LỤC BÁT ĐỌC MỘT MÌNH
Trích đoạn: hai1957
ĐÊM VẮNG
Đêm buồn vắng lặng mây giăng
Mình ta với một vầng trăng lưng trời
Cung đàn ai gảy chơi vơi
Thì thầm khẽ gọi... tình ơi... có về !
LH
Chắc tình heo hút sơn khê
Nên nhìn quanh chỉ bốn bề ánh trăng
Nhớ thương thuở ấy đêm rằm
Vầng trăng cổ tích để dành cho nhau
LPH
Cũng đành...úa một mùa cau
Vôi kia trót bạc để trầu héo khô
Sông xưa vắng bóng con đò
Một đời cánh vạc dẫm dò ...đường trơn
LH
ĐÊM VẮNG
Đêm buồn vắng lặng mây giăng
Mình ta với một vầng trăng lưng trời
Cung đàn ai gảy chơi vơi
Thì thầm khẽ gọi... tình ơi... có về !
LH
Chắc tình heo hút sơn khê
Nên nhìn quanh chỉ bốn bề ánh trăng
Nhớ thương thuở ấy đêm rằm
Vầng trăng cổ tích để dành cho nhau
LPH
Cũng đành... úa một mùa cau
Vôi kia trót bạc để trầu héo khô
Sông xưa vắng bóng con đò
Một đời cánh vạc dẫm dò... đường trơn
LH
Dù sao có bạn vẫn hơn
Một mình ăn trắng mặc trơn cũng buồn
Xin cho đôi cánh chuồn chuồn
Theo tình về với cội nguồn ta xưa
LPH
ĐÊM VẮNG
Đêm buồn vắng lặng mây giăng
Mình ta với một vầng trăng lưng trời
Cung đàn ai gảy chơi vơi
Thì thầm khẽ gọi... tình ơi... có về !
LH
Chắc tình heo hút sơn khê
Nên nhìn quanh chỉ bốn bề ánh trăng
Nhớ thương thuở ấy đêm rằm
Vầng trăng cổ tích để dành cho nhau
LPH
Cũng đành... úa một mùa cau
Vôi kia trót bạc để trầu héo khô
Sông xưa vắng bóng con đò
Một đời cánh vạc dẫm dò... đường trơn
LH
Dù sao có bạn vẫn hơn
Một mình ăn trắng mặc trơn cũng buồn
Xin cho đôi cánh chuồn chuồn
Theo tình về với cội nguồn ta xưa
LPH
Đâu còn gì để đẩy đưa
"Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau"
"Gió đưa ngọn cỏ rầu rầu"
Tự nhiên lại nhớ mấy câu thơ phiền
LPH
Trích đoạn: hai1957
ĐÊM VẮNG
Đêm buồn vắng lặng mây giăng
Mình ta với một vầng trăng lưng trời
Cung đàn ai gảy chơi vơi
Thì thầm khẽ gọi... tình ơi... có về !
LH
Chắc tình heo hút sơn khê
Nên nhìn quanh chỉ bốn bề ánh trăng
Nhớ thương thuở ấy đêm rằm
Vầng trăng cổ tích để dành cho nhau
LPH
Cũng đành... úa một mùa cau
Vôi kia trót bạc để trầu héo khô
Sông xưa vắng bóng con đò
Một đời cánh vạc dẫm dò... đường trơn
LH
Dù sao có bạn vẫn hơn
Một mình ăn trắng mặc trơn cũng buồn
Xin cho đôi cánh chuồn chuồn
Theo tình về với cội nguồn ta xưa
LPH
Đâu còn gì để đẩy đưa
"Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau"
"Gió đưa ngọn cỏ rầu rầu"
Tự nhiên lại nhớ mấy câu thơ phiền
LPH
Buộc vào mấy sợi nắng ghen
Mưa đâu bất chợt lối quen gập ghềnh
Thói đời đã chán nổi nênh
Dòng đời đưa đẩy lục bình mãi trôi !
LH
NGẪ HỨNG ĐÊM Đêm buồn vắng lặng mây giăng
Mình ta với một vầng trăng lưng trời
Cung đàn ai gảy chơi vơi
Thì thầm khẽ gọi... tình ơi... có về !
Chắc tình heo hút sơn khê
Nên nhìn quanh chỉ bốn bề ánh trăng
Nhớ thương thuở ấy đêm rằm
Vầng trăng cổ tích để dành cho nhau
Cũng đành... úa một mùa cau
Vôi kia trót bạc để trầu héo khô
Sông xưa vắng bóng con đò
Một đời cánh vạc dẫm dò... đường trơn
Dù sao có bạn vẫn hơn
Một mình ăn trắng mặc trơn cũng buồn
Xin cho đôi cánh chuồn chuồn
Theo tình về với cội nguồn ta xưa
Đâu còn gì để đẩy đưa
"Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau"
"Gió đưa ngọn cỏ rầu rầu"
Tự nhiên lại nhớ mấy câu thơ phiền
Buộc vào mấy sợi nắng ghen
Mưa đâu bất chợt lối quen gập ghềnh
Thói đời đã chán nổi nênh
Dòng đời đưa đẩy lục bình mãi trôi !
Liên Hương - Lê Phú Hải
GHEN
Lỡ chân khách lạ lạc đường
Ghé nhà thăm hỏi nghe dường buông lơi
Lặng nhìn một thoáng tình ơi
Giả vờ ghen để thấy đời còn xanh
LPH
Trích đoạn: hai1957
GHEN
Lỡ chân khách lạ lạc đường
Ghé nhà thăm hỏi nghe dường buông lơi
Lặng nhìn một thoáng tình ơi
Giả vờ ghen để thấy đời còn xanh
LPH
" Lơ thơ tơ liễu buông mành
con oanh còn hót trên cành liu lo"
Sang ngang cùng một chuyến đò
Nhện sao nỡ chọc tò vò mà chi
LH
hì hì, có tới ba con lận đó huynh
GHEN
Lỡ chân khách lạ lạc đường
Ghé nhà thăm hỏi nghe dường buông lơi
Lặng nhìn một thoáng tình ơi
Giả vờ ghen để thấy đời còn xanh
LPH
"Lơ thơ tơ liễu buông mành
Con oanh còn hót trên cành liu lo"
Sang ngang cùng một chuyến đò
Nhện sao nỡ chọc tò vò mà chi
LH [/quote
Trách gì cánh nhỏ thiên di
Dặm trường thiên lý bay đi trễ tràng
Tội con kiến đất vội vàng
Trời mưa tất tả chạy sang nhà người
LPH
Trích đoạn: hai1957
GHEN
Lỡ chân khách lạ lạc đường
Ghé nhà thăm hỏi nghe dường buông lơi
Lặng nhìn một thoáng tình ơi
Giả vờ ghen để thấy đời còn xanh
LPH
"Lơ thơ tơ liễu buông mành
Con oanh còn hót trên cành liu lo"
Sang ngang cùng một chuyến đò
Nhện sao nỡ chọc tò vò mà chi
LH
Trách gì cánh nhỏ thiên di
Dặm trường thiên lý bay đi trễ tràng
Tội con kiến đất vội vàng
Trời mưa tất tả chạy sang nhà người
LPH
bây giờ chưa phải tháng mười
Giọt mưa thu vẫn nằm lười trên cây
chuồn chuồn có cánh thì bay
Kẻo ta bắt được có ngày... chết oan !
LH
GHEN
Lỡ chân khách lạ lạc đường
Ghé nhà thăm hỏi nghe dường buông lơi
Lặng nhìn một thoáng tình ơi
Giả vờ ghen để thấy đời còn xanh
LPH
"Lơ thơ tơ liễu buông mành
Con oanh còn hót trên cành liu lo"
Sang ngang cùng một chuyến đò
Nhện sao nỡ chọc tò vò mà chi
LH
Trách gì cánh nhỏ thiên di
Dặm trường thiên lý bay đi trễ tràng
Tội con kiến đất vội vàng
Trời mưa tất tả chạy sang nhà người
LPH
Bây giờ chưa phải tháng mười
Giọt mưa thu vẫn nằm lười trên cây
Chuồn chuồn có cánh thì bay
Kẻo ta bắt được có ngày... chết oan !
LH
Đâu cần hô hét nhặt khoan
Một đời mối lính chuyên cần thế thôi
Dù cho đáy giếng ếch ngồi
Vẫn còn đâu đó khoảng trời xanh xa
LPH
Trích đoạn: hai1957
GHEN
Lỡ chân khách lạ lạc đường
Ghé nhà thăm hỏi nghe dường buông lơi
Lặng nhìn một thoáng tình ơi
Giả vờ ghen để thấy đời còn xanh
LPH
"Lơ thơ tơ liễu buông mành
Con oanh còn hót trên cành liu lo"
Sang ngang cùng một chuyến đò
Nhện sao nỡ chọc tò vò mà chi
LH
Trách gì cánh nhỏ thiên di
Dặm trường thiên lý bay đi trễ tràng
Tội con kiến đất vội vàng
Trời mưa tất tả chạy sang nhà người
LPH
Bây giờ chưa phải tháng mười
Giọt mưa thu vẫn nằm lười trên cây
Chuồn chuồn có cánh thì bay
Kẻo ta bắt được có ngày... chết oan !
LH
Đâu cần hô hét nhặt khoan
Một đời mối lính chuyên cần thế thôi
Dù cho đáy giếng ếch ngồi
Vẫn còn đâu đó khoảng trời xanh xa
LPH
Cầu kiều lối hẹp chân qua
nắng mưa chi thói người ta thường tình
Đường xa đã lắm gập ghềnh
Phận duyên cua ốc ... chúng mình ... với nhau !
LH
CHÚNG MÌNH VỚI NHAU Lỡ chân khách lạ lạc đường
Ghé nhà thăm hỏi nghe dường buông lơi
Lặng nhìn một thoáng tình ơi
Giả vờ ghen để thấy đời còn xanh
"Lơ thơ tơ liễu buông mành
Con oanh còn hót trên cành liu lo"
Sang ngang cùng một chuyến đò
Nhện sao nỡ chọc tò vò mà chi
Trách gì cánh nhỏ thiên di
Dặm trường thiên lý bay đi trễ tràng
Tội con kiến đất vội vàng
Trời mưa tất tả chạy sang nhà người
Bây giờ chưa phải tháng mười
Giọt mưa thu vẫn nằm lười trên cây
Chuồn chuồn có cánh thì bay
Kẻo ta bắt được có ngày... chết oan !
Đâu cần hô hét nhặt khoan
Một đời mối lính chuyên cần thế thôi
Dù cho đáy giếng ếch ngồi
Vẫn còn đâu đó khoảng trời xanh xa
Cầu kiều lối hẹp chân qua
Nắng mưa chi thói người ta thường tình
Đường xa đã lắm gập ghềnh
Phận duyên cua ốc... chúng mình... với nhau !
Liên Hương - Lê Phú Hải (Để vui hơn huynh sẽ nhờ muội đem bài thơ vào trang chung, vì muội biết cách đưa thêm hình minh họa, mỗi lần xem sẽ thích hơn, muội nhé...)
OAN
Một đời mang tiếng rong chơi
Biết làm sao để nói lời thanh minh
Giá như không có chúng mình
Làm sao hạ đỏ rung rinh ve sầu
LPH
Trích đoạn: hai1957
OAN
Một đời mang tiếng rong chơi
Biết làm sao để nói lời thanh minh
Giá như không có chúng mình
Làm sao hạ đỏ rung rinh ve sầu
LPH
Đêm dài nào tại thức lâu
Quen nhau đâu phải tại câu hẹn hò
Lời ru sao thiếu cánh cò
Sông sâu ắt phải chờ đò mới qua
LH
OAN
Một đời mang tiếng rong chơi
Biết làm sao để nói lời thanh minh
Giá như không có chúng mình
Làm sao hạ đỏ rung rinh ve sầu
LPH
Đêm dài nào tại thức lâu
Hát ca đâu phải tại câu hẹn hò
Lời ru sao thiếu cánh cò
Thăm nhau đâu phải chờ đò mới qua
LH
Cũng không trách kiến đâu nha
Suốt ngày nhẫn nại đi qua đi về
Chỉ buồn một nỗi ê chề
Làm sao xoay xở bốn bề gió mưa
LPH
(huynh đang nghĩ tới nỗi oan của ve đó muội)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: