LỤC BÁT ĐỌC MỘT MÌNH
Trích đoạn: nghinhnguyen
Trích đoạn: Liên Hương
RU TA
Trót lòng luỵ chữ yêu thương
Phận duyên nặng trĩu vấn vương một đời
Mong manh cái sợi tơ trời
Dại khờ tin cả những lời...vu vơ
Để thêm đắng xót duyên thừa
Hoang vu chiều muộn... đôi bờ mây giăng
héo dâu để khổ lòng tằm
Lời xưa " vàng đá trăm năm"... lỗi thề
Đi tìm chút tỉnh...cõi mê
Càng đi càng thấy đường về thật xa
Thả trôi dĩ vãng nhạt nhoà
Àu ơ một khúc... ru ta...ngậm ngùi
LIÊN HƯƠNG
Mến chào Liên Hương
Ru em - ru tôi
Ru em vào giấc mơ hồng
Ru tôi từ cõi mênh mông đợi chờ
Ru em bằng những lời thơ
Ru tôi một chút mộng mơ xa vời
Ru em tình khúc đầy vơi
Ru tôi chờ một điểm rơi tình buồn
Ru em một giấc mơ xuân
Ru tôi trĩu nặng nỗi buồn vắng xa
Ru em nhạc gió hương hoa
Ru tôi nửa mảnh trăng tà đơn côi .
Nghinh Nguyên
Cảm ơn anh Nghinh nguyên đã gửi cho LH bài thơ chia sẻ thật hay. Chúc anh luôn vui khoẻ và hồn thơ luôn tràn trề Liên Hương
TỨ TUYỆT _ HƯƠNG
HƯƠNG NGÀY
Bình minh trong trẻo hương lan
Trưa nồng hương nắng se làn môi khô
Chiều êm gió thoảng hương hồ
Đêm thầm hương tóc ôm bờ vai xinh
HƯƠNG TÌNH
Tim yêu chếnh choáng hương tình
Nụ hôn say chút hương mình trao nhau
Hương cau quyện thắm hương trầu
Kết hương hạnh phúc xanh màu thuỷ chung
HƯƠNG ĐỒNG
Lúa thơm hương sữa trổ đòng
Rạ thơm đất mới toả nồng khói bay
Hương đồng ấm cả bàn tay
Mồ hôi hương mặn luống cày kẻ ngôi
LIÊN HƯƠNG
TÌNH MẸ
Nắng mưa đời mẹ mỏi mòn
Cho con nhẹ bước chân son vào đời
Dịu dàng lời mẹ ru hời
Theo con còn mãi những lời mẹ ru
Tảo tần lặn lội thân cò
Lẻ loi bóng một con đò ngang sông...
biển đời chìm giữa mênh mông
Mẹ nghèo một gánh hai gồng vì con
Cầu tre lắt lẻo chon von
Mồ hôi chát mặn áo sờn vá vai
Ru con thức trọn canh dài
Mong con khôn lớn một mai nên người
Vẳng trong khúc hát tình đời
Lắng sâu tình mẹ một trời yêu thương
Theo con qua mọi nẻo đường
Khắc vào tim bóng quê hương - mẹ hiền
Liên Hương
CÁNH CÒ XA KHUẤT
Cánh cò giữa chốn bão giông
Phải hình bóng mẹ trong lòng con yêu ?
Về đâu bóng đã ngả chiều
Cô đơn giữa chốn tịch liêu cuối trời
Hôm nay con mất mẹ rồi
Bước chân vô định giữa đời mộng du
Tưởng như lạc giữa sương mù
Vầng trăng lặn giữa thâm u mịt mùng
Biết rằng đời vẫn hư không
Mà sao đau đến tận cùng nỗi đau
Khăn tang phủ trắng mái đầu
Làm sao trả hết ơn sâu mẹ hiền
Liên Hương
PHỐ BUỒN
Phố khuya dường đã ngủ rồi
Chỉ còn tôi với bóng tôi ...một mình
Vì sao vụt cuối trời xanh
Nghe cô đơn níu chòng chành lối quen
LIÊN HƯƠNG
LỜI MẸ
"...Ngày xanh còn lắm rộng dài
Nào ai đã biết tương lai thế nào
Xua đi sân hận dâng trào
Đón làn gió nhẹ thoảng vào trong tim
Trời xanh tung một cánh chim
Cõi ta bà vẫn dõi tìm Tây phương
Cây đời ươm mãi mầm thương
Thiện căn hết khổ , vượt đường tử sinh
Lắng tâm trí huệ an bình
Tránh tăm tối để bình minh rạng ngời
Hương trong thanh thản nụ cười
Ấy là quả phúc cho đời - cho ta
Của để dành của mọi nhà
Phải đâu của cải - vinh hoa mà cần
Lắng lòng giữ trọn chữ tâm
Mới mong nhẹ hết phù vân - kiếp người !"
LIÊN HƯƠNG
VÔ THƯỜNG
Mãi còn chưa tỉnh giấc mê
Ngổn ngang giữa chốn bộn bề nhân gian
Dây tơ đứt lặng cung đàn
Nâng ly rượu , dốc cạn ngàn nỗi đau
Nụ cười chìm giữa dòng sâu
Vầng trăng vẫn bạc một màu lá rơi
" vô thường mải cuộc dạo chơi
Niềm yêu dẫu trọn một đời.. cũng xa"
Chiều buông tắt ánh dương tà
Bình minh rồi cũng nhạt nhoà hoàng hôn
Ngu ngơ bao nỗi vui buồn
Quẩn quanh cũng một vô thường mà thôi!
LIÊN HƯƠNG
ĐỢI
Đợi thuyền...thuyền khuất xa bờ
Đợi trăng...trăng lạnh mịt mờ mây trôi
Đợi người...hờ hững xa xôi
Đợi quên...mãi nhớ một thời đã qua
Liên Hương
TỨ TUYỆT NHỚ
MƠ
Chập chờn một giấc chiêm bao
Gặp anh...như vẫn thủa nào mới quen
Bồi hồi những sợ tàn đêm
Giật mình... chỉ thấy một thềm lá rơi
NHỚ
Đêm buồn chạnh nhớ người ta
Trời khuya một bóng nhạt nhoà vầng trăng
Bấm tay mong chóng đến rằm
Để vầng trăng khuyết trăm năm lại tròn
TƯƠNG TƯ
Em về lại chốn không anh
Hoang vu trời đất bỗng thành biển dâu
Quắt quay rối sợi tơ sầu
Ngẩn ngơ tóc cũng ngả màu tương tư !
LIÊN HƯƠNG
HẠ BUỒN
Phượng hồng báo một mùa thi
Cơn mưa cuối hạ ướt mi giọt buồn
Trách trời tháng sáu mưa tuôn
Người đi...người đợi... cuối đường ngẩn ngơ
sân trường cánh phượng dưới mưa
Hàng hiên vắng lạnh gió đưa nhạt nhoà
Bên thềm tơi tả sắc hoa
Chợt nghe nỗi nhớ vỡ oà trong tim...
LIÊN HƯƠNG
CÓ NHAU
Tình người còn giữa mênh mông
Tim yêu nối sợi tơ hồng một phương
Lòng trong giữ vẹn lấy hương
Vườn thơ nối nhịp yêu thương cõi đời
Lời yêu trao, vẹn giữ lời
Dù xa vẫn nhớ một thời có nhau
Hương trầu quyện thắm hương cau
Tình thơ giữ vẹn trước sau cùng người
Thênh thang vọng ánh nắng ngời
Vòng tay ấm nụ cười tươi - chúng mình
Đường về nhẹ bước em - anh
Tình thơ nhẹ mối duyên lành gửi trao
LIÊN HƯƠNG
NHỚ
Chiều hong sắc lá vàng khô
Mình em lặng đứng bên hồ đợi anh
Gió chiều buông sợi mong manh
Thẫn thờ nỗi nhớ chòng chành dáng nghiêng
Cây buông lá rụng bên thềm
Giọt thương giọt nhớ rũ mềm tóc mây
Chợt thèm hơi ấm bàn tay
Bờ vai em tựa..một ngày có anh
Thầm mong ngày tháng qua nhanh
gần nhau đẹp giấc mộng lành đã trao
Cho đời toả nắng xôn xao
Vườn yêu còn mãi dạt dào ý thơ
LIÊN HƯƠNG
GIẤC MƠ TÌNH ĐỜI
Một trời xa thẳm mênh mông
dát dao toả ánh nắng hồng phương anh
Thơ vui gieo ngọn gió lành
Đời vui thôi những chòng chành lối xưa
Đường về lại những đón đưa
Đợi trông, trông đợi sớm trưa cùng người
Tim yêu cho thắm nụ cười
Thiết tha còn mãi nói lời yêu thương
Tháng ngày...gieo sợi vấn vương
Trăng thơ toả bóng..thoảng hương sen hồ
Gieo vần lục bát thành thơ
Tình thơ dệt đẹp giấc mơ tình đời
LIÊN HƯƠNG
NÉN HƯƠNG LÒNG
Mẹ giờ biền biệt một phương
Cõi đời...di ảnh khói hương nhạt nhoà
Mím môi nén giọt vỡ oà
Thầm mong...mẹ chỉ đi xa...sẽ về
Bao lần chợt tỉnh giấc khuya
Lặng nghe lời gió thầm thì bên song
Chơi vơi nhói buốt trong lòng
Mẹ đi...về chốn hư không thật rồi
Hương lòng..dâng mẹ , mẹ ơi!
Bên tai còn vẳng bao lời yêu thương
Một đời trải mấy phong sương
Mẹ là đuốc sáng soi đường con đi
Bây giờ đôi ngả biệt ly
Tình thương - lòng mẹ khắc ghi suốt đời
Con tin mẹ sẽ mỉm cười
Hồn trong nhẹ bước về nơi suối vàng
Đường trần một cõi thênh thang
Cho con...mẹ để muôn vàn dấu yêu
Đời tre gian khó đã nhiều
Cho măng cứng cáp sớm chiều vươn nhanh
Mẹ ơi ! ơn nghĩa sinh thành
Tựa như trời bể cao xanh khôn cùng
Nếp nhà để đức cho con
Một đời nguyện giữ - lòng son không mờ
Hương lòng con gửi vào thơ
Tiễn người nhẹ bước đến bờ bến vui
Mẹ về chốn ấy xa xôi
Yêu thương còn mãi tình người bên con
LIÊN HƯƠNG
Trích đoạn: Liên Hương
PHỐ BUỒN
Phố khuya dường đã ngủ rồi
Chỉ còn tôi với bóng tôi ...một mình
Vì sao vụt cuối trời xanh
Nghe cô đơn níu chòng chành lối quen
LIÊN HƯƠNG
Phố Nhớ
Buồn cùng nỗi nhớ đan chen
Phố xưa anh đến biết rằng không em !
Quán trưa vắng khách buồn tênh
Trống hai chiếc ghế xưa em tôi ngồi
Nàng thơ xưa đã đi rồi
Gió thu rắc lá me rơi ngập đường...
Nghinh Nguyên
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: