LỤC BÁT ĐỌC MỘT MÌNH
Trích đoạn: hai1957
THỜI GIAN
Trăm năm phận gỗ hóa trầm
Mặn mòi biển sóng âm thầm vạn năm
Nẻo đường tơ mấy kiếp tằm
Bao lần hao khuyết để rằm tròn trăng
Nỗi biển dâu – một đất bằng
Thời gian ngọn lửa vĩnh hằng hóa ta
LH
Ngước nhìn vũ trụ bao la
Phận mình bé nhỏ xót xa cõi người
Bình minh vẫn mãi tinh khôi
Xin cười một nụ thay lời đón đưa
Ngập ngừng có tiếng dạ thưa
Ơn nhau biết trả cho vừa sao đây
LPH
Hai vai gánh nợ tình đầy
Trăm năm dồn lại một ngày dài không
Phiêu du nhẹ cuộc tang bồng
Ân tình khúc hát dòng sông con đò
Mai ngày còn một chút thơ
Đi cùng con sóng xô bờ biển xanh
LH
THỜI GIAN
Trăm năm phận gỗ hóa trầm
Mặn mòi biển sóng âm thầm vạn năm
Nẻo đường tơ mấy kiếp tằm
Bao lần hao khuyết để rằm tròn trăng
Nỗi biển dâu – một đất bằng
Thời gian ngọn lửa vĩnh hằng hóa ta
LH
Ngước nhìn vũ trụ bao la
Phận mình bé nhỏ xót xa cõi người
Bình minh vẫn mãi tinh khôi
Xin cười một nụ thay lời đón đưa
Ngập ngừng có tiếng dạ thưa
Ơn nhau biết trả cho vừa sao đây
LPH
Hai vai gánh nợ tình đầy
Trăm năm dồn lại một ngày dài không
Phiêu du nhẹ cuộc tang bồng
Ân tình khúc hát dòng sông con đò
Mai ngày còn một chút thơ
Đi cùng con sóng xô bờ biển xanh
LH
Thời gian sao nỡ đoạn đành
Chân chim tíu tít tóc xanh bạc màu
Nhặt lên một cọng cỏ rầu
Tài hoa trơ lại dãi dầu nắng mưa
Đường về vạt nắng lưa thưa
Phù vân xin trả cho mùa cuốn đi
LPH
THỜI GIAN
Trăm năm phận gỗ hóa trầm
Mặn mòi biển sóng âm thầm vạn năm
Nẻo đường tơ mấy kiếp tằm
Bao lần hao khuyết để rằm tròn trăng
Nỗi biển dâu – một đất bằng
Thời gian ngọn lửa vĩnh hằng hóa ta
Ngước nhìn vũ trụ bao la
Phận mình bé nhỏ xót xa cõi người
Bình minh vẫn mãi tinh khôi
Xin cười một nụ thay lời đón đưa
Ngập ngừng có tiếng dạ thưa
Ơn nhau biết trả cho vừa sao đây
Hai vai gánh nợ tình đầy
Trăm năm dồn lại một ngày dài không
Phiêu du nhẹ cuộc tang bồng
Ân tình khúc hát dòng sông con đò
Mai ngày còn một chút thơ
Đi cùng con sóng xô bờ biển xanh
Thời gian sao nỡ đoạn đành
Chân chim tíu tít tóc xanh bạc màu
Nhặt lên một cọng cỏ rầu
Tài hoa trơ lại dãi dầu nắng mưa
Đường về vạt nắng lưa thưa
Phù vân xin trả cho mùa cuốn đi
Cuối trời mỏi cánh thiên di
rêu phong tượng đá nói gì mốt mai
Thời gian ơi chặng đường dài
Nỗi niềm xin trọn một vài khúc ngâm
Vương tơ cho nhẹ lòng tằm
Vần thơ ở lại trăm năm bên người
Liên Hương - Lê Phú Hải
THƯƠNG
Thương người mối lính loay hoay
Thương ta ong thợ biết ngày nào ngơi
Thương nhau để biết thương đời
Câu thơ an ủi cho vơi phận buồn
LH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2011 13:08:31 bởi Liên Hương >
THƯƠNG
Thương người mối lính loay hoay
Thương ta ong thợ biết ngày nào ngơi
Thương nhau để biết thương đời
Câu thơ an ủi cho vơi phận buồn
LH
Thương bao phận mỏng cánh chuồn
Trên ghềnh dưới thác đầu nguồn mưa bay
Mẹ già tóc bạc nào hay
Thương cha nặng gánh đêm ngày cưu mang
LPH
THƯƠNG
Thương người mối lính loay hoay
Thương ta ong thợ biết ngày nào ngơi
Thương nhau để biết thương đời
Câu thơ an ủi cho vơi phận buồn
LH
Thương bao phận mỏng cánh chuồn
Trên ghềnh dưới thác đầu nguồn mưa bay
Mẹ già tóc bạc nào hay
Thương cha nặng gánh đêm ngày cưu mang
LPH
Thương cô gái nhỏ lỡ làng
Đồng quê bỏ lại ngỡ ngàng phố xa
Bao nhiêu em bé không nhà
Cuối năm miếng bánh chan hòa nhớ thương
LPH
Trích đoạn: hai1957
THƯƠNG
Thương người mối lính loay hoay
Thương ta ong thợ biết ngày nào ngơi
Thương nhau để biết thương đời
Câu thơ an ủi cho vơi phận buồn
LH
Thương bao phận mỏng cánh chuồn
Trên ghềnh dưới thác đầu nguồn mưa bay
Mẹ già tóc bạc nào hay
Thương cha nặng gánh đêm ngày cưu mang
LPH
Thương cô gái nhỏ lỡ làng
Đồng quê bỏ lại ngỡ ngàng phố xa
Bao nhiêu em bé không nhà
Cuối năm miếng bánh chan hòa nhớ thương
LPH
Chúc cho bao giấc mộng thường
Đá mềm chân cứng nẻo đường mưu sinh
Trái tim giữ trọn ân tình
Vui buồn nhân thế ta mình sẻ chia
vòng tay ấm một cõi về
Có nhau nhẹ bớt bộn bề lo toan
Vườn thơ nghĩa xóm tình làng
Mãi vần thơ đẹp dịu dàng sắc xuân
LH
THƯƠNG
Thương người mối lính loay hoay
Thương ta ong thợ biết ngày nào ngơi
Thương nhau để biết thương đời
Câu thơ an ủi cho vơi phận buồn
Thương bao phận mỏng cánh chuồn
Trên ghềnh dưới thác đầu nguồn mưa bay
Mẹ già tóc bạc nào hay
Thương cha nặng gánh đêm ngày cưu mang
Thương cô gái nhỏ lỡ làng
Đồng quê bỏ lại ngỡ ngàng phố xa
Bao nhiêu em bé không nhà
Cuối năm miếng bánh chan hòa nhớ thương
Chúc cho bao giấc mộng thường
Đá mềm chân cứng nẻo đường mưu sinh
Trái tim giữ trọn ân tình
Vui buồn nhân thế ta mình sẻ chia
vòng tay ấm một cõi về
Có nhau nhẹ bớt bộn bề lo toan
Vườn thơ nghĩa xóm tình làng
Mãi vần thơ đẹp dịu dàng sắc xuân
Liên Hương - Lê Phú Hải
DỊU DÀNG MÙA XUÂN
ta ngồi đếm ngược thời gian
nghe mùa xuân ủ dịu dàng bước chân
cỏ non tơ hát lặng thầm
phất phơ sương thoảng khói trầm nhẹ vương
LH
DỊU DÀNG MÙA XUÂN
ta ngồi đếm ngược thời gian
nghe mùa xuân ủ dịu dàng bước chân
cỏ non tơ hát lặng thầm
phất phơ sương thoảng khói trầm nhẹ vương
LH
xuân đi theo những con đường
về gieo giấc mộng bình thường cho ai
bao năm dáng Liễu Chương Đài
chờ nghe duyên phận hồng phai mấy mùa
LPH
DỊU DÀNG MÙA XUÂN
ta ngồi đếm ngược thời gian
nghe mùa xuân ủ dịu dàng bước chân
cỏ non tơ hát lặng thầm
phất phơ sương thoảng khói trầm nhẹ vương
LH
xuân đi theo những con đường
về gieo giấc mộng bình thường cho ai
bao năm dáng Liễu Chương Đài
chờ nghe duyên phận hồng phai mấy mùa
LPH
nghe trên cành lá gió đùa
lời xuân nhỏ nhẹ cũng vừa mới qua
chạnh lòng Tư Mã tài hoa
người quân tử mắt đã nhòa lệ rơi
LPH
Trích đoạn: hai1957
DỊU DÀNG MÙA XUÂN
ta ngồi đếm ngược thời gian
nghe mùa xuân ủ dịu dàng bước chân
cỏ non tơ hát lặng thầm
phất phơ sương thoảng khói trầm nhẹ vương
LH
xuân đi theo những con đường
về gieo giấc mộng bình thường cho ai
bao năm dáng Liễu Chương Đài
chờ nghe duyên phận hồng phai mấy mùa
LPH
nghe trên cành lá gió đùa
lời xuân nhỏ nhẹ cũng vừa mới qua
chạnh lòng Tư Mã tài hoa
người quân tử mắt đã nhòa lệ rơi
LPH
Thương ta rồi lại thương đời
Nỗi niềm gửi lại mấy lời cổ thi
Chương đài dáng liễu còn ghi
Mùa xuân liệu có nói gì với ta
"trải bao thỏ lặn ác tà "
Mịt mù dâu bể đâu là tri âm
Vấn vương một khúc nguyệt cầm
Để đôi tà áo ướt đầm như mưa
LH
DỊU DÀNG MÙA XUÂN
ta ngồi đếm ngược thời gian
nghe mùa xuân ủ
dịu dàng bước chân
cỏ non tơ
hát lặng thầm
phất phơ sương thoảng
khói trầm nhẹ vương
xuân đi
theo những con đường
về gieo giấc mộng bình thường
cho ai
bao năm
dáng Liễu Chương Đài
chờ nghe duyên phận
hồng phai mấy mùa
nghe trên cành lá
gió đùa
lời xuân nhỏ nhẹ
cũng vừa mới qua
chạnh lòng
Tư Mã tài hoa
người quân tử
mắt đã nhòa lệ rơi
thương ta
rồi lại thương đời
nỗi niềm gửi lại
mấy lời cổ thi
Chương Đài dáng Liễu
còn ghi
mùa xuân
liệu có nói gì với ta
trải bao
thỏ lặn ác tà
mịt mù dâu bể
đâu là tri âm
vấn vương một khúc
nguyệt cầm
để đôi tà áo lụa thầm
bay bay
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2012 11:13:47 bởi hai1957 >
NGUYỆT CẦM
Nguyệt cầm rơi nguyệt cầm rơi
Ru em một giọng à ơi cũng buồn
Bến Tầm Dương khúc nhạc tuôn
Tỳ Bà mấy nốt rơi luôn chốn nào
LPH
(Chà, gây khó cho nhỏ muội của ta rồi)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 13:23:32 bởi hai1957 >
Trích đoạn: hai1957
NGUYỆT CẦM
Nguyệt cầm rơi nguyệt cầm rơi
Ru em một giọng à ơi cũng buồn
Bến Tầm Dương khúc nhạc tuôn
Tỳ Bà mấy nốt rơi luôn chốn nào
LPH
(Chà, gây khó cho nhỏ muội của ta rồi)
Đêm mờ ảo giữa trăng sao
Giọt đàn sóng sánh rơi vào cõi ta
Nguyệt cầm vừa thoảng ... hay là
Chơi vơi hồn sóng biển xa gọi người
LH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: