THIỆT THÀ
Phụ phàng chi lắm thế anh ơi,
Em gởi thư sao chẳng trả lời ?
-Dẫu chẳng ra chi duyên phận ấy,
Cực lòng em chịu dám hờn ai.
Nhớ bữa ra đi anh dặn dò,
Những là chờ đợi chớ buồn lo,
-Đừng đau em nhé!thư luôn nhá!
Không có phương trời anh héo khô.
Nghe nói chao ôi!Xiết thảm sầu,
Trăm nghìn những muốn chết theo nhau,
Lệ không cầm nữa tơ duyên tưởng
Vấn víu đôi ta đến bạc đầu.
Cun cút ra vào em với em,
Lời kia căn dặn dám sai quên,
Ai dè anh bỏ em đành đoạn,
Ôi lá hoa cùng trăng gió quen.
Em có hay đâu cớ sự này ,
Nửa chừng nửa đỗi chịu chua cay,
Tình anh như nắng thu đông ấy
Lưu luyến nhân gian chả mấy ngày...
Chắc hẳn anh chừ đã lửng nhau
Vui bề gia thất ấm êm sao .
Tình cờ nếu gặp em đâu đó
Không biết lòng anh nghĩ thế nào?
NGUYỄN ĐÌNH THƯ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2011 19:15:03 bởi songnhi >