HUYỀN TÍCH THUỶ CHUNG.
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 27 bài trong đề mục
nguyenHOANGky 19.04.2011 01:11:00 (permalink)
0
HUYỀN TÍCH THỦY CHUNG.

Hạt bụi trong mắt,
đã theo giọt lệ trôi.
Nụ hôn vương môi,
một lần lầm lỡ mất.

Nguyện lòng, ôm chân thật.
còn có gió xua đi,
Chẳng cùng sức kéo ghì.
vuột khỏi tan vỡ vụn.

Triền non ẩn, biệt tung.
Nắng buổi chiều khô nguội,
Trăng về ngự đỉnh núi,
Chờ khép nép, thẹn thùng!

Gói quà đặt dốc lũng.
đợi người nhặt trao cho,
Từ định ước hẹn hò,
Đầu đời, phải luyến nhớ.

Tình yêu chung nhịp thở.
Mắt biếc ngắm cùng màu,
Ngạt ngào thấm rạng rỡ,
Chắc không là hanh hao.

Một cơn gió lao xao.
Chao ánh đèn lặng lẽ,
Còn ngọn nến ngập ngừng,
Về muộn, để đưa ai?

nguyênhoangky
17.4.11
#1
    nguyenHOANGky 19.04.2011 09:26:45 (permalink)
    0
    NIỆM KHÚC CA DAO.

    Ta về nhốt niềm đau nơi triền núi.
    Mang xót xa, rũ ném ở biển dài.
    Bao nhiêu kiếp, Mấy ngàn năm phai nhạt?
    Sao đời ta, cứ mãi nhận đọa đày?

    Biết nước mặn của trùng dương, xoa trải?
    Được nỗi lòng chua đắng? Bỏ qua bên!
    Ôi! Con dốc nào? Đưa về miên viễn.
    Tìm mộ vùi, trả dương thế, đáp đền.

    Ơn Mẹ sinh, đã chôn giùm chiếc rốn!
    Đất quê Cha, giữ lại giúp cuống nhao.
    Góy giày sô, sớt chia cùng hữu hảo.
    Làm sao quên? Kỷ niệm cũ, hôm nào?

    Cũng bởi ham, công danh và áo mảo.
    Nhận dường bao cay đắng với tủi sầu.
    Từ không trung mây vẽ tranh vân cẩu.
    Riêng hồn ta, sẽ trôi nổi đi đâu?

    Nơi cõi thế chẳng còn chốn, gá đậu!
    Phương làng xưa, ta tiền kiếp mất rồi.
    Muốn xin được, hòa vào con sóng rổi.
    Huyền thoại nào? Đón chào bước, lên ngôi.

    Mong bày giải, ta không người có tội?
    Vì lỡ sinh nhằm thời buổi giao mùa.
    Của chinh chiến vòng xoay cho tiếp nối.
    Luôn tranh giành, đoạt nghiệp bá, hơn thua.

    Từng có nghe lời xưa? Ăn cơm chúa!
    Đành phải vâng, chịu quay múa tháng ngày.
    Rồi từ đó góp tay triền miên mãi?
    Kẻ lót đường hình nhục kiếp khổ sai.

    Nhớ gì không? Lời nguyền xưa vọng lại?
    Tổ tiên ta, đâu dạy sống bạo quyền?
    Mai nuối tiếc thì thầm như sóng biển.
    Một quãng đời, muốn sám hối, không lai.

    Sống cho trọn, chí làm trai!
    Thiền tâm vọng lại chuông đồng vô ưu.
    Niệm lòng nhớ những lời ru.
    Ca dao, tục ngử muôn đời dạy khuyên.

    Thời nay nghiệp quả nhản tiền,
    Thiên trù cho được, vẫn liền gom thu.

    nguyênHOANGky
    year/11.
    #2
      nguyenHOANGky 20.04.2011 03:57:18 (permalink)
      0
      KHỎA LẤP.

      Thi nhân nghìn thuở nhớ mây trời.
      Triền lũng sương giăng, tơ phủ búi.
      Gởi nhắn hôm nao ngày gió hội.
      Cung sầu dan díu mãi không nguôi.

      Nơi khung trời nhỏ nhìn mưa bụi.
      Từng buổi lây lan xuyến xao lòng.
      Góc nhỏ quạnh hiu đông lạnh cóng.
      Nhanh chân bước vội, tránh bùi ngùi.

      Mùa xuân quê cũ, mong gần gũi!
      Ta đốt hương lòng tưởng dáng xưa.
      Em hỡi! Bao năm còn nhớ lại!
      Buổi chiều trốn học, đợi tan mưa?

      Giờ đây, kỷ niệm không còn nữa.
      Em đã mất đi tuổi xuân thì.
      Anh cũng xa rồi thời hoa mộng.
      Chúng mình đang đếm, bóng trôi qua.

      Có nhớ lại gì? Ngày dang dở!
      Đang gần, phút chốc trở chia ly.
      Xa nhau trước lúc mùa hoa nở.
      Phượng đỏ sân trường, pháo vu quy.

      Khói bay nghi ngút làm cay mắt.
      Ngoài ngõ xôn xao, tiếng nói cười.
      Trao gởi cho nhau, từng ý chúc.
      Hôm nay tròn vẹn đã nên đôi.

      Bướm ong nhún nhẩy, hoa nhô nhấp.
      Gió nhặt rong rêu, biển sóng cuồng!
      Gởi nắng mai đan, niềm ước muộn.
      Ta về ngồi mộng dưới tháp chuông.

      Thả rối duyên tơ nhuộm ắp buồn.
      Bỏ cả hình hài, mây gió dập.
      Theo bóng tà dương, dần xuống thấp.
      Lạc loài thân xác, lãng quên luôn.

      Xin gởi trần gian, ươm cõi thơ.
      Thi nhân còn mãi để tôn thờ.
      Hạc cất lên ngàn, đem nguyện ước!
      Chôn vùi sâu kín ở trong mơ.

      nguyenHOANGky
      year/11

      #3
        nguyenHOANGky 21.04.2011 03:07:15 (permalink)
        0
        BÓNG NẮNG nhặt HẠT MƯA.

        Những cánh hoa tuyết, rơi!
        tìm núp bên tóc rối,
        điểm màu, pha loang trắng.
        Một bóng nắng hực nồng, cất tiếng reo!

        Bởi hanh vàng, cuối hạ!
        trao lại ấp yêu cho thu đến,
        lặng thầm.
        Về trốn ngụ triền non, giấu lòng!
        treo che giăng mạng nhện,
        nhốt mong nhớ trăm năm.

        Thắp vội vàng ánh nến.
        làm chỉ điểm, hẹn trăng đêm.

        Nơi đây có, sót vừng trăng để ngắm.
        Mai xa rồi, biết còn có buồn trông?
        Vào chốn đó chỉ tạm vương, chiếc bóng!
        Chập chờn trôi, quay quắt nhớ, hư không.

        Chốn nào xa? Gởi về lời đồng vọng.
        Mây nghẹn ngào, thổn thức mưa tuôn sa.
        Chim trắng mồ côi, lượn lờ cánh lả!
        Ngút ngàn mờ, có về tổ kịp không?

        Chiều nay hạt mưa, lạc loài buông thõng.
        Phân vân từ đâu, tâm trạng thải hồi.
        Lượm bóng nắng, vội vo tròn gói ghém!
        Biết có ai giùm? Chuyển đến xa xôi.

        Là vần thơ, tỏ lòng không vong bội.
        Thi tứ yêu thương, thắm thiết chân tình.
        Lời thốt đó, khi hồn trầm lắng tịnh.
        Quyện hoà vào giáo điển, nhập câu kinh.

        Mưa gội mát cho tâm tình, thủng thỉnh!
        Đi qua nơi nồng ái, trọn ân tình.
        Bơi thoát khỏi, về lại miền nắng ấm.
        Nụ cười nào? Thoáng môi mắt tươi xinh.

        nguyenHOANGky
        year/11







        #4
          nguyenHOANGky 22.04.2011 01:52:05 (permalink)
          0
          ĐỂ LẠI....

          Để lại xa xôi, khung trời huyễn mộng!
          Xin một lần, nói được tiếng nhớ mong.

          Để lại cho Em, trước nhà mỗi buổi sáng.
          Tờ báo đưa tin, kể lại chuyện quê nhà.
          Những nỗi khổ đau, từng ngày gánh chịu.
          Tất không còn? Dù tiếng nói thương yêu.

          Hôm nay già nua, sắp xa rời cõi thế!
          Bước đến rồi quay, không gọi cũng về?
          Người làm phải, xót xa tìm kéo lại.
          Kẻ gây phiền, xua đuổi, chẳng chịu đi.

          Đường trần ai, người cô đơn một bóng.
          Lúc trở về? Nào ai có bước song.
          Cõi từ bi, phát nguyện trần vô lượng!
          Quay lại nguồn, niệm ngụ chốn thiên lương.

          Đã san sẻ, xóa tan gì, mắc vướng?
          Đường thênh thang, người dọn sẵn chân bường!

          Để lại rêu phong triền non đá phẳng.
          Trần tình ghi đây, có đến đợi chờ?
          Nếu phiến đá nghìn năm sau vụn vỡ.?
          Hãy kết giùm để đọc lại vần thơ!

          Nầy gia đình, bạn thân cùng thưởng lãm.
          Một chút gì? sót nhớ với vấn vương!
          Ta viết lưu, những câu thơ mộng mị.
          Từng niềm mơ, tràn luyến nhớ hoang đường.

          Để lại Em, ánh mắt nhìn luống cuống!
          Chợt quay lơ! Ngang qua lớp, cho nhau?
          Bắt giao kết, mỗi ngày không thấy muộn.
          Rời sân chơi, chuông giục thúc, trở vào.

          Để lại dòng thư, vội vàng vắn tắt?
          Em rời sông, khi bão đỏ nhập cuồng!
          Trên sóng biển, những ngày buồn hoang đảo.
          Nào chia ly? Mà tay nở thõng buông!
          (Không tên tuổi, ghi mộ bia trên sóng,
          Khói yên hà, nén hương nhỏ cho Em).

          Ta cô đơn, gió bên trời đưa bước.
          Lầm lũi đi, tủi nhục xích ngục tù.
          Ta khao khát, giấc mê nào ru ngủ?
          Tình phôi pha theo nuớc mất, tang thương!

          Của quê hương, ở những ngày tháng Hạ.
          Riêng cuộc đời, nào có nghĩ chi Em.
          Vẫn đối chất với tình xưa, nóng bõng.
          Và cho qua môi mắt, thuở mượt mà.

          Hôm nay Ta, đang chờ mùa đông giá.
          Chuyển về xa đâu? Để lại những gì?
          Bến bờ nầy, sau thiên đường một bậc?
          Quên qua rồi, quăng bỏ, gởi thiên di.

          nguyenHOANGky
          2010





          #5
            nguyenHOANGky 22.04.2011 21:54:33 (permalink)
            0
            DẤU TÍCH...

            TA nhặt, giọt kê vàng trong chiêm bao, vương lại?
            Đêm qua vội vàng, ghi dấu tích Yêu thương!
            Hạt giống Thủy Chung, vãi vung hệ lụy.
            Hằn vết rêu phong, giăng huyền thoại đêm trường.

            Tất cả đi qua, còn ngẩn ngơ nuối tiếc?
            Vọng động một thời, nhìn quá khứ viễn lai.
            Như mây trôi, kiếp hồi huyền sinh thái.
            Đầy vết xưa, có phải đó an bài?

            Đến lúc nào? Ngẫm nghiền bỗng sợ hãi!
            Triền non cao, không đủ giấu một nỗi niềm.
            Quả tim nhỏ muộn phiền, ngăn khép kín.
            Vì ngại lòng lưu mãi nhớ, buồn thêm.

            nguyenHOANGky
            year/11
            #6
              lethutrang 23.04.2011 17:12:23 (permalink)
              0




              SỢ....


              Người nhặt gì ở cuộc đời dâu bể
              Chữ thuỷ chung đâu có dễ đi tìm
              Chữ yêu thương càng xa cõi im lìm
              Chữ mộng mị lại khoác thêm áo mới

              Người nhặt gì ở đời người lởi xởi
              Chỉ múa môi, khua mép bởi tâm tham
              Thấy họ sang, vội vã đến lam làm
              Mà cứ ngỡ Cội Tràm? Không. Củi Mục
              .
              Người nhặt gì kẻ sống đời tủi nhục
              Ngúc ngắc hoài, vẫn chưa lúc bình yên
              Suốt cuộc đời, miệng cứ phải huyên thuyên
              Để che dấu những ưu phiền tràn ngập

              Người nhặt gì, khi khổ đau cấp tập
              Lũ lượt tìm kẻ cố chấp tim đau
              Mộng bay cao, nhưng rơi rớt cũng mau
              Cho khóc hận nỗi lòng nào hiểu thấu

              Người nhặt gì, tháng tư này trở xấu
              Gọi đau buồn khóc những cấu xé nhau
              Người và người cùng chung giống máu đào
              Mà lừa lọc, còn xô nhào chân lý

              Người nhặt gì, cho lòng đừng tự kỷ
              Mặc điêu ngoa tranh chấp tí tiền đồng
              Mặc xảo ngôn, đấu đá máu tim hồng
              Mặc lý lẽ vẫn còn chồng còn vợ....
              .................
              Người nhặt gì? Còn ta đang rất sợ.....

              lethutrang
              23/4/2011
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2011 17:28:48 bởi lethutrang >
              #7
                lethutrang 24.04.2011 15:39:41 (permalink)
                0


                #8
                  nguyenHOANGky 27.04.2011 04:11:08 (permalink)
                  0
                  CHO TÔI LẠI GIẤC MƠ.

                  Ngày nào đó, mặt trời sẽ đổi hướng.
                  Vì miên man toàn những chuyện hoang đường.
                  Mơ theo bóng, đêm trường chờ nguyệt dạ.
                  Rồi ngủ quên, bỏ nắng chẳng đi qua.

                  Trăng mệt mỏi, nhờ xin bước đi tiếp?
                  Trời hôm nay lại hực nóng, đậm nồng.
                  Cả mọi vật, chợt bàng hoàng mất ngủ?
                  Thời gian đêm, mà sao có mặt trời!

                  Trần đời nầy, có lắm điều thay đổi.
                  Tựa màu son, lúc phai nhạt trên môi.
                  Mây vẫn bay, gió cùng trôi, theo dõi?
                  Biển thì thầm gởi thương nhớ xa xôi.

                  Dòng sông đi, triều dâng quay mong đợi.
                  Có gởi mang ánh mắt với nụ cười?
                  Lời nũng nịu bên tai êm ru thoảng.
                  Đêm giật mình, có chiếc lá buông rơi.

                  Em thượng nguồn, miền cao nguyên buốt giá.
                  Rời tay nhau, Anh trở lại sông hồ.
                  Ra khỏi cửa, bè xuôi con sóng vỗ.
                  Pôkô buồn, chảy ngược khác muôn nơi!

                  Cầu Dakbla, bao năm qua ngồi nhớ.
                  Làm sao Em, rời bỏ được sóc buôn?
                  Chàng trai Kinh, đã về tròn ước muốn?
                  Con sông ngược dòng, trôi mãi trong mơ.

                  Nước mắt đầu nguồn, dù cho có gởi.
                  Mang câu kinh ghé lại ngõ giáo đường.
                  Đưa gió, trao mây chuyển về diệu vợi.
                  Khoảnh khắc tuyệt vời, niềm nhớ chiêu dương!

                  Trời còn luân chuyển, huống gì thế gian...

                  nguyenHOANGky
                  year/11
                  #9
                    luongluonghoa 27.04.2011 14:14:33 (permalink)
                    0
                    Vài câu nhắc lòng.

                    Đó là mơ ước của ngày xưa?
                    Bây giờ mưa gió về không đón.
                    Tiếc nuối trăm năm chẳng cho mình.
                    Sáng dậy thấy trời cho bóng nắng.

                    Cứ ôm đừng để nắng trơi qua!
                    Cứ ôm, đừng để nắng trôi qua?
                    Mai mốt, mưa về kẻo than trách
                    Mưa ơi! ta khát một ân tình?

                    NH/11.


                    VÀI CÂU BÙI NGÙI ( nếu rảnh thì nhờ thi sĩ NH đề dùm 1 cái tựa nhé )
                    ĐỜI CÒN LẶNG LẼ NẾM HY SINH
                    NÀO DÁM MƠ HOANG CHỐN BỂ TÌNH
                    DUYÊN NỢ TRĂM NĂM CÒN LẠNH LẼO
                    NƯỚC NON MUÔN THUỞ VẪN LUNG LINH
                    MƠ YÊU SỢI NẮNG VƯƠNG HƯƠNG SẮC
                    MỘNG TƯỞNG GIỌT MƯA GỢN BÓNG HÌNH
                    ĐÊM TỐI CHƯA QUA NGÀY ĐÃ ĐẾN
                    BAO GIỜ MỚI LẠI ĐƯỢC KHAI SINH...?

                    #10
                      nguyenHOANGky 30.04.2011 00:24:50 (permalink)
                      0
                      LỐI XƯA..,ĐƯỜNG CŨ..BƯỚC CHÂN VỀ.

                      (Tình Xanh, những đoản thơ Nồng)


                      *Lời thơ trải, hiu hắt lòng nhớ mãi!
                      Mưa có về? Gây buốt lạnh không gian.
                      Để thi nhân, nhấp rượu tình lãng mạn.
                      Áo vội cài, hầu giữ kín thương vay?

                      Nắng ơi! Xin nắng đừng phai.
                      Chớ đong thêm lạnh, đêm dài ủ ê!
                      Mong ban được bước chân về,
                      Niềm mơ ngày cũ, hồi quê dụi lòng.


                      *1.
                      Lại về, trên đỉnh muộn phiền.
                      Nắng phơi cỏ mục, bên triền quạnh hiu!
                      Ngày xưa trộm ngắm cánh diều,
                      Ước mơ có được như điều chiêm bao..

                      Bằng lăng tạm đổi thay màu?
                      Tựa như phượng vỹ, lao xao võ vàng.
                      Tình yêu sủi bọt rượu vang,
                      Ta đong trọn kiếp, chưa tràn miệng ly.

                      Nay về nhìn ánh tà huy.
                      Hoàng hôn chờ đợi, khởi đi lại nguồn.
                      Có bằng mọi giống chim muông?
                      Chiều đi vừa xuống, quay về tổ xưa.

                      Ruộng đồng cằn cỗi đợi mưa.
                      Qua rồi nắng quái, sớm trưa tọa thiền.
                      Nghe lời gió gọi truân chuyên,
                      Xin nhờ chở hết ảo huyền đi xa.


                      *2.
                      Ta về đây, hóa thân làm cơn gió.
                      Vỗ về cho cảm giác trở quay nồng.
                      Đi cạnh đời, không còn riêng rẽ bóng.
                      Chỉ cần ghép hồn thơ, luyền nhớ mong.

                      Giúp Em trồng vội bên đường, lối mộng!
                      Những nụ hoa thắm sắc, hương bềnh bồng.
                      Để lôi cuốn, về thiêu thân, cánh bướm.
                      Kề cận không rời, ươm mãi tươi vui.

                      Khoảng trống, luôn có bàn tay dậm dụi!
                      Khoát khỏa bằng, ngàn bạt, thảo nguyên tình.
                      Xóa mất những dấu hằn, từ xưa có?
                      Nỗi buồn vội qua, dào dạt vô minh.

                      Em sẽ thấy, không còn bước một mình.
                      Bao suy nghĩ bây giờ in tâm trí.
                      Có thêm người, nhập dìu vào luân vũ.
                      Không lạnh ngày đông, buồn bã mùa thu.

                      Mất buồn vui, thay vào nhiều nhung nhớ.
                      Ai quyến rũ lòng? Đặt áp thương yêu.



                      *3.
                      Ta về lại, tìm mảnh đời xơ xác.
                      Niềm cô phòng, đến vuốt tóc thầm trêu!
                      Buồn chấp cánh, hủy hồn lạnh tiêu điều.
                      Môi mắt nhớ, gởi lời xa nhắn nhủ?

                      Vườn hoang vu, bóng tàng cây ru ngủ.
                      Có thầm mong tan biến mọi can qua?
                      Trao Em tôi, ai thừa bỏ, làm quà.
                      Ta trở lại, vườn thu xưa Vàm cỏ.

                      Đền ước xưa, vòng hoa leo trước ngõ?
                      Ngôi nhà xây, nhìn sông nước từng ngày.
                      Giữ giọng cười giòn giả, đêm trăng đến.
                      Hạnh phúc tràn đầy, tháng ngủ năm say.

                      Em tựa cánh lục bình, theo lên xuống.
                      Anh là dòng trôi, đưa đẩy thủy triều.
                      Từ yêu thương chung hòa một cung điệu.
                      Nguyệt hằng trần gian, chìm giấc đơn phiêu.


                      *4.
                      Trong khoảnh khắc, ta nhớ về kỷ niệm.
                      Cố quên đi thắm thía, dẫu muộn màng.
                      Cho được không? Một lần để chọn lựa.
                      Sau bước chân, đừng rải cánh úa vàng.


                      *5.
                      Đi hỏi vừng trăng, lâu mất bóng?
                      Có tìm lại được mộng vương trao?
                      Cơn mê thoáng hài vân quý báu.
                      Đã yêu Em, trọn giấc nao lòng.

                      Người..năm xưa, đợi chờ trên Bến Thủ.
                      Ngồi nhìn trăng, hồn thơ gợi, buổi giao tình.
                      Chân trôi theo,quyện niềm mơ, hụt hẵng.
                      Lời trầm buồn, dẫn bước lối phù sinh.

                      nguyênHOANGky
                      Year/11




                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2011 00:37:48 bởi nguyenHOANGky >
                      #11
                        nguyenHOANGky 03.05.2011 02:32:58 (permalink)
                        0
                        ĐỈNH NGÀY ĐÔNG...nhớ quên?

                        Xin giúp ta, trồng nụ hồng trên tuyết.
                        Kết thành chuỗi hoa, trao buổi thệ nguyền!
                        Quỳ giữa biển, nhờ lời sóng chứng giám.
                        Mây chiều ngang qua, lấy mất tơ duyên.

                        Trở về đây trắng tay, hết vốn liếng?
                        Đời đuổi xua, quên hiện diện, hững hờ.
                        Hôm xưa, giờ đây sao mà cứ ngỡ?
                        Như là chưa xong, còn ở cơn mơ.

                        Có buồn không? Hỡi tượng đá, ngồi trơ!
                        Thời gian...bốn mùa, không cần hơi thở?
                        Đời đi qua, chẳng có gì quên nhớ.
                        Thế nhân tỏ bày, thay giúp làm thơ.

                        Ngọt dòng sông, chạm trùng dương, nước lợ!
                        Chao lòng quen, đổi tim lạnh, thành nồng.
                        nay máu trở, khắp người chợt bừng nóng.
                        Ngan ngát, chập chờn, vào ngóng ra trông.

                        Ước hóa thân, dồn dập trận lãng phong.
                        Mang tất cả yêu thương, chờ trao gởi.
                        Nào đắn đo, nâng cuồng dại, chuyển tới.
                        Triều cung thiên, ghi đậm nét chữ đồng.

                        Mùa lại chợt về, trắng xoá mùa đông.
                        Nhớ ngày thơ, không quên mầu phượng vỹ.
                        Hoàng hôn lặng thầm, hồn hòa gió lộng.
                        Ngăn nước mắt, quên những gì? để khóc!

                        nguyênHOANGky
                        Year/11
                        #12
                          Huynhthomy 06.05.2011 03:19:24 (permalink)
                          0
                          GỞI CHO LỜI...

                          Ta trở lại chỉ ngắm dòng sông cũ.
                          Vì nước trường giang, xuôi chảy lớn ròng.
                          Nhắc chuyện xưa nghe càng thêm rát bõng!
                          Bởi tình thương, đã mất hết ở lòng.

                          Có những cánh lục bình xơ xác đó.
                          Còn may ra giữ đôi chút thuỷ chung .
                          Những trái tim bềnh bồng như nmây gió?
                          Bay ngang qua, chợt đổi hướng lạnh lùng .

                          Ta ngồi đây, đếm năm tàn tháng lụn .
                          Chờ đợi về miền xa vắng mông lung .
                          Một chữ tâm, luyện người nhân trí dũng .
                          Ta không quên tình nghĩa của kim bằng .

                          Cao nguyên giá, một thời ngắm sương trắng.
                          Vào ngục tù, cơm trắng đổi búp măng.
                          Ta quan niệm đời nầy, cõi phù vân.
                          Hoàng hôn khuất vẫn hình như nuối tiếc.
                          Đi về rồi, biết có trở lại không?

                          HUỲNHTHỌMỸ
                          2011




                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2011 03:37:33 bởi Huynhthomy >
                          #13
                            nguyenHOANGky 10.05.2011 08:21:30 (permalink)
                            0

                            XUÂN YÊU,

                            Ta đến kề Em, nói nhỏ rằng...
                            Tình yêu mình trước, đã duyên căn.
                            Phận cho hưởng lấy, cần tự thắng.
                            Sương cỏ, đường trơn, nghiệp bủa giăng!

                            Vòng trần, tình cảm luôn xoay mãi.
                            Chiếc bóng câu qua, đến dủa mài.
                            Cứ nghĩ định phần không dám cãi?
                            Cúi đầu chấp nhận, khổ thân dài.

                            Con nước dẫn thuyền, lặng bước sau.
                            Bờ xuôi, giữ thẳng chớ đâm nhào.
                            Dù thu về đến, vàng cho lá.
                            Bóng mãi quyện chung một mái nhà.

                            Ngoài sân vọng hót, nhịp đi đôi.
                            Một nhánh mây ngang, chúc tụng đời.
                            Ánh nắng muộn màng đủ sưỡi ấm.
                            Nồng tràn xanh mắt, đỏ trên môi.

                            Tình yêu, mùa xuân đã sang rồi.
                            Là khoảnh trời riêng, Em với Tôi!
                            Em ơi!.....

                            nguyênhoang
                            2 ngàn 11


                            #14
                              nguyenHOANGky 13.05.2011 06:38:55 (permalink)
                              0
                              LỜI VỌNG...

                              Lời thốt thủy chung,
                              tận đáy lòng, vấp ngả!
                              Tình ảo hư vô, sao ray rức
                              bám lấy hồn?
                              Câu nói ngân vang theo gió nồng,
                              vọng vách đá.
                              Nghìn năm âm u, lũng thấp đó
                              giữ mộ chôn.

                              Về ngự non cao, tọa thiền tâm im, sám hối.
                              Sao lòng vấn vương không an vị, nhấp nhổm hoài?
                              Đâu phải kiếp tu nào, cũng khổ nạn cam lai!
                              Tâm đảo chao, khiến quay lòng tìm ngưng, vong bội.

                              Kiếp nầy đành cam trót lỡ, vụng đường tu.
                              Mới rõ tình yêu, có sức hút thu huyền nhiệm.
                              Biết đắng cay, hy vọng làm con thiêu thân, bé nhỏ.
                              Có chết đi, cũng trọn nghĩa tặng, của thiên trù.

                              Hát vọng rền từ gió núi,
                              thì thầm biển, hoang vu!
                              Chan nắng ngày thu, da vàng soi
                              mặt trời cho máu nóng.
                              Lâng trở về tim, cơn nước lũ
                              lao xao dị mộng!
                              Mong còn gặp nhau,
                              lần đó nhớ, đáp trọn đền bù.

                              Lời vọng...nào mang cuối hạ, ngân thu.
                              Ở mọi điều, xin được giữ thủy chung.

                              nguyenHOANGky
                              year/11
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 27 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9