LỤC BÁT ĐỌC MỘT MÌNH
hai1957
ĐÀN BẦU
Đàn bầu cha gảy đêm đêm
Thương con nước chảy bên thềm về đâu
Lục bình tím tái cơn đau
Bồng bềnh thả xuống mấy câu chung tình
lph
Tiếng tơ huyền ảo vóc hình
Mà nghe như có phận mình ở trong
Buồn vui chung một tấc lòng
Thoắt như có lại hoá không có gì
LH
Liên Hương
hai1957
ĐÀN BẦU
Đàn bầu cha gảy đêm đêm
Thương con nước chảy bên thềm về đâu
Lục bình tím tái cơn đau
Bồng bềnh thả xuống mấy câu chung tình
lph
Tiếng tơ huyền ảo vóc hình
Mà nghe như có phận mình ở trong
Buồn vui chung một tấc lòng
Thoắt như có lại hoá không có gì
LH
Nốt trầm nhả khúc biệt ly
Vút lên như nức nở khi tương phùng
Đàn ru duyên phận ngập ngừng
Hoài lang dạ cổ nghìn trùng cách xa
lph
hai1957
Liên Hương
hai1957
ĐÀN BẦU
Đàn bầu cha gảy đêm đêm
Thương con nước chảy bên thềm về đâu
Lục bình tím tái cơn đau
Bồng bềnh thả xuống mấy câu chung tình
lph
Tiếng tơ huyền ảo vóc hình
Mà nghe như có phận mình ở trong
Buồn vui chung một tấc lòng
Thoắt như có lại hoá không có gì
LH
Nốt trầm nhả khúc biệt ly
Vút lên như nức nở khi tương phùng
Đàn ru duyên phận ngập ngừng
Hoài lang dạ cổ nghìn trùng cách xa
lph
Nhớ ngày bướm lượn bên hoa
Tiếng đàn kết tóc giao hoà nợ duyên
Dặn lòng chút phận thuyền quyên
Thân con gái vẫn chung chiêng đàn bầu
LH
ĐÀN BẦU Đàn bầu cha gảy đêm đêm Thương con nước chảy bên thềm về đâu Lục bình tím tái cơn đau Bồng bềnh thả xuống mấy câu chung tình Tiếng tơ huyền ảo vóc hình Mà nghe như có phận mình ở trong Buồn vui chung một tấc lòng Thoắt như có lại hoá không có gì Nốt trầm nhả khúc biệt ly Vút lên như nức nở khi tương phùng Đàn ru duyên phận ngập ngừng Hoài lang dạ cổ nghìn trùng cách xa Nhớ ngày bướm lượn bên hoa Tiếng đàn kết tóc giao hoà nợ duyên Dặn lòng chút phận thuyền quyên Thân con gái vẫn chung chiêng đàn bầu Liên Hương - Lê Phú Hải
GÕ CỬA
Ta về gõ cửa từ tâm
Chờ nghe một tiếng chuông thầm lặng vang
Hóa ra dưới ánh trăng vàng
Phù hoa mấy độ lỡ làng nẽo duyên
Một bên thúy một bên uyên
Một bên nữa có con thuyền không neo
Thôi đành đứng với cheo leo
Nghe ta ế ẩm trôi theo bụi đường
lph
GÕ CỬA Ta về gõ cửa từ tâm Chờ nghe một tiếng chuông thầm lặng vang Hóa ra dưới ánh trăng vàng Phù hoa mấy độ lỡ làng nẽo duyên Một bên thúy một bên uyên Một bên nữa có con thuyền không neo Thôi đành đứng với cheo leo Nghe ta ế ẩm trôi theo bụi đường Ta về gõ cửa gọi thương Chỉ nghe có tiếng ễnh ương sau nhà Bao nhiêu năm vẫn thật thà Con chim khách cũ gọi xa xôi hồn Ru nhau mấy độ dỗi hờn Gởi ngày oan trái chập chờn gió bay Giấc Nam Kha tỉnh nào hay Lỗi về Từ Thức cũng quay quắt buồn Lê Phú Hải
BIẾNG Từ khi cách mặt xa lòng Trống cơm vổ khúc tang bồng với ai Ngẩn ngơ con xít canh dài Người về nối sợi trúc mai với người Dở dang nhịp phách biếng lười Ngày trôi thì mặc khóc cười cũng trôi LH
Liên Hương
BIẾNG
Từ khi cách mặt xa lòng
Trống cơm vổ khúc tang bồng với ai
Ngẩn ngơ con xít canh dài
Người về nối sợi trúc mai với người
Dở dang nhịp phách biếng lười
Ngày trôi thì mặc khóc cười cũng trôi
LH
Thẩn thờ nhìn vệt son môi
Tang tình mấy nụ tinh khôi cũng nhàu
Thời gian nước chảy qua cầu
Dẫu xa cũng muốn bạc đầu viếng thăm
Đò đưa câu hát mù tăm
Đêm nằm nghe một giọng ngâm chợt buồn
lph
hai1957
Liên Hương
BIẾNG
Từ khi cách mặt xa lòng
Trống cơm vổ khúc tang bồng với ai
Ngẩn ngơ con xít canh dài
Người về nối sợi trúc mai với người
Dở dang nhịp phách biếng lười
Ngày trôi thì mặc khóc cười cũng trôi
LH
Thẩn thờ nhìn vệt son môi
Tang tình mấy nụ tinh khôi cũng nhàu
Thời gian nước chảy qua cầu
Dẫu xa cũng muốn bạc đầu viếng thăm
Đò đưa câu hát mù tăm
Đêm nằm nghe một giọng ngâm chợt buồn
lph
Nằm nghe trời đổ mưa tuôn
Quẩn quanh con nước về nguồn vần xoay
Tình là bọt nước trên tay
Nghĩ thuơng con nhện loay hoay phận mình
Sắc không hư ảo dáng hình
Trăm năm còn hát tang tình trống cơm
LH
Liên Hương
hai1957
Liên Hương
BIẾNG
Từ khi cách mặt xa lòng
Trống cơm vổ khúc tang bồng với ai
Ngẩn ngơ con xít canh dài
Người về nối sợi trúc mai với người
Dở dang nhịp phách biếng lười
Ngày trôi thì mặc khóc cười cũng trôi
LH
Thẩn thờ nhìn vệt son môi
Tang tình mấy nụ tinh khôi cũng nhàu
Thời gian nước chảy qua cầu
Dẫu xa cũng muốn bạc đầu viếng thăm
Đò đưa câu hát mù tăm
Đêm nằm nghe một giọng ngâm chợt buồn
lph
Nằm nghe trời đổ mưa tuôn
Quẩn quanh con nước về nguồn vần xoay
Tình là bọt nước trên tay
Nghĩ thuơng con nhện loay hoay phận mình
Sắc không hư ảo dáng hình
Trăm năm còn hát tang tình trống cơm
LH
Phập phồng đi giữa đường trơn
Thân cò lặn lội đón cơn mưa rào
Ưu tư hỏi tấm lòng nào
Cõi tình rộng mở để vào trú chân
Mai rồi bụi cát phù vân
Không còn nhau nữa nợ nần trả ai?
lph
hai1957
Liên Hương
hai1957
Liên Hương
BIẾNG
Từ khi cách mặt xa lòng
Trống cơm vổ khúc tang bồng với ai
Ngẩn ngơ con xít canh dài
Người về nối sợi trúc mai với người
Dở dang nhịp phách biếng lười
Ngày trôi thì mặc khóc cười cũng trôi
LH
Thẩn thờ nhìn vệt son môi
Tang tình mấy nụ tinh khôi cũng nhàu
Thời gian nước chảy qua cầu
Dẫu xa cũng muốn bạc đầu viếng thăm
Đò đưa câu hát mù tăm
Đêm nằm nghe một giọng ngâm chợt buồn
lph
Nằm nghe trời đổ mưa tuôn
Quẩn quanh con nước về nguồn vần xoay
Tình là bọt nước trên tay
Nghĩ thuơng con nhện loay hoay phận mình
Sắc không hư ảo dáng hình
Trăm năm còn hát tang tình trống cơm
LH
Phập phồng đi giữa đường trơn
Thân cò lặn lội đón cơn mưa rào
Ưu tư hỏi tấm lòng nào
Cõi tình rộng mở để vào trú chân
Mai rồi bụi cát phù vân
Không còn nhau nữa nợ nần trả ai?
lph
Nỗi niềm bến nước mười hai
Môi son nhạt nụ hồng phai cũng thuờng
Có nhau chung một quãng đường
Nào ai đâu dễ đo lường nợ duyên
Cầm bằng một mảnh thuyền quyên
Xá chi một chút chung chiêng phận mình
LH
CHUNG CHIÊNG PHẬN MÌNH Từ khi cách mặt xa lòng Trống cơm vổ khúc tang bồng với ai Ngẩn ngơ con xít canh dài Người về nối sợi trúc mai với người Dở dang nhịp phách biếng lười Ngày trôi thì mặc khóc cười cũng trôi Thẩn thờ nhìn vệt son môi Tang tình mấy nụ tinh khôi cũng nhàu Thời gian nước chảy qua cầu Dẫu xa cũng muốn bạc đầu viếng thăm Đò đưa câu hát mù tăm Đêm nằm nghe một giọng ngâm chợt buồn Nằm nghe trời đổ mưa tuôn Quẩn quanh con nước về nguồn vần xoay Tình là bọt nước trên tay Nghĩ thuơng con nhện loay hoay phận mình Sắc không hư ảo dáng hình Trăm năm còn hát tang tình trống cơm Phập phồng đi giữa đường trơn Thân cò lặn lội đón cơn mưa rào Ưu tư hỏi tấm lòng nào Cõi tình rộng mở để vào trú chân Mai rồi bụi cát phù vân Không còn nhau nữa nợ nần trả ai? Nỗi niềm bến nước mười hai Môi son nhạt nụ hồng phai cũng thường Có nhau chung một quãng đường Nào ai đâu dễ đo lường nợ duyên Cầm bằng một mảnh thuyền quyên Xá chi một chút chung chiêng phận mình Thì thôi hết cuộc chung tình Đường đi đành vắng dáng xinh thuở nào Mai về chợ nổi xôn xao Mà nghe u ẩn chìm vào thiên thu Chim bay đã khuất tăm mù Tội con cá mú bỗng khù khờ thêm Liên Hương - Lê Phú Hải
DƯỚI MƯA
Đường về trĩu nặng cơn mưa
Vòng xe hối hả đẩy đưa kiếp đời
Trân mình rát giọt mưa rơi
Rùng mình gió nổi chơi vơi nỗi buồn
LH
Liên Hương
DƯỚI MƯA
Đường về trĩu nặng cơn mưa
Vòng xe hối hả đẩy đưa kiếp đời
Trân mình rát giọt mưa rơi
Rùng mình gió nổi chơi vơi nỗi buồn
LH
Xác thân chở nặng linh hồn
Lòng người chở những dập dồn sóng xô
Ước gì bỗng hóa hư vô
Cho đêm quạnh quẽ mơ hồ không ai
lph
Chữ "quạnh quẽ" này đúng không vậy ta? Tự nhiên quên hết chữ nghĩa
DƯỚI MƯA
Đường về trĩu nặng cơn mưa
Vòng xe hối hả đẩy đưa kiếp đời
Trân mình rát giọt mưa rơi
Rùng mình gió nổi chơi vơi nỗi buồn
LH
Xác thân chở nặng linh hồn
Lòng người chở những dập dồn sóng xô
Ước gì bỗng hóa hư vô
Cho đêm quạnh quẽ mơ hồ không ai
Trải bao mưa gió canh dài
Trần gian chân mỏi một mai đi về
Đường xa ngồi lại bên lề
Thương thành phố cũ có quê quán mình
lph
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: