong đề mục
LÂM TUẤN HIỀN 03.04.2011 05:43:50 (permalink)
0
LÂM TUẤN HIỀN, xin được gởi lời chào mừng đến Quý Anh chị trong Thi đàn VNTQ.


ÁO MÀU HOA HIÊN.

Chim bên song, đợi chờ người tri kỷ.
Chim ngoài trời bay mãi, lúc nào ngơi?
Đến một thuở, khung trời, không bóng nắng.
Đêm nhạt nhòa, thao thức nhớ viễn khơi.

Xuân vẫn qua,(rồi)lại về trên đất khách!
Nơi tha hương, cao ốc khuất(che) trăng tà.
Người ngang qua , không buồn trao chào hỏi.
Vội vàng đi, hờ hững rất cách xa.

Đường không xa, mà quay lui dưng khó?
Lối thênh thang, chân chùn bước, đắn đo!
Ở nơi đây, lấy lại nhiều nguyện ước.
Nỗi niềm riêng, thuyền bến bỏ hẹn hò.

Mơ ước cuối, trở về quen lối ngõ.
Qua cổng trường, nhìn bóng nắng vấn vương.
Gió lao xao, đón từ trần vô lượng!
Thèm khát đầy, luyến nhớ quyện quê hương.

Khúc hát đó, thân thương chùm khế ngọt.
Kìa hỡi mùa xuân, pháo Tết nổ giòn.
Nước mắt nóng, mừng vui được an ủi!
Lòng dâng lên cảm xúc, có quên đi?

Chẳng thể quên, mưa chiều giăng phố thị!
Con trăng xưa, xóa dấu đá phẳng lì.
Nhưng nhung nhớ, nào phai nơi tim óc.
Ta trở về đây, nắng sưỡi bảo giông.

Ngõ vào thôn, gió kèo tre, gắt gỏng!
Thở dài buông tiếng kẽo kẹt, dỗi hờn.
Đi lâu lắm, mãi bây giờ trở lại.
Thân thương quê nghèo, cho được nhiều hơn.


Vì nơi nầy, vịn vào đời, khôn lớn.
Có đi qua bao khe ngách sông hồ!
Câu hát dân gian, Mẹ Cha dạy dỗ.
Cuộc đời sũng chìm vũng ướt vẫn(hong) khô.

LÂM TUẤN HIỀN
02.04.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2011 05:48:25 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
#1
    DongSuoiNgot 03.04.2011 06:51:19 (permalink)
    0
    Chào bạn Lâm Tuấn Hiền. Mừng bạn đến thi đàn của thư quán. Đọc thơ bạn đầy tâm sự...Xin được cùng viết với bạn cho xôm tụ chút nhá!

    Vết Thương Của Mẹ

    Cuộc đời nào không chìm nổi thăng trầm
    Khi sôi sục khi âm thầm nuốt lệ
    Dẫu biết rằng không bao giờ trọn vẹn
    Mà nhìn nhau nghèn nghẹn, khó làm sao!

    Lần gặp nhau rồi từ giã lao đao
    Qua ngõ ngách tìm dấu mòn kỷ niệm
    Đương đầu với đêm rẩy dòng mực tím
    Tô niềm tin như đã mất tự hôm nào

    Cố giữ lại những lập loè ngọn lửa
    Đốt ấm con tim sưởi chút ân tình
    Mạch tri kỷ chảy vào tim còn nóng
    Vậy mà sao tình như hết nguyên trinh

    Quê hương kia vẫn còn mãi chờ mình
    Cha với Mẹ có bao giờ quên đươc
    Có dòng sông có con mương dẫn nước
    Tưới đồng xanh tưới ngọt những liếp khoai

    Rồi một lần nơi ấy chẳng còn ai
    Hoa trước cửa cánh hồng phai mưa gió
    Vườn cỏ hoang điêu tàn đêm trăng tỏ
    Mẹ độc hành ngồi đó khóc đàn con

    Chân muốn đi mà lòng bước không đành
    Nghìn thế sự tập tành rồi tàn phế
    Là những khi Cha đề thơ kể lể
    Con Bảy thằng Ba tàn tệ góc phố chiều

    Cái cõi bội tình mưa gió liêu xiêu
    Đau xé thịt căng da tình dân tộc
    Mẹ quỵ xuống tàn hơi đêm ngu ngốc
    Ôm vết thương nghe máu chảy vào lòng.

    Hồng Quế
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2011 07:13:50 bởi DongSuoiNgot >
    #2
      LÂM TUẤN HIỀN 04.04.2011 05:05:49 (permalink)
      0
      Thân chào Dòng suối ngọt(Hồng Quế) thi hữu đầu tiên vào ghé thăm trang thơ LTH.



      Mẹ bần cùng vẫn mong con
      Cao sang
      hạnh phúc
      vàng son với đời.

      Hồng Quế



      VẪN NHỚ VỀ MỘT NƠI.

      Mẹ vẫn ngồi bên song, đợi!
      Con sông dài, có đủ bước chân đi?
      Mai trở lại,
      Phù sa chờ, hoan hỉ.
      Dòng trôi hoài...
      Như lòng Mẹ trông ai?

      Đường đời chông chênh!
      Lạt phai,
      Quả tim nồng, dấu ái.
      Chập chờn...hư vô, cõi bồng bềnh.

      Có được trái tim.
      Mẹ tặng,
      Con mang theo, bên đời.
      Nổi chìm,
      Mà vẫn mãi, không vơi!

      Có giống tượng đá, đứng đợi?
      Chờ ai? Ai đến..? Cho gì..?
      Có chăng...? Hồ sóng sánh, nơi mi!
      Lăn vỡ oà...chua mặn, cho gởi.

      Trả lại người.
      Ngân sương vụng dại,
      Hoa mộng rạc rời,
      Vô ngã, tâm phơi trải...

      lâmtuấnhiền
      3/4

      (trả lời: DongSuoiNgot)

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2011 09:17:13 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
      #3
        LÂM TUẤN HIỀN 04.04.2011 05:14:14 (permalink)
        0

        VỀ MIỆT THỨ..

        Lại về sau giấc phiêu bồng.
        Em về MIỆT THỨ nỗi buồn theo sông.
        Lục bình giờ đã rời sông,
        Không còn xuôi chảy theo dòng như xưa.

        Nước buồn sau giấc ngủ trưa.
        Đi tìm lại mộng năm xưa trao người.
        Cuộc tình dù đó chưa vơi,
        Hỡi mây cùng gió, trao lời đợi mong!

        lâmtuấnhiền
        4.11
        #4
          LÂM TUẤN HIỀN 05.04.2011 01:27:55 (permalink)
          0
          CÒN NHỚ HAY QUÊN?

          Con nước sông dài, tình vươn xa mãi.
          Những luồng gió mát, âu yếm dỗ hoa.
          Dào dạt mơn man, từng bông lúa chín.
          Em có vui? Trên dáng nhỏ, mượt mà.

          Tay ngà đùa trao, che ngăn nắng quái!
          Cánh cò lang thang, bến nước đục trong.
          Nỗi quạnh hiu, áp dìm đôi cánh trắng.
          Bóng mồ côi, rạn vỡ vách tường hồng.

          Chiều đi qua, xua trẩy dồn, váng mỏng.
          Ở mặt hồ, còn chưá sót cánh hoa.
          Như muốn xóa, dấu lưu thuở ngọc ngà.
          Không cho giữ, đưa cuộc tình bay bổng.

          Nghìn năm tan, than thở chốn hư không.
          Nguyệt tàn hoang xa, mông lung vô vọng.
          Thương yêu đi mãi, bao giờ quay lại?
          Ngồi đây bến lỡ, cùng ai ngóng trông?

          Xin gởi lại sông, vần thơ ươm mộng.
          Phù sa vẫn cuộn mấy buổi âm thầm.
          Em có nghe, loang mùi thơm lúa chín?
          Mà bấy lâu, sao chưa ghé về thăm?

          Tiếng thở dài, trầm buồn,quyện đêm thẳm.
          Vòng thời gian..đi, nhớ quên..đổi dời!
          Cánh cò mồ côi, thương ai mong đợi?
          Xin gởi phụ tình, trả đến xa xăm...

          lâmtuấnhiền.
          4.11
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2011 06:43:41 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
          #5
            LÂM TUẤN HIỀN 06.04.2011 03:30:54 (permalink)
            0
            VỀ ĐÓ NHỚ LẠI EM.

            Về trên sông khỏa nước tìm lại bóng.
            Bỏ lạnh lùng, trăng chẳng đến trong đêm.
            Sương hiu hắt, buồn vương vạt cỏ lạnh.
            Xa mất rồi, nhung nhớ cũ dâng thêm.

            Phù sa chao, theo dòng kinh Chợ Đệm.
            Ngồi miên man đong lại những khát thèm.
            Ở nơi đó vẫn lưu hoài nỗi nhớ,
            Trò chơi ông hoàng yêu cô gái lọ lem.

            Em lẩn khuất, mờ hút qua con hẽm.
            Anh bâng khuâng, quay bước, ngày lần dò.
            Cứ lặng lẽ sau lưng, tình chẳng tỏ.
            Nên bây giờ, ngày mất chỉ còn đêm.

            Em đã biết, vẫn mong lời được nói.
            Rất khẽ lòng, nầy hỡi! Anh yêu Em.
            Nhưng vì sao? Lại không dám thốt lời?
            Bởi mắc cỡ, ước mơ thành mây khói.

            Ở nơi đây và chốn nào, có gọi?
            Từ trong mơ gặp hội ngộ, bồi hồi!
            Khung trời tím, duyên lành do định phận.
            Chôn chặt lòng, từng thu chết, xa xôi.

            Lâm Tuấn Hiền
            4/11
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2011 10:53:09 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
            #6
              lethutrang 07.04.2011 01:43:56 (permalink)
              0
              #7
                LÂM TUẤN HIỀN 07.04.2011 04:51:12 (permalink)
                0
                BÓNG PHƯƠNG NAO...?

                Tình chúng mình nhấp nhô như lượng sóng.
                Không cuồng giông để xô đẩy ta đi.
                Hôm nay mây trong vắt đến chúc mừng.
                Mong cho luôn một niềm thương chung thủy.

                Mình sẽ về làm theo từ mộng mị.
                Ước ao vui sống lại thuở xuân thì.
                Quê hương có màu xanh nhiều bóng mát.
                Âm vang trầm câu hát duỗi mênh mang.

                Bầu trời mãi những tầng mây lãng đãng.
                Đêm hoan ca đợi ngắm ánh trăng vàng.
                Nhung nhớ sẽ dìu mình vô hội ngộ.
                Dòng thơ tình lót nệm gấm giao loan.

                Hương hoa sứ trước sân nhà thoang thoảng.
                Giạt đưa xa ngào ngạt kéo đêm huyền.
                Ngân nhánh gió xạc xào tìm chốn ẩn.
                Che bóng nào về khép nép thư hiên?

                Có lần nghe niệm buồn từ sóng biển?
                Trả thương yêu về với khúc tạ từ.
                Em sẽ nhớ cuộc tình vương vấn mãi.
                Trọn kiếp nầy thì thầm để tương tư.

                Xin đừng quên chân tình khách cô lữ.
                Đứng chờ ai? Khi bến đỗ con tàu.
                Sân ga vắng người xưa không trở lại?
                Đường ray song, mình tôi ngóng nơi nao?

                lâmtuấnhiền
                4.11
                #8
                  LÂM TUẤN HIỀN 08.04.2011 07:46:39 (permalink)
                  0
                  DỖ CƠN MƠ NGÀY THU.

                  Mong làm mây mùa thu.
                  Đến kề Em ru ngủ,
                  Được thành gió đến mơn,
                  Những lúc Em dỗi hờn.

                  Sáng nay gió từng cơn.
                  Làm rơi nhìều lá rụng,
                  Thầm lặng đi lầm lũi,
                  Dẫm từng cánh vàng khô.

                  Nhẹ nhàng theo vết nắng.
                  Tìm ra dấu hẹn hò.
                  Dáng hiền như nai nhỏ,
                  Đạp chết bác thợ săn.

                  Rừng qua thu, héo hắt.
                  Lá che mất lối hằn.
                  Trờ về buồn ngơ ngác.
                  Mầu xanh, đổi trắng giăng.

                  Bên thềm xưa, năm tháng.
                  Nhớ người cũ nũng nịu,
                  Huyền thoại, một buổi chiều.
                  Nghĩ ra điều kỳ diệu,
                  Giải được nghĩa tình yêu.

                  lâmtuấnhiền
                  4.11
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2011 07:49:14 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
                  #9
                    lethutrang 08.04.2011 10:52:49 (permalink)
                    0

                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2011 12:06:47 bởi lethutrang >
                    #10
                      LÂM TUẤN HIỀN 09.04.2011 02:49:09 (permalink)
                      0
                      KHÚC TƯƠNG TƯ.

                      Một lần gặp đó nhớ mong.
                      Thu qua kéo lá, chất chồng ngõ đi.
                      Ta về tưởng nhớ phú thi,
                      Vài câu thơ ý, tỏ lòng thương say.

                      Dù chưa biết rỏ mặt mày.
                      Gởi lời gió nhắn, không phai cảm tình.
                      Mây hồng chở ánh bình minh,
                      Từ phương xa chuyển, an bình duyên tơ.

                      Trao cho người ấy tình thơ.
                      Email một chữ, bây giờ nhớ thôi!
                      Nắng hôn giùm ở trên môi.
                      Mưa xuyên tắm gội, ướp tình tân hôn.

                      Ngồi đây như kẻ vô hồn.
                      Vần thơ tìm chữ giao hòa ước mơ.
                      Vẫn thương luôn mãi đợi chờ,
                      Chiều qua vương nắng thẫn thờ nhớ ai?

                      Rám hồn sương thoáng trăng phai.
                      Ai đong cho lại, nỗi niềm vấn vương?
                      Ta không mơ bóng thiên đường,
                      Làm con sóng nhỏ, đêm trường tương tư.

                      Lâm tuấn Hiền
                      4.11
                      #11
                        LÂM TUẤN HIỀN 09.04.2011 07:33:04 (permalink)
                        0
                        ĐƯỜNG TRẮNG NGÕ THU VỀ.

                        Xin chào bình minh cho tia nắng ấm.
                        Dâng trào hồn thơ, nhân thế tươi môi.
                        Mây trôi qua, nhường xanh ngát khung trời.
                        Xóa chua xót, từ đây nhiều may mắn.

                        Từng mùa lạnh, có kéo về hoang vắng.
                        Người tha hương, ánh mắt chứa lạnh lùng.
                        Quên hoặc nhớ, nhìn vào không biết rỏ.
                        Dạo qua đường với bước khẻ ung dung.

                        Thời đổi thay, tâm vẫn không nao núng.
                        Đến rồi về, thanh thản tuyết buông rơi.
                        Nhớ thương quê, đoạn đường xa dịu vợi.
                        Buồn trăm năm, chia sớt trọn cuộc đời.

                        Không chia tay, ngõ đường chẳng ai đợi.
                        Mùa trăng đêm nay, lạnh ngấm gian trần.
                        Từ tạ giữa canh trường, ai trăn trở?
                        Nầy đã vào thu, chưa ngộ cố nhân?

                        Dãy đường xa, mù sương giăng bạc trắng.
                        Điểm mầu phai, nép tóc rối hoang vu.
                        Những con nắng ngang về cũng lạnh nhạt.
                        Trả lại sao? Những mộng ước thiên trù.

                        Lâm tuấn Hiền
                        4.11
                        #12
                          LÂM TUẤN HIỀN 10.04.2011 03:36:59 (permalink)
                          0
                          BUỔI CHIỀU MỘT BÌNH YÊN

                          Xin chào hoàng hôn, nuối tiếc muộn màng!
                          Đi qua cuộc đời, của ngày buổi sáng.
                          Mang theo luôn những vần thơ lãng mạn.
                          Niềm thân thương gởi trả, để ra đi.

                          Một kiếp tầm trả nợ tơ, vốn dĩ.
                          Cánh trắng mồ côi, dừng buớc ngắm sông!
                          Đang sưỡi nắng hong khô lớp lông vũ.
                          Hôm qua dầm mưa, thoáng trở phiêu bồng.

                          Phăng thả về gốc nguồn, một hạt giống.
                          Ngẫm nghiệm vì sao? Có giấc xuôi hoang!
                          Ai khiến ta đi? Mệt lã ngõ đàng!
                          Một manh vải quấn, không còn chiếc nút?

                          Bóng vây quanh màu trắng, nhìn ngại ngùng!
                          Không nét bâng quơ, ban riêng thanh thản.
                          Ánh mắt trao, vội vàng chia thầm lặng.
                          Nhiều thứ tha, đầy trọn vẹn bao dung.

                          Dành cho người đi như vị anh hùng!
                          Từ huyền sử, vấn vương buồn tháng hạ.
                          Chúc vĩnh hằng, miền đâu? Ơn toàn xá!
                          Một lần xa xôi, nghĩ đó mông lung.

                          Không ngại đồi cao hay lo dốc trũng!
                          Đi về quạnh hiu, núp bóng yên hà.
                          Thật sự rời xa, chốn nầy vô ngã.
                          Một chiều bình yên, mờ bóng đi qua.

                          Lâm tuấn Hiền
                          4.11
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2011 21:37:37 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
                          #13
                            LÂM TUẤN HIỀN 11.04.2011 02:18:01 (permalink)
                            0


                            1.CÙNG MÙA THU ĐI SANG.

                            Em có hay? Thu đã về trước ngõ.
                            Có cùng thu, đi trẩy lá cho vàng?
                            Anh sẽ vội, đậy che từng mảng cỏ!
                            Qua ngày thu, làm nhẩn cưới em mang.

                            Từ Việt Nam vừa mới đặt bước sang.
                            Bố bảo lãnh, đang hưởng tiền thất nghiệp!
                            Mẹ nhừ người, giữ trẻ mòn tuổi tác
                            Bám từng ngày, theo tiền giấy mỹ kim.

                            Nay gởi quà cho cô, mai lại chú!
                            Người qua sông, cố bắc giữ nhịp cầu
                            Quên tất cả, bỏ lại gì chuyện cũ
                            Cuộc đời nầy là có mấy? được lâu.


                            Ta may mắn còn đi dưới nắng ráo.
                            Cơn mưa chiều, đầy thắm mát qua tim
                            Ta đã thoát, khỏi ngày dài ngất lịm!
                            Buồn xa xôi, chấp nhận thuở năm nào.

                            Mai cũng sẽ về nơi dường xa lắm
                            Không còn ngồi nhẩm tính, tháng với năm.
                            LTH.


                            2.DẤU CHÂN PHAI THEO...

                            Theo mây trời, rong chơi khắp thế gian
                            Hoà trong nắng, hôn ngập tràn môi mắt
                            Xoa lên thân, phơi mình in trên cát
                            Vòng tay chờ, thiếp giấc với mỹ nhân.

                            Chặng đường tình, bước chân dồn dập thở
                            Trôi vu vơ, ném mắt ngắm đôi bờ
                            Vùng nhũ thạch bỏ quên hằn bụi bám
                            Nay trở về nhẵn gót, phẳng hoang sơ.

                            Giang đôi tay, cuộn tròn cơn lốc xoáy!
                            Những dỗi hờn, trời đất gởi vô đây
                            Ta vất vả, dỗ dành cho yên giấc
                            Phủi bụi trần, dọn sẵn cổ mây mưa.

                            Nhìn vách đá quay lưng từ chốn cũ
                            Thiên di, sao chép lại, phiến cung hờ !
                            Ai giúp đẩy, thả chìm vào nước lũ
                            Trải bên thềm, đụn cát đấp xây mơ.

                            Ngồi đây ôn kỷ niệm qua, vụn vỡ
                            Còn gì đâu? Để trở lại quê nhà!
                            Dù thân ái, mà trong ta đã mất
                            Lòng bâng khuâng, chua xót ở phương xa.

                            Tất cả đi qua, còn đời, mất ta!

                            LÂM TUẤN HIỀN
                            7.2010
                            #14
                              Huynhthomy 13.04.2011 05:54:20 (permalink)
                              0


                              Trích đoạn: lethutrang





                              vũng xoáy...

                              SAU BUỔI HOÀNG HÔN,NGƯNG BÓNG NẮNG!
                              em về còn nhớ? khoảng không gian.
                              đã xây cùng đắp, nhiều mơ ước.
                              thiên ý nào cho được trọn đàng.

                              ĐÀNH TRỞ HỒi TÂM NGỒI TĨNH LẶNG!
                              nhập thiền trút xoá hết tâm tư,
                              con nắng đâu, trờ? xin giúp đỡ.
                              có bằng lòng tiếp? để tương tư.

                              HOÀNG HÔN SẮP LẶN CÒN NUỐI TIẾC!
                              vương vấn chưa xong, trả cuộc tình.
                              khó lại nhân gian, hồn vĩnh viễn.
                              xa rời đi mãi, biết an bình?

                              MƯA ƠI! CÓ GIÚP GỘT XOA LÒNG?
                              phai hết hằn lưu, tim trót chứa.
                              lắm nỗi truân chuyên từng chịu đựng,
                              những gì luyến ái, đẩy đưa qua.

                              nguyênhoang
                              2 ngàn 11
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 19 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 272 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9