LỤC BÁT ĐỌC MỘT MÌNH
LÁ RỤNG VỀ ĐÂU Thu vàng lá rụng về đâu Biển chiều con sóng vỗ mau bãi bờ Tình treo ngọn gió ơ hờ Người theo châu Rí châu Ô đi rồi Xót lòng có giọt lệ rơi Biển đưa chung thủy về nơi thề nguyền Sớm hôm mõi ngóng bóng thuyền Ai đưa son sắt An Tiêm về nhà Đường chiều Cố Lý còn xa Miền xưa vẫn có dăm ba nỗi buồn Sóng lên nước chảy về nguồn Dấu nằm Đồng Tử hay hồn Tiên Dung Người đi thiếp sẽ đi cùng Khát khao một kiếp tương phùng, mặc ai Để rồi khép lại tàn phai Bâng khuâng con sóng khóc ngoài trùng khơi Châu nương huyết kiếm tình ơi Xót xa lông ngỗng sóng trôi bạc màu Bây giờ lá rụng về đâu Trách người vụng dại quên câu cội nguồn Lê Phú Hải r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2014 12:48:13 bởi Huyền Băng >
LÝ CON SÁO BUỒN Ai ca điệu lý gieo buồn Cho ai nắng đổ mưa tuôn cõi lòng Sông kia nước chảy đôi dòng Trách chi con sáo sổ lồng nó bay Sáo bay ừ thì sáo bay Giữ lòng ai giữ thân này làm chi Cũng đành chịu tiếng thị phi Trăm năm một cuộc tình đi tình về. Lê Phú Hải
NHỚ MỘT CÂU CA "Một mai ai chớ bỏ ai Chỉ thêu nên gấm sắt mài nên kim" Câu ca mấy thuở đi tìm Sao bây giờ vẫn nổi chìm nước non Đã bao trăng khuyết trăng tròn Trăm năm còn lại sắt son tấm lòng Nước xuôi là nước xuôi dòng Thương con xít mãi đèo bòng mỏi chân Mai rồi bụi cát phù vân Nên bây giờ cứ nhớ gần nhớ xa Ôm đàn tìm kiếm câu ca Tình riêng của bậu của qua chợt buồn. Lê Phú Hải
QUẢ CAU NHO NHỎ "Quả cau nho nhỏ Cái vỏ vân vân Nay anh học trường gần Mai anh học trường xa Lấy anh từ thuở mười ba Đến năm mười tám thiếp đà năm con Ra đường thiếp hãy còn son Về nhà thiếp đã năm con cùng chàng" Trách ta cũng đã muộn màng Sao không nói thuở vừa sang bên này Nào ai ép uổng đó đây Bậu vui ấy cũng ngất ngây bởi tình Bây giờ nghe trách thình lình Còn đau hơn mấy cái hình hài kia... Đi tìm một chút sẻ chia Càng đi càng thấy trời khuya mịt mờ Giữa đường đứng ngóng ngẩn ngơ Trong tay còn lại mỗi câu thơ buồn Rách bươm một cánh chuồn chuồn Trách mình chỉ cói sao luồn kim thêu Dở dang chút phận bọt bèo Đành làm chiếc lá bay vèo xuống mương "Quả cau nho nhỏ Cái vỏ vân vân Nay anh học trường gần Mai anh học trường xa..." Thôi mình đừng lấy người ta Người dưng, trẻ nhỏ... phiền hà lắm thay Khi vui vui cả hai tay Khi buồn chỉ một thân này hàm oan Liên Hương - Lê Phú Hải R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2015 20:17:08 bởi Ct.Ly >
PHẬN SÔNG Đò ơi thương lấy phận sông Trọn đời con nước theo dòng trôi xa Buồn vui năm tháng nhạt nhòa Người đi hờ hững lại qua mấy mùa Âm thầm dầu dãi nắng mưa Ôm phù sa tự ngàn xưa lở bồi Phận sông nào khác phận người Ngàn sau vẫn nặng khóc cười nhân gian Liên Hương PHẬN ĐÒ Sông ơi thương lấy phận đò Ngược xuôi áo rách ốm o hao gầy Mái chèo ngược nước mỏi tay Buồn thiu nón lá quạt ngày trôi qua Điệu ru buồn, nỗi can qua Ngã nghiêng núm ruột cũng xa nghìn trùng À ơi đứng gọi tương phùng Có ai bầu bạn về cùng bến sông? Lê Phú Hải
NỤ TẦM XUÂN
“Trèo lên cây bưởi hái hoa Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân” Cớ chi mà đứng phân vân Ngó qua ngó lại mất phần tiếc chưa Uổng công sương sớm nắng trưa Bây giờ đứng tựa song thưa một mình Người đà lấy lại chút tình Để ta... với một bóng hình ta xưa Đêm dài trời đổ cơn mưa Bật câu nhạc rock còn chưa hết buồn Nghĩ thương cho cánh chuồn chuồn Dẫm dò cuối bãi đầu nguồn lắt lay Phải chi ngày ấy lẹ tay "Chuồn chuồn có cánh thì bay" ví dầu Để bây giờ bạc mái đầu Yêu thương ngoảnh lại đôi câu thơ trầm Nửa hồn ta có ai cầm? Nửa thân còn lại bóng râm về ngồi Phiêu du trót nửa đời rồi Vẫn hòan tay trắng mấy hồi thở than Sườn non đã ngả bóng vàng Mình ta vạn lý vượt ngàn dặm xa Sau lưng chiều xế nhạt nhoà Con đường trước mặt - đoá hoa vô thường Liên Hương - Lê Phú Hải
CHÁY Từ xuân xanh đến bạc đầu Cháy mình chỉ để lại câu thơ buồn Nghe từ ngọn lửa vô ngôn Lệ rơi Tư Mã hay hồn Tương Như ? Lê Phú Hải
TRĂNG Trăng tròn Thuyền tình bến ấy trôi đi Thương Hằng Nga trót lỡ thì ngàn năm Chờ cho đến lúc trăng rằm Hỏi thăm chú Cuội ăn nằm với ai Để cho đến nỗi tàn phai Để cho giọt ngắn giọt dài nhớ thương Nguyên tiêu rụng tiếng chán chường Tròn như trăng cũng vô thường đó thôi Trăng tàn Vầng trăng cắt nửa làm gì
Trước sau đến chút rồi đi thôi mà Mây trôi vướng sợi ngọc ngà Cười buồn một nụ tình xa mất rồi Chuông khuya vẳng lại đôi hồi Tiếng trầm u uất ru đời của nhau Ừ thôi trăng đã bạc đầu Nửa đêm rụng xuống bên cầu nước trôi
Lê Phú Hải
ĐÂU NGƯỜI NĂM CŨ (Với Nguyễn Văn Bình - Sông Cầu)
Gặp lại anh - cây dừa nghiêng Dựa nhau nửa buổi nắng xiên cuối chiều Găp lại anh - ngọn đèn khêu Đêm mờ tỏ, trăng thủy triều đắm tôi Không trôi, tình cũng lở bồi Đâu người năm cũ mà dời non sông Không trôi, tình cũng bềnh bồng Đâu người năm cũ non sông dời về ! Trần Văn Lan
TÌNH NHƯ ĐÁ CUỘI CHỢ TÌNH EM BÁN VÁY THƯA TIẾNG KHÈN LỤC LẠC NGANG VỪA THẮT LƯNG LỜI NGUYỀN TAY VÁC TAY BƯNG CÁI DUYÊN RA CHỢ TRÊN LƯNG NGỰA THỒ ĐẦY VƠI THẮNG CỐ RƯỢU GHÈ TÌNH NHƯ ĐÁ CUỘI LĂN ĐÈ NÚI NON TRAI MƯỜNG CÕNG TRỘM GÁI SON TRỜI SA PA ! HỎI NƯỚC NON MÀ VỀ ! TRẦN VĂN LAN
CHO NGƯỜI LÁ BAY
Một bông hoa nở lên trời Một bông hoa rớt xuống đời còn đau Ta và Trà Bá (*) cháy nhau Ơi, đâu cúc ngã, ơi, đâu dã quỳ
Cỏ nằm mơ cỏ dậy thì Rủ nhau góp lá cho người tóc xanh Cỏ nằm mơ cỏ thất tình Rủ nhau góp gió cho đành lá bay
Ta còn trái đất biết quay Áo xưa còn trắng, còn đây cúc vàng Đường 19 gió giăng ngang Ta về vấp bóng thời gian, chết người
Đường 19 có tơ trời Ta về cấn dạ đầu đời với ta !
Trần Văn Lan (*) Thôn Trà Bá nay là phường Chi Lăng - Pleiku.
CHO TÔI HỎI BIỂN Em tôi ở với biển rồi Mắt em có sóng ra người nổi nênh Em từ hạt muối lớn lên Ôi, đêm "mắt bão" về bên làng chài Giọt nước mắt cắn làm hai Cho em hơi thở lỡ mai biển chìm Giọt nước mắt chảy vào tim Cho tôi hỏi biển có tìm được em? Trần Văn Lan
BẾN ĐÒ CA CÚT - PHÁ TAM GIANG Tiếng chim Ca Cút gọi đò Đêm xưa bến vắng đôi bờ còn đây Ai đi hái thuốc cho thầy Ai đi xin bói thắt dây tơ hồng Ai đi tảo mộ cho chồng Bến đò Ca Cút cong vòng tiếng chim Người đâu về lại đây tìm Sông trôi trước mặt đò chìm trong ta
Trần Văn Lan
AI CŨNG CÓ MỘT TUỔI THƠ ĐỂ TRỞ VỀ Sờ tay sẽ chạm lược gương Để tin ngọn gió mười phương cũng gần Tóc xanh rẽ lá cúc tần Gái quê em cứ trong ngần chất quê Mắt buồn ngập một con đê Về nghe gương lược trong mơ nói gì...
Trần Văn Lan
TÌNH CŨNG LỞ BỒI Không trôi, tình cũng lở bồi Đâu người năm cũ mà dời non sông Không trôi, tình cũng bềnh bồng Đây người năm cũ non sông dời về Trần Văn Lan
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: