LỤC BÁT ĐỌC MỘT MÌNH
Trích đoạn: hai1957
CHỚM THU
Hình như ngày vắng tiếng ve
Giật mình... ừ nhỉ mùa hè đã xa
Chiều buông lặng ánh dương tà
Phủ lên lối cũ nhạt nhoà bóng Thu
LH
Vẫn nghe đâu đó lời ru
Con đường xác phượng bỗng như xa mờ
Tìm đâu thấy một "gã khờ"
Trăm năm còn lại bài thơ lưng chừng
LPH
"gã khờ" mà lại ngơ ngu
tìm đâu xác phựơng mùa thu qua rồi
NN
LẶNG
Hình như Thu cũng đi rồi
Gió chiều lặng thổi cuối trời heo may
Giọt sương rơi nặng lòng tay
Hồ sen lá xác xơ lay nước buồn
Mây thềm sa lặng mặt gương
Thu đi sao vẫn còn vương tơ lòng
Còn gì để nhớ để mong
Mà vầng trăng lạnh bên song thì thầm
Đường đời đâu nẻo tri âm
Biển xưa muôn đợt sóng ngầm về đâu
Tình đời bao cuộc bể dâu
Cau xanh đã héo dàn trầu đã khô
Bao giờ cho đến bao giờ ...
Liên Hương
CHUYỆN ĐỜI
Dặn lòng quên những ngày xa
Mịt mờ ký ức nhạt nhòa lối xưa
Mặc trời sáng nắng chiều mưa
Mặc người đi sớm về trưa với người
Quen rồi hai tiếng lẻ loi
Chông chênh duyên phận một đời thế thôi
Đêm dài lắm mộng xa xôi
Nghe trong ảo vọng một lời tri âm
Đàn chưa gảy trọn khúc ngâm
Trái tim lỗi nhịp âm thầm lời đau
Người ta rũ áo qua cầu
Qua sông ai vội chờ lâu đắm đò
Em về mắt ướt âu lo
Thương ai em lại tủi cho phận mình
Trót mang lấy một chữ tình
Nụ hồng thôi bạc môi xinh mất rồi
Cũng là một mảnh đường đời
Cũng là kỷ niệm một thời đã qua
trải lòng một chút chăng là....
Nghe trong gió ..nỗi niềm xa vọng về!
Liên Hương
CHIA SẺ
Cõi tình một chốn hư không
Sông sâu sao chảy hai dòng người ơi
Buồn trông đắng đót kiếp người
Dám đâu lại nói những lời đẩy đưa
Mong manh một chút hương thừa
Làm sao đong đủ chút xưa với người
Lời yêu muốn nói cạn lời
Cũng không ngăn được biển đời chông chênh
Trót mang duyên phận thác ghềnh
Chỉ xin gửi chút lòng thành đến nhau
Nhân tình trong đục nông sâu
Cùng người hiểu một niềm đau tim này
Nào cùng dốc cạn men cay
Bóng hình quên một tháng ngày đã qua
Hát hoài khúc hát" phôi pha"
Cười sao mắt lại lệ nhoà ướt mi
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm còn lại chút gì.. mà mong!
Buộc vào số kiếp long đong
Hư không lại vẫn hư không tình đời
Liên Hương
TRẢI LÒNG
Trời cao ghét phận má hồng
Thế nhân ngán nỗi..một trông hai chờ
Sông xưa lặng lẽ con đò
Biển đời đâu dễ ai dò nông sâu
Nỗi mình khép kín niềm đau
Nỗi đời xa lánh cơ cầu , sân si
Xuân hồng mặc đến rồi đi
Chông chênh duyên phận...còn gì mà mong
Chút hương thôi giữ lấy lòng
Hát câu gạn đục khơi trong tình đời
Lời yêu vẫn hát một lời
Chả như cánh bướm - đậu rồi lại bay
Nửa đường...còn lại trong tay
Vần thơ bầu bạn ngày ngày...vườn thơ
Liên Hương
DANG DỞ
...Em về
Quên tháng ngày qua
Em về
lắng gió
La đà vườn khuya
Em về
rơi ánh trăng thề
Em về
Lạnh...
những đam mê
kiếp người !
Liên Hương
CÕI THƠ
cõi người một chút tình thơ
Ngày trông đêm xuống , đêm chờ ngày sang
Tơ lòng... con nhện giăng ngang
Giọt nào thánh thót cung đàn tri âm
Thơ chưa trọn một khúc ngâm
Đã nghe lời gió âm thầm niềm riêng
Đêm về một giấc chao nghiêng
Cầu tre..lắt lẻo chung chiêng câu thề
Trời mưa ướt áo ...em về
Gió lùa lạnh một thoáng mê xa vời
Hanh hao đợi một dáng người
Tìm trong câu chữ đôi lời vu vơ
Đêm dài dẫu chút ngẩn ngơ
Cũng vui ...trọn một khúc thơ tháng ngày
Liên Hương
RIÊNG...
Niềm riêng ...thôi giấc mơ dài
biết rằng ai đợi chờ ai, ai chờ
Lối xưa ngày cũ...ơ hờ
Loanh quanh mãi một bến bờ tỉnh mê
giấc xưa đã lệch câu thề
Con thuyền không bến trôi về nơi đâu
Gập ghềnh một chốn bể dâu
Ngút ngàn năm tháng bạc màu thời gian
Nỗi lòng một cõi riêng mang
Trách gì phận số cung đàn đứt dây
Hanh hao cũng một vai gầy
Ngu ngơ cũng một tháng ngày có nhau
Tơ lòng ... vương đến ngàn sau
Đã quen đắng một niềm đau riêng mình
Chỉ mơ một giấc yên bình
Mong sao ngày mới bình minh nắng về
Liên Hương
HOA XƯƠNG RỒNG
Cũng là tên một loài hoa
Chịu bao gió táp mưa sa đất cằn
Dãi dầu vượt mấy khó khăn
Vươn lên từ những trở trăn kiếp nghèo
Không sờn lòng bởi gieo neo
Vùng quê cát trắng sớm chiều nổi nênh
Cánh hoa thắm đỏ chung tình
Từ trong bão táp vươn mình đứng lên
LH
Hoa xương rồng nè huynh, hôm nọ muội hứa gửi cho huynh coi mà hôm nay mới nhớ. sorry huynh nha !
PHAI
Đâu rồi cái thủa gương trong
Ròn tan một nụ cười hồng nắng trưa
đâu rồi cái thủa hay đùa
nghịch tinh...chẳng ướm cho vừa lòng ai
đâu rồi cái thủa mắt nai
Tinh khôi lóng lánh sương mai ánh ngời
đâu rồi môi thắm xinh tươi
Trái tim vẹn chữ tình đời thế nhân
Đâu rồi cái nụ tầm xuân
Mởn mơ để gió mãi thầm ngẩn ngơ
đâu rồi...tháng mộng ngày mơ
Trao nhau một mối tình thơ trong ngần
Thôi đừng..tiếc nuối phù vân
Vô thường...vẫn cõi thế nhân muôn đời
Liên Hương
SAO ĐÀNH...
Cầu anh bắc nhịp em qua
Sao đành lắt lẻo ...đường xa gập ghềnh
Cho thuyền lạc bến lênh đênh
Dòng trôi ngày tháng chênh vênh phận bèo
Nỗi mình chỉ thấy hắt hiu
Nỗi người...vắng lặng...những chiều hoàng hôn
Duyên buồn uống cạn trăng suông
Thả vào nhung nhớ...một phương xa vời
Cánh buồm còn lộng gió khơi
ngược xuôi giữa một biển đời thênh thang
Nhớ chăng gió núi, mây ngàn?
Để buồn vương.... ánh trăng vàng đơn côi
Để em... lạc giữa đất trời
Một mình...ôm mãi một thời tơ vương...
Liên Hương
KHÔNG ĐỀ
Lững lờ một áng mây trôi
Cây buồn buông chiếc lá rơi cuối hè
ta đi tìm mảnh trăng thề
Ngút ngàn chỉ thấy triền đê úa vàng
Tìm gì giữa chốn nhân gian
Mịt mờ ảo vọng, mắt tràn khói sương
Tình buồn còn mãi tơ vương
đam mê ngày cũ...một phương xa vời
sao đành...thả nỗi nhớ rơi
Thật hư...nào biết lòng người nông sâu
Vẫn còn lắt lẻo nhịp cầu
Nhấp nhô con sóng bạc đầu thời gian...
Ai làm nên cảnh hợp tan
Cau trầu héo úa lỡ làng duyên vôi
Thôi đành...gió thoảng mây trôi
Tím buồn...lối ấy chiều rơi nhuốm màu
Liên Hương
RU TA
Trót lòng luỵ chữ yêu thương
Phận duyên nặng trĩu vấn vương một đời
Mong manh cái sợi tơ trời
Dại khờ tin cả những lời...vu vơ
Để thêm đắng xót duyên thừa
Hoang vu chiều muộn... đôi bờ mây giăng
héo dâu để khổ lòng tằm
Lời xưa " vàng đá trăm năm"... lỗi thề
Đi tìm chút tỉnh...cõi mê
Càng đi càng thấy đường về thật xa
Thả trôi dĩ vãng nhạt nhoà
Àu ơ một khúc... ru ta...ngậm ngùi
LIÊN HƯƠNG
CẦU MONG
Cầu mong một chút lãng quên
Để thôi chút nhớ...một miền đã xa
Cầu mong trở lại hôm qua
Để ta tìm lại...chút ta ngày nào
Cầu mong gió bớt hanh hao
Để cây thôi những xạc xào lá rơi
Cầu mong... tìm lại nụ cười
Để đừng xa xót ngậm ngùi con tim !
Cầu mong khoảng lặng bình yên
Đêm dài qua...đón nắng lên rạng ngời
Cầu mong người mãi yêu người
Để mùa xuân gọi đất trời sang xuân
LIÊN HƯƠNG
ĐỔI DỜI
Trời đang nắng bỗng mưa ngâu
Ngàn sao lặn hết giọt sầu rớt rơi
Chỉ còn lại...khoảng chơi vơi
Trái tim...với khúc không lời lặng câm...
LIÊN HƯƠNG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: