DÒNG TRÔI ĐI XA.
HẰN...
Ta miệt mài gom thắt rồi đem thả...
Dòng vẫn trôi thầm nhận chẳng chối từ.
Dù có VỨT, ném quăng cũng nào đổi!
Hằn giữ hoài, BUỘC kín nơi tâm tư.
Chiều nay về NHẶT lại từng kỷ niệm.
GÓI hành trang đã nhẹ bổng bên đời.
Mây nhung nhớ đưa về vùng huyền thoại.
Nghe sóng thì thầm, nhắc chuyện không vơi.
*
VƯƠNG...
Còn nhung nhớ, mơ chiêm bao mộng mị.
Là vẫn thầm ước đáp tiếp khát khao?
Và luôn mong có dịp để gần nhau.
Vương vấn thế, đã nặng lòng cảm lụy.
Dù bậc thánh, đũa trong tay mầu nhiệm.
Nào đổi thay hay muốn xóa cuộc tình.
Chuyện trần thế luôn lắm điều ngộ nghĩnh!
Soạn giáo điều, quên định nghĩa chữ yêu.
An bài đó, thiên trù ban phải chịu.
Đã gom rồi, không dễ xoá xong đâu?
*
VỌNG.
Nhìn trời cao, mơ gom mây vân cẩu.
Ta ép vào thơ, chờ đón một ước nguyền.
Trăm năm phỉ, nắng hồng vương bám gót.
Xin vuông tròn, vẹn một kiếp tơ duyên.
Vẫn có cuộc tình không như mong nguyện.
Cô đơn đi trên ngõ lạnh, đông tàn!
Còn chút nhớ, gom về vun ký ức.
Hồi tưởng lắng hồn, bước với mùa sang.
*
VỚI.
Hoàng hôn về, ngã đường chiều nhạt nắng.
Màu úa phai, nghe chua xót thật nhiều.
Cố gắng gượng, tưởng mơ về quá khứ.
Bước sao dài, chạnh hoang vắng cô liêu?
Nén cảm xúc quên đi niềm luyến tiếc.
Dằn cơn đau thầm kín len vào hồn.
Muốn níu lại nhưng kỷ niệm lẫn trốn.
Vọng tình xưa, mơ ước được nụ hôn.
*
ĐỪNG...
Đừng buông nhé! Khiến vòng tay, vỡ vụn!
Đừng để Anh phải luôn nhớ, mãi mong.
Đừng gây cho, tin yêu chìm tắt lụn.
Đừng chối từ, chân tình ước chữ đồng.
Đừng giữ chi ảo hư trong cơn mộng.
Đừng mang buồn oằi trĩu rũ đông phong.
Đừng xa Anh đêm nay, thầm lặng bóng.
Đừng ngủ một mình, lỡ giấc mơ hồng!
LÂM TUẤN HIỀN
2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2013 20:49:48 bởi LÂM TUẤN HIỀN >