Lần đầu tiên tôi xin mạn phép đăng lên những lời thơ tôi đã ấp ủ trong lòng,không hay.không hợp có lẽ thế nhưng điều quan trọng là tôi muôn góp một chút cảm xúc vào VN Thư Quán chúc BQT và toàn thể Member những ngày nghĩ thật vui vẻ,hạnh phúc
Thân!
MẶT BIỂN
Tôi đag nghĩ về trăg và mặt biển
Nhữg chiếc thuyền và ngọn sóng mênh môg
Ở bên nhau dù nước rẽ đôi dòng
Không chia cắt và lòg khôg thay đổi!
Nhưg đôi lúc sóg cũg hay hờn dỗi
Đánh chìm thuyền và mọi thứ xug quanh
Đánh tan đi nhữg ngày thág yên lành
Thuyền và sóg dập dìu trog yên ả
Em đừng như ngọn sóng đầy vôị vã
Đánh tan thuyền rồi ngả vào trăng
Rồi ngày kia sóng sẽ thấy đc rằng
Trăng là ảo vô ngần khôg với tới
RƯỢU NHẠT
Ta chẳng say nhưng mà cũng chếnh choáng
Bước ngắn dài trên những đoạn đường đêm
Rồi té lăn ra một bãi cỏ mềm
Nằm mơ mộng để tìm về dĩ vãng....
Khi ly rựơu đầy chẳng có ai để cạn
Khi ly rựơu cạn chẳng còn đủ để say
Đau một ngày khi ta chưa gặp mặt
Nhưng gặp rồi chẳng còn chuyện để vui
SAY MỘT MÌNH
Đêm nay ta uống một mình ta
Chẳng phải uống trăng cũng chẳng trà
Mà thứ chát đắng cay nồng mắt
Giữa trời ngât ngấy mảnh hồn trôi...
Rựơu đã ngấm hồn ta uống thôi
Uống cho dòng lệ hết tuôn trôi
Trào lên khoé mắt đầy gian dối
Của kiếp đoạn đày chỉ mình tôi
Giữa đường hiu hắt bóng trăng xuôi
Chạy đuổi theo ta cảnh ngậm ngùi
Người đi một nửa trời đêm rét
Một nữa trời đêm bỗng lạnh lùng
NỮA HỒN THƯƠNG ĐAU
Thơ là tri kỉ
Trăng là rượu
Gió là tình nhân
Thức cùng ta
Đêm buồn cảm xúc bao la
Uống trăng hát mãi khúc ca tình sầu
Say rồi chẳng biết chi đâu?
Nằm ôm tri kỉ đêm thâu lạnh lùng!