LỤC BÁT ĐỌC MỘT MÌNH
Trích đoạn: hai1957
OAN
Một đời mang tiếng rong chơi
Biết làm sao để nói lời thanh minh
Giá như không có chúng mình
Làm sao hạ đỏ rung rinh ve sầu
LPH
Đêm dài nào tại thức lâu
Hát ca đâu phải tại câu hẹn hò
Lời ru sao thiếu cánh cò
Thăm nhau đâu phải chờ đò mới qua
LH
Cũng không trách kiến đâu nha
Suốt ngày nhẫn nại đi qua đi về
Chỉ buồn một nỗi ê chề
Làm sao xoay xở bốn bề gió mưa
LPH
(huynh đang nghĩ tới nỗi oan của ve đó muội)
Bạn bầu cùng sợi nắng thưa
Ran ran khúc nhạc sớm trưa thả hồn
Mặc đời điều tiếng dại khôn
Gọi mùa hè để xóm thôn phượng hồng
LH
OAN
Một đời mang tiếng rong chơi
Biết làm sao để nói lời thanh minh
Giá như không có chúng mình
Làm sao hạ đỏ rung rinh ve sầu
LPH
Đêm dài nào tại thức lâu
Hát ca đâu phải tại câu hẹn hò
Lời ru sao vắng cánh cò
Thăm nhau đâu phải chờ đò mới qua
LH
Cũng không trách kiến đâu nha
Suốt ngày nhẫn nại đi qua đi về
Chỉ buồn một nỗi ê chề
Làm sao xoay xở bốn bề gió mưa
LPH
Bạn bầu cùng sợi nắng thưa
Ran ran khúc nhạc sớm trưa thả hồn
Mặc đời điều tiếng dại khôn
Gọi mùa hè để xóm thôn phượng hồng
LH
Trời làm chi cái mùa đông
Để cho gió rét bụng không não nề
Trót mang lấy một chữ nghề
Mối tình nghệ sĩ bộn bề nẽo thương
LPH
Trích đoạn: hai1957
OAN
Một đời mang tiếng rong chơi
Biết làm sao để nói lời thanh minh
Giá như không có chúng mình
Làm sao hạ đỏ rung rinh ve sầu
LPH
Đêm dài nào tại thức lâu
Hát ca đâu phải tại câu hẹn hò
Lời ru sao vắng cánh cò
Thăm nhau đâu phải chờ đò mới qua
LH
Cũng không trách kiến đâu nha
Suốt ngày nhẫn nại đi qua đi về
Chỉ buồn một nỗi ê chề
Làm sao xoay xở bốn bề gió mưa
LPH
Bạn bầu cùng sợi nắng thưa
Ran ran khúc nhạc sớm trưa thả hồn
Mặc đời điều tiếng dại khôn
Gọi mùa hè để xóm thôn phượng hồng
LH
Trời làm chi cái mùa đông
Để cho gió rét bụng không não nề
Trót mang lấy một chữ nghề
Mối tình nghệ sĩ bộn bề nẻo thương
LPH
một mùa gối đất nằm sương
Một mùa gửi gắm niềm thương cho đời
Khi hoa phượng đỏ rực trời
Ngẩn ngơ ta giữa bời bời tiếng ve
LH
TÂM SỰ VE SẦU
Một đời mang tiếng rong chơi
Biết làm sao để nói lời thanh minh
Giá như không có chúng mình
Làm sao hạ đỏ rung rinh ve sầu
Đêm dài nào tại thức lâu
Hát ca đâu phải tại câu hẹn hò
Lời ru sao vắng cánh cò
Thăm nhau đâu phải chờ đò mới qua
Cũng không trách kiến đâu mà
Suốt ngày nhẫn nại đi qua đi về
Chỉ buồn một nỗi ê chề
Làm sao xoay xở bốn bề gió mưa
Bạn bầu cùng sợi nắng thưa
Ran ran khúc nhạc sớm trưa thả hồn
Mặc đời điều tiếng dại khôn
Gọi mùa hè để xóm thôn phượng hồng
Trời làm chi cái mùa đông
Để cho gió rét bụng không não nề
Trót mang lấy một chữ nghề
Mối tình nghệ sĩ bộn bề nẻo thương
một mùa gối đất nằm sương
Một mùa gửi gắm niềm thương cho đời
Khi hoa phượng đỏ rực trời
Ngẩn ngơ ai giữa bời bời tiếng ve
Liên Hương - Lê Phú Hải
Hì hì... cận cảnh chú ve này thấy "sợ" thật!
CHỚM THU
Hình như ngày vắng tiếng ve
Giật mình...ừ nhỉ mùa hè đã xa
Chiều buông lặng ánh dương tà
Phủ lên lối cũ nhạt nhoà bóng Thu
LH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2011 16:49:36 bởi Liên Hương >
Trích đoạn: Liên Hương
CHỚM THU
Hình như ngày vắng tiếng ve
Giật mình...ừ nhỉ mùa hè đã xa
Chiều buông lặng ánh dương tà
Phủ lên lối cũ nhạt nhoà bóng Thu
LH
Thu Phân Nửa mùa thu đã bay vù
Hoàng hôn sương khói mịt mù trời tây
Lá vàng theo ngọn heo may
Cánh cò bảng lảng chân mây cuối trời
Thánh đường chuông vọng nhặc, lơi
Gợi thêm thương nhớ những người biết yêu
Nghinh Nguyên
CHỚM THU
Hình như ngày vắng tiếng ve
Giật mình... ừ nhỉ mùa hè đã xa
Chiều buông lặng ánh dương tà
Phủ lên lối cũ nhạt nhoà bóng Thu
LH
Vẫn nghe đâu đó lời ru
Con đường xác phượng bỗng như xa mờ
Tìm đâu thấy một "gã khờ"
Trăm năm còn lại bài thơ lưng chừng
LPH
Trích đoạn: hai1957
CHỚM THU
Hình như ngày vắng tiếng ve
Giật mình... ừ nhỉ mùa hè đã xa
Chiều buông lặng ánh dương tà
Phủ lên lối cũ nhạt nhoà bóng Thu
LH
Vẫn nghe đâu đó lời ru
Con đường xác phượng bỗng như xa mờ
Tìm đâu thấy một "gã khờ"
Trăm năm còn lại bài thơ lưng chừng
LPH
Lối quen...chân bỗng ngập ngừng
Xa xôi vọng tiếng người dưng...ơ hờ
Nửa đường bỏ lửng câu thơ
còn ta với một ngác ngơ thu tàn !
LH
CHỚM THU
Hình như ngày vắng tiếng ve
Giật mình... ừ nhỉ mùa hè đã xa
Chiều buông lặng ánh dương tà
Phủ lên lối cũ nhạt nhoà bóng Thu
LH
Vẫn nghe đâu đó lời ru
Con đường xác phượng bỗng như xa mờ
Tìm đâu thấy một "gã khờ"
Trăm năm còn lại bài thơ lưng chừng
LPH
Lối quen... chân bỗng ngập ngừng
Xa xôi vọng tiếng người dưng... ơ hờ
Nửa đường bỏ lửng câu thơ
Còn ta với một ngác ngơ thu tàn!
LH
Dáng quen ai đứng ngỡ ngàng
Giống ta một chút lỡ làng năm xưa
Hạ đi gọi chút thu mưa
Mùa sang lấm tấm cho vừa mắt ai
LPH
Trích đoạn: nghinhnguyen
Trích đoạn: Liên Hương
CHỚM THU
Hình như ngày vắng tiếng ve
Giật mình...ừ nhỉ mùa hè đã xa
Chiều buông lặng ánh dương tà
Phủ lên lối cũ nhạt nhoà bóng Thu
LH
Thu Phân
Nửa mùa thu đã bay vù
Hoàng hôn sương khói mịt mù trời tây
Lá vàng theo ngọn heo may
Cánh cò bảng lảng chân mây cuối trời
Thánh đường chuông vọng nhặc, lơi
Gợi thêm thương nhớ những người biết yêu
Nghinh Nguyên
THU BUỒN
Hồn Thu tím dải mây chiều
Vi vu tiếng sáo nâng diều vút bay
Mùa đi ngày ngắn đêm dài
Buồn vương sang cả bước ai hững hờ
Cảm ơn tác giả Nghinh Nguyên đã ghé trang thơ của LH và để lại bài thơ chia sẻ sự đồng cảm về mùa Thu. Chúc NN luôn vui khỏe.
Liên Hương
Trích đoạn: hai1957
CHỚM THU
Hình như ngày vắng tiếng ve
Giật mình... ừ nhỉ mùa hè đã xa
Chiều buông lặng ánh dương tà
Phủ lên lối cũ nhạt nhoà bóng Thu
LH
Vẫn nghe đâu đó lời ru
Con đường xác phượng bỗng như xa mờ
Tìm đâu thấy một "gã khờ"
Trăm năm còn lại bài thơ lưng chừng
LPH
Lối quen... chân bỗng ngập ngừng
Xa xôi vọng tiếng người dưng... ơ hờ
Nửa đường bỏ lửng câu thơ
Còn ta với một ngác ngơ thu tàn!
LH
Dáng quen ai đứng ngỡ ngàng
Giống ta một chút lỡ làng năm xưa
Hạ đi gọi chút thu mưa
Mùa sang lấm tấm cho vừa mắt ai
LPH
Cũng đành...một chút Thu phai
Làm sao ngăn được đêm dài ....giấc Thu
Canh chày vắng vẻ lời ru
Mong gì cổ tích....mù u ...bướm vàng !
LH
CHỚM THU
Hình như ngày vắng tiếng ve
Giật mình... ừ nhỉ mùa hè đã xa
Chiều buông lặng ánh dương tà
Phủ lên lối cũ nhạt nhoà bóng Thu
Vẫn nghe đâu đó lời ru
Con đường xác phượng bỗng như xa mờ
Tìm đâu thấy một "gã khờ"
Trăm năm còn lại bài thơ lưng chừng
Lối quen... chân bỗng ngập ngừng
Xa xôi vọng tiếng người dưng... ơ hờ
Nửa đường bỏ lửng câu thơ
Còn ta với một ngác ngơ thu tàn!
Dáng quen ai đứng ngỡ ngàng
Giống ta một chút lỡ làng năm xưa
Hạ đi gọi chút thu mưa
Mùa sang lấm tấm cho vừa mắt ai
Cũng đành... một chút Thu phai
Làm sao ngăn được đêm dài... giấc Thu
Canh chày vắng vẻ lời ru
Mong gì cổ tích... mù u... bướm vàng!
Ngón tay còn chút điệu đàng So dây lại dẫu muộn màng vẫn vui Chớm thu chớm cả ngậm ngùi Đàn xiêu phách lạc ngọt bùi còn đâu Liên Hương - Lê Phú Hải
THU ĐI
"Thu đi cho lá vàng rơi"
Em đi có kẻ chết nơi hồn người
Chân đi để dạ rối bời
Tàu đi thổn thức nói cười sân ga
LPH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: