"
Rắc, rắc ……"
Lúc băng đảo ngàn năm xuất hiện, thanh âm của tảng khối băng lớn vỡ vụn vang lên trong thiên địa rộng lớn, ngoại trừ đám thánh thú vương ở ngoài, cũng… không có bất cứ bắc hải sinh vật nào có can đảm tới gần nơi này.
Lúc thần đạo Ngưng Huyết Nhân dùng song trọng thiên địa chi uy thành công kích xuống, đám thánh thú vương này đều kinh hãi, cơ hồ bọn chúng đều chạy ra rất xa, cũng không dám tới gần nơi đây.
Cho nên, lúc này Viên Lễ Huân, Bách Linh Bát và đám người từ mảnh không trung đột ngột xuất hiện, ngoại trừ toàn là băng cũng… không có gặp phải sinh vật còn sống nào.
Viên Lễ Huân xoay chuyển ánh mắt sáng ngời chằm chằm nhìn Bách Linh Bát:
- Bách huynh, ngươi thật sự có thể làm được?
Mặc dù trong lòng nàng đã tin, nhưng vẫn nhịn không được, hỏi lại một lần.
Bách Linh Bát trên mặt không có một chút động tình, nói:
- Chỉ cần các ngươi mấy người có thể đạt tới yêu cầu của ta, thì nhất định có thể làm được.
Viên Lễ Huân hai mắt mơ hồ tỏa sáng, nói:
- Cái yêu cầu gì?
Một tiếng rống giận dử đột ngột từ bên người bọn họ vang lên, kỳ lân thú mở miệng lớn, một đạo quang mang thật lớn từ trong miệng nó phun túa ra, hung hăng oanh kích tới trên băng đảo.
Song, mặc dù không có thần khí Băng Lăng Kính bảo hộ, công kích của kỳ lân thú cũng không cách nào tạo thành bất kỳ một điểm thương tổn cho băng đảo.
"Một cái tử long, Ta chỉ biết, Long Tộc đều là một đám tự đại, hèn hạ." Kỳ lân thú phẫn nộ rống lên một tiếng vang vọng cả bầu trời bắc hải, hình như dưới chân nó, mặt băng đều có chút rung động.
Viên Lễ Huân kinh ngạc quay đầu lại, Bạch Mã Lôi Điện cùng Bảo Trư cũng là trơ lưỡi nhìn nó, đầu kỳ lân thú lão quả là, cũng không có gây cho người ta ấn tượng gì, mà thật sự là quá kích động.
Tiểu Bảo Trư rụt cổ, mở miệng hống kêu một tiếng, bất quá danh dự nó cũng không lớn, cũng không khoa trương như đối phương. Kỳ lân thú tựa hồ sợ run một chút, trong mắt nó dĩ nhiên có một tia vẻ hãnh hãnh, nói:
- Bảo Trư, ngươi cũng biết, ta không phải nói ngươi.
Bảo Trư nhích động một chút, kêu một tiếng, trong tiếng kêu đã có một loại mùi vị đắc ý.
Kì lân thú cả người sừng lên, giống như vô số châm cứng dựng lên, trở nên dữ tợn kinh khủng.
- Ngươi nói cái gì? Ngươi có biện pháp đóng cửa này thông đạo, không có khả năng đâu.
Kỳ lân thú lớn tiếng nói:
- Ngay cả thần long chúng nó cũng không có cách nào, ngươi là như thế nào lại có thể làm được.
Bảo Trư bốn vó nho nhỏ hơi dùng sức, đã nhảy tới trên người Bách Linh Bát, nó lầu bầu tỏ vẻ đắc ý.
Kì Lân thú dúng ánh mắt hồ nghi đánh giá Bách Linh Bát, đối với tên thần bí khó lường này, nó chính là vừa kiêng kỵ, nhưng trong lòng cũng là mơ hồ sinh ra một tia kỳ vọng.
Có lẽ, người nầy thật sự có thể hoàn thành hứa hẹn của hắn a.
Bách Linh Bát cự nhiên nhìn kỳ lân thú, tại trong mắt của hắn dù là đầu thần thú cường đại đứng đầu hay là một con gia cầm bình thường đều chẳng khác nhau.
- Muốn đóng cửa này thông đạo, cần phải có sáu địa phương đồng thời phát lực.
Bách Linh Bát thanh âm bình tĩnh mà thong thả:
- Ta có thể phụ trách điểm trung tâm, nhưng còn lại năm phụ trợ điểm phải có cường giả tương đương thần đạo phát ra được thiên địa chi uy thì mới có thể cùng ta phối hợp.
Viên Lễ Huân với sắc mặt liên tục biến đổi, nếu phụ trợ điểm đều cần lực lượng thần đạo, vậy tại điểm trung tâm thì lực lượng cường đại cần phải đến cỡ nào đây.
Nếu Bách Linh Bát không phải người lời nói không có uy tín, vậy thì Viên Lễ Huân tuyệt đối không tin tưởng.
Kỳ lân thú trừng con mắt khó có thể tin, nói:
- Cường giả nhân loại tôn kính, ngài đang nói đùa chứ?
Nó giận dữ, nói:
- Nếu ngài có biện pháp này, tại sao vừa rồi không nói ra, khi đó có lẽ tử long tin tưởng ngươi, tất cử ra năm vị thần đạo cường giả giúp chúng ta …
Nói đến nơi đây, tựa hồ hắn nhớ tới cái gì rồi đột nhiên xoay người hướng về phía sau nhìn lại, trên mặt lộ vẻ mặt tuyệt vọng vô hạn.
Bởi vì phía sau bọn họ, tòa băng đảo kia đã khôi phục nguyên dạng, hoàn toàn biến thành một tòa băng sơn, hắc động bị Hạ Nhất Minh cùng thần đạo Ngưng Huyết Nhân liên thủ phá ra bây giờ biến mất không còn thấy nữa.
Bách Linh Bát thong thả nói:
- Ngươi không cần nhìn, bọn họ cho dù đi ra, cũng không phù hợp yêu cầu của ta.
Viên Lễ Huân lúc đi ra, một mực kiệt lực khắc chế tâm tình chính mình, lúc này đã từ từ lấy lại bình tĩnh, nói:
- Ngươi định làm như thế nào?
- Ta phải trợ giúp các ngươi.
Bách Linh Bát dứt khoát đích nói:
- Không chỉ có các ngươi, còn phải điều đại xà ở quỷ khốc lĩnh. Chỉ có các ngươi hoàn toàn nghe theo ta nói, hơn nữa đạt tới yêu cầu của ta, ta nhất định có thể đóng được cửa thông đạo.
Kỳ lân thú lắc lắc đầu, nói:
- Đó là không có khả năng, chúng ta không có chuyện gì, nhưng… có điều tính tình long xà cùng thần long cơ hồ giống nhau khó có thể ở chung, nó căn bản là không có khả năng giúp chúng ta.
- Nó được.
Bách Linh Bát cự nhiên ánh mắt dừng lại ở trên người Bảo Trư củng Bạch Mã Lôi Điện, nói:
- Các ngươi hai người đi quỷ khốc lĩnh, chuyển báo cho long xà biết lời ta nói.
Bảo Trư trên người khuấy động một chút, đôi mắt nhỏ nhu tình với tràn ngập thần sắc tò mò.
Nó cũng không nghĩ rằng, Bách Linh Bát dựa vào cái gì mà tưởng rằng mình chắc chắn có thể điều động đại xà đây.
- Ngươi nói cho nó, chỉ cần nó có thể giúp ta đóng cửa thông đạo này, ta trước hết giúp nó tấn thăng thành thần thú.
Viên Lễ Huân: "……
Ba đầu thú: "……
***
Trên bầu trời cát vàng tràn ngập, cho dù là thần đạo cường giả tầm mắt cũng bị ảnh hưởng thật nhiều.
Nhưng đối với ý niệm lực cường đại vô cùng trong người Thần Đạo mà nói, bọn họ sử dụng ý niệm cảm ứng phạm vi ở chỗ đạt diện rộng hơn so với con mắt.
Hạ Nhất Minh mang theo thần đạo Ngưng Huyết Nhân hướng theo một hướng chậm rãi bay, hắn có thể rõ ràng cảm ứng được, theo phương hướng này đi tới, khả năng gặp tử vong sinh vật không nhiều.
Dựa theo thần long nói, các cường giả thần đạo còn lại đều tại chỗ này tận lực liệp sát tử vong sinh vật, mặc dù bọn họ đều biết, làm như vậy cũng không thể giảm đi bao nhiêu quái vật, nhưng bọn hắn muốn giết được nhiều bao nhiêu tốt bấy nhiêu, và vẫn chọn lấy cách thức này.
Dọc theo đường đi, hắn gặp phải nhiều tử vong sinh vật với các cấp bậc khác nhau. Vừa mới tấn thăng thần đạo, Hạ Nhất Minh cần thích nghi và vận dụng năng lực mới, do đó bất cứ tử vong sinh vật nào gặp được đều bị hắn hoàn toàn tiêu diệt, ngay cả đào tẩu cũng không có thể.
Tuy nhiên Hạ Nhất Minh với sự cố gắng, cũng không diệt hết quái vật phi hành trên bầu trời, nhưng trên mặt đất thì thỉnh thoảng gặp quái vật cấp thấp với số lượng quá nhiều, thì hắn phát ra quang minh lực lượng, với loại… quang minh này, hơi thở ba động cũng đủ để cho phần lớn đám quái vật tránh lui ra xa. Cho dù hắn có triển khai đại giới đuổi tận giết tuyệt cũng là không cách nào.
Đột nhiên ngẩng đầu, nhìn phía trước một hướng phía trước. Mơ hồ, Hạ Nhất Minh đột nhiên cảm ứng được, phía trước truyền đến thiên địa chi uy ba động cường đại.
Hai tròng mắt hắn sáng ngời, hôm nay thực lực hắn không phải chuyện đùa, trong nháy mắt đã cảm ứng được có một vị thần đạo cường giả phóng thích thiên địa chi uy, hơn nữa lúc này đây phóng thích cũng không phải một lần, mà là liên tục không ngừng phóng thích.
Không hỏi cũng biết, dám chắc một vị Thần Đạo gặp địch thủ, nhưng lại cái loại…nầy cường đại đối thủ có thể chống lại chăng.
Hạ Nhất Minh trong lòng không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, hắn biết tại này tồn tại quái vật có thể chống cự lại thần đạo. Nếu không có như thế, cấp thấp quái vật cũng không đủ để cho cường giả thần đạo giết hại.
Chỉ có điều thần long đánh giá đối với đám tử vong sinh vật này, khiến cho Hạ Nhất Minh không dám có một chút khinh thường.
Hôm nay đã có cơ hội nhìn thấy loại… đẳng giai quái vật này, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Chính là biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Hắn tăng tốc độ, đồng thời phía sau hắn, thần đạo khôi lỗi cũng làm như thế.
Hai người hóa làm một đoàn quang mang, như lưu tinh cản nguyệt lấy hết tốc độ hướng phía trước bay đi.
Tại trên đường, tự nhiên gặp phải một ít quái vật ngăn trở, nhưng giờ phút này Hạ Nhất Minh nơi này sẽ không đem các quái vật này để trong lòng, nếu tiện tay hắn phát ra thần lực dưới sự dẫn đạo thiên địa lực dễ dàng đánh giết ra thành một đường máu, còn loại chủ lực linh tinh quái vật, Hạ Nhất Minh tựu cũng… không có hứng thú, tốc độ đề thăng tới cực hạn, hướng trứ phía trước một đường.
Bởi vì hắn có thể cảm ứng được, nơi đó thiên địa chi uy vận dụng phát ra mãnh liệt. Nếu không phải vị… thần đạo cường giả kia không bị hãm vào phiền toái, hay là chiến đấu sắp chấm dứt, thì Hạ Nhất Minh đều không có hứng thú chạy tới đây.
Tốc độ đã tăng lên tới cực hạn, tại giữa không trung giống như một đạo quang mang chợt lóe qua, may là thần đạo khôi lỗi phía sau hắn cũng cường đại vô cùng, thần đạo xá lợi cùng với một trăm lẽ bảy khỏa tôn giả đại xá lợi, với thực lực Hạ Nhất Minh tiến giai thần đạo lúc này hoàn toàn phát uy, mà tốc độ cực hạn của hắn vẫn có thể so cùng.
Rốt cục, Hạ Nhất Minh đến gần địa điểm có thiên địa chi uy khởi động điên cuồng.
Sắc mặt hắn hơi đổi, bởi vì hắn đã mơ hồ thấy được, tại một mảnh khu vực rộng lớn có một người và hai hình sinh vật đang đánh giết nhau kịch liệt thảm thiết.
Hạ Nhất Minh cũng không có có thể thấy rõ diện mạo người nọ, nhưng đối với hai quái vật thì thấy rõ ràng.
Trên người chúng lóe ra giống như hoàng kim sáng bóng cho Nhất Minh muốn không chú ý cũng không được.
Dừng lại một chút, Hạ Nhất Minh sắc mặt hơi đổi, quái vật hai đầu màu vàng kim chính mình có thực lực rất mạnh. Cho dù là tại cường giả thần đạo công kích thiên địa chi uy, chúng nó vẫn nhàn nhả chống cự, bởi vì xung quanh thân chúng nó, một tầng kim quang màu vàng nhàn nhạt, tạo thành một cái vòng bảo hộ hình tròn, bao phủ lấy thân thể chúng. Tầng bảo hộ này uy lực cường hãn, thiên địa chi uy oanh kích trên đó, cũng chỉ có thể làm chúng thối lui mà không cách nào làm thương hại nó, do đó chúng mới có thể có năng lực để chống lại cường giả thần đạo.
Hạ Nhất Minh trong lòng ngứa ngáy, hắn muốn thử một chút, không biết loại… cấp bậc này quái vật đối mặt với quang minh thần lực thì sẽ có biểu hiện như thế nào.
Hơi thở Tử vong sinh vật màu vàng phát cường đại, hơn nữa trở nên sắc bén ...