TRĂNG KHUYẾT
Qua rằm khuyết nửa vầng trăng
Tình xưa tựa ánh sao băng cuối trời
Mùa xưa gió thổi bay rồi
Bâng khuâng một xác lá phơi rát chiều
Mãi tìm một nửa thương yêu
Chông chênh ngõ hẹp phận diều đứt dây
Hư không chuông vọng canh chày
Nửa vành trăng khuyết, vơi đầy nhớ nhung !
LH
TRĂNG TRÒN
Thuyền tình bến ấy trôi đi
Thương Hằng Nga trót lỡ thì ngàn năm
Chờ cho đến lúc trăng rằm
Hỏi thăm chú Cuội ăn nằm với ai
Để cho đến nỗi tàn phai
Để cho giọt ngắn giọt dài nhớ thương
Nguyên tiêu rụng tiếng chán chường
Tròn như trăng cũng vô thường đó thôi
LPH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2012 18:10:28 bởi hai1957 >