KHOẢNH TRỜI RIÊNG

Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 31 đến 54 trên tổng số 54 bài trong đề mục
Tác giả Bài
tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 30.05.2011 15:59:22
0

ĐI GIỮA SÀI GÒN


Tôi bước đi giữa Sài Gòn tất tả
Nắng mơn man, thầm lặng thả bóng ngà
Hàng cây xanh, xoè cánh lá vươn xa
Đón mùa hạ, bao tiếng ve rộn rã

Tôi bước vào, giữa phố đông, hối hả
Công viên chìm, nhìn vội vã, ngược xuôi
Tiếng thời gian, lắng đọng lại, chào mời
Vào ngày mới, nhịp đời phơi, từng nét

Tôi bước tiếp, giữa Sài Gòn, yêu ghét
Góc phố này, con đường nọ... Lạ? Quen?
Nguyễn Du rồi Đồng Khởi rủ bon chen
Thêm Nguyễn Huệ, Lê Lai và Lê Lợi

Ôi Thành Phố ! Từng trải nhiều, trôi nổi
Nay chuyển mình, giờ thay đổi, thịt da
Dù là nơi, bao sóng gió, can qua
Nhưng trên hết, vẫn đây là: Kiêu Hãnh

Về Sài Gòn, bước mặc trầm thanh cảnh
Và đó đây, lưu ghi mảnh vụn đời
Nhưng Sài Gòn, in dấu mãi, trong tôi
Buồn viễn xứ, thương cuối đời, lưu lạc.....

tranthingocxuan
30/5/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2011 18:13:18 bởi tranthingocxuan >

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 30.05.2011 19:01:45
0


THÊU TÌNH DANG DỞ


Mảnh tình đời ép vào khuôn mẫu
Màu trắng trong chưa gợn nỗi sầu
Can đậm màu thương tím, nhớ nâu
Xanh hy vọng, đỏ màu giai ngẫu

Sợi chỉ lòng xuyên kim dạ nhỏ
So hai đầu gút thắt niềm mơ
Mũi đầu tiên, mũi kết đường tơ
Rồi nối tiếp khi mờ...lúc tỏ

Trước xa xôi, mũi thêu dang dỡ
Khi bình minh rẻ ngõ hoàng hôn
Và tình yêu bay giữa bồn chồn
Cho mơ ước khoả hồn trăn trở

Mảnh vải đời khuôn thêu bỡ ngỡ
Năm tháng dài than thở chẳng thành
Loang lỗ rồi, hoen ố tuổi xanh
Khi mộng mị trao nhanh cõi nhớ

tranthingocxuan
30/5/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2011 18:48:15 bởi tranthingocxuan >

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 06.06.2011 15:04:50
0

Nhớ Mãi Em

Mưa rơi đổ trên nẻo đời đây đó
Em co ro, run rẩy ngắm sợi tuôn
Bên cạnh Em mâm khoai sắn luôn luôn
Mưa mải miết...ai còn buồn...mua nữa !

Mưa vẫn đổ trên mái đầu còn chứa
Nửa ngây thơ, nửa cay đắng tình đời
Em sinh ra không có được nụ cười
Ba và mẹ, đã xa rời từ bé

Em bươn chải khi tuổi xuân chưa hé
Chưa một lần nồng ấm với tình thân
Nỗi cô đơn gọi nhức nhối bội phần
Em lầm lũi, sắn khoai tìm bạc cắc

Thuở hồn nhiên, mất đâu rồi lí lắc
Mỗi ngày qua mâm khoai bán bên đường
Kẻ đuổi xua, người qua lại thêm thương
Em lặng lẽ, tìm con đường tự sống

Không sa ngã, dẫu một mình chèo chống
Không nương nhờ, vay mượn chút nhân thân
Giữa chợ đời Em ôm ấp mùa xuân
Mai sau lớn, lòng mơ lần đứng lớp

tranthingocxuan
6/6/2011
(Cảm tác một chiều trú mưa cạnh Cô Bé Bán Khoai.
Cầu mong ước mơ trở thành Cô Giáo của Em trở thành hiện thực)


tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 08.06.2011 13:36:56
0
..[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/100662/DB3F43F1DBF1484599D3E869178697A0.JPG[/image]
Attached Image(s)

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 08.06.2011 23:56:42
0

ANH ĐÃ NGỦ....


Anh đã ngủ, một giấc sâu không tỉnh
Ngủ muôn đời với mây gió trăng sao
Đêm từng đêm, dù giông bão thét gào
Anh mộng mị giữa ba đào thác đổ

Anh đã ngủ, ngủ yên trong lòng mộ
Những luỵ phiền theo con gió bay xa
Những yêu thương, thần thánh hoá ngọc ngà
Thành vô nghĩa, trần gian là hư ảo

Anh đã ngủ với tấm lòng thơm thảo
Chẳng ai hờn hay còn bảo : giận anh
Đâu có ai thốt nổi.... dẫu chân thành
Mà cúi mặt, giữa yên lành nhang khói

Anh đã ngủ, chiều nay mây thay đổi
Trời trong hơn và nắng cũng xa hơn
Phủ màu tang, kinh kệ cất vô hồn
Hình như ai mắt cũng tuôn lệ chảy

Anh đã ngủ, xa nhân tình thế thái
Xa muộn phiền, trong nguồn chảy tiếc thương
Xa nhọc nhằn, pha lẫn với gió sương
Anh nằm lại, và khiêm nhường lặng lẽ

Anh đã ngủ, khi tình vừa thỏ thẻ
Gọi tên anh trong cả nỗi muộn màng
Anh xa rồi, cầu xin ở Thiên Đàng
Anh sẽ ngủ, một giấc vàng, anh nhé

tranthingocxuan
8/6/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2011 00:31:05 bởi tranthingocxuan >

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 10.06.2011 21:24:11
0

ĐỢI....


Mùa thu chưa đến sao vàng lá
Đông vẫn chưa qua lạnh vội hoà
Hè lắt lay tìm con gió thổi
Và Xuân chạm ngõ lại đi xa

Anh đến một chiều mưa dẫm vai
Em e ấp một mộng mơ dài
Chúng mình chưa nói lời hôn ước
Nhưng lòng thì đã thuộc về ai

Mỗi buổi chiều chờ bên bến sông
Lặng lẽ tình em dấu tiếng lòng
Bờ sông hiu quạnh em đơn bóng
Chờ đợi anh về dạ mỏi mong

Đâu đây bìm bịp lại kêu thương
Côn trùng rả rích gọi đêm trường
Sương rơi thấm đẫm trên môi mắt
Và ánh trăng soi lại chẳng nhường

Đêm hoang xua đuổi bóng hoàng hôn
Ngày đã trôi qua, dạ mỏi mòn
Bao giờ cho thắm tình, anh hỡi
Trăng mải theo hoài nỗi nhớ luôn

tranthingocxuan
10/6/2011

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 15.06.2011 17:15:48
0

MUỘN....


Như gió như mây phải không anh?
Tình ta bay bổng đến ngàn xanh
Bay cao không mỏi dù đời mỏi
Chỉ có liễu buồn khóc trăng thanh

Chúng mình gặp lại dù hơi muộn
Nhưng tình vẫn chảy biết bao muôn
Yêu nhau câu nệ chi lời nói
Miệng đời luôn ác kiểu con buôn

Thôi thì ghé lại đôi vai lão
Nương tựa vào nhau ngắm ánh sao
Đêm trường có bạn không mơ hão
Tình nghĩa đong đầy, yêu biết bao

Mưa gió trải đường bước lại qua
Trần gian cám cảnh kẻ không nhà
Đôi tim hoà nhịp gầm cầu nhỏ
Hạnh phúc vẹn toàn, thoả mộng xa

tranthingocxuan
15/6/2011

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 11.07.2011 15:52:38
0

LỜI MÂY GIÓ



Lời của gió hay của mây réo gọi
Nghe mông mênh chao đảo mộng chim trời
Lòng thức thao trầm lắng thoảng ru hời
Nhặt vời vợi, đong đầy đời cô quạnh


Nhắc dùm trăng hãy chờ trời quang tạnh
Chở tin yêu, mời nhận lãnh hình hài
Đóng khung tình từng thời điểm trang đài
Cho gió lạnh sẽ giúp phai đau khổ


Tạ từ xuân, chia ly rồi hoài cổ
Trao lãng quên, bóng dáng đổ, muộn chiều
Bước hoang vu, lòng vẫn mộng bao điều
Rót chua xót, nghẹn tim yêu, tìm đắng


Lời của gió, của mây nghe trầm lắng
Tạ từ đêm, cám ơn lại lao xao
Xin cho lần lặng lẽ khóc hanh hao
Vì niềm nhớ còn cấu cào tâm thức


Lãng quên sẽ hòa giận hờn buồn bực
Cùng bước đi dẫu mộng thực mơ hồ
Bước chân theo lời mây gió vập vồ
Còn hay mất vẫn ngây ngô…tìm đến


tranhingocxuan
11/7/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2011 15:58:13 bởi tranthingocxuan >

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 29.06.2012 20:37:08
0

CHIỀU NAY GIÓ ...

Nghe con gió thầm thì: chiều nay vắng
Kỷ niệm xa, xa lắm, kể từ khi ...
Có lẽ vì những góc cạnh cuồng si
Còn đâu đó an bài, chưa muốn nghĩ ...

Mình biệt ly, ừ, có gì đâu khó nhỉ?
Lối anh đi, ngõ tôi bước, không ghì ...
Niềm mơ xa, đâu ngẫm ngợi được gì
Và khoảng cách, khéo so bì: ghét? Nhớ?

Chiều nay mưa, vần vũ tràn giọt đổ?
Hay lệ tuôn, thấm ướt cả cuộc tình?
Có lạnh không? Khi tâm trí chưa bình
Nên buốt giá tự lòng mình ... Đau xót ...

Tôi trở lại với với phận đời bèo bọt
Khoác lãng quên, vác nghị lực ... bên lòng
Cố ôm vào mảnh băng giá mùa đông
Để sống tiếp, bước qua dòng kỷ niệm

Sẽ may mắn, nếu tình yêu thánh thiện
Trở nhạt nhoà hay là biến xa đi
Dĩ vãng tàn, ngày tháng xoá dấu ghi
Màu yêu cũ đừng gợi chi luyến nhớ

Chiều nay gió, lại đậu bờ dang dở ...

tranthingocxuan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2012 01:22:26 bởi tranthingocxuan >

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 01.07.2012 18:06:01
0


CHIỀU HẠ ...

Hạ lại vẽ trên bầu trời xanh thẳm
Từng áng mây đăm đắm những hoang hoài
Và thắp lên ngọn lửa phượng trang đài
Giục ve hát bao lời ca thân ái

Hạ lại khơi cả niềm đau tê tái
Thuở học trò lưu bút tặng trao nhau
Ngày chia xa niềm thương mến dâng trào
Và cánh phượng ép thêm vào sách vở

Bao năm qua, biết ai còn theo nhớ
Buổi tan trường ngày ấy, biệt luôn nay
Trở về thăm mái ngói cũ rêu dày
Trời ký ức, còn đây, người đâu hỡi!

Kìa bảng đen, nét phấn còn tươi mới
Kìa lá bàng rơi lác đác ngoài sân
Cội phượng hồng kiên nhẫn đợi ve ngân
Sao cánh cổng lặng yên cài khoen khoá?

Ngắm trời xưa, tình yêu rời xa quá
Hỏi còn ai, hoài niệm chút hạ buồn
Hay trách đời giông bão cuốn luôn luôn
Trôi dạt hết xa cội nguồn tình nghĩa?

Gió nắng vờn... nỗi đau càng thấm thía...

tranthingocxuan

Huynhthomy
  • Số bài : 735
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.12.2010
  • Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 03.07.2012 20:47:02
0

Thơ Ngọc Xuân thật hây.




nguyênhoang
2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2012 18:18:42 bởi Huynhthomy >

Huynhthomy
  • Số bài : 735
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.12.2010
  • Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 03.07.2012 21:24:16
0
Đọc thơ Trần thị NGỌC XUÂN thật cảm xúc, chúc có thêm nhiều sáng tác hây





nguyênhoang
2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2012 18:32:15 bởi Huynhthomy >

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 17.07.2012 00:16:09
0

@NguyênHoang: Xuân cảm ơn lời khen của Huynh. Chúc Huynh nhiều sức khỏe, bình an
.

LẶNG LẼ

Đêm lặng lẽ vẽ tô thêm màu tối
Khua trăng chao cho ngõ lối nhạt nhoà
Mượn sương khuya ru tròn giấc Nam Kha
Sao bảng lảng mịt mờ trên trời vắng

Nghe bước chân ai khua đêm mà lặng
Đọng bao điều đã hằn tận đáy tim
Thao thức tràn khi ngỡ được cánh chim...
Về đậu lại ủi an niềm cay đắng

Có đâu ngờ duyên tình tô màu trắng
Ngờ vực lòng, nên xa vắng tin yêu
Nếu ngày xưa lệ đã đổ rơi nhiều
Sao nay vẫn dòng châu tràn muôn bể

Muốn xa đi nhưng hỏi lòng: có dễ?
Ta quên người và người hãy quên ta
Những yêu thương từng đêm khoác mặn mà
Giờ rời rã từng mảng tình buốt giá

Ta cúi mặt nuốt niềm đau trong dạ
Tiễn biệt người, vẫn mong được thứ tha
Ân nghĩa này bao giờ mới phôi pha
Quay trở lại, níu thật thà tâm sự...

Trăng ơi trăng hãy cùng ta tình tự...

tranthingocxuan

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 10.06.2013 18:38:08
0


EM NHỚ ANH
 
Em nhớ anh.
Nhớ bao ngày kỷ niệm
Mắt môi cười.
Ướt đẫm cả hồn em
Quán Không Gian
Ngồi uống đến môi mềm
Hồn ngơ ngẩn
Ân tình như sống dậy.
 
Em nhớ anh
Nhớ mặn nồng còn đấy
Những dòng thơ
Len lỏi tận hồn yêu
Vuốt ve ta
Chờ đợi biết bao chiều
Đường mơ cũ
Lao xao ngày mong ước
 
Em nhớ anh
Mỗi khi mưa lướt thướt
Ngắm giọt rơi
Bóng anh bước chân về
Mỉm miệng cười
Hiền hậu đến ngô nghê
Lòng ấm lạ
Hạnh phúc chao về đậu
 
Em nhớ anh
Niềm mong chơ nung nấu
Hãy về đi
Cho in dấu chân người
Cho lối đường
Hoa nở nét xuân tươi
Tình yêu sẽ
Mỉm môi cười mãn nguyện
 
tranthingocxuan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2013 18:42:46 bởi tranthingocxuan >

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 12.06.2013 14:04:24
0
 
 
 
BAO GIỜ

Sáng nay mưa đổ ầm ào
Nỗi mong chờ bỗng dạt dào hồn ta
Ngoài kia gió giật lá hoa
Ngỡ bao tan tác như hoà trong tâm

Còn đây lối nhỏ lặng thầm
Giữa cơn mưa bão lỡ lầm nào trôi
Gió ơi, ướt đẫm vai rồi
Sao còn vần vũ, bồi hồi lòng ta

Trời chưa dứt trận mưa sa
Ta chưa bến đậu ngọc ngà thương yêu
Lối đường dài biết bao nhiêu
Cách ngăn chân bởi bao điều trớ trêu

Tình yêu cho nét mỹ miều
Sao hồn chưa chạm nét thêu ngọc ngà
Tình yêu đang mãi trời xa
Bao giờ trở lại cùng ta với người

tranthingocxuan

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 15.06.2013 22:41:01
0
 
 
 
XIN CHO

Xin giấc mơ mở dùm tình xuân hé
Xin thời gian đừng rẻ lối thương qua
Xin niềm tin mau xoá giọt lệ nhoà
Xin kỷ niệm nở mầm hoa thắm sắc

Để lòng tôi có tình anh dẫn dắt
Dìu nhau đi... đi hết đoạn đường đời
Tay trong tay, đôi đứa mãn nguyện cười
Cùng năm tháng sẽ rạng ngời hạnh phúc

Anh ở đâu, hãy trầm lòng đôi chút
Nghĩ về nhau, thầm chúc trọn vẹn tình
Màu tin yêu sẽ ánh nét lung linh
Dù xa cách, nhưng chúng mình chẳng biệt

Mưa chiều nay, cho nhớ thương da diết
Từng giọt rơi...hay dòng lệ tủi buồn
Vắng anh rồi, hàng me lá rũ buông
Niềm mong đợi lách luồn trong tâm tưởng

Nếu ngày mai, đường tương lai muôn hướng
Em đơn sơ, xin ước vọng bình thường
Anh trở về, nguyên vẹn nét chân phương
Cho hạnh phúc được tận tường bến mộng

tranthingocxuan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2013 22:49:36 bởi tranthingocxuan >

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 27.06.2013 14:31:11
0
 
 
 
ANH GIẬN EM

Anh giận em, nên vần thơ dang dở
Những câu từ cũng than thở anh ơi
Viết vào đây, cho đẹp ý đẹp lời
Và con chữ thoả thích trời mơ ước

Anh giận em, giận làm sao cũng được
Chỉ mong rằng thơ hãy bước vào đây
Bày tỏ tình, yêu nhớ bấy lâu nay
Xin đừng để thơ buồn ngày với tháng

Anh giận em, nên câu từ quên lãng
Chúng bơ vơ, lẩn thẩn những đêm về
Lạnh lẽo chao khi gió thốc tứ bề
Sao lại nỡ ... cho ngô nghê đày đoạ

Anh giận em, gió trăng dường đẩy ngã
Nhưng vụng về, e ấp hoá tan hoang
Niềm tin yêu, sao cảm nhận bẽ bàng
Dòng thơ cũ, giờ ngỡ ngàng lẻ bạn

Anh giận em, ánh trăng buồn chẳng sáng
Sóng cô đơn, không tia nắng giỡn đùa
Anh giận em, dòng thơ sẽ già nua
Khô cằn đến dẫu mưa lùa gió giật

Anh giận em ... có phải là giận thật???

tranthingocxuan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2013 17:01:49 bởi tranthingocxuan >

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 22.08.2015 16:14:37
0
 
 

 
PHẢI
 
Lòng muốn biết vì đâu tình tan vỡ
Tại em? Anh? Hay bởi tại nơi trời
Những mộng ước chân thành nay đã lỡ...
Lấp vùi đi trong gió lạnh đêm ngời
 
Hỏi biển sóng còn xô bờ mỗi bận?
Hỏi trời xanh mây trắng có ngừng trôi?
Hỏi rừng kia lá còn tươi hưng phấn?
Sao con người xa lạ dễ dàng thôi.
 
Anh cứ đi đi và tìm vui cuộc sống
Nhớ đừng tâm phải khắc khoải canh trường
Mộng đã tan thì thôi lòng chẳng động
Với mùa sang tình sẽ hóa vô thường
 
Một bóng lẻ, nên quay về kỉ niệm
Gạt lòng khi buồn xâm chiếm đêm ngày
Giọt nước mắt dù rơi đừng đong đếm
Cứ tự nhiên chảy hết trọn canh này
 
Ta ngẩng mặt lau khô dòng lệ ướt
Mặn đắng nhiều, nhưng hãy gạn từ đây
Dẫu biết giữa giông đời chân phải bước
Dặn bền gan vững chí vượt truông đài
 
tranthingocxuan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2015 16:19:24 bởi tranthingocxuan >

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 23.08.2015 17:25:10
0
 
 
 
 
VĨNH BIỆT THIÊN DI
 
Cánh Thiên Di màu yêu còn hay mất?
Sao vật vờ chất ngất quá nhiều cay
Cánh Thiên Di ngoảnh mặt đã bao ngày
Hay mỏi mệt bởi từng cay... mặn... đắng?
 
Cánh Thiên Di bước xa thành khoảng trắng
Để ngọt ngào tắt hẳn giữa mùa thu
Trách từ ta chưa đóng được ngục tù
Nên cánh mỏng lại lượn lờ nơi trú
 
Những mặn nồng yêu thương thường dẫn dụ
Sẽ cùng nhau chôn lấp tự bây giờ
Mắt môi này trở lại thuở hoang mơ
Thiên Di hỡi đừng chần chờ xa lánh
 
Tiễn mùa thu rất nhiều lời có cánh
Tiễn Thiên Di chỉ mắt lệ nhạt nhòa
Tiễn tình yêu xin được một nhành hoa
Đặt lên mộ kẻ thật thà trống rỗng
 
Mong Thiên Di, hãy an lành cuộc sống
Mạnh mẽ nhiều và hạnh phúc trào dâng
Cứ quay đi và trở mặt quên dần
Một bóng lẻ bên mộ phần sắp sẵn...
 
Tình nghĩa xưa có phải là tấm mẳn???
 
tranthingocxuan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2015 11:48:19 bởi tranthingocxuan >
Attached Image(s)

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 27.08.2015 22:14:26
0
 
 
 
THÊM YÊU
 
Chiều phố núi lạc loài cơn gió nổi
Sương phủ dần, hơi lạnh trỗi từng cơn
Hoàng hôn buông lũ đom đóm rập rờn
Lao xao ngắm vầng trăng hờn cuối bãi
 
Thoảng hương hoa, gợi cõi lòng trống trải
Chẳng yên lành duyên phải ngỡ ngàng soi
Chốn hoang sơ ta chợt muốn học đòi
Cơn gió rít gõ từng hồi nhạc khúc
 
Đất cao nguyên quyện hồn ta những lúc
Là tình trăng tựa phúc gửi đêm dài
Dã quỳ quen thầm lặng đợi chờ ai?
Nên sắc thắm đã dần phai màu nhớ
 
Phố núi đây, lắng nghe từng hơi thở
Và thông reo xào xạc giữa canh trường
Tắc kè buồn thoảng vọng những thê lương
Hòa với gió gợi bao đường muốn tỏ
 
Tôi bước đi, lao xao bao hàng cỏ
Níu chân người, nho nhỏ dặn dò nhau
Rằng lối quê muôn kiếp trải ngọt ngào
Từng khoảnh khắc xin chuyển vào nỗi nhớ
 
Ta đi rồi mong ngày còn quay trở...
 
tranthingocxuan
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2015 22:24:17 bởi tranthingocxuan >

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 30.08.2015 21:46:39
0
Núi cao biển rộng rừng xanh
Mơn man ngọn gió rung cành ban mai
Phượng hồng ngơ ngẩn mắt ai
Lung linh màu nắng đã phai mất rồi
Trống trường như vẫn đổ hồi
Cây bàng xòe tán chẳng thôi ngó ngàng
Nhớ quên đâu có dễ dàng
nắng vàng đặu  xuống muộn màng bờ mi
Ngập ngừng những bước chân đi
Bể đâu chả thể bo xì thế gian
Sân trường ngập tiếng ve ran
 Sáng trong đứa bạn cùng bàn ngóng ai
Hàng tre trở dậy vươn vai
Con đường đến lớp nối dài lá bay
Đồng quê thoảng ngọn diều lay
Ngày vui trở lại hôm nay hết rồi



tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 01.09.2015 18:03:05
0
 
 
 
HÃY
 
Yêu chi anh 
Ừ yêu chi anh
Mình xa nhau nhé yên lành cả hai
Dù trăng vẫn tỏ mùa phai
Nhưng đường tơ đứt vì sai lối cùng
 
Xa đi anh
Mình xa đi anh
Đường trần không rõ chân thành với nhau
Bao nhiêu lời nhớ quên mau
Đừng vương vấn nữa ba đào thêm thôi
 
Đi đi anh
Ừ đi đi anh
Mong từ nay sẽ bên mành ngủ yên
Rồi đây tất cả ưu phiền
Theo ta xuống mộ trả duyên cho người
 
Quên đi anh
Thì quên đi anh
Chiều buông héo hắt hãy dành một giây
Gạt lòng kỉ niệm dù quây
Xin đừng nhớ kẻ đong đầy tình ai
 
tranthingocxuan
1/9/2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2015 12:13:50 bởi tranthingocxuan >

tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 21.06.2016 21:42:24
0
..
VĨNH BIỆT THIÊN DI
...
Cánh Thiên Di màu yêu còn hay mất?
Sao vật vờ chất ngất quá nhiều cay
Cánh Thiên Di ngoảnh mặt đã bao ngày
Hay mệt mỏi bởi từng cay... mặn... đắng?
...
Cánh Thiên Di bước xa thành khoảng trắng
Để ngọt ngào tắt hẳn giữa mùa thu
Trách từ ta chưa đóng được ngục tù
Nên cánh mỏng lại lượn lờ nơi trú
...
Những mặn nồng yêu thương thường dẫn dụ
Sẽ cùng nhau chôn lấp tự bây giờ
Mắt môi này trở lại thuở hoang mơ
Thiên Di hỡi đừng chần chờ xa lánh
...
Tiễn mùa thu rất nhiều lời có cánh
Tiễn Thiên Di chỉ mắt lệ nhạt nhòa
Tiễn tình yêu xin được một nhành hoa
Đặt lên mộ kẻ thật thà trống rỗng
...
Mong Thiên Di, hãy an lành cuộc sống
Mạnh mẽ nhiều và hạnh phúc trào dâng
Cứ quay đi và trở mặt quên dần
Một bóng lẻ bên mộ phần sắp sẵn...
...
Tình nghĩa xưa có phải là tấm mẳn???
...
Mùa Đông


tranthingocxuan
  • Số bài : 87
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.04.2011
RE: KHOẢNH TRỜI RIÊNG - 16.11.2016 00:26:48
0
 
 
 
ĐÊM CÙNG PHỐ NÚI
 
Phố núi nghe ngàn gió lả lơi
Và trăng tình tự biết bao lời
Ta nhìn đỉnh dốc như hờn dỗi
Chắc tủi thân mình quá cút côi
 
Đóm lập lòe soi một góc rừng
Mơ làn gió nhẹ thoảng qua lưng
Sương vờn giữa lối triền non bám
Khiến cả màu mơ mộng phải dừng
 
Khắc khoải canh trường phố núi ơi
Về đây ước vọng giải khuây đời
Sao lòng vẫn bão dâng ngàn lối
Phủ xuống muôn lần, quyện chẳng ngơi
 
Ngắm nguyệt riêng mình... lắng nghe ta
Đau trời hạnh phúc đã phai nhòa
Đêm nay tỉnh thức cùng trăng núi
Buốt lạnh mùa đông lạnh gót ngà
 
Trần Thị Ngọc Xuân

R

<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2017 12:13:55 bởi Nguyệt Hạ >

Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 31 đến 54 trên tổng số 54 bài trong đề mục