LỤC BÁT ĐỌC MỘT MÌNH
Trích đoạn: hai1957
NGƯỜI DƯNG
Chẳng bà con chẳng họ hàng
Hai người hai phía ...rõ ràng... người dưng
Cớ sao lại nhớ không ngưng
Cớ sao năn nỉ xin đừng đi xa
Chắc là kiếp ấy tại ta
Lỡ yêu dáng nhỏ đi qua ngõ dài
Nên bây giờ cứ miệt mài
Si mê bóng một hình hài của ai
LPH
Mong manh một giấc mơ dài
Lòng như con sóng xô ngoài biển khơi
Một chút thơ một chút đời
Nhành hoa nở muộn bên người thoảng hương
Giấc mơ cổ tích đời thường
Dệt thành sợi nhớ sợi thương trao người
Vẵng nghe Thu đến bên trời
âm thầm khúc hát vọng lời rưng rưng
LH
NGƯỜI DƯNG
Chẳng bà con chẳng họ hàng
Hai người hai phía... rõ ràng... người dưng
Cớ sao lại nhớ không ngưng
Cớ sao năn nỉ xin đừng đi xa
Chắc là kiếp ấy tại ta
Lỡ yêu dáng nhỏ đi qua ngõ dài
Nên bây giờ cứ miệt mài
Si mê bóng một hình hài của ai
LPH
Mong manh một giấc mơ dài
Lòng như con sóng xô ngoài biển khơi
Một chút thơ một chút đời
Nhành hoa nở muộn bên người thoảng hương
Giấc mơ cổ tích đời thường
Dệt thành sợi nhớ sợi thương trao người
Vẵng nghe thu đến bên trời
Âm thầm khúc hát vọng lời rưng rưng
LH
Đành là phận nhỏ người dưng
Mà sao lòng cứ nửa mừng nửa lo
Mừng vì có một người chờ
Lo vì không biết ai hờ hững không
Mõi mòn bến lẻ ngóng trông
Trời mưa bảy sắc cầu vồng ai qua
Trời cho áo lụa áo là
Làm chi vậy để cho ta lụy tình
LPH
Trích đoạn: hai1957
NGƯỜI DƯNG
Chẳng bà con chẳng họ hàng
Hai người hai phía... rõ ràng... người dưng
Cớ sao lại nhớ không ngưng
Cớ sao năn nỉ xin đừng đi xa
Chắc là kiếp ấy tại ta
Lỡ yêu dáng nhỏ đi qua ngõ dài
Nên bây giờ cứ miệt mài
Si mê bóng một hình hài của ai
LPH
Mong manh một giấc mơ dài
Lòng như con sóng xô ngoài biển khơi
Một chút thơ một chút đời
Nhành hoa nở muộn bên người thoảng hương
Giấc mơ cổ tích đời thường
Dệt thành sợi nhớ sợi thương trao người
Vẵng nghe thu đến bên trời
Âm thầm khúc hát vọng lời rưng rưng
LH
Đành là phận nhỏ người dưng
Mà sao lòng cứ nửa mừng nửa lo
Mừng vì có một người chờ
Lo vì không biết ai hờ hững không
Mõi mòn bến lẻ ngóng trông
Trời mưa bảy sắc cầu vồng ai qua
Trời cho áo lụa áo là
Làm chi vậy để cho ta lụy tình
LPH
trót câu thơ buộc lấy mình
Trăm năm cũng một bóng hình ấy thôi
Dòng đời mặc cánh bèo trôi
Đừng tham những chốn xa xôi mà buồn
Cuối hè trời vẫn mưa tuôn
Xin thương lấy một cánh chuồn tả tơi
Còn tia nắng ấm bên đời
dịu dàng giấc ngủ giữa lời yêu thương
LH
NGƯỜI DƯNG Chẳng bà con chẳng họ hàng
Hai người hai phía... rõ ràng... người dưng
Cớ sao lại nhớ không ngưng
Cớ sao năn nỉ xin đừng đi xa
Chắc là kiếp ấy tại ta
Lỡ yêu dáng nhỏ đi qua ngõ dài
Nên bây giờ cứ miệt mài
Si mê bóng một hình hài của ai
Mong manh buộc giấc mơ dài
Lòng như con sóng xô ngoài biển khơi
Một chút thơ một chút đời
Nhành hoa nở muộn bên người thoảng hương
Giấc mơ cổ tích đời thường
Dệt thành sợi nhớ sợi thương trao người
Vẵng nghe thu đến bên trời
Âm thầm khúc hát vọng lời rưng rưng
Đành là phận nhỏ người dưng
Mà sao lòng cứ nửa mừng nửa lo
Mừng vì có một người chờ
Lo vì không biết ai hờ hững không
Mõi mòn bến lẻ ngóng trông
Trời mưa bảy sắc cầu vồng ai qua
Trời cho áo lụa áo là
Làm chi vậy để cho ta lụy tình
Trót câu thơ buộc lấy mình
Trăm năm cũng một bóng hình ấy thôi
Dòng đời mặc cánh bèo trôi
Đừng tham những chốn xa xôi mà buồn
Cuối hè trời vẫn mưa tuôn
Xin thương lấy một cánh chuồn tả tơi
Còn tia nắng ấm bên đời
Dịu dàng giấc ngủ giữa lời yêu thương
Liên Hương - Lê Phú Hải
GIÁ NHƯ
Chiều buông mấy giọt nắng tàn
Hững hờ gió thổi đưa làn mây trôi
Phố đông vắng bóng một người
Để ai dối một nụ cười ngẩn ngơ
Cây buông nhành lá hững hờ
Chợt thương cả nỗi bơ vơ bóng mình
Giá là tượng đá vô tình
Thì đâu nhớ một bóng hình người dưng
LH
TRÁI MÙA
Bây giờ đâu phải tháng ba
Mà xoan sao bỗng nở hoa trái mùa
Cuối chiều tơi tả dưới mưa
Tím buồn rưng rức lối xưa vắng người
LH
Trích đoạn: Liên Hương
TRÁI MÙA
Bây giờ đâu phải tháng ba
Mà xoan sao bỗng nở hoa trái mùa
Cuối chiều tơi tả dưới mưa
Tím buồn rưng rức lối xưa vắng người
LH
Hững hờ nước chảy bèo trôi
Chim trời cá nước xa xôi chốn nào
Đêm buồn vắng cả ánh sao
Nụ hoa be bé bên rào khép mi
LH
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Liên Hương
TRÁI MÙA
Bây giờ đâu phải tháng ba
Mà xoan sao bỗng nở hoa trái mùa
Cuối chiều tơi tả dưới mưa
Tím buồn rưng rức lối xưa vắng người
LH
Hững hờ nước chảy bèo trôi
Chim trời cá nước xa xôi chốn nào
Đêm buồn vắng cả ánh sao
Nụ hoa be bé bên rào khép mi
LH
Lối nào lạc cánh thiên di
Cỏ mềm níu một bước đi ngại ngần
Tự ru mình khúc phù vân
Mà nghe biển gọi vang âm sóng buồn
LH
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: Liên Hương
TRÁI MÙA
Bây giờ đâu phải tháng ba
Mà xoan sao bỗng nở hoa trái mùa
Cuối chiều tơi tả dưới mưa
Tím buồn rưng rức lối xưa vắng người
LH
Hững hờ nước chảy bèo trôi
Chim trời cá nước xa xôi chốn nào
Đêm buồn vắng cả ánh sao
Nụ hoa be bé bên rào khép mi
LH
Lối nào lạc cánh thiên di
Cỏ mềm níu một bước đi ngại ngần
Tự ru mình khúc phù vân
Mà nghe biển gọi vang âm sóng buồn
LH
Bão dâng chớp bể mưa nguồn
Sầu dâng hoang hoải cánh chuồn nhỏ nhoi
Cúi đầu tránh hạt mưa rơi
Tả tơi một xác lá phơi bên hè
LH
TRÁI MÙA
Bây giờ đâu phải tháng ba
Mà xoan sao bỗng nở hoa trái mùa
Cuối chiều tơi tả dưới mưa
Tím buồn rưng rức lối xưa vắng người
Hững hờ nước chảy bèo trôi
Chim trời cá nước xa xôi chốn nào
Đêm buồn vắng cả ánh sao
Nụ hoa be bé bên rào khép mi
Lối nào lạc cánh thiên di
Cỏ mềm níu một bước đi ngại ngần
Tự ru mình khúc phù vân
Mà nghe biển gọi vang âm sóng buồn
Bão dâng chớp bể mưa nguồn
Sầu dâng hoang hoải cánh chuồn nhỏ nhoi
Cúi đầu tránh hạt mưa rơi
Tả tơi một xác lá phơi bên hè
Liên Hương
GIÁ NHƯ
Chiều buông mấy giọt nắng tàn
Hững hờ gió thổi đưa làn mây trôi
Phố đông vắng bóng một người
Để ai dối một nụ cười ngẩn ngơ
Cây buông nhành lá hững hờ
Chợt thương cả nỗi bơ vơ bóng mình
Giá là tượng đá vô tình
Thì đâu nhớ một bóng hình người dưng
LH
Xa nhau cũng chẳng đặng đừng
Đường xa dịu vợi quá chừng nhớ thương
Thẩn thờ một áng mây vương
Giá như sỏi đá cũng tương tư người
Thì thôi nở lại nụ cười
Làm sao chia sớt đầy vơi nỗi niềm
Câu thơ yêu vẫn ngọt mềm
Trẻ thơ say giấc vẫn thèm tiếng ru
LPH
Trích đoạn: hai1957
GIÁ NHƯ
Chiều buông mấy giọt nắng tàn
Hững hờ gió thổi đưa làn mây trôi
Phố đông vắng bóng một người
Để ai dối một nụ cười ngẩn ngơ
Cây buông nhành lá hững hờ
Chợt thương cả nỗi bơ vơ bóng mình
Giá là tượng đá vô tình
Thì đâu nhớ một bóng hình người dưng
LH
Xa nhau cũng chẳng đặng đừng
Đường xa dịu vợi quá chừng nhớ thương
Thẩn thờ một áng mây vương
Giá như sỏi đá cũng tương tư người
Thì thôi nở lại nụ cười
Làm sao chia sớt đầy vơi nỗi niềm
Câu thơ yêu vẫn ngọt mềm
Trẻ thơ say giấc vẫn thèm tiếng ru
LPH
cúc vàng còn đợi mùa Thu
Lá bay theo vệt nắng lu bên thềm
Người về nhẹ bước chân êm
Có nghe cỏ biếc dịu mềm lối xưa
Nhớ mong nói mấy cho vừa
Mỏi mòn cả vạt nắng thưa cuối ngày
Xin đời ấm môt vòng tay
Lời yêu dịu chút hương say môi hồng
LH
GIÁ NHƯ
Chiều buông mấy giọt nắng tàn
Hững hờ gió thổi đưa làn mây trôi
Phố đông vắng bóng một người
Để ai dối một nụ cười ngẩn ngơ
Cây buông nhành lá hững hờ
Chợt thương cả nỗi bơ vơ bóng mình
Giá là tượng đá vô tình
Thì đâu nhớ một bóng hình người dưng
Xa nhau cũng chẳng đặng đừng
Đường xa dịu vợi quá chừng nhớ thương
Thẩn thờ một áng mây vương
Dường như sỏi đá cũng tương tư người
Thì thôi nở lại nụ cười
Quay về chia sớt đầy vơi nỗi niềm
Câu thơ yêu vẫn ngọt mềm
Trẻ thơ say giấc vẫn thèm tiếng ru
Cúc vàng còn đợi mùa Thu
Lá bay theo vệt nắng lu bên thềm
Người về nhẹ bước chân êm
Có nghe cỏ biếc dịu mềm lối xưa
Nhớ mong nói mấy cho vừa
Mỏi mòn cả vạt nắng thưa cuối ngày
Xin đời ấm môt vòng tay
Lời yêu dịu chút hương say môi hồng
Lời quê dù chẳng vợ chồng Tình quê không có rượu nồng vẫn say Chỉ là người biệt chân mây Người đi về tận cuối ngày nắng phai Giá như ngày ấy không ai Thì đâu đến nỗi đêm dài nhớ thương Chắc là kiếp ấy tình vương Nên bây giờ mới đoạn trường vì nhau Liên Hương - Lê Phú Hải
VÍ DẦU
"Ví dầu tình bậu muốn thôi
Bậu gieo tiếng dữ để rồi bậu đi"
Sao đành lòng cuộc phân ly
Nhạt phai có nhớ những khi mặn nồng?
"Chim quyên ăn trái nhãn lồng"
Ầu ơ có một tiếng lòng thở than
Buồn vui gió núi mây ngàn
Thở dài thương nỗi hợp tan cõi người
LPH
Trích đoạn: hai1957
VÍ DẦU
"Ví dầu tình bậu muốn thôi
Bậu gieo tiếng dữ để rồi bậu đi"
Sao đành lòng cuộc phân ly
Nhạt phai có nhớ những khi mặn nồng?
"Chim quyên ăn trái nhãn lồng"
Ầu ơ có một tiếng lòng thở than
Buồn vui gió núi mây ngàn
Thở dài thương nỗi hợp tan cõi người
LPH
Buồn chi cho đắng nụ cười
Làm sao tránh được chuyện đời phù vân
Thương nhau xa cũng như gần
Hững hờ ngoảnh mặt dẫu gần cũng xa
Trót mỏng manh một kiếp hoa
Buồn vui âu cũng người ta thường tình
Vườn thơ duyên nợ buộc mình
Thì thương mãi một bóng hình ...người dưng !
LH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: