LỤC BÁT ĐỌC MỘT MÌNH
NHỚ NHÀ
Đi xa bỗng nhớ mái nhà
Nhớ màu khói bếp nhớ tà áo bay
Mưu sinh bận rộn tháng ngày
Vắt tay lên trán chiều nay chợt buồn
Bao phen chớp bể mưa nguồn
Cũng tơi tả một cánh chuồn nhỏ nhoi
Chiều nay nhớ môt tiếng cười
Ngày xưa trong vắt khoảng trời riêng ta
Thôi thì Phượng đã đi xa
Hoàng còn ở lại lời ca tìm về
Đêm nghe tiếng quốc não nề
Giang đầu chim hót bộn bề nỗi lo
Phương Nam lẻ một cánh cò
Phượng ơi có nhớ giọng hò năm nao
Tình xưa giờ khuất nơi nào
Chiều nay vườn vắng xạc xào gió đi
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2012 09:34:02 bởi Liên Hương >
PHƯỢNG HOÀNG
Phượng hoàng mõi cánh tìm ai
Đàn rơi phách lạc đã phai ráng chiều
Còn đây một nỗi tiêu điều
Ngổn ngang tâm tưởng mang nhiều riêng tư
Phượng hoàng ơi - chắc hình như
Càng bay càng thấy lắc lư tình buồn
Về nơi xa ấy cội nguồn
Trốn tìm nhau chỉ để hồn thương đau
LPH
Trích đoạn: hai1957
PHƯỢNG HOÀNG
Phượng hoàng mõi cánh tìm ai
Đàn rơi phách lạc đã phai ráng chiều
Còn đây một nỗi tiêu điều
Ngổn ngang tâm tưởng mang nhiều riêng tư
Phượng hoàng ơi - chắc hình như
Càng bay càng thấy lắc lư tình buồn
Về nơi xa ấy cội nguồn
Trốn tìm nhau chỉ để hồn thương đau
LPH
Thời gian như nước qua cầu
Bài ca xưa cũng nhạt màu lá hoa
Phượng gầy lẻ bóng riêng ta
Tìm đâu một khúc giao hoà tình chung
Người ơi thương lấy ta cùng
Phượng hoàng liền cánh vẫy vùng biển khơi
Phù vân xa lắc dòng đời
Khúc Nam ai bỗng rối bời...xự xang !
LH
PHƯỢNG HOÀNG (lưu)
Phượng hoàng mỏi cánh tìm ai
Đàn rơi phách lạc đã phai ráng chiều
Còn đây một nỗi tiêu điều
Ngổn ngang tâm tưởng mang nhiều riêng tư
Phượng hoàng ơi - chắc hình như
Càng bay càng thấy lắc lư tình buồn
Về nơi xa ấy cội nguồn
Trốn tìm nhau chỉ để hồn thương đau
Thời gian như nước qua cầu
Bài ca xưa cũng nhạt màu lá hoa
Phượng gầy lẻ bóng riêng ta
Tìm đâu một khúc giao hoà tình chung
Người ơi thương lấy ta cùng
Phượng hoàng liền cánh vẫy vùng biển khơi
Phù vân xa lắc dòng đời
Khúc Nam ai bỗng rối bời... xự xang !
Cung đàn gảy khúc hợp tan
Dẫu cho xuống bể lên ngàn cũng nghe
Dãi dầu nhờ cánh tay che
"Yên cương buộc sẵn sầu khe khắt đời"* (không nhớ câu thơ của ai)
Đường đi hoài vọng chân trời
Ngoái nhìn quê cũ đã vời vợi xa
Hao gầy còn lại thân ta
Phượng Hoàng ôi cũng chỉ là nhớ thương
Liên Hương - Lê Phú Hải
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2012 17:44:58 bởi Huyền Băng >
PHƯỢNG HOÀNG
Phượng hoàng mõi cánh tìm ai
Đàn rơi phách lạc đã phai ráng chiều
Còn đây một nỗi tiêu điều
Ngổn ngang tâm tưởng mang nhiều riêng tư
Phượng hoàng ơi - chắc hình như
Càng bay càng thấy lắc lư tình buồn
Về nơi xa ấy cội nguồn
Trốn tìm nhau chỉ để hồn thương đau
LPH
Thời gian như nước qua cầu
Bài ca xưa cũng nhạt màu lá hoa
Phượng gầy lẻ bóng riêng ta
Tìm đâu một khúc giao hoà tình chung
Người ơi thương lấy ta cùng
Phượng hoàng liền cánh vẫy vùng biển khơi
Phù vân xa lắc dòng đời
Khúc Nam ai bỗng rối bời... xự xang !
LH
Cung đàn gảy khúc hợp tan
Dẫu cho xuống bễ lên ngàn cũng nghe
Dãi dầu nhờ cánh tay che
"Yên cương buộc sẵn sầu khe khắt đời"* (không nhớ câu thơ của ai)
Đường đi hoài vọng chân trời
Ngoái nhìn quê cũ đã vời vợi xa
Hao gầy còn lại thân ta
Phượng Hoàng ôi cũng chỉ là nhớ thương
LPH
LÀM ANH
"Làm anh khó lắm
Đâu phải chuyện đùa..."
(Sách GK)
Sinh ra trước phải làm anh
Thật lòng chả muốn chỉ đành vậy thôi
Lỡ khi có chuyện đứng ngồi
Không vui "nó" khóc cái roi phần mình
LPH
Trích đoạn: hai1957
LÀM ANH
"Làm anh khó lắm
Đâu phải chuyện đùa..."
(Sách GK)
Sinh ra trước phải làm anh
Thật lòng chả muốn chỉ đành vậy thôi
Lỡ khi có chuyện đứng ngồi
Không vui "nó" khóc cái roi phần mình
LPH
làm anh thật đáng tội tình
Đòn oan nào dám bất bình chi đâu
ước gì có một phép mầu
"Nó" sinh trước ,mình sinh sau...ước gì!
LH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2012 23:17:02 bởi Liên Hương >
LÀM ANH
"Làm anh khó lắm
Đâu phải chuyện đùa..."
(Sách GK)
Sinh ra trước phải làm anh
Thật lòng chả muốn phải đành vậy thôi
Lỡ khi có chuyện đứng ngồi
Không vui "nó" khóc, cái roi phần mình
Làm anh thật đáng tội tình
Đòn oan nào dám bất bình chi đâu
Ước gì có một phép mầu
"Nó" sinh trước, để mình sau... ước gì!
LH - LPH
GIÁ ĐỪNG
Giá đừng lạnh bóng trăng ngời
Thì đêm đâu có bồi hồi mông lung
Giọt trăng rơi xuống ngập ngừng
Để ai trở giấc nửa chừng chiêm bao
LH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2012 15:47:40 bởi Liên Hương >
GIÁ ĐỪNG
Giá đừng lạnh bóng trăng ngời
Thì đêm đâu có bồi hồi mông lung
Giọt trăng rơi xuống ngập ngừng
Để ai trở giấc nửa chừng chiêm bao
LH
Nghe từ bóng lá lao xao
Người trăm năm cũ hẩng hao chợt về
Thu phong thổi sợi tóc thề
Ngẩn ngơ chỉ có bốn bề heo may
LPH
TRĂNG
Giá đừng lạnh bóng trăng ngời
Thì đêm đâu có bồi hồi mông lung
Giọt trăng rơi xuống ngập ngừng
Để ai trở giấc nửa chừng chiêm bao
Nghe từ bóng lá lao xao
Người tri âm tự năm nao chợt về
Thu phong thổi sợi tóc thề
Ngẩn ngơ chỉ có bốn bề heo may
Đêm buồn động tiếng chim bay
Cô đơn vắng một vòng tay địa đàng
Gió đâu trỗi nhẹ cung đàn
Ngỡ ngàng đêm...với ngỡ ngàng ánh trăng!
Liên Hương - Lê Phú Hải
LÃNG DU
Lãng du năm tháng tần ngần
Một hôm chợt mõi gót chân miệt mài
Về đây sau chuyến đi dài
Ngang nhà cửa đóng then cài buồn tênh
Bên hè con nhện ngủ quên
Ngoài vườn bướm trắng trùm mền ngủ say
LPH
Trích đoạn: hai1957
LÃNG DU
Lãng du năm tháng tần ngần
Một hôm chợt mỏi gót chân miệt mài
Về đây sau chuyến đi dài
Ngang nhà cửa đóng then cài buồn tênh
Bên hè con nhện ngủ quên
Ngoài vườn bướm trắng trùm mền chẳng bay
LPH
Hương buồn thoảng khoé mắt cay
Tìm đâu thấy được tháng ngày đã xa
Bao giờ trở lại hôm qua
Để người ta ...với người ta...trốn tìm
Thương con nhện mắt lin dim
Ngẩn ngơ nghe một tiếng chim sau vườn
LH
LÃNG DU
Lãng du năm tháng tần ngần
Một hôm chợt mỏi gót chân miệt mài
Về đây sau chuyến đi dài
Ngang nhà cửa đóng then cài buồn tênh
Bên hè con nhện ngủ quên
Ngoài vườn bướm trắng trùm mền chẳng bay
LPH
Hương buồn thoảng khoé mắt cay
Tìm đâu thấy được tháng ngày đã xa
Bao giờ trở lại hôm qua
Để người ta... với người ta... trốn tìm
Thương con nhện mắt lin dim
Ngẩn ngơ nghe một tiếng chim sau vườn
LH
Tìm đâu con mắt dỗi hờn
Khuất sau vành nón đội cơn mưa chiều
Quay về bóng ngã liêu xiêu
Ngập ngừng có tiếng cuốc kêu não nùng
Tháng tư nắng xế bập bùng
Em về tháng mấy để đừng xa nhau?
LPH
LÃNG DU
Lãng du năm tháng tần ngần
Một hôm chợt mỏi gót chân miệt mài
Về đây sau chuyến đi dài
Ngang nhà cửa đóng then cài buồn tênh
Bên hè con nhện ngủ quên
Ngoài vườn bướm trắng trùm mền chẳng bay
Hương buồn thoảng khoé mắt cay
Tìm đâu thấy được tháng ngày đã xa
Bao giờ trở lại hôm qua
Để người ta... với người ta... trốn tìm
Thương con nhện mắt lin dim
Ngẩn ngơ nghe một tiếng chim sau vườn
Tìm đâu con mắt dỗi hờn
Khuất sau vành nón đội cơn mưa chiều
Quay về bóng ngã liêu xiêu
Ngập ngừng có tiếng cuốc kêu não nùng
Tháng tư nắng xế bập bùng
Em về tháng mấy để đừng xa nhau?
Buồn trông mặt cỏ dàu dàu
Chân mây mặt nước một màu lãng du
Ngày xưa giờ đã xa mù
Còn đâu một thuở " mù u - bướm vàng"
Dây tơ lỗi nhịp cung đàn
Trách chi tình nhỏ lỡ làng phận duyên
Liên Hương - Lê Phú Hải
VÔ ĐỀ THÁNG TƯ
Từ khi lưu lạc xứ người
Thân này còn chút nụ cười làm duyên
Nhớ ngày con nước dềnh lên
Quê xưa cây trái bỏ quên tháng ngày
Nắng lên cho mắt đong đầy
Em về tay nhỏ vá may thêu thùa
LPH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: