HUYỀN TÍCH THUỶ CHUNG.
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 27 trên tổng số 27 bài trong đề mục
nguyenHOANGky 15.05.2011 13:24:04 (permalink)
0
NGÕ VÀO ĐI.....MỘT LẦN HỜN DỖI!

Bút cùn, thơ cạn người chê chán.
Thân phận hoàng hôn, phế thải rồi.
Cũng như biển lạnh thì thầm mãi?
Có gì? Nuối tiếc ở xa xôi!

Tơ ngắn chùn nhanh sương tuyết gội.
Xoay trên thoi gá nghĩa trăng già.
Phiêu cung một nửa chìm ru bóng.
Lay động hồn thơ, mục rã ra.

Cứ ngỡ đường đời xuôi một ngả!
Nào ngờ ngang dọc, nhện tơ giăng.
Ngáng chăng đùa đẩy mồi sa lưới.
Vùng vẫy đi qua thoát cõi trần.

Ngồi ngó ra sân, ngập lá vàng.
Nhớ gì? Chẳng biết dạ miên man..
Thu phân vào ngõ dẫu muộn màng.
Đến cửa lui chân, được một lần.

Ước gì? Tim có một ngăn.
Mình vào nằm chắn không người thêm vô.
Trăng say quên trở, lõa lồ.
Khoe thân nóng bỏng, sấy khô liễu gầy.

Đêm buồn nhìn ngắm sương mây.
Rơi trên khung cữi, kết dầy mối tơ.
Cuộc tình tương ngộ hoang sơ,
Ước nguyền chồng vợ, đêm trường quảng canh.

Sợi giăng, lọn kéo long lanh!
Chuyển dời lên thác, xuống gành truân chuyên.
Biến di thương hải tang điền,
Một thời oanh liệt, hết chiều vô đêm,

Cố quên để khỏi buồn thêm.
Mong manh vạt nắng, khát thèm cơn mưa.
Hạt rơi vương lá đong đưa,
Xin trao tất cả, hương thừa trinh nguyên.

Chiều qua bến nước sông Tiền.
Nhớ người chèo chống, con thuyền nhân gian!

nguyenHOANGky
year/11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2011 13:28:47 bởi nguyenHOANGky >
#16
    nguyenHOANGky 17.05.2011 08:32:25 (permalink)
    0
    TỘI TRẦN...

    Ngày nào thế gian nầy hết kẻ xấu?
    Tinh cầu chìm, vụn vỡ biến bụi tro.
    Từ cõi âm vang vọng tiếng reo hò.
    Ta luồn lách gọi khan tìm, hỡi bậu!

    Âm vang loang, quyện cuồng ngân tiết tấu.
    Kéo thấp trần, cho trăng sáng giúp soi!
    Rà soát kiếm những mảnh tình phế thải.
    Mang gom về chấp vá, bóng nổi trôi.

    Cho ta hứng mưa chiều, gột hờn dỗi.
    Thu khêu môi, gợi nỗi nhớ, tiềm tàng.
    Đông vun vén cho vành mi khô ráo.
    Bầu sữa ân tình, nuôi dưỡng nhân gian.

    Sác-na thời gian, chuẩn dụng ngày tháng.
    Chân luân lưu, đếm bước nhớ trăng ngàn.
    Mai xa cách có trở về đứng ngắm?
    Kẻ si tình chờ dâng đóa tương tư.

    Buồn gì không? Sao chân chùng phiêu lữ!
    Gót đêm đen, vướng quá nặng tình trường.
    Non dõi bóng mượn trà hoa tháp cổ.
    Làm hồi môn sính lễ, đón dư hương.

    Rước chuỗi nắng, gài giăng cửa thiên đường.
    Thiêu đốt xác kẻ vọng nguyền tưởng nhớ!
    Giấu hài tro làm bước ngọc lặng lờ.
    Ôm gió biếc, ngỡ người xưa trở lại.

    nguyenHOANGky
    Year/11









    #17
      nguyenHOANGky 17.05.2011 19:27:57 (permalink)
      0
      KÓ FẢI...CHUIỆN THẦN TYÊN ??

      Nhiều lần dối, có được lần thành!
      Nhiều câu thơ, góp kết, một bài thơ.
      Nhiều lần hỏi? Anh có đến, Em chờ.
      Nhiều nồng mặn..trải loan phòng, dấu ái.

      Anh chợt thốt lời yêu...Em ái ngại.
      Nghĩ suy hoài? Chẳng rõ thực hay thơ!
      Tháng ngày thương, căng dầy Ba tấc thở.
      Đủ tròn trăm năm, nguyện ước chân thành.

      Sương thu đêm, lót đường trăng, buốt lạnh.
      Heo may ngầm, ngăm đón sóng âm ba.
      Đợi nhắn nhủ, song thưa hãm canh tà.
      Cùng thiếp giấc, chìm cung son, lầu ái.

      Mai đưa chân, chinh nhân hề quan tái.
      Giọt lệ đong, lau giữ, ướp nụ hồng!
      Bám quấn quít, cuộn ấp ủ ngày đông.
      Khóa Trinh nguyên, đài Trang chờ quay vội.

      Để Hương xưa, đừng quên, cung lỗi nhịp.
      Lạc bước về, mơn Mơ ngày tháng cũ.
      Rời xa nào? Xin Vẫn nhớ một nơi!
      Nhân gian ước? Được lần cho Huyền tích!
      Thủy chung kề, sánh bước đủ trăm năm.

      (Đôi mắt *Cún? Dường như nhìn nhấp nháy!
      Muốn tỏ lòng, chớ xa vắng đêm nay.
      Xuôi trường giang, trọn đời vui sóng cả.
      Giăng tay ôm, lưu dấu bóng trăng ngà.
      Say gió núi, bồng phiêu vươn cuối đỉnh!
      Bờ bến yêu thương, chúc phúc, vô minh).

      nguyênHOANGky
      year/11
      * ấn dấu riêng của trang thơ MT.(đọc hiểu hán văn: nhớ mãi không quên?).
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2011 14:08:44 bởi nguyenHOANGky >
      #18
        nguyenHOANGky 18.05.2011 14:10:30 (permalink)
        0
        LÁ CHẮN...

        Ân tình đong
        gởi biển đông,
        Nhờ giùm cất giữ
        mặn nồng thiên niên.
        Mai sau
        xoá hết lụy phiền,
        Ta về nhặt lại, thiếp thiền
        trên non!

        Đêm nay
        trăng đến thật tròn,
        Có chia tâm sự mỏi mòn
        theo chân?
        Đón
        niềm tủi nhục đọa thân,
        Gầy con nắng quái
        trong ngần chân mây.

        Thầm qua mấy buổi lưu đày!
        Trao phần rướm máu, hoang khai tim nồng!
        Giặt hồn
        phơi nắng bên sông,
        Nỗi đau lạc lõng theo dòng
        trôi xa.

        Có qua bến cũ
        mượt mà?
        Tìm đâu để trả
        giấc ngà sương mây!
        Xoay tròn cuốn rối con quay,
        Cái vòng trói buộc, dìm hoài trầm luân.

        Bao vây lẩn quẩn
        đến về,
        Không sao
        thoát khỏi ê chề thảm thân.

        Vị thơ mật ngọt dương trần.
        Men cay thờ thẫn, đợi chờ trăng lên.
        Chén say dối hứa đáp đền,
        Ước nguyền chẳng đến, biệt ngàn xa xăm.

        (Trăng già muôn tuổi, ta buồn trăm năm).

        Câu xưa, lời tỏ âm thầm.
        Chỉ cón huyền thoại ẩn trầm gió mây.
        Bay trên đỉnh mộng rạc rài,
        Thoáng qua triền núi, ngự nầy nhớ ai?

        Không trọn, vẫn u hoài.
        Lưu bóng buồn xa xứ,
        Cũng có hồi hoang dại,
        Bỏ cuộc tình trôi bay.

        nguyênHOANGky
        year/11

        #19
          nguyenHOANGky 19.05.2011 18:46:38 (permalink)
          0
          CUNG BÓNG NHÂN SINH.

          Bước chân ai, bỏ lại con đường cũ?
          Đường tình năm xưa, rò rỉ (nét) thu buồn!
          Như trùng dương thẫn thờ, quên chẳng ngủ.
          Và triền non cao vút, nắng say buông.

          Ngày hoa dung xa rời sân trường tím.
          Cổng hoang vu che khuất bóng cung trầm.
          Qua ngõ vắng hương sứ còn bám rám.
          Kìa nhà ai? Khung khép, giấu trong tâm.

          Những mẫu chữ tình yêu, ngồi ráp mãi?
          Vẫn không sao trọn vẹn để bằng lòng.
          Lật sách vở, tìm hoài những định nghĩa!
          Thả mộng hờ, lơ lững nép bên song.

          Ai ngang qua? Nhìn tơ phơi treo bóng!
          Hàng cây si, chăm tưới lúc gieo trồng.
          Những mùa gió trở về, khô héo úa.
          Theo mây trời vần vũ lắm cơn giông.

          Cơn gió đến chia đôi phần vô vọng.
          Mây xuôi trôi, thầm lặng đếm nỗi buồn.
          Một chút nắng nhạt dìu đến cuối dốc.
          Trao tạ từ bên vực thẳm, điếu chuông!

          Bóng trở về, thắp vọng nến đêm trường.
          Xin tạ lỗi, rong chơi quên từ biệt.
          Hôm nay mưa, khắp ngõ đường chảy xiết.
          Cuốn nỗi lòng, người lưu lạc muôn phương.

          nguyênHOANGky
          Year/11








          #20
            Huynhthomy 20.05.2011 10:30:38 (permalink)
            0

            CHỜ TRÊN BẾN CŨ...

            Hãy ngủ ngon, để làm thơ trong giấc mộng!
            Mộng ở ngọc ngà, để trọn thuở nhớ mong.
            Chung quanh ta, dù có mãi mùa đông.
            Vẫn cứ sống bằng ân tình gieo, sưỡi nóng.

            Như thì thầm, trùng dương than, ngân trên sóng.
            Chất chứa niệm buồn, vương vấn giữ riêng lòng.
            Muốn chia xẻ cùng ai? Tháp mây bay bổng!
            Thăm lại miền xưa, nguyện ước thả nơi sông.

            Biết có còn? Qua mùa bão, lắm gió giông!
            Em cô phụ? Hoặc đã cất bước theo chồng!
            Vì chờ mãi, bởi mỏi mòn trông ngóng?
            Quên bỏ tình yêu, phù sa lấp cạn nông.

            Hôm nay về đây, nhìn dòng trôi, lạc lõng?
            Chợt nhớ đến ai? Ngưng chuỗi bước phiêu bồng.
            Em ơi! Ngần thu úa vàng, rám môi mắt.
            Cho Anh đợi chờ, bến Vàm cỏ? còn không!

            nguyênHOANGky
            year/11



            #21
              nguyenHOANGky 21.05.2011 11:16:28 (permalink)
              0
              CÒN VƯƠNG MÔI EM.

              Gian truân đặt được môi người.
              Nụ hôn nồng thắm, trọn đời thương nhau.
              Son phai vành đỏ mhạt màu.
              Qua truông dòng chảy, tiêu dao tháng ngày.

              Tình xa, héo hắt đổi thay.
              Vàng theo cánh lá, daạn dày phong sương.
              Tiếng kêu rả rích đêm trường.
              Núp bên hiên vắng, quên đường gió bay.

              Em về hạt mắt khêu say.
              Lững lờ theo nước, lưu đày bóng trăng.
              Phù vân sánh bước đường trần,
              Ngỡ đà vô ngã, lắm lần tiếc vương.

              Không đành bỏ lại sắc hương.
              Dìu theo cuối nẽo, chung đường thủy chung
              Huyền chân mộng mị nhan dung,
              Cho ta một buổi, ngõ cùn rời xa.

              nguyenHOANGky
              Year/11
              #22
                nguyenHOANGky 24.05.2011 17:10:19 (permalink)
                0
                TRẢ NHỮNG BƯỚC ĐI, HUYỀN THOẠI.

                Nâng trái trên cành, mơn xoa sạch bụi.
                Của ngày mưa, che tắm gội khắp người.
                Ở mùa nắng, rám cho vàng chín mộng.
                Để chiều nhìn thuyền qua lại, trái ngang.

                Em chợt vội theo chồng về xứ khác.
                Tuổi mười lăm chưa trọn hộ tịch làng.
                Anh gom nhặt, gói quà con sính lễ.
                Đủ đôi tay, bóp vỡ cả buồng tim.

                Mưa chiều nay, thầm lặng bóng im lìm.
                Gởi về đó, phương nào một nỗi nhớ!
                Tìm men say dỗ hồn cho ngất lịm.
                Chẳng còn gì? Kể lại ở trong thơ.

                Thuyền qua sông đi hoài bỏ bến lỡ.
                Mây ngu ngơ quên nhắc chuyện tình buồn.
                Con gió đến giúp lòng xóa cho thuở.
                Yêu Em nhiều, ước vọng chẳng tròn vuông.
                NH.

                Ta về tìm cánh lục bình.
                Dù hoa hoang dại, mà tình rất sâu.
                Thay cho mâm quả cau trầu,
                Thuyền trôi nương nhánh, ngang cầu rổi duyên.

                Cành hoa nhiều nỗi truân chuyên.
                Ta cùng bậu kết ước nguyền cuối đông.
                Tình ta thầm lặng theo sông.
                Trường giang quyện cuốn, bềnh bồng qua truông.

                Mặc con sóng dữ dâng cuồng.
                Ta đi trong nắng, mưa buồn khỏa khuây.
                Niềm thương về lại nơi đây.
                Kéo đưa ra khỏi vũng lầy đắng cay.

                Được vui phận đẹp hôm nay.
                Chan hòa trên mãi nụ hồng không phai.
                NH.

                Tình ta như nước con sông dài.
                Ôm đôi bờ, bước mãi về ngọn.
                Phú sa quyện theo, gợn trong lắng!
                Đêm trăng lên, soi bóng nhớ ai?

                Bến xưa, chờ mong mãi, không lại?
                Ta mang khối tình mộng u hoài.
                Đến ngự triền, nhìn vô vách núi.
                Thiền tọa tìm triết lý, đúng sai.

                Vì sao duyên không thành nhớ mãi?
                Đường xưa, quên bỏ trở gót hài.
                Em cho ta mơ điều vô vọng?
                Sao nở cho nhìn, chốn hư không?

                nguyênHOANGky
                Year/11
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2011 17:17:36 bởi nguyenHOANGky >
                #23
                  Huynhthomy 31.05.2011 12:56:14 (permalink)
                  0
                  Mây hôm nay mang về từ vụn vỡ.
                  Ráp nguyên hình, tìm bóng cũ đơn sơ.
                  Nguyện vọng đó, lưu giữ cất tôn thờ.
                  Cạnh bên đời để mong luôn mãi nhớ.
                  huỳnhthọmỹ
                  2010
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2011 18:36:42 bởi Huynhthomy >
                  #24
                    nguyenHOANGky 04.06.2011 01:41:52 (permalink)
                    0
                    CHỮ TÂM, KHÔNG CẦN KẺ KHÔN NGOAN.

                    Em đưa ta trở về thăm phố núi.
                    Chiều cao nguyên, mưa vẫn đổ bình thường.
                    Dốc thẳng đứng, ngắm mậy trời ngơ ngác.
                    Từ đâu về, những cánh hạc kêu sương?

                    Con suối nhỏ tìm về sông chảy lượn!
                    Mệt mỏi vòng quay, chờ nước trên cao.
                    Quanh co uốn, nép mình vuốt vách đá.
                    Triền thâm sơn,còn vương gió lao xao.

                    Mây phai rám, lá bên đường vàng úa.
                    Lạnh bao cơn nghiệt ngã, đến gieo trầm.
                    Chai cằn da, sạm nắng với rẩy nương.
                    Mùa thu quén, hạt lúa đầy, đáp trả.

                    Đi xa xôi, bao năm dài, khác lạ!
                    Quay về đây, ngắm lại vẫn thấy buồn?
                    Chắc có lẽ, an phần từ tạo hoá.
                    Bản thôn nghèo chất phác, buốt thiên niên.

                    Những ngày vui tiếp sau, khi tuốt thóc?
                    Ém tràn bồ, rồi tổ chức chén say.
                    Có điều tốt, không bao giờ cắp vặt.
                    Sao người Kinh? Không bắt chước như vầy!

                    Trong giao tiếp, không nói lời bóng bẩy.
                    Một sắc tộc rừng núi, kém văn minh.
                    Nào ai dạy? Nhưng biết điều lễ nghĩa.
                    Từ sơ khai tâm có được chân tình.

                    Bộ lạc nhỏ, quây quần không toan tính.
                    Tung đi xa, mang cuồng vọng xâm lăng.
                    Gây đau khổ, chiếm đoạt bằng gian ác?
                    Gieo kinh hoàng tang tóc, tặng vành khăn.

                    Quá đau đớn, con người chỉ thầm lặng.
                    Không hoan ca, mơ ước niệm thánh đường?
                    Xót xa cảnh, đấu tranh vì tôn giáo.
                    Chủ chăn đâu(rồi)? Con chiên đắm bi thương!
                    (Tôn giáo hoang đường? tín đồ hoang tưởng?
                    Đêm đen dài, chẳng dành bóng cho nương).

                    Cho gom nhặt tơ trời, trao khắp nước?
                    Che ngăn mắt, bịt tai, hưởng thiên đường.
                    Đừng cầu khẩn, không ai hơn súng đạn?
                    Dùng mảnh khăn lòng, lau(nước) mắt quê hương.

                    Nhơn chi sơ, tính bổn thiện.
                    Mong trời đất, ngăn lũ điên.
                    Tang điền biến di thương hải?
                    Thương xót trần ai, đến viếng!
                    Thử xem? Độ thoát tai nàn.
                    Chứng tỏ, mình tạo thế gian?

                    nguyênHOANGky
                    year/11
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2011 09:22:28 bởi nguyenHOANGky >
                    #25
                      nguyenHOANGky 18.08.2013 07:46:10 (permalink)
                      0
                       
                       
                      KHÔNG GIAN RIÊNG.
                       
                      Mặt trời đến mỗi ngày.
                      Trong mắt biếc, vụng dại.
                      Mây thẫn thờ rong bay.
                      Không cho, chẳng để lại!
                       
                      Cuộc tình giữ nào phai.
                      Thiên trù ban huyền diệu.
                      Con nắng nhỏ mỹ miều.
                      Giao hoà tròn cung điệu.
                      Sưởi hồn thơ, thương yêu!
                       
                      Trăng tà di mạc tiếu.
                      Thềm hoang vương rong rêu.
                      Cỗi cằn bám vách đá.
                      Bày tỏ, nhớ thật nhiều..
                       
                      Nghĩ rằng,Em thấu hiểu.
                      Con sóng ngầm, tín điều.
                      Lặng thầm sâu, trầm tích.
                      Thiên đàng nhỏ cổ xưa!
                       
                      Cho khoảnh khắc chọn lựa.
                      Đi dưới bóng mặt trời.
                      Nụ hôn choàng nắng ấm.
                      Vẽ đường bay tuyệt vời.
                      Tình thơ, miên chơi vơi!
                      . . .
                      nguyênhoangky
                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2013 07:49:25 bởi nguyenHOANGky >
                      #26
                        nguyenHOANGky 20.08.2013 10:18:39 (permalink)
                        0
                         
                        VỜI XA.
                         
                        Mắt ngóng trông chờ khách viễn du.
                        Bao năm thương nhớ nhốt trong tù.
                        Chiếc lồng son nhỏ vây bao kín.
                        Đếm lại thu vàng rơi cuối thu.
                         
                        Mảnh đời trần thế xót xa đi.
                        Con gió ngang qua cảm xúc gì?
                        Có phải tiếc mùa xuân vĩnh cửu?
                        Lệ nồng dưng ứa, ngập đôi mi.
                         
                        Mơ nắng quay về hong sưởi lại.
                        Buồng tim rực cháy đợi khêu lòng.
                        Không gian rộng đó, xin thương xót.
                        Nương bóng mây chuyền, nhắn nhủ mong.
                         
                        Sao quên, ấp ủ hoài cơn mộng?
                        Không ngại vùi chôn ngõ dốc đông.
                        Gió chướng lùa đồng hoang ảo giác.
                        Buổi chiều mong nắng ấm đưa sang.
                         
                        Một chút tình cho vội ôm ấp.
                        Làm thơ phổ phiếm nhạc cung trầm.
                        Nghêu ngao tự hát sao vui quá?
                        Cùng gởi về Em chốn ấy xa.
                         
                        Chiều nay mong ngóng đợi mây qua.
                        Ta nhớ em nhiều rưng muốn khóc.
                        Ta rất cô đơn người có hiểu?
                        Mất tình Em, vắng cả quê nhà.
                         
                        Bầu trời xanh, bạt gió thiên nga.
                        Hay cánh bằng hồi quy chốn cũ.
                        Vẫn nhớ hoài Em, dẫu lạc ngã.
                        Ngộ mùa xuân, ơn cuối thiên trù.
                         
                        Mơ tiếng trẻ thơ gọi Ba Mẹ.
                        Đông về khắp ngõ, tuyết giăng che.
                        Quanh im cảm xúc thậy vắng vẻ.
                        Không có người thân cả bạn bè.
                        (Khơi đốt trầm hương nhớ cố nhân).
                         
                        Về lại đường xưa nhặt lá cuối thu.
                        Rừng hoang dã chuyện hoang đường cổ tích.
                        Kể Em nghe bằng thơ nồng ngâm vịnh.
                        Ta mơ hồ chấp đôi cánh phiêu du.
                         
                        nguyênhoangKy
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2013 10:23:33 bởi nguyenHOANGky >
                        #27
                          Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 27 trên tổng số 27 bài trong đề mục
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9