VẦN THƠ GHÉP
QUÁN XƯA Du xuân thăm lại quán tình xưa
Nhớ thuở chia ly lúc giao mùa
Kẻ ở,thu sầu Miền Đồng Thảo
Người đi,hạ nhớ Bến Sông Xưa
Hoa rơi hữu ý nương gió sớm
Nước chảy vô tình dưới nắng trưa
Ngược dòng dĩ vãng tìm kỷ niệm
Như vẫn còn đây chút hương thừa
HOÀNG LAN
Như vẫn còn đây chút hương thừa!
Du Xuân lòng vẫn nhớ bạn xưa!
Đức Trần chăn gối còn nguyên đó!
Đồng Thảo cảnh người đều khác xưa!
Hoa đẹp ngại gì sương với tuyết!
Tình nồng đâu kể nắng cùng mưa!
Bước đi một bước lòng nhung nhớ!
Yêu em biết nói mấy cho vừa??????
TIỀN GIANG [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/289C941CF2554B87A25AD09616508E61.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2012 17:44:11 bởi Tiền Giang >
HẸN
Ký ức thời gian,lội ngược dòng
Mười năm ngóng đợi ,nép bên sông
Hoa xưa héo úa rơi miền nhớ
Bướm cũ vương sầu trải lối mong
Má tựa gieo tình thương tóc rối
Vai kề gợi nhớ thắt lưng ong
Ước hẹn mai về thăm Phố Núi
Nâng chén men say,thoả tấc lòng
HOÀNG LAN
Nâng chén men say thỏa tấc lòng!
Sao ta chín đợi lại mười mong?
Thúy Kiều cắt tóc không thành vợ!
Kim Trọng trao thơ chẳng phải chồng!
Trăm năm lời hẹn bay theo gió
Một sớm ân tình thả xuống sông!
Nếu thấy thật yêu thì giữ lại!
Đừng đem cái có biến thành không.....
TIỀN GIANG [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/D32992418E934F1B9D907803CCFFB8F0.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2012 08:07:00 bởi Tiền Giang >
CẦN ĐỦ DUYÊN LẪN NỢ[ Duyên đi rồi,khi nào duyên về nữa?
Rủ nợ theo cùng, đủ để thành đôi
Một lần lỡ nhàu nát cả bờ môi
Nửa trăng chưa tròn,bao giờ thôi khuyết?!
Gom hương hoa,ươm bài thơ tha thiết
Tình trong tim đong hết được bao nhiêu?!
Trăng ba mươi le lói nét diễm kiều
Rồi vụt tắt,phủ màn đêm sầu muộn
Xin gửi hồn ngàn phương phiêu phướng
Kề môi tinh tú,mê đắm dãy Ngân Hà
Quyện hương đời vào trời đất bao la
Dệt câu thơ yêu bằng con tim khuyết nửa
Duyên nợ đủ rồi,giữ cho nhau ngọn lửa!
Để lời tự tình,hàn gắn lại niềm đau!
Vẫn chỉ là tóc rối với lụa nhàu
Nhưng hạnh phúc,vì có thơ trong đó!!!!
Chỉ trong tình yêu,máu con tim mới đỏ!?
Vách lá nhà tranh,lòng vẫn thấy bình yên!?
Trút sạch buồn lo,xoá hết ưu phiền!
Không yêu người,sao con tim còn một nửa??
Nhan sắc ấy,xin đừng làm héo úa!
Kẻo người đau,vần thơ cũng sẽ đau!!
Chỉ có tình yêu,mới đủ phép nhiệm mầu!
Để em biến đau thương thành sức mạnh!!!
HOÀNG LAN&TIỀN GIANG [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/C6F2C1EAF666408297ABC7ED47E0C187.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2012 07:36:30 bởi Tiền Giang >
CHẠM VÀO ĐỂ BIẾT…. Chạm làm chi chút mùi hương
Để đau tiếng sóng,trùng dương thét gào
Vầng trăng khuyết nửa xanh xao
Vô thường cũng thấy cồn cào nửa tim
Thơ ơi!Hôn nhẹ môi mềm
Vuốt làn tóc rối sương đêm giăng đầy
Chạm làm chi chút đắm say
Nửa con tim buốt,lạc loài vần thơ
Bên sông nước chảy lững lờ
Thương trăng khuyết nửa,héo bờ vai thon!
Trao làm chi nửa nụ hôn?
Nửa cay,nửa đắng,nửa hồn thương đau!
Áo hồng giờ vẫn thắm màu!
Chạm làm chi để nhớ nhau suốt đời!
Yêu bờ,sóng biển lả lơi!
Yêu người sao chẳng nói lời dịu êm??
Chạm đi!cho xé màn đêm!
Chạm vào để giữ môi mềm cho nhau!
Khi xưa nếm giọt lệ sầu!
Bây giờ trả lại những câu tự tình!!
Hãy đem nhan sắc nguyên trinh!
Chạm vào để biết,chúng mình....vẫn yêu!!!
HOÀNG LAN&TIỀN GIANG
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/A6086BFBABAB429DBEFF10042B792631.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2012 08:44:07 bởi Tiền Giang >
LÀ EM
Là em...
giữa vạt nắng chiều
Vẫy tay đưa tiễn mỹ miều hương xuân
Là em...
hứng giọt bâng khuâng
Vu vơ chờ đợi những lần thoáng qua
Là em...
đi giữa phồn hoa
Vạn người xuôi ngược vẫn là cô đơn
Là em ...
tự dỗi,tự hờn
Lơ ngơ tự giẫm cõi hồn....mình đau
Là em...
huyệt mộ tự đào
Vùi thêm lần nữa ....nát nhàu hồn thơ
Là em ....
vẫn cứ ngu ngơ
Bỏ khôn tìm dại...chữ ngờ...lần thêm
Là em...
mảnh khuyết nửa tim
Lại còn mơ mộng....tơ duyên....nửa vời
Là em...
lạc giữa trùng khơi
Vẫy tay tìm chiếc phao đời....hư không
Là em....
một kiếp má hồng
Truân chuyên chìm nổi giữa vòng nhân sinh
Là em...
gieo áng thi tình
Đêm thơ rơi lệ xót mình....đau duyên
Là em...
trót gánh lời nguyền
Đời luôn khuyết nửa....chẳng nguyên...chẳng tròn
Hoàng Lan
LÀ ANH... Là anh...
Kỷ niệm vùi chôn!
Con tim khuyết nửa...vẫn còn biết đau!
Là anh...
Trót nếm chén sầu!
Ôm hình bóng đó...nhớ nhau suốt đời!
Là anh...
uống giọt lệ rơi!
Buông tay nén giận...để người sang ngang!
Là anh...
Hôn cánh hoa tàn!
Mình đau lại sợ...lỡ làng duyên ai!
Là anh...
Thiếu đức kém tài.
Bài toán đơn giản...giải sai mất rồi!
Là anh...
Từ độ chia phôi!
sớm thương,tối nhớ...đứng ngồi chẳng yên!
Là anh...
Trót gánh ưu phiền!
đem neo tình bến..sông Tiền ...hiểm nguy!?
Là anh...
Chẳng nỡ quay đi!
tri âm vắng bóng...viết chi đau lòng!
Là anh...
chẳng quản đục trong!
Đành tâm để sáo...sổ lồng bay xa!!!
Là anh...
Chết dưới cụm hoa!
Yêu người lại để...máu hòa trang thơ!!
Giống em...
Anh cũng ngu ngơ..??
Quanh năm suốt tháng...chỉ chờ được yêu...
TIỀN GIANG
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/9EFFDDDA9390462C8ED1DDD5B50D1BD2.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2012 09:08:10 bởi peli >
MỘNG TÌNH [size=4
Đêm đối bóng soi vầng nguyệt khuyết
Ngày hong tình chia biệt ánh dương
Ai hay số kiếp đoạn trường
Đeo mang phận gái trăm đường gian truân
Ươm mộng tình bao lần trót lỡ
Hồn như chim hoảng sợ cành cong
Đau thay phận bạc má hồng
Đục trong ai tỏ mấy dòng ngược xuôi!
Ta thầm trách tình đời đen bạc
Lệ đong đầy thơ,nhạc buồn lây
Nguyệt sầu rơi rụng lắc lay
Phiêu cùng thi tứ đêm này mơ hoang
Người cuối bãi Tương Giang ru mộng
Gửi giọt sầu theo sóng về ai
Thức đêm để biết đêm dài
Người mơ dáng nguyệt hay say....thi vần?!
Đêm nghiêng bóng thêm lần hẹn ước
Mộng tơ duyên mật ngọt tình trao
Sông Tiền mặt sóng lao xao
Tóc mây hứng giọt nắng đào vừa rơi
Ta cô đơn bên trời bên nước
Tri âm ơi!Ao ước một lần
Sóng lòng bao lượt trào dâng
Ta ôm thơ đợi những lần thoáng qua!
Hoàng Lan MỘNG TÌNH 2 (Nối lời thơ em) Khuyên ai đừng đường xa chân mỏi!
Bên này sông,chín đợi mười chờ!
Đem tình gửi gấm vào thơ!
Nắm tay ta dệt giấc mơ tương phùng!!
Thương tri âm phòng không chiếc bóng!
Thương cành hoa bị sóng dập vùi!
Giàn ty gôn đã tả tơi!
Con tim vẫn hướng về người chân mây...
Bỡi vụng tu,trời đày chia biệt!?
Đêm từng đêm,tha thiết nhớ nhau!
Trao làm chi khúc Phượng Cầu?
Để giờ ôm lấy,khổ đau riêng mình?
Khắc cốt ghi,mối tình tri ngộ!
Trót ước giao,nghĩa vợ tình chồng!
Duyên kia gắn với dòng sông!
Đem thơ tô điểm,má hồng giai nhân!!
Trăm lần hẹn,một lần duyên thắm!
Để Phong Loan say đắm bên nhau!
Mặc cho tóc rối lụa nhàu!
Dùng đôi môi ngọt,khắc câu đá vàng!!
Ôm ấp mãi Hoàng Lan một đoá!
Hương thơm bay,cho má thêm hồng!
Giọt tình rớt xuống bên song!
Mộng tình thơ đó,đẹp lòng giai nhân...
TIỀN GIANG [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/5AB83F78EA43483496BDE5D99845E7EB.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2012 09:27:17 bởi peli >
ĐI TÌM MỘT GIẤC MƠ
Tình ấy vẫn xanh trong ký ức!
Tiếng mưa đêm,thổn thức bồi hồi!
Thiên Đường để lạc mất nhau!
Mưa đêm giá buốt hai đầu sông Tương!!
Cành hoa ấy,mùi hương còn thoảng!
Nhụy phong rồi,chờ bạn tri âm!
Chia nhau uống nửa vầng trăng!
Tình đang phải chịu ngàn trùng cách xa!!
Mùa Thu ấy,máu hòa nước mắt!
Trao nụ hôn,se thắt cõi lòng!
Thiên Thần gãy cánh mùa Đông!
Sáo kia tưởng đã sổ lồng bay xa…
Mưa theo nhớ,bay qua đêm tối!
Tình theo duyên,vẩy gọi hồn thơ!
Mong anh tiếp tục đợi chờ!
Đi tìm cho được,Giấc Mơ Địa Đàng!!!
HOÀNG LAN
Ôm một đóa Hoàng Lan thơm ngát!
Nào hay đâu,ngọc nát châu chìm!
Xưa nhờ giữ hộ con tim!
Giờ nằm nghe tiếng mưa đêm khóc thầm!!
Nhận bài thơ:Trăm năm ước hẹn!
Đem thuyền yêu,neo bến sông Tiền!
Cũng vì đeo đuổi chữ duyên!
Cùng em nối lại lời nguyền năm xưa!!
Tình đang nồng,gió mưa chợt đến!
Đôi uyên ương,đã bén hơi rồi!
Làm sao có thể xa nhau??
Sông Tương đã bắt nhịp cầu ái ân!!
Mùa Đông ấy,Thiên Thần gãy cánh!
Nỗi đau kia làm lạnh hồn thơ!
Yêu em,anh vẫn đợi chờ!
Cùng nhau ta dệt Giấc Mơ Cuối Cùng!!!
TIỀN GIANG
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/78A31142BE61421086F2DC42BB359ED0.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2012 12:02:10 bởi peli >
GIẤC MƠ HOA TÍM Trong em vẫn còn “Giấc Mơ Hoa Tím”!
Để hè về,được thấy lại Tây Nguyên!
Tay trong tay,ta nối lại lời nguyền!
Viết nốt đoạn cuối,bản tình ca tuyệt đẹp!!
Biển Hồ đó,vẫn còn xanh màu nước!
Mối “Tình Thơ”,có thể nào phai??
Hãy cùng em,xuyên qua giấc mơ dài!
Để mỗi nụ hôn đều có màu hoa tím!!
Chỉ là giấc mơ nhưng sao lòng xao xuyến?
Ngày sông Tiền,trôi chậm quá!Anh ơi!!
Muốn nhắn cho anh,sao cứ thấy nghẹn lời!?
Xin giữ hộ em,những giấc mơ hoa tím!!
HOÀNG LAN
Ba hôm rồi,anh gục trên bàn phím!
Tay viết sử thi mà hồn nghĩ về em!!
Cứ mỗi giờ,anh lại sờ thử trái tim!
Xem có còn hơi ấm của em trong đó??
Phố Núi bây giờ ngập tràn thương nhớ!
Hoa tím buồn,nhưng không mất niềm tin!
Trong mỗi giấc mơ,anh đều cố giữ gìn!
Một hình bóng,đã làm nên huyền thoại!!
Biết em sẽ về,nên anh giữ lại!
Màu tím buồn,trong sắc áo lẫn hoa!
Giữ lại bên mình,một bóng dáng kiêu sa!
Để những vần thơ,không mất đi hơi ấm!!!
TIỀN GIANG
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/408D5E52EA9C4ED4BB72F62E5F909FA6.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2012 08:50:44 bởi Tiền Giang >
GIỮ VỮNG NIỀM TIN Mộng thực gì,ta đều đã trải qua!
Trời bắt thế,nào phải đâu muốn thế?
Một cuộc tình mà trăm ngàn dâu bể!
Trách trời xanh,hay ta tự trách mình??
Tình chúng ta,như lá hãy còn xanh!
Thu dẫu đến,đừng làm cho lá úa!?
Con tim đã nguyện cho đi một nửa!
Góc bể chân trời,ta vẫn có nhau!!
Anh và em,chẳng phải mối tình đầu!
Nhưng đã quyết,dành cho nhau tình cuối!
Biết vậy nhưng lòng vẫn tỏ ra tiếc nuối!
Những lúc buồn,không nén được tiếng than!!
HOÀNG LAN
Những vần thơ,làm khổ lụy hồng nhan!
Giờ anh mới biết,mình là người có tội!
Trời chưa cho,mà con người cứ vội!
Nên cuộc tình,mãi bầm dập,đắng cay!!?
Tình đâu chỉ dành cho mỗi hôm nay?
Sáu mươi năm cuộc đời,em mới đi một nửa!
Hãy giữ cho tim,đừng tắt đi ngọn lửa!
Sớm muộn gì,Gió cũng đến bên em…
Trời sang Thu,sẽ chớm lạnh về đêm!
Hãy ôm thật chặt,đừng để đau chiếc lá!
Cuộc tình chấp nhận một lần vấp ngã!
Để sau này,ta mãi mãi đứng lên…
TIỀN GIANG
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/E2E6CC769FD049F08DEFA0B7D9EA3041.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2012 08:58:55 bởi peli >
TRANG SINH VÀ HỒ ĐIỆP
Đêm qua em mơ,hóa thành Hồ Điệp!
Bay về vườn xưa,thăm lại gốc cây tình!
Hoa vẫn tươi,màu lá hãy còn xanh!
Hơn một năm rồi,sống trong thương nhớ!!
Lối vào Địa Đàng,cánh cổng tình vẫn mở!
Vẫn vang lên điệp khúc của tình yêu!
Nụ hôn quen,làm lay động nắng chiều!
Đời đẹp quá!Như chưa hề ngăn cách!!
Giọt lệ không còn đọng trên khóe mắt!
Đôi cánh Thiên Thần,đưa tình vút lên cao!
Sẽ không bao giờ,nói nữa tiếng xa nhau!
Để khúc hát tình thơ,ngàn đời vang vọng mãi…
HOÀNG LAN
Cánh bướm vườn xuân,anh giữ chân em lại!
Để lời thơ,không lệch điệu,sai vần!
Một đóa Hoàng Lan,tiên nữ hóa thân!
Để đời biết,thế nào là mật ngọt!!
Sự thông tuệ của em,làm anh sửng sốt!
Mới đây thôi,mà như đã mười năm!?
Lời yêu thương,tựa ánh trăng rằm!
Phủ lên đời,một lớp men hạnh phúc!!
Nếu em đã hóa thân thành Hồ Điệp!
Anh sẽ trở về,dưới dạng Trang Sinh!
Thực mộng đan xen,sống chết vì tình!
Để viết nốt,những vần thơ có cánh!!!
TIỀN GIANG
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/79974736CD124F4BB045D07F303CD0D0.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2012 16:31:31 bởi Tiền Giang >
NƯỚC SÂU NHƯNG TÌNH CÀNG SÂU Sông ơi!Sông chảy về đâu?
Để tình phải chịu hai đầu cách ngăn!
Chia làm chi nửa vầng trăng?
Ngày qua,tháng lại,khô cằn con tim!
Gieo làm chi tiếng mưa đêm?
Khiến cho duyên cũ,đi tìm tình xưa!!
Nhớ thương biết mấy cho vừa?
Lời yêu thốt mấy,cũng chưa thõa lòng!!
Sông kia hết đục lại trong!
Con tim chín đợi,mười mong một người!
Hoa kia hết héo lại tươi!
Riêng mình sao thấy nụ cười vắng xa?
Đêm đêm thấm giọt lệ sa!
Lật trang thơ cũ,xót xa cõi lòng…
HOÀNG LAN
Anh về tát cạn dòng sông!
Để tìm cho được má hồng anh yêu!
Tình ta cay đắng đã nhiều!
Một dây luyến ái,ngàn điều đớn đau!
Nước sâu,nhưng tình càng sâu!
Thương em,anh giữ nhịp cầu tri âm!!
Chữ ái,có một chữ tâm!
Nhớ thương chỉ biết đau thầm mà thôi!!
Áo kia xin chớ phai màu!
“Tình Thơ” trót đã khắc câu đá vàng!
Bao nhiêu khổ lụy anh mang!
Đừng thương đừng xót,lỡ làng duyên em…
TIỀN GIANG
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/346DEA78ECAF43D5B1145CD0A98A3A13.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2012 08:38:03 bởi Tiền Giang >
NGÀY NÀY NĂM ẤY…
Cũng tháng Bảy,ngày này năm ấy!
Ta gặp nhau,tình cháy nơi tim!
Duyên đưa,nợ đẩy,đi tìm!
“Tình Thơ” trải thảm,ngày đêm chẳng rời…
Mùa Thu đến,mưa rơi trước ngõ!
Trên trang thơ,giữ hộ đời nhau!
Một thiên tình sử xanh màu!
Mượn ngòi bút nhỏ,khắc câu đá vàng!!
Thơ như sóng,hết tan lại hợp!
Mỗi bài thơ,chứa một trái tim!
Sông yêu,bắc nhịp cầu duyên!
Trang thơ có một trích tiên hạ phàm!!!
Khúc đoạn trường,ai làm nên nỗi?
Phận hồng nhan,gánh tội cho đời!
Vườn yêu mưa gió tả tơi!
Cầu yêu gãy nhịp,một người xót xa!!
Gieo vần thơ,lệ sa ướt gối!
Giấu niềm đau,khỏi tủi đời nhau!
Trang thơ,gió thảm mưa sầu!
Con tim nào biết nỗi đau phụ tình??
Vì chữ hiếu,hy sinh tất cả!
Mặc cho người,hóa đá vọng…thê!
Đem chôn một mối “Tình Thơ”!
Đắp ngôi mộ giả,đợi chờ tái sinh!!??
Chiếc áo vàng,định tình còn đó!
Một đời hoa,sẽ nở hai lần??
Chỉ cần có một chữ tâm!
Dù cho nhớ trộm,thương thầm chẳng sao!!?
Nỗi đau ấy,ai nào hiểu được?
Tình vẫn đang như nước vỡ bờ!
Hương yêu ướp mấy vần thơ!
Đóa Hoàng Lan ấy,đợi chờ phục sinh…
TIỀN GIANG&HOÀNG LAN
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/CB948128300C4D8EB2508C893446DD2A.jpg[/image]
CÁI VÒNG LẨN QUẨN
Em đưa ra một loạt mối tương quan!
Nào Vợ,nào Tình Nhân,nào Hồng Nhan Tri Kỷ!
Nói tới,nói lui,thảy đều có lý!
Nhìn ngược nhìn xuôi,chẳng biết em đứng chỗ nào??
Vợ,trụ cột của ngôi nhà,vị trí đáng ước ao!
Được ôm ấp nâng niu,được giữ tay hòm chìa khóa!
Tình và tiền,cái gì cũng có cả!
Nhưng lại không bằng vị trí của Tình Nhân!!?
Cốc nước thêm chút đường,mà thấy ngọt vô ngần!
Nhấp một ngụm,rồi cứ đòi uống mãi!
Thơm làm sao,chút hương tình vụng dại!
Nhưng lỡ có bầu,biết phải làm sao???
Chỉ có Hồng Nhan Tri Kỷ,mới thanh cao!?
Tim thì yêu,chân lại đứng ngoài vùng phủ sóng!!
Vợ và Người Tình,thi nhau chịu đựng!
Còn đối tượng thứ ba,nhờ gió sẻ chia!!?
Ham muốn Người Tình,phải đi sớm về khuya!
Gặp bà vợ hay ghen,suốt ngày lảm nhảm!?
Nước mắt Người Tình,càng thêm ảm đạm!
Chỉ còn Hồng Nhan Tri Kỷ mới dỗ dành!!
Lập luận của em,như đèn cù chạy quanh!
Vợ không thể là Người Tình,hay Hồng Nhan Tri Kỷ!?
Người Tình biến thành Vợ,lại càng kinh dị!
Cốc nước không đường,uống thấy nhạt phèo!!??
Muốn biến Hồng Nhan Tri Kỷ thành Người Yêu!
Thậm chí thành Vợ,chỉ là điều không tưởng!
Em là gì của anh?Thật khó lòng tưởng tượng!?
Cả ba đều là,cái bóng của tình yêu!!???
Được làm vợ chồng,hạnh phúc biết bao nhiêu!
Sao không bổ sung,những gì tình chưa có??
Giá như ngày ấy,lấy em làm vợ!
Cốc nước lọc kia,đã ngọt lịm như đường!!
Là Người Tình,lòng vẫn cứ nặng thương!
Hai năm rồi,con tim luôn thèm khát!?
Chỉ ngửi hương thơm và nếm dòng nước mắt!
Chất dinh dưỡng vẫn thừa,nuôi sống những trang thơ!!!
Hồng Nhan Tri Kỷ,xuất hiện trong giấc mơ!
Nhưng Hoàng Lan của anh,lại là con người thật!!
Tập hợp những gì,anh hằng yêu quý nhất!
Khiến cho anh,nuối tiếc cả một đời…
Vị trí nào,cũng tốt cả em ơi!!
Bỏ hết vào một ly,quậy thành mật ngọt!!
Ôm Hồng Nhan Tri Kỷ,để lửa tình thiêu đốt!
Vợ hay Tình Nhân gì,đều là tiếng gọi mà thôi!!!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/30B06706AAE44905B82459D49DE4EA57.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2012 08:35:27 bởi Tiền Giang >
XƯA VÀ NAY Xưa,anh dặn:bền lòng chờ đợi!
Hãy thường xuyên,đổi mới tâm hồn!!
Có nhau,sao lại cô đơn?
Tình yêu đâu sợ,nỗi buồn vắng xa??
Xưa,em như nụ hoa hàm tiếu!
Nở vì ai:bên hiếu,bên tình??
Yêu nhau,anh bảo hy sinh!
Hoa dù tan nát,nhưng tình vẹn nguyên!!
Xưa,em khắc lời nguyền trên đá!
Lòng vẫn yêu,ai xóa cho đành?
Tình như sợi chỉ mong manh!
Xâu con tim lại,mà thành thiên thu!!
Nay,Phố Núi mây mù che lấp!
Một mình anh,cô độc làm thơ!
Tình yêu không chứa chữ ngờ!
Thương ai phải chịu,bơ vơ giữa đời!!?
Nay,nhắc lại những lời hôm ấy:
Mở trang thơ,là thấy nhau rồi!
Vì ai,uống cạn nỗi đau!
Để cây Tình lại,xanh màu yêu thương!!
Nay,mặc cho bụi đường gió cuốn!
Mong người yêu,tận hưởng niềm vui!?
Dẫu lòng có chút bùi ngùi!
Giọng tan băng ấy,nghe thôi đã mừng!!
Ta còn có,ngàn lần tái ngộ!?
Cứ bình tâm,đừng cố làm gì!
Bỏ tử biệt,chọn sinh ly!
Thơ làm cầu nối,còn gì vui hơn???
TIỀN GIANG&HOÀNG LAN
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/2E221035F4AD49A8B6F0D5F3C9332B44.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2012 09:07:42 bởi Tiền Giang >
YÊU EM CHÍN ĐỢI MƯỜI CHỜ Thơ không gói hết lời yêu
Trăm ngàn nổi nhớ từng chiều ...biết không?
Mưa thu mắc sợi tơ lòng
Nhuộm thơ màu nhớ bên dòng Tiền Giang
Ai làm nên cảnh trái ngang
Bên sông lau lách Hoàng Lan nén sầu
Tây Nguyên xin một cơn Ngâu
Mượn cầu Ô Thước tìm nhau một lần!
Em là tiên nữ hóa thân!!
Vì anh phải chịu vạn lần khổ đau!
Xưa thơ anh ướp men sầu!
Tình giờ chỉ có,nỗi đau dịu dàng!!?
Sầu kia cứ để anh mang!
Nơi đây,Phố Núi nhuộm vàng sắc Thu!!
Đừng thổn thức,đừng ưu tư!
Anh luôn giữ bóng của người đi xa!!
Năm sẽ hết,tháng sẽ qua!
Ngày vui tái ngộ,lệ hòa trang thơ!!
Yêu em…chín đợi,mười chờ…
TIỀN GIANG&HOÀNG LAN
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/5B335C217A7F4370B9E9D2200C73E9A3.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2012 09:03:21 bởi peli >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: