LỤC BÁT ĐỌC MỘT MÌNH
GỬI CHÚT GẤM HOA Em đi về lối chiều buông
Xâu hồng kết lục sầu tuôn ngập tràn
Dậm xanh vá tím ngỡ ngàng
Bộn bề cho mớ trễ tràng đêm nay
Màu buồn loang lổ giọt say
Hoàng hôn qua cửa mưa bay ướt thềm
Sầu vương năm ngón tay mềm
Vụng về em dán khoảng đêm ơ hờ
Chợt buồn một thoáng vu vơ
Nhớ sông xa vắng đôi bờ quạnh hiu
Giã từ nhau một bưổi chiều
Ân cần gửi gắm thật nhiều niềm tin
"Đường anh đi hãy giữ gìn
Dù muôn gian khó, dù nghìn dặm xa"
Mai ngày năm tháng phôi pha
Sắc màu gửi chút gấm hoa dâng đời Liên Hương - Lâm Chiêu Đồng
ĐỪNG
Ta ơi đừng mộng chắt chiu
Cho thêm dài những hẩm hiu tháng ngày
Ta đừng dốc cạn men say
Loay hoay tơ nhện trả vay sợi tình
Ta đừng ảo ảnh bóng hình
Giật mình thức dậy thấy mình hư vô
Cuộc đời cát bụi phù du
Mốt mai tựa bóng chân như …ta về!
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2012 12:27:44 bởi Liên Hương >
CHIỀU PHAI
Ngày phai nhạt nắng chiều rồi
Chuông chùa đâu điểm mấy hồi ngân nga
Có con bướm trắng vào ra
Bâng khuâng bên một đoá hoa khép hờ
LH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2012 16:41:12 bởi Liên Hương >
Trích đoạn: Liên Hương
CHIỀU PHAI
Ngày phai nhạt nắng chiều rồi
Chuông chùa đâu điểm mấy hồi ngân nga
Có con bướm trắng vào ra
Bâng khuâng bên một đoá hoa khép hờ
LH
Chiều rơi cánh lá bơ thờ
Phù dung một đóa trên bờ mắt ai
Ngập ngừng bên cạnh tàn phai
Nghe như có tiếng thở dài mông lung
LPH
Trích đoạn: hai1957
Trích đoạn: Liên Hương
CHIỀU PHAI
Ngày phai nhạt nắng chiều rồi
Chuông chùa đâu điểm mấy hồi ngân nga
Có con bướm trắng vào ra
Bâng khuâng bên một đoá hoa khép hờ
LH
Chiều rơi cánh lá bơ thờ
Phù dung một đóa trên bờ mắt ai
Ngập ngừng bên cạnh tàn phai
Nghe như có tiếng thở dài mông lung
LPH
Xa xôi ngày cũ tao phùng
Nghe dư âm đắng lạnh lùng thở than
Phù dung chiều đã khép tàn
Cung thương ai gảy nhịp đàn lẻ loi
LH
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: hai1957
Trích đoạn: Liên Hương
CHIỀU PHAI
Ngày phai nhạt nắng chiều rồi
Chuông chùa đâu điểm mấy hồi ngân nga
Có con bướm trắng vào ra
Bâng khuâng bên một đoá hoa khép hờ
LH
Chiều rơi cánh lá bơ thờ
Phù dung một đóa trên bờ mắt ai
Ngập ngừng bên cạnh tàn phai
Nghe như có tiếng thở dài mông lung
LPH
Xa xôi ngày cũ tao phùng
Nghe dư âm đắng lạnh lùng thở than
Phù dung chiều đã khép tàn
Cung thương ai gảy nhịp đàn lẻ loi
LH
Giọt buồn đọng lại mắt môi
Giọt vui giờ đã xa xôi phương trời
Thì thôi một chút ngậm ngùi
Ơn nhau mưa nắng chiều rơi nhạt nhòa
LPH
CHIỀU PHAI
Ngày phai nhạt nắng chiều rồi
Chuông chùa đâu điểm mấy hồi ngân nga
Có con bướm trắng vào ra
Bâng khuâng bên một đoá hoa khép hờ
Chiều rơi cánh lá bơ thờ
Phù dung một đóa trên bờ mắt ai
Ngập ngừng bên cạnh tàn phai
Nghe như có tiếng thở dài mông lung
Xa xôi ngày cũ tao phùng
Chút dư âm đắng lạnh lùng thở than
Phù dung chiều đã khép tàn
Cung thương ai gảy nhịp đàn lẻ loi
Giọt buồn đọng lại mắt môi
Giọt vui giờ đã xa xôi phương trời
Thì thôi một chút ngậm ngùi
Ơn nhau mưa nắng chiều rơi nhạt nhòa
Thôi về vui với cỏ hoa
Sắc màu xoá những phôi pha tháng ngày
Ân tình xin trọn vòng tay
nhởn nhơ một thoáng mây bay...kiếp người
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2012 09:26:52 bởi Liên Hương >
BUỒN
Buồn đâu sao lắm nỗi buồn
Cho mưa tháng sáu về tuôn ngập lòng
Dòng đời biển thẳm mênh mông
Ngỡ rằng có lại hóa không có gì
Cánh hoa rụng cuối xuân thì
Loay hoay cõi tạm người đi…ta về
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2012 16:36:51 bởi Liên Hương >
TRỞ MÙA
Về nghe cơn gió trở mùa
Bâng khuâng vườn cũ ai vừa qua đây
Nhặt tia nắng tắt sau ngày
Tự nhiên buột tiếng thở dài …lạ chưa !
LH
LỤC BÁT BUỒN THIU
Nhiều lần muốn viết câu thơ
Mà sao ta cứ dại khờ đâu đâu
Chẳng chờ đợi giọt mưa ngâu
Chẳng chờ ai tới gõ đầu gọi tên
Mà sao cứ cái mình ênh
Buồn ơi quá độ về miền cô liêu
Ừ thì ai ở bên chiều
Ta ở bên sáng chắc nhiều nhớ thương
LPH
TRỞ MÙA
Về nghe cơn gió trở mùa
Bâng khuâng vườn cũ ai vừa qua đây
Nhặt tia nắng tắt sau ngày
Tự nhiên buột tiếng thở dài… lạ chưa !
LH
Mưa không chịu gió không ưa
Thì về làm cái cù cưa cho rồi
Ý là ghế đó cứ ngồi
Sớm mai thức dậy lại đòi... ăn cơm
Hì hì
Trích đoạn: hai1957
TRỞ MÙA
Về nghe cơn gió trở mùa
Bâng khuâng vườn cũ ai vừa qua đây
Nhặt tia nắng tắt sau ngày
Tự nhiên buột tiếng thở dài… lạ chưa !
LH
Mưa không chịu gió không ưa
Thì về làm cái cù cưa cho rồi
Ý là ghế đó cứ ngồi
Sớm mai thức dậy lại đòi... ăn cơm
Hì hì
Biết rằng con chữ thảo thơm
Mà gieo oan đá vạ rơm cho người
"Nắng mưa là chuyện của trời
Vui buồn là chuyện của người ... nắng mưa "
LH
H này, lại nổi cơn " tào lao " đó hả
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: hai1957
TRỞ MÙA
Về nghe cơn gió trở mùa
Bâng khuâng vườn cũ ai vừa qua đây
Nhặt tia nắng tắt sau ngày
Tự nhiên buột tiếng thở dài… lạ chưa !
LH
Mưa về gió cũng đong đưa
Mắt ai vành nón lá thưa đâu rồi
Chân đi có nhớ chỗ ngồi
Bếp quê có nhớ bồi hồi đụn rơm
Hì hì
Biết rằng con chữ thảo thơm
Mà gieo oan đá vạ rơm cho người
"Nắng mưa là chuyện của trời
Vui buồn là chuyện của người... nắng mưa "
LH
Chiều rồi chân nhỏ về chưa
Hay còn đi đón cơn mưa cuối chiều
Làng xưa cũng vẫn tiêu điều
Quanh co mấy nẻo quạnh hiu bốn mùa
LPH
TRỞ MÙA
Về nghe cơn gió trở mùa
Bâng khuâng vườn cũ ai vừa qua đây
Nhặt tia nắng tắt sau ngày
Tự nhiên buột tiếng thở dài… lạ chưa !
Mưa về gió cũng đong đưa
Mắt ai vành nón lá thưa đâu rồi
Chân đi có nhớ chỗ ngồi
Bếp quê có nhớ bồi hồi đụn rơm
Đỡ lòng hạt gạo chén cơm
Quê nghèo gom lại thảo thơm nuôi người
Dù đi cuối đất cùng trời
Còn thương " cây cải về trời gió đưa "
Chiều rồi chân nhỏ về chưa
Hay còn đi đón cơn mưa cuối chiều
Làng xưa cũng vẫn tiêu điều
Quanh co mấy nẻo quạnh hiu bốn mùa
Mái tranh xao xác gió lùa
Tưởng như chuyện cũ mới vừa hôm qua
thèm ơi khói bếp hiên nhà
Nghe như giọt nhớ vỡ oà trong tim
Liên Hương - Lê Phú Hải
TỰ CẢM
Ừ thôi ! ngày cũ xa rồi
Tiếc làm chi chút phai phôi mặc lòng
Người đi về phía đèo bòng
Nhớ đâu cái sợi tơ hồng mỏng manh
Héo trầu, cau chẳng còn xanh
Phù vân...ừ chỉ khúc quanh...đường đời
LH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: