Ngày đã qua
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 13 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 190 bài trong đề mục
Bangha 28.08.2005 04:52:44 (permalink)
Tất quả đã qua rồi CH nhỉ, nhanh như một giấc mơ đẹp vậy. Ngỡ ngàng, giật mình nhìn lại thì tất cả đã thành dĩ vãng. Sẽ là một năm kể từ khi em nhận ra mình đã mất đi một nửa tâm hồn, vòng xe lăn bánh cùng với vòng thời gian đã cuốn mỗi người đi một ngả. Con đường chung đã rẽ chia thành hai lối nhỏ cho hai tâm hồn. Em không quên và sẽ không bao giờ quên những tháng ngày đẹp đẽ đó, dẫu rằng trong quãng thời gian đó cũng đã tràn qua rất nhiều cơn bão nhưng có lẽ nhưng cơn lốc xoáy ngày ấy chỉ làm cho mình hiểu nhau hơn mà thôi. Nhưng có lẽ định mệnh và số phận luôn song hành cùng chúng ta trong cuộc sống, điều gì phải xẩy ra đã xẩy ra. Em vẫn còn cảm nhận được vị mặn chát trên môi mình của một năm về trước, ánh mắt cảm thông của những người xa là và cả những dấu chấm hỏi đặt ra cho em qua những ánh mắt của những người qua đường. Em đã vừa đi, vừa chạy có phải không lúc đó em đang trốn chạy. Em Trốn chạy chính mình chăng, Hay là em đã sợ phải đối diện với sự thật là ngày mai sẽ không còn như ngày hôm qua nữa. Dù sao thì em cùng đã có một chút thành công em đã tự dối được chính mình để chờ đợi cho đến ngày hôm nay. Một năm ngày hôm qua lại về, tất cả lại hiện diện trước mắt em và phải mất bao lâu nữa đây để em có đủ dũng cảm đối diện với sự thật, với lòng mình mà đi tới để không còn phải cảm nhận cái vị mặn chát, không phải nhìn những ánh mắt cảm thông và thương hại cho em??????? Bao giờ thì ngày hôm qua sẽ ra đi và không bao giờ trở lại???????????
#1
    Bangha 28.08.2005 20:35:42 (permalink)
    Không phải ai đó nhạy cảm, đa sầu thì mới yếu lòng mà khóc. Mà giọt nước mắt chính là sự thổ lộ chính mình, để cho dòng cảm xúc chảy lăn dài trên má trong lòng sẽ nhẹ nhàng đi biết bao nhiêu. Ai cũng biết điều đó và tôi cũng vậy nhưng sao tôi lại không thể làm được điều đó. Những gì xẩy ra sao cứ phải dấu kín ở trong lòng, phải không là ta quá hèn nhát không dám để cho mọi người thấy cảm xúc thật sự của mình. Đôi khi ta muốn khóc thật nhiều vậy mà nước mắt cứ nghẹn lại trong lòng. Ta luôn cười ngay cả trong khi lòng ta thắt lại vì đau đớn. Ta sợ cái gì chứ??? có phải ta sợ sự thương hại, ánh mắt xót xa của những người xung quanh nên ta cứ gồng mình lên mà sống, mà cười. Chua xót quá phải không khi không dám sống thật với chính mình, lấy bóng đêm làm bầu bạn, lấy ảo ảnh làm sự thật........Tìm đâu đây một góc nhỏ bình yên???????????????
    #2
      Bangha 29.08.2005 23:42:06 (permalink)
      Đường đời cùng như con đường mình đi vậy đâu phải lúc nào cũng bằng phẳng, đôi lúc cũng có những lối rẽ bất ngờ. Cũng có những lúc ta tự mình nhầm lẫn khi đứng giữa ngã ba của sự lựa chọn, nhờ những sai lầm và vấp ngã mà ta lớn lên. Cuộc sống không thể thiếu những khó khăn chính lúc gặp khó khăn cũng chính là lúc ta nhận ra khả năng thật của chính mình, Chính những lúc khó khăn ấy đưa đến cho ta những người bạn tốt. Ta phải cảm ơn cuộc đời đã cho có cơ hội để nhầm lẫn, có lúc vấp ngã để ta nhìn lại mình và nhận ra ta đã lớn lên.
      #3
        Bangha 30.08.2005 00:02:44 (permalink)
        Nỗi đau cho mỗi con người chính là lúc làm cho người khác đau đớn. Nỗi đau về thể xác có thể theo năm tháng mà liền da còn nỗi đau về tâm hồn thì biết bao giờ mới khâu lại được. Đôi khi những lời nói cay nghiệt cũng đủ giết chết một tâm hồn mag chính thủ phạm lại không biết điều đó. Đôi khi với một người đó là chuyện quá bình thường nhưng đối với người khác nó là sự sống còn. khi người ta không thể khóc nổi mà phải cười đấy chính là lúc người ta đau khổ đến tột cùng...Hãy cố gắng đừng để ai phải đau đớn vì mình để rồi hối hận và tự gieo đau đớn vào tâm hồn mình.........
        #4
          Bangha 30.08.2005 16:41:49 (permalink)
          Có lẽ anh nói đúng anh ạ, chúng ta hoặc đã gặp may hoặc đơn giản là chúng ta không cố gắng để tạo một ấn tượng gì đó đối với nhau nên chúng ta dễ nói chuyện với nhau. Cảm ơn anh rất nhiều vì đã là người bạn của tui trong suốt thời gian qua. Đôi khi buồn nhận được những gì anh viết tui cũng thấy lòng mình ấm lại. Một người xa lạ lại dường như rất thân thiết. Tui có cảm giác anh hiểu tui nhiều nhiều lắm. Phải chăng đơn giản tất cả là duyên số đã cho tui một người bạn như anh.
          #5
            Bangha 30.08.2005 21:22:08 (permalink)
            Một ngày bắt đầu thật ảm đạm thì có lẽ kết thúc cũng thật ảm đạm. Ngày hôm nay là một ngày như thế. Chưa có sự kết thúc nhưng mà tất cả cũng sắp rồi kết quả thì chính mình cũng tự nhận ra :D biết làm sao đôi khi tất cả không thể như ý mình muốn. Hãy sống và đón nhận những gì cuộc sống trao tặng cho mình cả những niềm vui và nỗi buồn.
            #6
              Bangha 31.08.2005 04:15:25 (permalink)
              Dẫu sao thì chia tay cũng là một nỗi buồn, cho dù biết là sẽ gặp lại vào một mai kia. Tự nhiên thấy hụt hẫng trống vắng đến là kỳ. Tự nhiên cảm thấy như căn phòng rộng lớn hơn rất nhiều........mênh mang như là tâm hồn vậy....
              #7
                Bangha 02.09.2005 23:51:42 (permalink)
                Một ngày mới, một niềm vui nho nhỏ. Cám ơn anh nhiều lắm anh ạ!Nhờ có những dòng chữ ấy mà chớm thu lòng tôi không hề cảm thấy lạnh. Và tôi đã biết cảm nhận cái đẹp của mùa thu............
                #8
                  Bangha 03.09.2005 21:09:38 (permalink)
                  Đừng trách rằng không ai hiểu mình anh ạ, hãy sống và cảm nhận những chân tình mà mọi người dành cho anh. Đừng bao giờ thu mình vào cái thế giới riêng của chính anh để thấy đời xa lạ. Anh hãy sống đừng cố gắng để hiểu cuộc sống mà đơn giản hãy nhận và cảm nhận những gì cuộc sống đem đến cho ta.
                  #9
                    Bangha 04.09.2005 20:56:47 (permalink)
                    Lại thay đổi, cuộc sống luôn luôn vậy và ta cũng đành nhắm mắt mà bước theo dòng chảy đó thôi....biết làm sao được. Ta chỉ như một chiếc lá nhỏ giữa dòng nước cuốn về đâu thì neo đậu nơi đấy, tha phương rồi lại tha phương.
                    #10
                      Bangha 10.09.2005 15:44:30 (permalink)
                      Nhanh thật tất cả trôi qua như là ảo mộng, Bần thần ngồi nhớ lại thầm nuối tiếc cho mình cho người. Đành hẹn dịp khác có duyên mình lại gặp nhau.
                      #11
                        Bangha 17.09.2005 21:45:31 (permalink)
                        Nắng mùa thu rơi nhàn nhạt bên hiên cửa sổ mang theo một chút hơi ấm cho những cơn gió heo may, lá cứ thế cuốn trôi thanh thản. Nó đã trang hoàng cho một mùa hạ, thay vào màu xanh thẫm là màu vàng chói chang đến cuối cuộc đời mình nó vẫn cố đem chút sức sống còn lại tô điểm cho cuộc đời này.........
                        #12
                          Bangha 18.09.2005 00:50:00 (permalink)
                          Hôm nay em đã lấy hết can đảm để gọi điện vậy mà khi nghe tiếng của anh ở đằng kia thì tự nhiên em run quá, không biết nữa phải chăng em sợ em đã dập máy mà không dám nói gì, đừng giận em anh nhé, em vẫn thế khờ dại như ngày nào.
                          #13
                            Bangha 18.09.2005 16:53:13 (permalink)
                            Một người bạn mới, một niềm vui mới vẫn còn một điều gì đó tốt đẹp đến với tôi nghĩa là cuộc sống vẫn không quá bất công, mong sao đừng có một kết quả tồi từ những bắt đầu tốt đẹp.
                            #14
                              Bangha 24.09.2005 17:15:06 (permalink)
                              Hai hôm rồi không có một giấc ngủ yên, những giấc mơ cứ quay cuồng trong nỗi nhớ. Vẫn bản nhạc ấy, vẫn mùa thu ấy mà tất cả giờ đã khác xa. Cả mình lẫn người ta đã thuộc về hai thế giới. Mình bỗng trở thành trơ trọi và cô đơn giữa biển người.
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 13 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 190 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9