LỤC BÁT ĐỌC MỘT MÌNH
CÔ ĐƠN
Chiều nay nấu nướng một mình
Chén cơm đơn lẻ bóng hình trên gương
Trẻ con í ới dưới đường
Ừ thì cũng đã tuyết hường thuở xưa
Thời gian đâu có đong đưa
Một đi là mãi mãi chưa biết về
LPH
Trích đoạn: hai1957
CÔ ĐƠN
Chiều nay nấu nướng một mình
Chén cơm đơn lẻ bóng hình trên gương
Trẻ con í ới dưới đường
Ừ thì cũng đã tuyết hường thuở xưa
Thời gian đâu có đong đưa
Một đi là mãi mãi chưa biết về
LPH
Ngày nào lặng lẽ đường quê
Bây giờ phố thị đã chê mình già
Ai thèm một chút thiên nga
Ngỗng thì ngỗng cũng la đà suốt khuya
Giật mình một ánh sao chia
Ờ thôi sớm muộn cũng lìa xa nhau
LPH
Trích đoạn: hai1957
Trích đoạn: hai1957
CÔ ĐƠN
Chiều nay nấu nướng một mình
Chén cơm đơn lẻ bóng hình trên gương
Trẻ con í ới dưới đường
Ừ thì cũng đã tuyết hường thuở xưa
Thời gian đâu có đong đưa
Một đi là mãi mãi chưa biết về
LPH
Ngày nào lặng lẽ đường quê
Bây giờ phố thị đã chê mình già
Ai thèm một chút thiên nga
Ngỗng thì ngỗng cũng la đà suốt khuya
Giật mình một ánh sao chia
Ờ thôi sớm muộn cũng lìa xa nhau
LPH
Tả tơi một vạt cỏ nhàu
Trơ trơ phỗng đá nhuốm màu rêu phong
Hỏi người đã tắt lửa lòng
Có thương con nhện đèo bòng trái ngang
Sớm hôm cũng thiếp cũng chàng
Xem ra còn chút đá vàng ghi tâm
Thương nhau gảy độc huyền cầm
Hát câu giã bạn lệ đầm như mưa
LH
CÔ ĐƠN Chiều nay nấu nướng một mình
Chén cơm đơn lẻ bóng hình trên gương
Trẻ con í ới dưới đường
Ừ thì cũng đã tuyết hường thuở xưa
Thời gian đâu có đong đưa
Một đi là mãi mãi chưa biết về
Ngày nào lặng lẽ đường quê
Bây giờ phố thị đã chê mình già
Ai thèm một chút thiên nga
Ngỗng thì ngỗng cũng la đà suốt khuya
Giật mình một ánh sao chia
Mà thôi sớm muộn cũng lìa xa nhau
Tả tơi một vạt cỏ nhàu
Trơ trơ phỗng đá nhuốm màu rêu phong
Hỏi người đã tắt lửa lòng
Có thương con nhện đèo bòng trái ngang
Sớm hôm cũng thiếp cũng chàng
Xem ra còn chút đá vàng ghi tâm
Thương nhau gảy độc huyền cầm
Hát câu giã bạn lệ đầm như mưa Liên Hương - Lê Phú Hải
LỤC BÁT NGẨN NGƠ
Trách người nhớ đó quên đâu
Rẽ duyên lục bát đôi câu chung tình
Câu bát xa cách dáng hình
Để cho câu lục một mình ngẩn ngơ
Phù dung nửa đoá bơ xờ
Bên trông đầu nọ bên chờ cuối kia
Liên Hương
ANH
Ồ anh - cơn gió bất ngờ
Bỗng đâu ghé lại vườn thơ một chiều
Mang cho em tiếng sáo diều
Và mùa xuân nói lời yêu thì thầm
LH
CẦU AO
Về soi bóng nước cầu ao "
Thương yêu như thể ngày nào quê ơi
Còn đây lời mẹ ru hời
Lẫn vào mưa gió đầy vơi nỗi niềm
Xưa em cô Tấm thảo hiền
Cầu ao soi bóng nghiêng nghiêng tóc thề
Xa rồi nhớ một vùng quê
Vịn câu thơ chở ta về tuổi thơ !
Liên Hương
TẬN THẾ
Ngày mai tận thế rồi ư
Sao ta hờ hững như chưa biết gì
Đời là một chuyến xe đi
Biết đâu tận thế là khi bắt đầu
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2012 10:59:47 bởi Liên Hương >
VỀ NHÀ
Giống như sau chuyến đi xa
Để quên bên ấy mái nhà rêu phong
Ghế ngồi hiên vắng trống không
Cửa cái then lỏng ngóng trông ta về
Ta về chập choạng cơn mê
Rượu không uống cũng ủ ê men đời
Nằm ôm bậu cửa biếng lười
Anh em lục bát dạt trôi phương nào?
LPH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2012 11:07:13 bởi hai1957 >
Trích đoạn: hai1957
VỀ NHÀ
Giống như sau chuyến đi xa
Để quên bên ấy mái nhà rêu phong
Ghế ngồi hiên vắng trống không
Cửa cái then lỏng ngóng trông ta về
Ta về chập choạng cơn mê
Rượu không uống cũng ủ ê men đời
Nằm ôm bậu cửa biếng lười
Anh em lục bát dạt trôi phương nào?
LPH
Bên thềm rớt một ánh sao
Chợt nghe gió lạnh ùa vào buốt tim
Hững hờ tăm cá bóng chim
Thèm ơi bếp lửa biết tìm nơi đâu
Buồn trông vạt cỏ đã nhàu
Chân mây mặt nước một màu cô liêu
Vườn không nhà trống tiêu điều
Trời cao vẳng tiếng sáo diều lẻ loi
LH
Trích đoạn: Liên Hương
Trích đoạn: hai1957
VỀ NHÀ
Giống như sau chuyến đi xa
Để quên bên ấy mái nhà rêu phong
Ghế ngồi hiên vắng trống không
Cửa cài then lỏng ngóng trông ta về
Ta về chập choạng cơn mê
Rượu không uống cũng ủ ê men đời
Nằm ôm bậu cửa biếng lười
Anh em lục bát dạt trôi phương nào?
LPH
Bên thềm rớt một ánh sao
Chợt nghe gió lạnh ùa vào buốt tim
Hững hờ tăm cá bóng chim
Thèm ơi bếp lửa biết tìm nơi đâu
Buồn trông vạt cỏ đã nhàu
Chân mây mặt nước một màu cô liêu
Vườn không nhà trống tiêu điều
Trời cao vẳng tiếng sáo diều lẻ loi
LH
Ngước cao cổ gọi tình ơi
Hè xưa một chiếc lá rơi ngập ngừng
Đầu cành mấy giọt rưng rưng
Là sương hay của lệ mừng gặp nhau?
Tháng ngày lặng lẽ qua mau
Trở về thưa thốt mấy câu cũng thừa
Xanh cây vàng ngọn bao mùa
Ngẩng nhìn con mắt cũng vừa có đuôi
H
NGẪU HỨNG THÁNG MƯỜI HAI Giống như sau chuyến đi xa
Để quên bên ấy mái nhà rêu phong
Ghế ngồi hiên vắng trống không
Cửa cài then lỏng ngóng trông ta về
Ta về chập choạng cơn mê
Rượu không uống cũng ủ ê men đời
Nằm ôm bậu cửa biếng lười
Anh em lục bát dạt trôi phương nào?
Bên thềm rớt một ánh sao
Chợt nghe gió lạnh ùa vào buốt tim
Hững hờ tăm cá bóng chim
Thèm ơi bếp lửa biết tìm nơi đâu
Buồn trông vạt cỏ đã nhàu
Chân mây mặt nước một màu cô liêu
Vườn không nhà trống tiêu điều
Trời cao vẳng tiếng sáo diều lẻ loi
Ngước cao cổ gọi tình ơi
Hè xưa một chiếc lá rơi ngập ngừng
Đầu cành mấy giọt rưng rưng
Là sương hay của lệ mừng gặp nhau?
Tháng ngày lặng lẽ qua mau
Trở về thưa thốt mấy câu cũng thừa
Xanh cây vàng ngọn bao mùa
Ngẩng nhìn con mắt cũng vừa có đuôi Liên Hương - Lê Phú Hải
CHINH PHỤ
Một mình mình một bơ thờ
Mới xuân đó lại bất ngờ trời đông
Xa người tự thuở chờ mong
Bây giờ son phấn má hồng với ai
Ngập ngừng còn chút tàn phai
Phù dung một đóa thôi cài tơ duyên
Cầu Kiều còn lại cái tên
Chàng Siêu gió bụi chắc quên ngày về
LPH
Trích đoạn: hai1957
CHINH PHỤ
Một mình mình một bơ thờ
Mới xuân đó lại bất ngờ trời đông
Xa người tự thuở chờ mong
Bây giờ son phấn má hồng với ai
Ngập ngừng còn chút tàn phai
Phù dung một đóa thôi cài tơ duyên
Cầu Kiều còn lại cái tên
Chàng Siêu gió bụi chắc quên ngày về
LPH
Ngày trôi năm tháng dãi dề
Lối gầy rêu phủ câu thề khói sương
Sen lìa ngó ý còn vương
Vần xoay năm tháng vô thường mặc ai
vườn xưa cửa đóng then cài
Trách người chinh phụ nhạt phai hững hờ
Gió đông lạnh lẽo bơ xờ
Người mong đầu nọ người chờ lối kia
Cung thương hai nửa chia lìa
Buồn trông một ánh sao khuya cuối trời
LH
CHINH PHỤ CA Một mình mình một bơ thờ
Mới xuân đó lại bất ngờ trời đông
Xa người tự thuở chờ mong
Bây giờ son phấn má hồng với ai
Ngập ngừng còn chút tàn phai
Phù dung một đóa thôi cài tơ duyên
Cầu Kiều còn lại cái tên
Chàng Siêu gió bụi chắc quên ngày về
Ngày trôi năm tháng dãi dề
Lối gầy rêu phủ câu thề khói sương
Sen lìa ngó ý còn vương
Vần xoay năm tháng vô thường mặc ai
Vườn xưa cửa đóng then cài
Thương người chinh phụ nhạt phai hững hờ
Gió đông lạnh lẽo bơ sờ
Người mong đầu nọ kẻ chờ lối kia
Cung thương hai nửa chia lìa
Buồn trông một ánh sao khuya cuối trời
Xa nhau lòng dạ rối bời
Bên cầu cỏ mọc nhớ người quan san Liên Hương - Lê Phú Hải
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: