Không biết qua bao lâu cỗ quang mang kia đã hoàn toàn tiêu tán.
Hạ Nhất Minh rất nhanh khôi phục vẻ bình tĩnh. Hắn khẽ lắc đầu, tâm thần thu liễm lại. Cơ hồ cùng lúc hắn thấy được Chương Đại Hổ cùng Hồ Mỹ Cơ mở mắt, trong đôi mắt họ ánh lên vẻ vô cùng hưng phấn.
Trong lòng khẽ động, Hạ Nhất Minh cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Hắn đã tấn giai Thần đạo, bất luận tu vi võ đạo hay ý niệm đều không phải hai người Chương Đại Hổ có thể so sánh.
Nhưng sau khi cảm giác vui mừng kia tiêu tán, không ngờ hai người bọn họ khôi phục nhanh như vậy, tốc độ so với Hạ Nhất Minh không thua kém bao nhiêu. Điều này có vẻ không bình thường, bởi thế hắn trầm ngâm một chút hỏi:
- Hai vị. Quang mang vừa rồi là thứ gì?
Chương Đại Hổ khom người không chút che giấu nói:
- Hạ Thần quân. Đây là quang mang thủ hộ Thú thần điện. Chỉ lần đầu đi vào Thú thần điện mới gặp được quang mang này.
Hạ Nhất Minh ánh mắt khẽ biến, phảng phất như nói một mình:
- Các ngươi trước đây đã từng gặp qua?
Phu phụ Chương Đại Hổ liếc mắt nhìn nhau, dĩ nhiên có vẻ chần chừ. Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhất thời ngưng lại như đao khiến thân thể bọn họ không tự chủ được run lên. Lúc này hai người mới nhớ trước mặt không còn là vị Tôn giả năm xưa, mà là một vị Thần đạo cường giả bọn họ không cách nào đắc tội.
- Hạ Thần quân. Trước đây chúng ta từng gặp qua một lần.
Chương Đại Hổ vội vàng nói:
- Mấy năm trước Thánh chủ đại nhân trở về từ Bắc Cương, khi đặt chân tới nội điện, quang mang này sau năm ngàn năm lại xuất hiện.
Hạ Nhất Minh nhất thời thoải mái, hắn vung tay nói:
- Chúng ta vào thôi.
Phu phụ Chương Đại Hổ lĩnh mệnh, tiếp tục cung kính dẫn đường. Bất quá thái độ của họ lúc này càng thêm tôn kính hơn.
Hạ Nhất Minh tiến tới hai bước, ánh mắt nhìn bảo trư cùng Lôi điện như dò hỏi.
Hai đầu Thần thú đồng thời lắc đầu. Nhìn bộ dạng hớn hở của hai tên gia hỏa này cũng biết, quang mang vừa rồi không gây tổn thương chúng. Ngược lại khiến chúng đạt được chỗ tốt không ngờ.
Tiến vào nội điện, nhất thời một tiếng cười sảng khoái vang lên:
- Hạ huynh. Băng Đảo từ biệt đã lâu không gặp...Di...
Khâu Thần Nỗ đột nhiên ngừng lại, ánh mắt lão chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh mang theo vài phần nghi hoặc.
Hạ Nhất Minh kinh ngạc nói:
- Khâu huynh. Đây là...
Khâu Thần Nỗ cười ha ha nói:
- Hạ huynh chớ trách. Vừa rồi lão phu cảm ứng trên thân thể ngươi cỗ lực lượng kỳ lạ, bất quá không có khả năng...
Hạ Nhất Minh trong lòng tràn ngập thắc mắc, nói:
- Khâu huynh. Ngươi cảm nhận được gì?
Khâu Thần Nỗ chần chừ một chút, rốt cuộc nói:
- Lĩnh vực lực lượng.
Hai hàng chân mày Hạ Nhất Minh khẽ nhíu lại, lúc này hắn mới chân chính kinh ngạc.
Hắn quả thật nắm giữ Lĩnh vực lực lượng. Mặc dù chỉ là Lĩnh vực thần khí nhưng tốt xấu cũng là lực lượng lĩnh vực. Bất quá hắn gặp mọi người, cho dù là Ngụy thần cảnh cường giả trước khi hắn phóng thích Lĩnh vực cũng không thể cảm nhận. Khâu Thần Nỗ sao có thể làm được?
- Khâu huynh. Sao ngươi có thể phát hiện ra?
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi. Khâu Thần Nỗ vẻ mặt kinh hãi nói:
- Ngươi thật sự tiến giai?
Hạ Nhất Minh cuống quít lắc đầu, nói:
- Muốn tiến giai Ngụy thần cảnh đâu dễ dàng thế?
Hắn kể lại một lần bản thân ngưng luyện Lĩnh vực thần khí. Đương nhiên trong đó quên đi chuyện đạt được Tiên dịch thần dược cùng đồ long tại phương Tây.
Vẻ mặt già nua của Khâu Thần Nỗ lúc này mới khôi phục bình thường. Bất quá trong đôi mắt lão ánh lên vẻ hâm mộ. Lão vung tay, Chương Đại Hổ cùng Hồ Mỹ Cơ lập tức khom người lui ra.
- Hạ huynh. Vừa rồi các ngươi tiến vào cảm thấy thế nào?
Khâu Thần Nỗ mỉm cười hỏi.
Hạ Nhất Minh gật đầu xác nhận, nói:
- Thú thần quang mang quả nhiên không tầm thường, khiến Hạ mỗ đại khai nhãn giới.
Khâu Thần Nỗ cười ha ha nói:
- Thú thần vốn do hơn hai mươi hồn phách Thần thú ngưng kết thành, lần đầu tiên tiếp xúc Thần quang, đối với mỗi Thần thú đều đạt không ít chỗ tốt. Tuy vậy quá trình này tốt nhất không nên có Thần đạo cường giả trong tộc đi cùng, nếu không sẽ phân tán hiệu quả Thần quang.
Hạ Nhất Minh lập tức rõ ràng vì sao Khâu Thần Nỗ không đích thân ra đón. Nguyên nhân không phải lão giữ thân phận mà bởi hai đầu Thần thú này. Đương nhiên đây là bởi lão quan tâm tới bảo trư nhiều hơn.
Khâu Thần Nỗ đưa bọn họ tiến vào nội điện.
Đây là nơi lớn nhất trong tòa cung điện, dài rộng tới cả trăm trượng. Khoa trương hơn ngẩng đầu nhìn lên vòm điện cách mặt đất chừng hai, ba mươi trượng.
Khi đám người Hạ Nhất Minh tiến vào nơi này nhất thời cảm nhận được uy áp vô cùng cường đại. Ngay cả bảo trư cùng Lôi điện cũng cảm thấy bất an. Khí tức của chúng chậm rãi lưu chuyển, ánh mắt nhìn xung quanh tựa hồ như muốn nhớ kỹ địa phương này.
Ngược lại phản ứng của Hạ Nhất Minh bình thản hơn rất nhiều. Khi hắn tiến vào đây chỉ thoáng lộ vẻ kinh ngạc theo sau khôi phục bình thường, hơn nữa hứng thú đánh giá xung quanh.
Khâu Thần Nỗ trong lòng cả kinh, nói:
- Hạ Nhất Minh. Trước kia ngươi từng tới nơi này?
Hạ Nhất Minh trong lòng biết rõ lão đang nói nhảm. Bất quá vẫn nói:
- Hạ mỗ chưa từng tới nơi đây. Bất quá đã từng chứng kiến một nơi tương tự, chỉ là lớn hơn vài lần mà thôi.
Khâu Thần Nỗ vô cùng chấn động, ánh mắt lão ngưng trọng, nói:
- Đó là nơi nào xin Hạ huynh cho biết?
Hạ Nhất Minh trên mặt xuất hiện nụ cười, thấp giọng nói:
- Sinh từ Luân hồi.
Khâu Thần Nỗ ngẩn ra, nói:
- Sinh tử Luân hồi?
Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu, hắn nghĩ lại địa phương kia, cung điện này so với nó khác nào tiểu vu kiến đại vu. Hạ Nhất Minh cho dù muốn giả bộ rung động cũng khó có thể thực hiện.
Khâu Thần Nỗ thở dài một tiếng, nói:
- Hạ huynh từ xa tới không biết có gì chỉ giáo?
Hạ Nhất Minh không giấu giếm, kể lại ước chiến của mình cùng Ngả Đức Văn. Cuối cùng cung tay hành lễ, thành khẩn nói:
- Hạ mỗ muốn tại Thú thần điện của quý tộc hoàn thành nghi thức bạn sinh. Xin Khâu huynh nể mặt Thánh Long đại nhân thành toàn.
Khâu Thần Nỗ vội vàng đỡ hắn lên, ánh mắt nhìn thoáng qua bảo trư cười nói:
- Đây chỉ là chuyện nhỏ. Lão phu dĩ nhiên đồng ý.
Hạ Nhất Minh như trút được gánh nặng, hắn cùng Đồ đằng nhất tộc có chút ân oán. Nghiêm khắc mà nói, là địch không phải bạn. Nhưng cùng vì quan hệ với bảo trư, thái độ Đồ đằng nhất tộc với hắn đương nhiên khác biệt. Một tiếng gầm nhẹ vang lên, Kỳ Lân thú vô thanh vô tức tiến vào nội điện.
Sau khi nghe âm thanh Kỳ Lân thú sắc mặt Khâu Thần Nỗ khẽ biến, theo sau nhìn Hạ Nhất Minh, bảo trư cùng Lôi điện thở dài nói:
- Đáng tiếc. Đáng tiếc.
Hạ Nhất Minh trong lòng đại động, nói:
- Đáng tiếc gì?
Khâu Thần Nỗ khoát tay nói:
- Hạ huynh. Ngươi thật sự muốn tiến hành nghi thức bạn sinh sao?
- Đương nhiên.
Hạ Nhất Minh không chút do dự nói.
Khâu Thần Nỗ mặt mày nhăn nhó nói:
- Cũng được. Ngươi đã quyết định lão phu không cản. Nhưng ngươi định tiến hành nghi thức bạn sinh với vị nào phía sau?
Hạ Nhất Minh giật mình, trong lòng thầm kêu không tốt.
- Khâu huynh. Ta cùng Lôi điện, bảo trư như thể tay chân, không chút phân biệt.
Hắn trầm ngâm một lát, nói:
- Chẳng lẽ ba người không thể tham gia?
Khâu Thần Nỗ kinh ngạc nhìn Hạ Nhất Minh hổi lâu, lão cười khổ nói:
- Hạ huynh nói đùa. Linh thú bạn sinh chính là đồng bọn cả đời với ngươi. Đối với Đồ đằng nhất tộc chúng ta mà nói ngay cả thê tử, trượng phu cũng không quan trọng bằng linh thú bạn sinh. Đồng bọn như vậy chính là toàn bộ tinh thần cùng thể xác.
Ngữ khí của lão rất bình thản, không có ý chỉ trích nhưng Hạ Nhất Minh nghe trong đó một tia bất mãn.
Bất quá tới lúc này hắn mới biết vì sao vừa rồi Khâu Thần Nỗ kêu đáng tiếc.
Bất luận bảo trư hay Lôi điện đều là siêu cấp Thần thú. Lực lượng chúng nắm giữ vô cùng cường đại cùng hiếm thấy. Bỏ qua Thần thú nào cũng là chuyện vô cùng đáng tiếc.
Bảo trư đột nhiên lên tiếng nói:
- Không đúng. Trong trí nhớ của ta, Đồ đằng nhất tộc tồn tại người đồng thời có được hai đầu linh thú bạn sinh.
Đôi mắt Hạ Nhất Minh sáng bừng, ánh mắt lấp lóe quang mang nhìn Khâu Thần Nỗ.
Kỳ Lân Thánh chủ bật cười nói:
- Hạ huynh. Từ xưa tới nay quả thực từng có người như vậy nhưng hai đầu linh thú kia là huynh đệ song sinh. Hơn nữa muốn đồng thời kết bạn cùng hai đầu linh thú tỷ lệ thành công rất thấp.
Hạ Nhất Minh nhìn Lôi điện cùng bảo trư. Hai tiểu tử này đối với hắn khác nào huynh đệ thân sinh?
Ánh mắt Khâu Thần Nỗ ngưng lại, thành khẩn nói:
- Thánh Long cùng bạch mã đều là Thần thú. Mặc dù ngươi cũng là Thần đạo cường giả nhưng thành công kết giao sinh tử với một trong hai đã là rất giỏi. Nếu muốn cả hai chỉ sợ cuối cùng công cốc.
Hạ Nhất Minh mi tâm khẽ động, trước khi tới Đồ đằng nhất tộc hắn chưa từng nghĩ qua điều này.
Bởi hắn kiên trì tin tưởng, quan hệ giữa hắn cùng bảo trư, Lôi điện đủ khắng khít để vượt qua thử thách. Nhưng những lời này của Khâu Thần Nỗ khiến hắn tâm tàn ý lạnh.
Quay đầu nhìn lại, ánh mắt bảo trư cùng Lôi điện đều lóe lên, bất quá đều tránh né ánh mắt của hắn.
Mơ hồ Hạ Nhất Minh cảm giác được, bất luận hắn quyết định lựa chọn bên nào cũng sẽ gây ra thương tổn cho bên còn lại.
Từ trước tới nay ba người bọn họ quan hệ mật thiết, chẳng lẽ bởi lần tới Đồ đằng nhất tộc này mà xuất hiện vết rạn không thể hàn gắn?
Khâu Thần Nỗ than nhẹ một tiếng, đột nhiên nói:
- Hạ huynh. Lúc này ngươi còn giữ ý định tiến hành nghi thức bạn sinh?
Trong đầu Hạ Nhất Minh rốt cuộc có quyết định, vẻ do dự trên mặt tiêu tán.
- Khâu huynh. Tâm ý Hạ mỗ đã quyết, hết thảy nhờ ngài.
Khâu Thần Nỗ kinh ngạc nhìn hắn, bất quá vẫn gật đầu nói:
- Vậy ý của ngươi sẽ cùng vị Thần thú nào tiến hành nghi thức này?