Ôm lấy bả vai Hạ Nhất Đào, Hạ Nhất Minh nói:
- Chúng ta về thôi.
Sau lưng hắn, đám người Sở Hao Châu ánh mắt xuất hiện thêm một tia kinh ngạc. Bọn họ lần đầu thấy Hạ Nhất Minh có động tác như vậy. Cùng Kim Chiến Dịch nhìn nhau cười, cả hai lúc này mới đồng thời nhớ ra, cái gã tôn giả kia vốn cũng chỉ là một thanh niên hai mươi mốt tuổi mà thôi.
Cơ hồ không hẹn hai người cùng lúc nhìn về phía Bách Linh Bát. Nhưng khiến bọn họ không khỏi kiêng kỵ chính là, gã không chút biểu lộ, ngay cả một cái chớp mắt cũng không thấy. Trong lòng hai người đồng thời xuất hiện nghi vấn, Hạ Nhất Minh từ đâu tìm được một người cực phẩm như vậy chứ?
Đám người Hạ Nhất Minh rời khỏi đường lớn, lúc này đám nô bộc mất đi ước thúc, tay chân dĩ nhiên thoải mái hơn, bất quá trong ánh mắt trao đổi lẫn nhau, bọn họ không giấu được vẻ kích động trong lòng.
- Lục ca. Quy củ trong nhà khác trước rất nhiều.
Hạ Nhất Đào mang theo vẻ oán giận, nói:
- Gia nô, thị vệ cùng tráng đinh, còn có cả thân quyến của bọn họ nữa, lúc này có gần vạn người. Khẳng định huynh nghĩ không ra.
Bước chân Hạ Nhất Minh không khỏi ngừng lại trong giây lát. Hắn quả thật nghĩ không ra, trong thời gian ngắn như vậy mà Hạ gia có thêm một vạn người, đạt quy mô của một đại gia tộc. Phải biết là nơi này chỉ là một huyện nhỏ trong một cái Thiên La quốc cũng nhỏ bé không kém tại Tây Bắc.
Ở nơi này xuất hiện một cái gia tộc hơn vạn người, e rằng địa vị cùng giao thương không kém hơn chút nào so với siêu cấp thế gia mười vạn người trong đại lục. Thậm chí đặt trong Thiên La quốc hiện nay có thể nói tuyệt đối là đệ nhất thế gia.
- Nhất Đào. Những người này từ đâu mà tới.
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
- Những thế gia khác cùng Hoàng thất một phần, có một phần tự đến, có một phần là chúng ta mời chào được.
Hạ Nhất Đào giải thích một chút, liền hỏi thêm:
- Lục ca. Tôn giả là cảnh giới gì vậy?
Hạ Nhất Minh giật mình nói:
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
- Hơn một năm trước, Hoàng thất truyền tin tới nơi, ngươi tấn chức tôn giả gì đó. Từ đó về sau nhà chúng ta thoáng cái mạnh mẽ hẳn lên. Ngay cả hoàng thất năm mới cũng phải tới đây chúc Tết.
Hắn chỉ vào đường dưới chân nói:
- Hôm nay dọn sạch đoạn đường này, qua vài ngày nữa sẽ có người tới đây chúc Tết.
Hạ Nhất Minh lúc này mới cảm thấy thoải mái, bất quá nghĩ không ra tin tức mình tấn giai tôn giả từ Tây Bắc xa xôi cũng tới được đây.
Quay đầu nhìn Kim Chiến Dịch liếc xéo mọt cái, tất cả cũng bởi Linh Tiêu bảo điện của gã truyền ra. Kim Chiến Dịch cảm nhận được ánh mắt Hạ Nhất Minh không khỏi làm ra bộ dạng bất đắc dĩ. Đây cũng là do Hác Đồng tôn giả ra lệnh, không phải gã có thể làm trái.
Lúc này bọn họ đã đi tới cửa thành. Từ cổng trước, hai dãy tường cao chạy dài ôm cả Hạ gia trang vào lòng nó. Kiến trúc như vậy cùng Từ gia bảo không thua kém chút nào. Đương nhiên Hạ Nhất Minh lần đầu tiên thấy kiến trúc này, trong đầu không khỏi xuất hiện ý nghĩ muốn xây dựng một cái vì Hạ gia trang che chắn gió mưa. Nhưng lúc này sau khi từ phương Đông Đại Thân trở lại, nhìn bức tường này, Hạ Nhất Minh chỉ cảm nhận được nó vô cùng đơn sơ.
Cổng thành đã sớm mở ra, bất quá Hạ Nhất Minh có chút ngạc nhiên nói:
- Trong nhà có hai vị Tiên thiên. Một người là Đại bá, người kia là ai?
Hạ Nhất Đào hai mắt mở lớn. Hắn lúc này có cảm giác. Lục ca đã thành thần rồi. Không tiến vào mà cũng cảm nhận được trong nhà có mấy vị Tiên thiên cường giả, chuyện này tuyệt đối hắn chưa từng tưởng tượng ra.
- Lục ca. Đó là Từ Hướng Tiền tiền bối. Tiền bối cùng đại bá cứ năm ba ngày lại gặp nhau trao đổi võ đạo.
Hạ Nhất Minh mỉm cười, trong đầu lại nghĩ tới cảnh Vũ Kinh Lôi thu đồ đệ trước kia. Xem ra Vu Kinh Lôi cũng không dám có dũng khí chậm trễ mà toàn tâm toàn ý bồi dưỡng. Từ Hướng Tiền, bởi lẽ chỉ vài năm ngắn ngủi, Từ hướng Tiền lúc này cũng đã đột phá cực hạn, tân giai tiên thiên.
Khi đám người Hạ Nhất Minh tới đây, sớm đã thu liễm khí tức lại. Kể cả Lôi điện lúc này cũng chỉ còn bề ngoài kỳ lạ chứ khí tức cường đại đã không còn thấy chút tăm hơi.
Hạ Nhất Đào phất tay gọi một người, lệnh cho hắn thông báo, Lục thiếu gia đã trở về. Vị quản sự kia cả người run lên, dùng ánh mắt cung kính nhìn Hạ Nhất Minh, sau đó lập tức xoay người chạy như bay vào trong. Hạ Nhất Minh trong lòng cũng không biết có tư vị gì. Nếu là mấy năm trước khi Hạ Nhất Minh trở về, với tính tình tùy tiện của Hạ Nhất Đào nhất định sẽ hô toáng lên, sau đó cả gia trang náo nhiệt như chợ vỡ.
Nhưng lúc này, Hạ Nhất Đào đầu tiên lại để người vào thông báo, chỉ nghĩ một chút cũng biết, trong gia trang đã không còn cảnh như xưa nữa. Sau khi thu dụng cả vạn người, Hạ gia lúc này đã chân chính trở thành một đại thế gia. Nhưng Hạ Nhất Minh trong lòng cảm thấy không hiểu, điều này không giống như chờ đợi của hắn.
Hạ Nhất Đào vừa bước tiếp, Hạ Nhất Minh đã bảo hắn tìm một hạ nhân dẫn Hoắc Đông Thành đi nghỉ ngơi. Phục dụng một khỏa tinh lực kim đan, việc Hoắc Đông Thành cần làm duy nhất lúc này là nghỉ ngơi cho tốt.
Về phần xem bệnh hay những thứ khác, có đám Sở Hao Châu, Kim Chiến Dịch cùng Hạ Nhất Minh ở đây, bất cứ vị y sư phổ thông nào cũng đừng mong có đất dụng võ.
Bọn họ vừa đi vào, một âm thanh trong veo vang lên:
- Lục ca đã về.
Sau đó cả thành như nước sôi, náo nhiệt xôn xao. Hạ Nhất Minh không khỏi dừng bước, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc cùng kích động. Âm thanh này hắn hiển nhiên không quên, chính là tiểu muội Hạ Nhất Lung, âm thanh của nàng vang lên đầy kinh hỉ. Hạ Nhất Minh vốn tưởng sẽ không còn được nghe âm thanh cũng như thấy tràng cảnh như vậy. Bất ngờ Hạ gia trang khi xưa lại tái hiện trước mắt.
Không hiểu vì sao, mũi hắn cay cay, lần đầu tiên hắn rời nhà ba năm mà ngỡ như ba mươi năm vậy. Ba năm qua Hạ Nhất Minh đã trải qua những điều người bình thường chưa từng tưởng tượng được. Trái tim hắn theo kinh nghiệm mà dần trở nên lãnh đạm. Hắn như vị thần trên cao cúi đầu, dùng ánh mắt đánh giá hết thảy. Nhưng giờ phút này, trong tình thân ấm áp vây quanh, trái tim lạnh lẽo như băng của hắn bỗng trở nên ấm áp.
Hai đạo thân ảnh như bay tiến tới, đúng là đại bá cùng Từ gia bảo Từ Hướng Tiền. Bọn họ trong mắt cũng tràn đầy kinh hỉ. Giờ phút một năm sắp tới, Hạ Nhất Minh trở về không nghi ngờ chính là lễ vật tốt nhất.
Bất quá ánh mắt Hạ Nhất Minh chỉ liếc qua bọn họ khẽ gật đầu, sau đó không biết bước nhanh về nơi bóng dáng phụ mẫu đang xuất hiện. Thân hình Hạ Nhất Minh nhoáng lên đã lập tức vượt qua hai vị tiên thiên cường giả, phảng phất như cứ thế bước tới trước mặt phu thê Hạ Thuyên Danh. Hắn nhẹ nhàng huy tay, cung kính hành lễ.
Phu thê Hạ Thuyên Danh vốn muốn đỡ hắn lên, nhưng bọn họ lập tức phát hiện, nhi tử của mình thân thể vững như núi, sau khi hành đủ tam vái, chín lạy mới chậm rãi đứng lên.
Hạ Thuyên Tín cùng Từ Hướng Tiền liếc mắt nhìn nhau, trong lòng bọn họ vô cùng kinh hãi. Từ đầu tới cuối, bọn họ thậm chí không biết Hạ Nhất Minh như thế nào đi qua. Khi nghĩ tới thân pháp xuất quỷ nhập thần như vậy, sống lưng của hai người lập tức cảm thấy lạnh lẽo. Bọn họ biết rõ Hạ Nhất Minh không có địch ý nhưng không cách nào áp chế cảm giác này.
Trong lòng bọn họ thầm than, thì ra đây là tôn giả, so với Vu Kinh Lôi còn cường đại hơn. Liếc mắt nhìn quanh, Hạ Nhất Minh nói:
- Phụ thân. Gia gia cùng Bảo gia ở đâu?
Hạ Thuyên Danh ánh mắt mơ hồ như chứng kiến điều gì kích động, gương mặt đỏ bừng. Là một phụ thân, có được người con như Hạ Nhất Minh, hắn còn có gì không hài lòng đây?
- Nhất Minh. Phụ thân cùng Bảo thúc ở Hoành Sơn.
- Bọn họ vì sao lại phải tới Hoành Sơn?
Hạ Nhất Minh nghi hoặc hỏi.
Hoành Sơn trong lòng nhị lão mặc dù có địa vị không gì thay thế được nhưng nơi này dù sao cũng là Hạ gia trang, chẳng lẽ cả tôn nhi mà nhị lão cũng không cần? Dường như nhìn ra thắc mắc của Hạ Nhất Minh, Hạ Thuyên Danh cười nói:
- Nhất Minh. Ngươi muốn nhìn thấy hai người cũng dễ dàng thôi. Chỉ vài ngày nữa hai người sẽ trở về.
Hạ Nhất Minh giật mình, sau đó như hiểu ra nói:
- Gia gia cùng Bảo gia trở lại đón năm mới sao.
- Không sai. Hai lão nhân gia mỗi năm đều làm như vậy.
Hạ Thuyên Danh cười khổ nói:
- Chúng ta đã khuyên hai lão nhân gia không nên vất vả, để vãn bối chúng ta tới bái kiến là được. Nhưng hai người không chịu, hơn nữa Dược trưởng lão cũng cổ vũ bọn họ tới đó nhiều hơn, bởi thế chúng ta cũng hết cách.
Lắc đầu, Hạ Thuyên Danh ánh mắt sáng lên nói:
- Nhất Minh. Ngươi khi gặp hai người nhớ khuyên nhiều hơn nhé.
Hạ Nhất Minh thuận miệng đáp ứng, sau khi biết được hai lão nhân gia còn khỏe mạnh, hắn cũng cảm thấy yên lòng.
Quả thực ở lại Hoành Sơn mặc dù xa xôi, không thể cùng người thân thường xuyên gặp mặt nhưng điều kiện tu luyện ở đó quả thật rất tốt với hai lão nhân gia. Hơn nữa còn có Dược đạo nhân bên cạnh, bọn họ quả thật không cần lo lắng nhiều.
Hạ Thuyên Tín cùng Từ Hướng Tiền đã bước tới chào hỏi đám người Kim Chiến Dịch. Ánh mắt mọi người nhìn bạch mã lôi điện cũng vô cùng kính trọng.
Hạ Nhất inh giới thiệu bằng hữu của mình một lượt, nể mặt Hạ Nhất Minh đám người Sở Hao Châu, Kim Chiến Dịch đáp lại lời chào hỏi của mọi người cũng hết sức vui vẻ, không có điệu bộ nào của tôn giả đại nhân cả.
Các thế hệ đệ tử lần lượt ra mặt chào hỏi khiến Hạ Nhất Minh vô cùng cảm khái, nhị ca cùng tam ca đã thành thân, tứ tỷ cùng Viên Lễ Hiên vài tháng trước cũng đã kết thành phu phụ. Chỉ mấy năm qua gia tộc đã có biến hóa long trời lở đất. Bất quá nhìn những gương mặt bừng sáng này, Hạ Nhất Minh trong lòng tràn ngập ấm áp. Hắn thầm hứa trong lòng, bất luận thế nào cũng không để thần thái này biến mất trên gương mặt bọn họ.