Sang mùa rồi anh nhỉ, gió cuốn những cánh hoa đào trong vườn mẹ rời cây, những bông hoa nở muộn màng chẳng biết có buồn vì không đúng dịp?
Em lại về nơi đây... đứng giữa vườn nhìn những cánh hoa xoay xoay trong gió, lặng nghe câu hát thầm thì " sao anh bỏ em đi...... "
Nhớ khi còn là cô bé con đã từng xót thương những bông hoa khoe sắc rồi héo tàn vào quên lãng. Ba cười nói rằng hoa yêu cuộc sống hết mình đến khi tàn lụi vẫn múa vũ điệu của mùa xuân.. chợt mỉm cười tự nhủ thủa bên anh em vẫn còn ngây thơ quá - yêu anh bằng một tình yêu rất lạ - yêu anh bằng cả trái tim mình...
Có những điều không bao giờ em được biết đúng ko? Nhưng sự thật vẫn mãi là sự thật... cho dù em đã cố gạt mình... cho dù em cố tự biện minh.. sự thật vẫn không thể nào thay đổi
Em có nên biết nhiều như vậy ko? Trách anh gian dối hay trách em khờ dại???
Trách làm gì nữa.. chuyện xưa mất rồi
Có thể nào có kết thúc khác ko? Em sẽ vẫn giữ đúng lời hứa dù ra sao đi nữa. Nhưng đấy là em thôi còn anh chứ.. biết anh có hiểu ko?
--------------------
PS to BH: BH ơi !!! cuối tuần hạnh phúc ..