VẦN THƠ GHÉP
THỨ SÁU MƯỜI BA Thứ sáu mười ba thứ sáu đen Bỗng dưng ôm lấy lắm ưu phiền! Ngoài kia gió lớn hoa cau rụng Em bị nhức đầu anh nhói tim...
Thứ Sáu, mười ba, thứ Sáu buồn Nửa ngày không thấy bóng người thương! Xem tin mới biết em đang bệnh Tóc rối hoa tình nhạt sắc hương... Thứ Sáu, mười ba, uống chén sầu Mong ngày đen đủi hãy qua mau! Em về thắp lại niềm tin nhé Sóng gió tan rồi lại có nhau... Thứ Sáu mười ba cố quên đi Những điều xui xẻo nhớ làm gì! Dỗi hờn bay biến em hết bệnh Đem núi ân tình gối dưới tay...
ANH GỬI CHO EM Gửi cho em,cành hoa tím ngày xưa! Gửi cho em,một màu buồn chung thủy! Gửi cho em,cả tấm lòng thương quý! Để đường về,ngắn lại được...vài phân!!
Gửi nụ hôn,lên đôi má ửng hồng! Gửi chiếc lược,làm suông dài mái tóc! Gửi cho em,những vần thơ ướp mật! Để kiếp này,đừng nói tiếng xa anh!! Gửi cho em,tất cả sự chân thành! Gửi tình yêu,để xua tan đau khổ! Gửi ân ái,để cho tình bớt nhớ! Để một ngày,bướm nọ lại kề hoa!! Không gửi cho em,sự dằn vặt xót xa! Không gửi cho em.sự hờn ghen vô lối! Nhận nơi em,hương tình yêu mỗi tối! Để cuộc đời,chờ kết trái đơm bông!! Gửi cho em,tình yêu của dòng sông! Qua thử thách,đã trở thành bất tử! Nếu gửi bao nhiêu,em chưa thấy đủ! Còn mỗi con người,em có nhận hay không??? Tiền Giang
BẾN XUÂN Em có về qua nơi Bến Xuân Áo bay trong gió má thêm hồng! Dăm con bướm đậu trên vành nón Một chút tình riêng trăm nhớ mong...
Mai nếu dừng chân nơi Bến Xuân Vì anh, xin rửa hết ưu phiền! Một lần gặp gỡ ngàn năm đợi Xin hãy tin vào chữ nghiệp duyên... Neo chiếc thuyền yêu nơi Bến Xuân Vòng eo thiếu phụ đẹp vô cùng! Trong tim ép một cành hoa nhớ Anh đã yêu rồi!Em biết không?? Ta sẽ chờ nhau nơi Bến Xuân Vì em,anh uống giọt lệ buồn! Dẫu tình chẳng thể sang trang mới Vẫn giữ trong lòng bao luyến thương...
CHÚA TỂ NHẪN THẦN Anh yêu em không phải chỉ một ngày Tình khắc trong tim làm sao chia biệt? Mới có mấy ngày mà nhớ nhung da diết Ta lại quay về tổ ấm thân quen...
Môi tìm môi khi phố đã lên đèn Cơn mưa vội đến để tiển chân mùa Hạ! Tình như biển,em trao anh tất cả Lỡ xa tình, biết trả cái nào đây?? Đã mấy hôm con tim chịu đọa đày Giờ Tình đang bước ra từ bóng tối! Em như thế ai đành tâm đánh đổi? Vé vào Thiên Đường cao giá lắm em ơi!! Một nụ hôn thôi đủ hồng cả cuộc đời Tình được tắm bằng sữa trinh nguyên nhất! Lời yêu thốt ra tựa như giọt mật Liệu pháp ái ân làm hồi phục trái tim... Chúa tể nhẫn thần, người đó là em! Biến đống tro tàn thành ngôi nhà hạnh phúc! Hôm qua em đổ bao nhiêu nước mắt Anh xin đền để có được tình yêu!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2016 09:00:08 bởi võ phong trần >
MƯA ĐÊM Tối qua mưa suốt đêm Không sao tròn giấc ngủ! Chỉ nhớ chưa thấy đủ Thiếu người xoa trái tim...
Mưa làm đau màn đêm Gió ru hoài nỗi nhớ! Em ơi! Anh thấy sợ Những khung trời chia xa... Con đường tình đầy hoa Bị gió mưa vùi dập! Giọt mưa hay nước mắt? Của người tình phương xa... Đêm kéo dài, không qua Mưa ướt miền ký ức! Bên này anh day dứt Phương ấy em cô đơn....
HỨA PHẢI GIỮ LỜI Đã hứa thì em phải giữ lời Từ nay phương ấy lệ thôi rơi! Câu thơ anh chọn vần vui nhé Trăm dấu ngàn yêu chỉ một người... Đã hứa em không được nói buồn Mang sầu chôn dưới sóng sông Tương! Thả lời đau ấy bay theo gió Anh đứng chờ em ở cuối đường...
Hay hứa chỉ làm cho anh vui? Nói lời rồi chẳng giữ lấy lời! Nay hờn,mai giận,cho tim héo Để dấu tình nồng theo nắng phai... Lời hứa không còn theo gió bay Tặng nhau tháng rộng với năm dài! Tình yêu lớn mãi theo lời hứa Để giọt buồn không vương mắt ai...
CHỦ NHẬT BUỒN Sáng nay, một Chủ Nhật buồn Gió mưa phủ kín con đường em qua! Con tim bỗng nhớ tình xa Một ngày không gặp, tưởng là... mấy năm!?
Chủ Nhật rơi đúng ngày rằm Chùa chiền lễ lộc, chữ tâm thuộc làu! Trời rét lại chẳng gặp nhau Trăm điều kiêng cữ, hai đầu sông Tương... Thơ yêu treo kín trên tường Vì không hẹn trước, người thương bận rồi! Chủ Nhật buồn đã lên ngôi Đầy trời giá rét, bồi hồi con tim... Thơ tình muốn chọn vần quên Lỡ em không chịu, bắt đền thì sao? Chủ Nhật lòng cứ nôn nao Nếu thơ tắt lửa phương nào tìm em????.
DƯỚI GIÀN THIÊN LÝ * Chuyện của một người Đêm hôm ấy dưới giàn Thiên Lý Những lời yêu mộng mị em trao Con tim chi xiết xuyến xao Vần thơ cất cánh bay vào vườn yêu...
Anh không tin những điều huyền hoặc Trời cho em nhan sắc mặn mà Đẹp luôn cả dáng cùng da Bao người mơ ước cánh hoa Đại Ngàn... Giờ phụ đạo tình chan lên mắt Gió mùa Đông làm tóc em bay Học xong lại nắm bàn tay Thầy non trò trẻ ngất ngây vì tình...* Giàn Thiên Lý hoa xinh vẫn nở Anh đi rồi em sợ chia xa Hàm răng đẹp tựa cánh hoa Chụp hình em gửi để mà làm tin...* Hai năm trời trăm nghìn thương nhớ Vẫn đinh ninh một nợ hai duyên Ván kia dẫu chửa đóng thuyền Lời yêu đã thốt có quên được nào... Chỉ một năm em vào đại học Phô dáng ngà vóc ngọc! Người mê! Đại gia nên chẳng cần thơ Roll Royce đưa đón em về làm dâu... Nào phải em qua cầu rút ván Tình phôi pha bỡi nạn kim tiền! Giàn hoa Thiên Lý nên duyên Giờ giàn hoa đó gieo phiền cho anh... Gói nhung lụa em thành kiều nữ Một bông hoa của xứ Tây Nguyên! Vần thơ gieo nốt chữ quên Đem hàm răng trả con tim dại khờ.. Một lần ấy, giấc mơ Thiên Lý Trót lầm tin mộng mị em trao! Con tim khắc một nỗi đau Vẫn mong em được qua cầu bình yên...* * Phụ đạo: dạy thêm ( Trình độ chỉ chênh lệch 2 lớp nên dạy kèm) *Anh khen hàm răng đẹp nên chụp chân dung em cắt gủi riêng hàm răng * Sóng gió địa ốc làm em chao đảo và mất rất nhiều thứ TIỀN GIANG
CÁNH ÉN BÊN TRỜI " Hứa yêu anh giáo rồi lại còn như thế"! Lời than sao nghe mà xót cả lòng! Chiều hôm ấy trời êm không có gió Một chiếc thuyền chìm giữa ngả ba sông...
Bên này nụ cười, bên kia đôi mắt ướt Ngả ba sông lại ngỡ ngả ba lòng!? Một cành hoa trôi theo hai dòng nước! Một chút buồn đành phải thả trôi sông... Yêu nên tốt, hương bay xa ngàn dặm! Sợi tơ lòng thành lưới nhện tình yêu! Ánh mắt ấy khiến thi nhân say đắm Một dòng sông, mấy hình bóng diễm kiều... Đưa tay hứng giọt mưa bên thềm vắng Gió mùa Thu đâu tạo được sóng lòng? Một chút hương mà thi nhân xem nặng Ngỡ thuyền tình chìm ở ngả ba sông... Quên nhau rồi, nắng sẽ hồng đôi má Cánh " én" xinh sẽ bay lượn bên trời Con sông Tiền quên thêm một kẻ lạ Tình vẫn nồng, như ngày ấy, em ơi!!
HÒN ĐẢO TÌNH YÊU
Đưa em lên đảo Tình Yêu
Để xem màu nắng của chiều tháng Tư!
Chỉ mong em nở nụ cười
Gió kia ngừng thổi,mây trời không bay... Tình kia chẳng rượu vẫn say
Mượn màu áo tím lấp đầy tứ thơ!
Nằm nghe tiếng sóng xô bờ
Đảo Tình Yêu đẹp bất ngờ!Em ơi!!
Cây xanh in bóng lưng trời
Trùng dương chỉ chứa mỗi người của..thơ!
Vẫn là áo tím mộng mơ
Xa xa tiếng sóng xô bờ dịu êm... Tia nhìn xao xuyến trái tim
Mượn màu mây trắng gọi tên người tình!
Thơ đàn vĩnh viễn cộng sinh
Trăm hờn ngàn dỗi,chúng mình không xa... Vì em trồng một khóm hoa
Vì em dựng một ngôi nhà chứa..thơ!
Vì em nối lại giấc mơ
Mượn hòn đảo ấy,ươm tơ cuộc tình..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2017 09:33:28 bởi võ phong trần >
NGƯỜI EM HAY DỖI Tôi có người em thích dỗi hờn Đang yêu lòng vẫn thấy cô đơn! Vài câu sơ xuất em lại giận Một góc trời Xuân cũng ngấm buồn...
Tôi có người em thích... khóc nhè Dung nhan khuynh quốc vạn người mê! Chỉ hơi phật ý là.. mít ướt! Muốn dỗ dành em phải có... thơ!! Tôi có người em thích bắt đền Trăm lần như một chẳng hề quên! Mỗi khi trót lỡ làm em giận Lập tức đền ngay một nụ hôn... Lúc nói lời yêu em lại cười Môi hồng má phấn nhìn thật tươi! Em ngoan như một... con cừu nhỏ! Yêu quá đi thôi đằng ấy ơi!! Đã hứa dù em có giận hờn Con tim vẫn đập nhịp nhớ thương! Thơ yêu viết tiếp mong dành dỗ Lỡ giận xem xong lại hết buồn... TIỀN GIANG
ÁO VÀNG MÙA THU Em đi,trời chớm vào Thu Rừng đang thay lá,sương mù bủa giăng!
Đêm qua thiếu bóng chị Hằng
Nhạn Nam én Bắc,cách ngăn đôi bờ..
Mượn màu lá đỏ làm thơ
Mượn tà áo ấy hẹn giờ sóng xao!
Cung thương giờ lại vút cao
Gió Thu ve vuốt má đào giai nhân. Nụ cười gói nét thanh tân
Thu trong mắt nhớ bao lần đắm say!
Gió Thu cuộn chiếc lá bay
Sắc vàng ôm ấp những ngày vắng xa.. Trang thơ còn đó gấm hoa
Trăm công ngàn việc vẫn là tình ngoan!
Nhớ Thu,hoa sẽ không tàn
Để anh ngắm mãi áo vàng Bé Yêu!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2017 16:07:43 bởi võ phong trần >
SỨ MỆNH TRÁI TIM Sứ mệnh trái tim,em biết không
Giữ cho má thắm chẳng phai hồng!
Giọt sầu đừng nép bờ mi ấy
Tóc xỏa vai gầy theo gió Đông...
Sứ mệnh trái tim em biết chăng?
Tề mi cử án, phận cát đằng!
Thuyền tình tìm được về bến đỗ
Kẻ đó người đây không cách ngăn... Sứ mệnh trái tim,em biết đâu?
Gió mưa vần vũ chốn giang đầu!
Đem lời yêu khắc vào vách đá
Bỏ mặc ngoài tai chuyện bể dâu... Sứ mệnh trái tim em nhớ cho
Bàn tay xuân nữ dựng cơ đồ!
Phòng khuê khóa chặt hồn thi sĩ
Em trải lòng ra để hứng thơ..
NẾU CÓ THỂ... Nếu có thể,anh xin làm tia nắng! Hong tóc em,trong những buổi mưa dầm! Trải sắc vàng,lên buổi chiều tĩnh lặng! Để được làm người duy nhất nói yêu em!!
Nếu có thể,anh muốn làm chiếc lá! Rơi trước mặt em,để hứng lấy chút buồn! Để em biết,chỉ có anh tàn tạ! Biết đâu chừng,em sẽ rũ lòng thương!! Nếu có thể,anh thích làm cơn gió! Thổi lúc giữa trưa,để em được mát lòng! Bớt trằn trọc,biết đâu em sẽ nhớ! Có người yêu em,mà phải chịu long đong!!? Nếu có thể,anh khát làm tấm lụa! Để em khoe,những đường nét căng tròn! Chỉ nhìn thôi,mà trong tim có lửa! Bờ vai trần,cùng với chiếc eo thon!! Nếu có thể,cho anh làm chiếc lược! Để làm suông,mái tóc đẹp nhung huyền! Vừa chải tóc,vừa hôn đôi mắt biếc! Mai xa người,khỏi chín nhớ mười thương!! Nếu có thể,con tim xin gửi lại! Để hòa chung nhịp đập,lúc xa người! Để biết rằng,anh yêu em mãi mãi! Hãy gọi anh là chồng!Nếu có thể!Em ơi!!!
HOA SẦU ĐÔNG Trời chuyển,đón cơn gió Bấc Đám lá thi nhau lìa cành! Em đứng co ro chịu rét Mùa Đông vụt đến rất nhanh...
Dáng gầy in lên trời xám Tình như con sóng xô bờ Đời gặp khúc quanh bi thảm Con tằm rút máu nhả tơ... Buổi sáng gió Đông đưa đẩy Chùm hoa chợt nhú đầu cành Thiếu tình nên hoa run rẩy Giận đời hoa lớn rất nhanh... Mảnh mai đương đầu giá rét Nhớ ai hoa héo cả lòng! Ngoài kia mưa gào gió thét Đời đặt tên em Sầu Đông!! Xuân đến mang theo nắng ấm Em tôi gục chết trên cành! Tim héo, bờ mi lệ đẫm Đời hoa sao quá mong manh?? Sầu Đông nên hoa màu xám! Chỉ nở riêng cho một người! Lời thơ khắc vào tâm khảm Đông tàn, lệ ấy ngừng rơi...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: