Thơ Tôn Nữ Thị Hạnh
Thay đổi trang: << < 789 > | Trang 8 của 9 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 121 bài trong đề mục
tonnuthihanh 06.04.2014 01:04:15 (permalink)
0
THÁNG TƯ
 
Tháng tư về không giọt tình thấm ướt
Tháng tư buồn chỉ được ngắm mùa sang
Tháng tư nay kỷ niệm đã hoang tàn
Tháng tư đến giọt lệ tràn nỗi nhớ
 
Bao tháng tư cho trái tim tan vỡ
Bởi đợi chờ chưa được nợ hòa duyên
Từng mùa qua tràn ngập lắm ưu phiền
Chỉ ngọn gió vờn hiên nhà tâm sự
 
Ta vẫn mộng tháng tư bày con chữ
Vẽ nên mầm hy vọng giữ dùm tôi
Một chút thôi, dìu qua hết quãng đời
Vợi nỗi nhớ cùng những lời giả dối
 
Ôi tháng tư, ngọt ngào trôi khác lối
Quạnh quẽ mình hạnh phúc ở người ta
Đứng bên đường lặng ngắm mộng đời xa
Nghe trỗi giận tháng tư là bọt sóng
 
Biển trầm tư, cuốn dòng trôi biệt bóng...
 
tnth
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2016 15:50:44 bởi Huyền Băng >
tonnuthihanh 26.04.2014 11:24:01 (permalink)
0
MÃI

Nghe mùa sang man mác ở đâu đây
Trời đã hạ sao lòng đầy buốt giá
Đường thân quen, bỗng hóa thành xa lạ
Bước chập chờn ngơ ngác giữa lòng đêm

Chợt thấy mơ, từng giây phút êm đềm
Và lại nhớ bóng trăng hiền xưa cũ
Đã trôi đi khi hoa tàn nhụy rũ
Đã xa xôi, thăm thẳm tận phương nào

Con gió này, thôi hãy bớt lao xao
Mà mặc niệm kiếp ba đào tiếp diễn
Mùa đã đi dù chưa lần ta tiễn
Dòng sông nay bất biến tự bao giờ

Duyên chẳng về sao mộng cứ tìm thơ
Để con chữ vẽ tôn thờ kỷ niệm
Ta xóa đi sao niềm đau xâm chiếm
Xót xa mình hay tự kiểm mùa cay

Người cứ đi, dù nắng tắt mưa bay
Tình xưa cũ chớ ghi ngày ân hận
Mình không duyên vẽ chi từng kiểu giận
Đời vô thường tha thứ nhẹ nhàng hơn

tonnuthihanh

tonnuthihanh 26.04.2014 17:50:46 (permalink)
0
XIN

Trái tim như chưa nói được thành lời
Khi dòng máu, rối bời từng sắc thắm
Tâm hồn dưng thèm nghe câu ví dặm
Rằng người ơi... người ở ... đừng về

Chiều nay trời chuyển xám đến ngô nghê
Ta bỗng ước từng ngọt ngào ào chảy
Ta bỗng thấy mình rời xa tình ái
Gió giông nào tắm gội lại buồn đau?

Ngoài kia mưa rơi rớt tự thuở nào
Sấm gầm thét, hay cõi lòng ta thét?
Muốn tung hê một trái tim nát bét
Vết đau này, chặn hết lối vào yêu

Hỏi xót xa, lần đếm biết bao điều
Còn hay mất... tấm chân tình vụng dại
Còn hay mất... để con đường tê tái
Dìu hồn ta, đáy huyệt lấp chôn mình

Mùa xuân đi, yêu nhớ cũng không gìn
Màu nắng sáng nhưng chữ tình đã tối
Ngày xưa ơi lãng quên đừng đi vội
Xin cho còn hoài niệm với thời gian


tonnuthihanh

tonnuthihanh 27.04.2014 00:05:13 (permalink)
0
NHẮM MẮT LẠI

Nhắm mắt lại để nghe lời biển nói
Vọng âm rằng: sóng chẳng phụ bờ đâu
Vẫn ngày đêm cuồn cuộn đến bạc đầu
Tình tấm mẳn sẻ chia dầu dãi mãi

Nhắm mắt lại thoảng lời trăng thân ái
Thật dịu dàng tỏa khắp mái nhà xưa
Trải kim cương trên từng ngọn gió đùa
Dù sương phủ đã nhạt nhòa ánh bạc

Nhắm mắt lại để nghe lời núi hát
Bản tình yêu tha thiết tạc ghi lòng
Dù tuyết đông hay hạ nóng oi nồng
Mùa chung thủy vẫn nguyện đồng cuộc sống

Nhắm mắt lại cho màn đêm thả bóng
Trải trên đường lạnh lẽo mộng tàn phai
Đèn hắt hiu soi sáng cả canh dài
Từng khắc khoải như đang bày trước mặt

Nhắm mắt lại, nghe lòng mình nén chặt
Những ưu phiền tràn trên mắt thâm sâu
Cuộc sống ơi! ngày tháng chuốc thêm sầu
Ngày tháng rộng vẫn hai đầu nhung nhớ

tonnuthihanh

tonnuthihanh 30.05.2014 18:14:25 (permalink)
0

 
BIỂN THI NHÂN
 
Biển gọi gió ơi, hãy đến nào
Cùng vui vẻ đẩy sóng chênh chao
Góp cho tung tẩy bao con sóng
Đùa với trời mây ngả ngớn chào



Biển gọi gió về, rủ hạt mưa
Trùng khơi sóng vỗ hẹn ngày mùa
Mênh mông con sóng rê bờ cát
Nguyệt gợn màu yêu lại cợt đùa
 
Biển rộng bao la ở đất trời
Gió lộng căng tràn trải khắp nơi
Dệt đan tranh vẽ thiên nhiên đợi
Bút họa thi nhân phác thảo lời
 
Đừng gọi biển trời, hãy giữ yên
Con nắng mùa sang trải diệu huyền
Bãi cát long lanh nhiều ánh sáng
Đắm hồn thi sĩ mộng tròn duyên
 
tonnuthihanh
15/5/2011

Attached Image(s)
tonnuthihanh 31.05.2014 06:54:16 (permalink)
0

Attached Image(s)
tonnuthihanh 02.06.2014 21:21:47 (permalink)
0

 
KHÔNG ĐỀ

Mưa rót về, nhộn nhịp nỗi ưu tư
Và khắc khoải cũng đang từ từ đến
Ôi! hạnh phúc mãi mong thuyền đậu bến
Nối tình duyên thắp nến mộng tương phùng

Xót xa nhiều, nên thương nhớ về chung
Phòng đơn lẻ mãi cùng ta trò chuyện
Bóng trăng ơi chở tình bao nhiêu chuyến
Để khi tròn, lưu luyến suốt mùa yêu?

Ta nhớ anh, đâu thể thốt ra điều...
Mà lẳng lặng lấp chôn nhiều tâm sự
Lí lẽ con tim nói rằng không tha thứ
Lệ chảy dài nghe ứ nghẹn lòng đau?

Yêu nhớ chi, khi cuộc sống không màu
Người ngoảnh mặt, ta vẫy chào kỷ niệm
Người ngoảnh mặt, dẫu nỗi buồn xâm chiếm
Tâm vẫn răn mình: phải liệm nghĩa tình si

Từ bây giờ, mỗi khi bước chân đi
Ta chẳng nghĩ về những ngày vụng dại
Mà quyết tâm, giữ cho mình thư thái
Giữa chợ đời cố hái nụ cười xuân

tonnuthihanh

Attached Image(s)
tonnuthihanh 18.08.2014 01:34:05 (permalink)
0
 
TÌNH CAO NGUYÊN
 
Gió trở mình theo hàng cây ngả ngớn
Giữa canh trường chao lượn diễu trăng say
Đất cao nguyên sương lạnh phủ thêm dày
Nghe đâu đó tiếng rừng lay lắt vọng
 
Đom đóm nương theo vầng trăng hắt bóng
Thở than cùng con gió lộng mênh mang
Phố núi ơi! nhịp đập vẫn rộn ràng
Khi chân bước giữa muôn ngàn hoa cỏ
 
Hàng dã quỳ mọc ven con đường nhỏ
Khoe sắc vàng như muốn tỏ cùng mây
Rằng tình yêu luôn chảy mạch ngập đầy
Màu đất đỏ gợi ngất ngây lòng nhớ
 
Yêu cao nguyên, phố núi dường trăn trở
Khi suối nguồn vắng hơi thở người xa
Từng phút giây mãi tô điểm duyên ngà
Hoàng hôn phủ mộng dài ra ngàn dặm
 
Chẳng giận hờn kẻ quên màu xuân thắm
Vẫn đợi chờ dẫu mưa dẫm tình quê
Mù xa ơi! xin dẫn lối ai về
Cho phố núi còn bộn bề chân bước
 
tonnuthihanh
 
 
 
R
 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2015 12:17:16 bởi Nguyệt Hạ >
tonnuthihanh 23.09.2014 17:51:14 (permalink)
0

CÙNG ANH
 
Mỗi ngày học bạn làm thơ
Sẻ chia tâm sự trời mơ dỗ người
Từng đêm cái chữ kêu ơi
Trở mình chấm phá cả lời thương âm
 
Mở khung cửa đã giam cầm
Lúc đời mê muội không vần gửi trao
Tình thơ bỗng chốc dâng trào
Lại e sức kiệt duyên nào cho em
 
Hồn như hiu hắt ngọn đèn
Mà tâm mãi nhớ thuở quen ban đầu
Thơ hòa xướng họa lắng sâu
Cảm tình trỗi tiếng trên cầu tung bay
 
Chiều buông gió nhẹ lay lay
Mây dường ngóng đợi một ngày không xa
Gặp người đã quyến thơ hòa
Ly cà phê cạn lời ra với mình...
 
Bảo rằng thơ chớ im thinh
Hãy buông tiếng hát dẫu tình tìm ai
Ngày mơ tối mộng thêm dài
Niệm lòng cuộc sống xin phai cõi sầu
 
tonnuthihanh
Rdinh 27.09.2014 06:16:35 (permalink)
0
[<font]Cảm ơn TNTH đã vào thăm trang thơ và họa lai một bài thơ hay.
CÙNG ANH
 
Mỗi ngày học bạn làm thơ
Sẻ chia tâm sự trời mơ dỗ người
Từng đêm cái chữ kêu ơi
Trở mình chấm phá cả lời thương âm
 
Mở khung cửa đã giam cầm
Lúc đời mê muội không vần gửi trao
Tình thơ bỗng chốc dâng trào
Lại e sức kiệt duyên nào cho em
 
Hồn như hiu hắt ngọn đèn
Mà tâm mãi nhớ thuở quen ban đầu
Thơ hòa xướng họa lắng sâu
Cảm tình trỗi tiếng trên cầu tung bay
 
Chiều buông gió nhẹ lay lay
Mây dường ngóng đợi một ngày không xa
Gặp người đã quyến thơ hòa
Ly cà phê cạn lời ra với mình...
 
Bảo rằng thơ chớ im thinh
Hãy buông tiếng hát dẫu tình tìm ai
Ngày mơ tối mộng thêm dài
Niệm lòng cuộc sống xin phai cõi sầu
 
tonnuthihanh
 
VẦN THƠ LẠC VẬN
 
Thường ngày ngồi viết vần thơ
Cũng thân xác, cũng mộng-mơ như người
Mà sao khổ lắm ai ơi !
Thơ buồn dào-dạt… vui thời số âm
 
Đêm mơ giấy bút thường cầm
Ngày tỉnh chẳng nhận một vần thơ trao
Thơ trào phúng, thơ tự trào
Quẩn quanh chẳng thấy vần nào thơ em
 
Tốn công giấy bút sách đèn
Nặn tim, nặn óc… ho hen bù đầu
Nghĩa tình đào lắm chẳng sâu
Chuồn chuồn đến đậu, nó hầu lại bay
 
Cây lặng gió đến lung lay
Gần nhau chẳng đặng mỗi ngày mỗi xa
Chỉ mong đẹp mối giao hòa
Cho vui thơ phú vào ra chúng mình
 
Đợi em thơ mãi nín thinh
Hỏi thơ anh viết trao tình với ai ?
Nại chi vài chữ vắn dài
Có chăng chỉ để phôi-phai tình sầu !
 
RĐinh

 

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2014 06:30:32 bởi Rdinh >
tonnuthihanh 23.11.2014 00:24:32 (permalink)
0



VẪN...

Ta đâu còn tuổi mười tám, mười lăm
Cũng đâu có mùa xuân đầy hoa nở
Lại bâng khuâng từ cái nhìn bên nớ...
Rung động trong lòng, nghe nỗi nhớ ùa qua

Nắng như say... một chút... thật hiền hòa
Ta bỗng thấy tràn mơ nhiều lối rẽ
Cảm giác sống như bừng trong tim lẻ
Thấy hạnh phúc riêng mình, dẫu nhỏ bé... người ơi


Ngày mai đây, tiếp tục sống trên đời
Ta cố giữ cõi lòng mình thanh tịnh
Nếu ngày xưa những điều từng toan tính
Xin trả lại cho người, chẳng đính chính mà đi


Ta sẽ nghe lời ngọn gió phân bì
Rằng con nắng hôn hoài nhành hoa thắm
Rằng ong bướm rập rình trong say đắm
Bỡn cợt trêu đùa mặc kệ đất khô hanh


Mùa đông nay đẩy băng tuyết qua mành
Nhưng lạnh lẽo lại trở thành hy vọng
Dù ngày mai đời chẳng cho mầm sống
Ta vẫn yêu và lắng đọng một niềm mơ


tnth

lá chờ rơi 26.11.2014 19:43:37 (permalink)
0
NHỚ BẠN THƠ
 
Nay đến làng thơ nhớ bạn thơ
Van cà đang lúc tỉnh hay mơ ?
Liên Hương dạo bước vòng quanh phố
Hùng Mạnh sờ râu đợi đến giờ
Đồng Lão quen tay chồng sách cổ
Đuyên Hồng cắn bút dệt đường tơ
Riêng mình đến tuổi Nam Tào gọi
Vẫn thấy đời vui lúc đợi chờ.
Lá chờ rơi 25/11/2014

 
                                                 LẠI NHỚ BẠN THƠ

 
Vẫn còn lắm bạn viếng làng thơ
Tuyền bốn mươi lăm đã tỉnh mơ
Trang trọng Dòng đời vui một thuở
Thênh thang triết lý giảng đôi giờ
Hoàng An đời đẹp yêu phân nửa
Thanh Khiết đường thi cột mối tơ  
Thị Hạnh điểm tô dòng quý tộc
Sương Anh mất biệt để ai chờ.
Lá chờ rơi 26/11/2014
tonnuthihanh 06.04.2015 01:57:36 (permalink)
0
 
LỠ
 
Ta từng yêu, từng nhớ với buồn đau
Từng suy nghĩ cho cửa lòng khép chặt
Trở lại mù xa dẫu tâm hồn lạnh ngắt
Gạt trái tim mình, vứt bỏ một trời mơ
 
Muốn nhờ mây che phủ những đợi chờ
Mượn sương sớm ủ men đời chua chát
Nhủ gió đêm hãy thôi lời ca hát
Để chọn riêng mình, lạnh toát một màu tang
 
Bởi tình yêu giờ chối bỏ thiên đàng
Xô ta ngã vào trong vùng tăm tối
Tưởng thánh thiện dìu nhau về một lối
Mật ngọt hôm nào đã vội hóa mùi cay

Có thể yêu là phải chịu lưu đày
Giăng nỗi nhớ, gài theo từng hơi thở
Khi trót lỡ giữa canh trường mộng mở
Khắc khoải kêu gào trăn trở mãi người ơi
 
tonnuthihanh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2015 01:58:57 bởi tonnuthihanh >
tonnuthihanh 09.09.2015 16:32:02 (permalink)
0

 
BIẾT BAO GIỜ
 
Biết bao giờ cuộc sống nhẹ nhàng hơn?
Mầm đau đớn tủi hờn thôi nảy lộc
Ngắm trời cao không còn con gió lốc
Chân bước trên đường cô độc phải rời ta
 
Biết bao giờ hạnh phúc sẽ về qua...
Nơi gác nhỏ từng mặn mà trôi mất
Nơi góc phố vào những chiều chủ nhật
Anh đã thù thì bảo mộng sống chung đôi
 
Biết bao giờ sông lạch sẽ ngừng trôi
Cho con suối không còn đòi ra biển
Cho ngọn núi xa rồi lời bao biện
Để lối mây về hiển hiện một tình yêu
 
Biết bao giờ xa những bước cô liêu
Đường gió lạnh thổi bao điều ngang trái
Biết bao giờ niềm thương quay trở lại
Cho cõi hồng trần con nắng quái đừng qua
 
Biết bao giờ ta sẽ lại là ta
Thanh thản sống dưới mái nhà êm ấm
Thanh thản bước qua từng cơn bão động
Hỉ nộ thôi về trao giấc mộng tình xa
 
tonnuthihanh

 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2016 15:44:26 bởi Huyền Băng >
Attached Image(s)
tonnuthihanh 17.03.2016 00:03:57 (permalink)
0
 
 
 
LÂU LẮM RỒI

Lâu lắm rồi... chẳng viết nổi bài thơ
Cũng không hiểu vì đâu mờ đến vậy
Những con chữ đã bao lần trỗi dậy
Bỗng đến giờ đây lại thấy lạnh khung trời

Lâu lắm rồi... quên cảm giác chơi vơi
Bởi cơm áo hay tại đời sáo rỗng
Đã ao ước bước trên đường cao rộng
Sao tận bây giờ vắng bóng những chiều say

Lâu lắm rồi cảm xúc hết lần bay
Nằm lặng lẽ chẳng phơi bày niềm nỗi
Cũng đôi lúc lòng mơ mình thay đổi
Nhưng thơ khô cằn, không trỗi được mầm xinh

Lâu lắm rồi hạnh phúc cũng im thinh
Người nghoảnh mặt, đem chân tình đi mất
Kể từ đó thơ dường như hết mật
Nhạt nhẽo theo về chồng chất cả trời mơ

Lâu lắm rồi chẳng thể viết thành thơ
Nên con chữ hình như khờ khạo lắm
Cứ lủng củng câu vần chưa trọn thắm
Khiến nỗi ê chề, mãi nắm cuộc đời ta

tonnuthihanh
Thay đổi trang: << < 789 > | Trang 8 của 9 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 121 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9