TÔI TRỞ VỀ
  
 Tôi trở về với cõi nhớ riêng tôi
 Và say giấc mơ hồng ngày xưa cũ
 Hạnh phúc hay đau buồn lòng có đủ
 Nên từng đêm tự ru ngủ cho mình
  
 Tôi trở về với thanh thản lung linh
 Nhìn kỷ niệm, thấy nghĩa tình ảo mộng
 Hết thao thức, trong cõi lòng sáo rỗng
 Giấc ru êm, phiền muộn hóa xa vời
  
 Tôi trở về, về tìm lại chính tôi
 Mơ với ước... hết rồi, trong tâm khảm
 Lối cô đơn, hình như đang trải thảm
 Đón chân quen, bóng lẻ quạnh hiu này
  
 Tôi trở về, níu lạnh lẽo chua cay
 Mời làm bạn, rủ đêm ngày kể chuyện
 Rằng: xưa ấy, đã từng qua bất biến
 Rằng: hôm nay, ngụy biện khó phơi bày
  
 Tôi trở về, dẫu biết đến ngày mai
 Người quay mặt, và lạnh lùng chối bỏ
 Trời vẫn sáng, mây vẫn bay đây đó
 Có hề chi, mà chẳng tỏ đôi lời...
  
 tonnuthihanh