LỤC BÁT ĐỌC MỘT MÌNH
NGHIÊNG Nghiêng chiều đổ nắng ra sông Mái chèo nghiêng gọi mênh mông câu hò Dáng ai nghiêng lẻ con đò Hoàng hôn nghiêng chở cánh cò về đâu Bờ nghiêng lắt lẻo nhịp cầu Nỗi buồn nghiêng nhuộm trắng màu thời gian Liên Hương
LỜI TÌNH MÙA ĐÔNG Mùa sang gọi những bồi hồi Rùng mình sương lạnh gió trời sắt se Hàng cây gầy guộc bên hè Buồn tênh xác lá đông về tả tơi Phố xưa vắng bóng một người Miền yêu thương cũ xa rồi còn đâu Tình đời ấm lạnh nông sâu Phù vân một cuộc biển dâu bão bùng Tri âm một tiếng tơ đồng Mùa qua vẫn nguyện đi cùng tháng năm Nhả tơ cho trọn kiếp tằm Lời xưa trót ngỏ trước rằm còn mang Liên Hương
TỪ KHI Từ khi suối bỏ về nguồn Hoa sen khép nhụy cánh chuồn ngẩn ngơ Cung đàn đứt một dây tơ Phách sênh lỗi nhịp câu thơ lạc vần Người đi rũ gánh phong trần Bỏ quên một dải mây tần đã xa LH
QUA CẦU
Qua cầu mùa gió thổi mau
Thương ai cởi áo cho nhau thưở nào
Mới đây còn chạy mưa rào
Bây giờ nỗi nhớ cũng vào thiên thu
LPH
hai1957
QUA CẦU
Qua cầu mùa gió thổi mau
Thương ai cởi áo cho nhau thưở nào
Mới đây còn chạy mưa rào
Bây giờ nỗi nhớ cũng vào thiên thu
LPH
Dõi trông khoảng vắng xa mù
Chạnh lòng một thuở lời ru bướm vàng
Cầu ta qua bước lỡ làng
Nhớ con đò nhỏ sang ngang bến chiều
LH
Liên Hương
hai1957
QUA CẦU
Qua cầu mùa gió thổi mau
Thương ai cởi áo cho nhau thưở nào
Mới đây còn chạy mưa rào
Bây giờ nỗi nhớ cũng vào thiên thu
LPH
Dõi trông khoảng vắng xa mù
Chạnh lòng một thuở lời ru bướm vàng
Cầu ta qua bước lỡ làng
Nhớ con đò nhỏ sang ngang bến chiều
LH
Qua cầu nhìn biển tiêu điều
Sớm mùa đông lạnh cho nhiều sương sa
Thành Hời đứng phía xa xa
Trăm năm thương hải cũng ra tang điền
LPH
hai1957
Liên Hương
hai1957
QUA CẦU
Qua cầu mùa gió thổi mau
Thương ai cởi áo cho nhau thưở nào
Mới đây còn chạy mưa rào
Bây giờ nỗi nhớ cũng vào thiên thu
LPH
Dõi trông khoảng vắng xa mù
Chạnh lòng một thuở lời ru bướm vàng
Cầu ta qua bước lỡ làng
Nhớ con đò nhỏ sang ngang bến chiều
LH
Qua cầu nhìn biển tiêu điều
Sớm mùa đông lạnh cho nhiều sương sa
Thành Hời đứng phía xa xa
Trăm năm thương hải cũng ra tang điền
LPH
Đôi nơi cầu nối một miền
Sao không nối được nỗi niềm riêng chung
" bầu ơi thuơng lấy bí cùng"
Nhìn quanh chỉ thấy trắng vùng sương rơi !
LH
Liên Hương
hai1957
Liên Hương
hai1957
QUA CẦU
Qua cầu mùa gió thổi mau
Thương ai cởi áo cho nhau thưở nào
Mới đây còn chạy mưa rào
Bây giờ nỗi nhớ cũng vào thiên thu
LPH
Dõi trông khoảng vắng xa mù
Chạnh lòng một thuở lời ru bướm vàng
Cầu ta qua bước lỡ làng
Nhớ con đò nhỏ sang ngang bến chiều
LH
Qua cầu nhìn biển tiêu điều
Sớm mùa đông lạnh cho nhiều sương sa
Thành Hời đứng phía xa xa
Trăm năm thương hải cũng ra tang điền
LPH
Đôi nơi cầu nối một miền
Sao không nối được nỗi niềm riêng chung
"Bầu ơi thuơng lấy bí cùng"
Nhìn quanh chỉ thấy trắng vùng sương rơi !
LH
Qua cầu đứng gọi tình ơi
Tình bay theo gió tơi bời nước non
Thanh xuân giờ đã không còn
Cái đuôi con mắt cũng mòn thơi gian
LPH
QUA CẦU Qua cầu mùa gió thổi mau Thương ai cởi áo cho nhau thưở nào Mới đây còn chạy mưa rào Bây giờ nỗi nhớ cũng vào thiên thu Dõi trông khoảng vắng xa mù Chạnh lòng một thuở lời ru bướm vàng Cầu ta qua bước lỡ làng Nhớ con đò nhỏ sang ngang bến chiều Qua cầu nhìn biển tiêu điều Sớm mùa đông lạnh cho nhiều sương sa Thành Hời đứng phía xa xa Trăm năm thương hải cũng ra tang điền Đôi nơi cầu nối một miền Sao không nối được nỗi niềm riêng chung "Bầu ơi thuơng lấy bí cùng" Nhìn quanh chỉ thấy trắng vùng sương rơi ! Qua cầu đứng gọi tình ơi Tình bay theo gió tơi bời nước non Thanh xuân giờ đã không còn Cái đuôi con mắt cũng mòn thời gian Theo dòng nước chảy lan man Thơ ngâm với một cung đàn còn không? Liên Hương - Lê Phú Hải
NGÓNG
Qua vườn nhặt lá sầu đâu
Ngóng người xa vắng đã lâu chưa về
Mùa sang gió trở bốn bề
Có ai còn nhớ câu thề cỏ may
LH
Liên Hương
NGÓNG
Qua vườn nhặt lá sầu đâu
Ngóng người xa vắng đã lâu chưa về
Mùa sang gió trở bốn bề
Có ai còn nhớ câu thề cỏ may
LH
Lấy chồng xa mấy tầm tay
Con đi để mẹ lắt lay tuổi buồn
Chị bồng bế buổi cô thôn
Anh lưu lạc thuở tiếng hờn chân mây
LPH
hai1957
Liên Hương
NGÓNG
Qua vườn nhặt lá sầu đâu
Ngóng người xa vắng đã lâu chưa về
Mùa sang gió trở bốn bề
Có ai còn nhớ câu thề cỏ may
LH
Lấy chồng xa mấy tầm tay
Con đi để mẹ lắt lay tuổi buồn
Chị bồng bế buổi cô thôn
Anh lưu lạc thuở tiếng hờn chân mây
LPH
Sầu đâu vườn cũ rụng đầy
Sầu riêng càng lắc càng dầy nỗi riêng
Qua cầu mấy nhịp chung chiêng
Rưng rưng đếm giọt buồn nghiêng một mình
Liên Hương
hai1957
Liên Hương
NGÓNG
Qua vườn nhặt lá sầu đâu
Ngóng người xa vắng đã lâu chưa về
Mùa sang gió trở bốn bề
Có ai còn nhớ câu thề cỏ may
LH
Lấy chồng xa mấy tầm tay
Con đi để mẹ lắt lay tuổi buồn
Chị bồng bế buổi cô thôn
Anh lưu lạc thuở tiếng hờn chân mây
LPH
Sầu đâu vườn cũ rụng đầy
Sầu riêng càng lắc càng dầy nỗi riêng
Qua cầu mấy nhịp chung chiêng
Rưng rưng đếm giọt buồn nghiêng một mình
LH
Đêm nghe nước mắt chung tình
Gởi lòng theo đám lục bình trôi xa
Ngóng trông người ngóng trông ta
Đời như mấy chiếc la đà lá rơi
LPH
NGÓNG Qua vườn nhặt lá sầu đâu Ngóng người xa vắng đã lâu chưa về Mùa sang gió trở bốn bề Có ai còn nhớ câu thề cỏ may Lấy chồng xa mấy tầm tay Con đi để mẹ lắt lay tuổi buồn Chị bồng bế buổi cô thôn Anh lưu lạc thuở tiếng hờn chân mây Sầu đâu vườn cũ rụng đầy Sầu riêng càng lắc càng dầy nỗi riêng Qua cầu mấy nhịp chung chiêng Rưng rưng đếm giọt buồn nghiêng một mình Đêm nghe nước mắt chung tình Gởi lòng theo đám lục bình trôi xa Ngóng trông người ngóng trông ta Đời như mấy chiếc la đà lá rơi Mấy mùa biển sóng đầy vơi Còn đây bia tạc đá phơi đoạn trường Ngóng trông mù mịt con đường Mới hay một gánh vô thuờng nặng mang Liên Hương - Lê Phú Hải
MÙA ĐÔNG
Con cò lặn lội đường xa
Tội thân con cá bơi qua dốc tình
Đêm nằm gió cũng lặng thinh
Mùa đông áo lạnh gói mình quạnh hiu
LPH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: