HÀNH TRÌNH VỀ CHỐN CŨ (trang thơ lưu Nguyên Hoang)
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 22 trên tổng số 22 bài trong đề mục
nguyenHOANGky 21.05.2011 10:32:05 (permalink)
0
Về Quê Mẹ

…Rồi binh lửa cũng chìm qua mấy độ,
ta về đây nghe nỗi nhớ xôn xao.
dòng sông xưa cũng thì thầm kể lể,
chuyện buồn vui tha thiết những năm nào.

Ta tìm cô bướm ngày xưa ấy,
kể lể vu vơ chuyện đá vàng.
hỏi chuyện ngày xưa - em còn nhớ?…
bướm cười - em đã bước sang ngang...

Sông ơi và bướm ơi ta biết,
em của ngày xưa đã lấy chồng.
bỏ lại khu vườn xưa quạnh quẻ,
bỏ người thơ thẩn đứng bên sông.

Ta về xóm cũ đìu hiu quá,
dậu đỗ bườm leo nắng hững hờ.
những người xưa của muôn năm ấy,
bây giờ lưu lạc ở nơi đâu…

Dương Lam

***

NHỚ NÀO ĐI QUA.

Dấu xưa hoang vắng, về mong nhớ.
Một thuở an bình đã mất xa.

Sau tháng hạ, gió buồn đưa quá độ.
Làng thôn xưa, chìm mất những xôn xao.
Không còn gặp, để hàn huyên kể lể.
Chiều mưa qua, rửa sạch kỷ niệm nào?

Rồi sẽ mãi, chẳng dấu lưu chuyện ấy!
Nên phôi pha, trôi giạt nghĩa đá vàng.
Biết ký ức đôi nơi, còn luyến nhớ?
Vì thời gian vàng võ, lật sang trang.

Hôm nay quay về, cảnh vật cho biết.
Đường quạnh hiu, sau lúc Em có chồng.
Bóng trở lại, nhìn thẫn thờ, lặng lẽ.
Hồn thơ si tình, duỗi nhớ theo sông.

Mây thênh thang, ngắm khung trời buồn quá.
Gió uyên ương, trông đợi nắng sum vầy.
Hong sưỡi ấm, giúp người phương xa ấy.
Dường như bây giờ, đang sống ở bên T..

Nguyên Hoang
tháng 12/10


***


Vdn không có THƠ, xin có vài lời...
Chân thành cám ơn hai anh; Dương Lam & Nguyên Hoang đã ghé thăm và để lại thơ, làm vdn :


Nhớ II


Quê Hương ! Ôi, nhớ quá đi thôi !
Đã ba mươi sáu mùa đông rồi
Nhớ quê, nhớ xóm, nhớ làng cũ.
Mà vẫn xứ Người nhìn tuyết rơi !

Bao giờ tôi trở lại Bình Chánh ?!!
Thăm mái trường xưa, viếng Cô, Thầy
Tảo mộ Ông Bà cùng Cha Mẹ,
Chào hỏi Xóm-Làng khắp Đông Tây.
VDN
..............

Nhân Lễ Giáng Sinh, vdn thân chúc DL & NH cùng gia đình đêm NOEL thật hạnh phúc bình an.
Trân trọng
vdn


Những ngày cuối đông,nơi đất khách quê người, lòng buồn vô hạn, vào ghe thăm 7/VDN, nhìn ảnh
để làm thơ. Chúc B. có được nhiều niềm vui. NH!

MỘT NỖI NIỀM.

Anh đứng đó, trông chờ ai như thế?
Vì thương yêu, quên cả tuyết rơi đầy!
Có lẽ lạnh hai nơi đều như vậy,
Thiên niên ngoài trời, tim ngộ vương vây.

Gởi về đâu? thương nhớ núp bóng mây.
Gom tất cả ân tình, thời hoa mộng.
Còn chăng ở đây riêng mình soi bóng!
Mùa xuân về kia, sao chẳng sum vầy?

Thật chua xót, quê ta về, (sao) trở lại??
Tương phùng vấn vương, thoáng chốc quay rời
Ở nơi đó có gì? mà luôn nhớ.
Có phải chôn nhao, cắt rốn gọi mời?

Đô hộ ngàn năm, không khỏa được gốc!
Rời quê hôm nay dần mất cội nguồn.
Phân tán khắp miền xa xôi, lạnh cảm.
Mỗi lần nhớ về, nước mắt trào tuôn.

Từng mùa đi qua Noel lại đến.
Kéo buốt nhắc người sắp cuối năm qua.
Quây quần tạm vui, chén rượu chung trà.
Vẫn buồn lắm, quê còn như đã mất.

Nguyên Hoang
2010

< Sửa đổi bởi: Nguyên Hoang -- 23.12.2010 22:39:39 >

<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2011 10:51:18 bởi nguyenHOANGky >
#16
    nguyenHOANGky 22.05.2011 00:20:25 (permalink)
    0
    quote:

    Trích đoạn: luongluonghoa

    BÌNH MINH LÊN RỒI
    Sáng mát trong như trời vừa thức
    Sau cơn ngủ vùi của những ngày qua
    Khẽ dụi mắt, nhìn làn mây trắng
    Nghe gió về làm mát thịt da

    Tiếng họa mi hót quanh khóm lá
    Như gọi mời mấy đóa hoa xinh
    Hàng cây xanh khe khẽ gợi tình
    Khoe áo mới với trời sắc thắm

    Ô ! Trên cao một vài tia nắng
    Cố len mình qua đám mây xanh
    Nghiêng nghiêng soi mặt nước hiền lành
    Ôi ! Tuyệt diệu – bức tranh trần thế



    ĐỢI TRAO.


    Có cho nhau, miền hoang vu ước lệ?
    Đỉnh vu sơn, nhung nhớ gởi bên triền.
    Mây pha sắc nhiệm mầu, ngang chiếm lấy.
    Trói tơ lòng, nồng cánh gió uyên ương.

    Phiến lá úa, trở về tìm xuân muộn.
    Còn sót gì không? Nhặt lượm bên đường.
    Một chút ái, nửa phần ân tình cũ.
    Huyền thoại đi cùng ngõ bước chiêm bao.

    Mùa tháng Ba đất trời im giông bảo.
    Những bầy ong mang vị mật ngọt ngào.
    Đem trải lối, chờ phơi khô cuốn quyện.
    Dấu cung đền tháp ngọc, đợi thiên duyên.

    nguyênhoang
    2011
    _____________________________

    Nguyên Hoang

    (trả lời: luongluonghoa)

    Đêm nay trăng rải ánh mơ màng
    Mời bạn vườn thơ rẽ lối sang
    Hàn huyên, đối ẩm tình trao tặng
    Ai bảo nàng trăng quá dịu dàng

    lươngluonghoa

    Trăng ngà dệt mộng đến trao dâng.
    Đan kết thương yêu, chuỗi xích thằng.
    Dấu ái trăm năm, thành nguyện ước.
    Duyên tình tri ngộ, tự thiên ban.

    Cám ơn, trời tặng thêm buổi sáng.
    Thở tiếp kề đi bước ngõ đời.
    Nhung nhớ nào sang, ghì níu kéo.
    Phải đành giữ nhớ, không cho vơi.

    Vơi trên những cung đàn, phiếm lỗi nhịp.
    Nhịp tim oằn, mong đợi mắt lim dim.
    Gót chân nhẹ đến gần, trang nương tử.
    Biết còn mùa xuân? Xoa dịu tương tư.

    nguyênhoang
    2011
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2011 00:26:43 bởi nguyenHOANGky >
    #17
      nguyenHOANGky 30.05.2011 05:04:45 (permalink)
      0

      RE: Hương nhớ

      Mỹ Trinh
      Mạnh thường quân

      Em Vẫn Đó Mà Tình Về Đâu..?

      Em vẫn đó mà dường như xa vắng
      Đầy vườn xuân hoa nở vẫn tươi màu
      Hình như tim giọt máu sầu còn rỉ
      Bướm chờ hoa nở nhụy rớt ngọt ngào

      Em vẫn đó hồn xưa đi đâu mất
      Lạc ngọn gió mùa mây bước lang thang
      Anh bên em mà cứ ngỡ ngày hoang
      Chiều rất vội nắng vàng soi đôi bóng

      Anh vẫn đó thơ lấp đầy khoảng trống
      Chiu chắt vần thương gom nắng buổi chiều
      Anh gom hết xuân hồng hoa vườn mộng
      Chờ trao người hương sắc một tình yêu

      Ôi tình yêu làm sao em giãi thích
      Cứ tưởng tình là bất diệt không phai
      Cứ tưởng tình là vô tận tháng ngày
      Em vẫn đó vô ngôn lời tình tự

      Em vẫn đó tìm hoài câu yêu cũ
      Mơ về đâu hương phấn bỗng phai nhòa
      Tình về đâu trên lối ngập đường hoa
      Sao lòng chớm nghe lạc loài trống vắng

      Mỹ Trinh

      R

      [/
      quote]


      Ghé nhà thăm, để lại vài câu thơ hoạ cùng Mỹ Trinh, chúc hồn thơ tràn sáng tác thơ luôn hây.NH/11


      TÌNH MÃI THEO ...

      Hoa nhớ bướm, sao từ lâu xa vắng?
      Nắng về bên, mà lại vẫn úa màu!
      Đêm lạnh giá, hương lòng đơn, rên rỉ.
      Chờ đi qua, bình minh đến, ngạt ngào.

      Yêu thương mãi, hồn vương, không biến mất.
      Ngày luyến đêm, mong nhớ quá, lang thang.
      Tiền kiếp xưa, tình có thuở, hồng hoang.
      Trường giang chảy, nguyệt hằng theo soi bóng!

      Thơ thao thức, dỗ mơ chen khoảnh trống.
      Chờ trông ai? Mưa hiu hắt, mỗi chiều.
      Có chia sớt, canh trường trăn trở mộng?
      Được ước nguyền, xin nô lệ tình yêu.

      Chữ ngắn ngủi, bao đời chưa giải thích?
      Cõi sống vô thường, đôi lúc có phai.
      Nặng lòng đã, vấn vương trĩu tháng ngày
      Trầm tích giữ, lặng thầm nhau, vô tự!

      Mai hoàng hôn, nhớ lần..mơ..tháng cũ.
      Vươn bay xa, theo gió núi nhạt nhòa.
      Còn in dấu bụi trần, gót ngọc hoa.
      Khi trời đất đắm chìm, trong hoang vắng.

      nguyênhoang
      2 ngàn 11

      (trả lời: Mỹ Trinh)
      Báo cáo sai phạm | Post #: 1864


      RE: Hương nhớ - 14.5.2011 21:57:56


      Ghé nhà thăm, để lại vài câu thơ hoạ cùng Mỹ Trinh, chúc hồn thơ tràn sáng tác thơ luôn hây.NH/11


      TÌNH MÃI THEO ...

      Hoa nhớ bướm, sao từ lâu xa vắng?
      Nắng về bên, mà lại vẫn úa màu!
      Đêm lạnh giá, hương lòng đơn, rên rỉ.
      Chờ đi qua, bình minh đến, ngạt ngào.

      Yêu thương mãi, hồn vương, không biến mất.
      Ngày luyến đêm, mong nhớ quá, lang thang.
      Tiền kiếp xưa, tình có thuở, hồng hoang.
      Trường giang chảy, nguyệt hằng theo soi bóng!

      Thơ thao thức, dỗ mơ chen khoảnh trống.
      Chờ trông ai? Mưa hiu hắt, mỗi chiều.
      Có chia sớt, canh trường trăn trở mộng?
      Được ước nguyền, xin nô lệ tình yêu.

      Chữ ngắn ngủi, bao đời chưa giải thích?
      Cõi sống vô thường, đôi lúc có phai.
      Nặng lòng đã, vấn vương trĩu tháng ngày
      Trầm tích giữ, lặng thầm nhau, vô tự!

      Mai hoàng hôn, nhớ lần..mơ..tháng cũ.
      Vươn bay xa, theo gió núi nhạt nhòa.
      Còn in dấu bụi trần, gót ngọc hoa.
      Khi trời đất đắm chìm, trong hoang vắng.

      nguyênhoang
      2 ngàn 11


      Xin Được Về

      Xin được về ở luôn miền ký ức
      Thuở quê cha no ấm một mái nhà
      Mẹ hiền hòa châm nôm đời hạnh phúc
      Được gần hoài như chưa lúc nào xa

      Xin được về chờ rừng xanh mọc lá
      Đón xuân hồng bằng ngàn đóa hoa thơm
      Xin sầu hãy năm im lòng tượng đá
      Đừng giật mình động đậy nắng chiều thôn

      Xin được về nghe quê hương thổn thức
      Xa làm chi năm tháng lạc loài thêm
      Xin ở lại nghe tim mình náo nức
      Những dòng ru tình khúc nhớ êm đềm

      Như đã về bên dòng sông tuổi nhỏ
      Kỷ niệm nào xuôi ngược mãi còn đây
      Theo phù sa bên bồi thương bên lở
      Chẳng bao giờ xóa mất vết thơ ngây

      Xin được về khi bước trần mỏi mệt
      Đọc vần thơ ngồi nghỉ góc hoàng hôn
      Dẫu bao lần đời cho ta bạc thếch
      Chẳng vì đâu cát bụi cũng ru hồn
      Mỹ Trinh



      THƠ HÂY,GHÉ THĂM, ĐỂ LẠI VÀI CÂU THƠ CẢM TÁC, CHÚC SỨC KHOẺ TỐT. NH

      LỜI HIỆN DIỆN.

      Nỗi buồn hằn, vết sâu trầm ký ức.
      Bay lâng lâng, mang xót nhớ quê nhà.
      Ơi, tiếng hát vươn ru, nào hạnh phúc?
      Bao giờ về? Kể chuyện ở phương xa.

      Rừng thu xưa, xao xác buồn, mơn lá!
      Ai mang xuân, cho tình tự, lựng thơm?
      Không ấp ủ, vơi phai lòng tượng đá.
      Phẳng ước nguyền, giăng kết pháo hoa thôn.

      Để đêm say chìm giấc nồng, thổn thức!
      Lắng miên trường thắm lịm, mặn mà thêm.
      Mây mang hương, dật dờ quyện thơm nức.
      Khúc ru nào? loáng nhã nhạc êm đềm.

      Đưa nhau về, thăm lại khu vườn nhỏ.
      Đã ươm trồng, gieo giống tốt nơi đây.
      Mấy mùa qua, cội già chai đất lở.
      Vun xới cho mầm, vươn nụ thảng ngây.

      Ngăn con dốc, dấu tích trầm, mệt mỏi.
      Bến sông mây khỏa mộng, trọn môi hôn.
      Chiếc bóng ngả, dặm trường xa, lếch thếch!
      Về lại đâu? thầm hỏi trả, xiêu hồn.

      (Trinh nguyên trao, gối thiếp ngóng trăng tà.
      Dâng Mỹ tửu, mời Thần tiên chứng giám.
      Lần cuối ngỏ, tròn vần niêm thi phú.
      Hoàn lối về, an ngụ chốn hoang vu).

      nguyênhoang
      2 ngàn 11



      Cám ơn các bạn thơ Nguyễn Hoang và Hồng Quế đã ghé trang thơ MT làm cho tôi thật ấm lòng và hạnh phúc, vì biết trong những ngày mình vắng ở thư quán vẫn còn nhiều người nghĩ tới mình. Vừa hạnh phúc và vừa cảm động nữa...Mong các bạn cứ tự nhiên và luôn sẵn lòng đến đây chia sẻ với MT. Chúc tất cả các bạn một cuối tuần vui tươi đầy nhựa sống.

      Cứ tưởng thơ ngây gói vào vạt áo
      Mưa ướt rã rời gió buốt đong đưa
      MT.


      NHỚ MỘT NỖI NIỀM.

      Cứ tưởng thơ ngây, gói vào vạt áo.
      Mưa ướt rã rời, gió buốt đong đưa.
      Mưa đi qua, tạnh rồi, lại mưa nữa.
      Thấm hồn thơ, tả sao hết? cho vừa!

      Kéo dai dẳng, người chờ nơi góc phố.
      Hơi dành lòng, sưỡi ấm, bỗng chia phôi.
      Làm vỡ vụn, ước vọng có lần bồi.
      Từ tạ cuối, không được quày tương ngộ.

      Tựa dấu hằn thoáng về, chợt loang lổ.
      Dấu tích nào? Còn ghi khắc nơi tim!
      Ở mong chờ, hội tụ về một điểm?
      Trả cho nhau, khơi tỏ được nỗi niềm.

      Âu duyên phận, định phần do số kiếp?
      Bởi trần gian, tất cả lắm vô thường.
      Nên đôi lúc, cố bình tâm nuôi dưỡng.
      Như, đôi bờ vẫn giữ, uốn theo sông.

      nguyênhoang
      2ngàn11





      RE: Hương nhớ - 30.5.2011 3:20:51

      Bài viết đã đăng: 143
      Gia nhập ngày: 11.12.2010
      Đến từ: Bờ biển Đại Tây dương
      Hiện trạng: offline quote:

      Trích đoạn: Mỹ Trinh



      THƠ HÂY,GHÉ THĂM, ĐỂ LẠI VÀI CÂU THƠ CẢM TÁC, CHÚC SỨC KHOẺ TỐT. NH

      LỜI HIỆN DIỆN.

      Nỗi buồn hằn, vết sâu trầm ký ức.
      Bay lâng lâng, mang xót nhớ quê nhà.
      Ơi, tiếng hát vươn ru, nào hạnh phúc?
      Bao giờ về? Kể chuyện ở phương xa.

      Rừng thu xưa, xao xác buồn, mơn lá!
      Ai mang xuân, cho tình tự, lựng thơm?
      Không ấp ủ, vơi phai lòng tượng đá.
      Phẳng ước nguyền, giăng kết pháo hoa thôn.

      Để đêm say chìm giấc nồng, thổn thức!
      Lắng miên trường thắm lịm, mặn mà thêm.
      Mây mang hương, dật dờ quyện thơm nức.
      Khúc ru nào? loáng nhã nhạc êm đềm.

      Đưa nhau về, thăm lại khu vườn nhỏ.
      Đã ươm trồng, gieo giống tốt nơi đây.
      Mấy mùa qua, cội già chai đất lở.
      Vun xới cho mầm, vươn nụ thảng ngây.

      Ngăn con dốc, dấu tích trầm, mệt mỏi.
      Bến sông mây khỏa mộng, trọn môi hôn.
      Chiếc bóng ngả, dặm trường xa, lếch thếch!
      Về lại đâu? thầm hỏi trả, xiêu hồn.

      (Trinh nguyên trao, gối thiếp ngóng trăng tà.
      Dâng Mỹ tửu, mời Thần tiên chứng giám.
      Lần cuối ngỏ, tròn vần niêm thi phú.
      Hoàn lối về, an ngụ chốn hoang vu).
      nguyênhoang
      2 ngàn 11

      Thơ anh NH mới thật sự hây! Thử viết theo...Cám ơn anh thăm viếng. Chúc anh thơ lai láng.

      Tìm Trong Vần Thơ

      Đếm ngày tháng trăng về rồi trăng khuất
      Đâu như ngờ thời gian đã trôi nhanh
      Như dần quen chuyện nắng mưa lây lất
      Cái giật mình là đã biết cô đơn

      Lần cuối ngỏ... tưởng về tâm an lạc
      Tưởng vui đùa phút chốc sẽ quên mau
      Mình đâu biết trăng đi rằm buồn quá
      Trăng bây giờ đã khuất nẻo trời xa

      Biết đến bao giờ gặp nhau lần nữa
      Biết đến bao giờ trở lại chốn xưa
      Cứ tưởng thơ ngây gói vào vạt áo
      Mưa ướt rã rời gió buốt đong đưa

      Mình trở lại tìm hồn của bài thơ
      Trên ngọn cỏ cành hoa say hương nhụy
      Dòng chữ này quên rồi lần chân lý
      Yêu ghét giận hờn thương nhớ nhiều khi..

      Thả hồn trôi lang thang không định hướng
      Không biết đi đâu tìm được chỗ ngừng
      Vòng vo mãi bước chân chiều lững thững
      Nhớ và quên tương tợ nghĩa bài thơ

      Trong mắt anh ngập ngừng từ hơi thở
      Miền hoang vu tỏa lớn một vùng sâu
      Tìm lại nhau trả hoài dòng ân nợ
      Tim run run ngơ ngáo thiếu bàn tay

      Mỹ Trinh




      LƯU MỘT DẤU ẤN..

      *Tim miên man, liên tưởng có bàn tay?
      Mơn xoa má nhớ về ai? thương quá!
      Mong khi nao tương ngộ, giấc say ngà.
      Yêu đắm đuối không rời xa, thoải mái.

      Sao vòng tay luân lưu, vẫn thừa thãi?
      Muốn ôm tròn, một bóng dáng trinh nguyên.
      Môi khóa chặc, nụ hôn tình khép kín.
      Hòa quyện đam mê, cuốn xoáy lan truyền.

      Hương mỹ tửu, mềm vân môi luyến ái.
      Dìu hoan say lượn ngọc thể thủy triều.
      Lăn lóa phách, cuộn nhũn hồn, gục ngã!
      Ngụp lặn trầm, muôn kiếp đẫm tim yêu.

      Mong được cho, thương mãi, nhớ cũng nhiều.
      Xin với nhân gian, nhắc giùm thấy thiếu.

      nguyênHOANGky
      Year/ 11
      #18
        nguyenHOANGky 03.06.2011 15:32:41 (permalink)
        0
        Một Kẻ Trọn Tình

        » Tác giả: Vy Nhã Trúc
        » Dịch giả:
        » Thể lọai: thơ 8 chữ
        » Số lần xem: 1833


        MỘT KẺ TRỌN TÌNH.

        Xin trao tặng một người
        chưa quen mang tên .......
        VNT/09

        Tuổi ngọc ấu thơ vui đùa sách vở
        Vẽ mặt luốc lem bút mở chì màu
        Giành giựt trò chơi, cải cọ mầy tao
        Giận hờn vu vơ, ngày qua bơ vơ .......

        Mưa ướt sủng người, đứa chạy đứa theo
        Từ đó lớn khôn, chạm người mắc cở
        Đỏ mặt quay đi che dấu ngượng ngùng
        Vô tình đả quên, tuổi học bậc Trung

        Mỗi sáng đến trường không còn rê rủ
        Bóng thoáng qua, khung sổ nhỏ thẹn thùng
        Ngược lối đi về, bước nhanh vội vả
        Ngại người qua đường biết chuyện đôi ta

        Tình yêu học trò những năm Nhị cấp
        Tha thiết mặn nồng, ôm giử nên đôi
        Mơ mộng dựng xây, nơi nầy thương nhớ
        Để lúc qua sông, cho nhớ tặng chờ

        Cuộc tình cao đẹp lên tầng tiếp nối
        Đại học ra trường, hương đèn hai họ
        Minh chứng cho nhau, trọn vẹn tình nồng
        Hạnh phúc xuôi êm, vừa cho đả lấy

        Cõi thế khi suông, có lúc thừa trừ
        Nhi nên người, nhưng thê gánh chịu
        Ròng rả bao năm lúc tỉnh, khi mê
        Ta sẽ không trách, không hờn thượng đế

        Ngày xưa làm con, có mẹ chăm sóc
        Bây giờ là vợ,có chồng lo toan
        Ăn uống dỗ dành, vệ sinh thân xác
        Năm tháng trôi qua, nhân dáng héo mòn

        Luôn mãi ngọt ngào không lời than vản
        Mãi là dòng sông chảy xuôi êm ã
        Chung thuỷ cùng người, trói buộc yêu thương
        Ngồi cạnh ngâm thơ, dỗ từng giấc ngũ

        Em nhớ mùa xuân, Anh ngắm trời thu
        Vẩn thanh thoát, cưng cưng dậy uống thuốc
        Mãi thơm thơm, son má đẹp môi hồng
        Ta có được một trời mơ để sống

        Ta có em để ngắm, để làm thơ
        Cuộc tình ta đả đi qua từng bước
        Gắn bó bên nhau duy nhất, chung đường
        Duyên thiên tiên chỉ mình mới có được

        Mãn nguyện ân tình, gió nhớ mây thương
        Tìm trong thế nhân một người trọn vẹn
        Chung tình lang, vợ nằm bệnh không than
        Nợ tình, nợ nghĩa, nợ cả nhân gian

        Cho ta trả xong, cuối đời thanh thản
        Cho Em
        Và cho Anh.

        VY NHÃ TRÚC

        2009-08-16 23:15:21

        Currently 1.50/5 Rating: 1.5/5 (4 votes cast)
        #19
          nguyenHOANGky 19.07.2011 10:43:31 (permalink)
          0
          Thơ hoạ với THUGIANGVŨ qua cảm tác "VỘI"



          DẪU CÓ PHẢI MUỘN MÀNG.

          Cơn gió nào? Mang nỗi buồn hiu hắt!
          Chen vào tim, lùa tan hết cô liêu.
          Mang niềm vui đến mơn trớn dỗi hờn.
          Ngăn ngưng đọng, lệ đừng dâng lên mắt.

          Để ước mơ, được lần cho họp mặt.
          Có khi rời, buổi xa đó, vấn vương.
          Hồn bâng khuâng, đẫm giấc mộng hồ trường.
          Nơi đây nhớ! Phương nào ai hay biết?

          Khung đan xanh, lao xao dòng tơ thiệt.
          Dệt ân tình nhuộn đỏ thảm, nhớ nhung.
          Lót trải gót, liêu trai, quyến tương phùng.
          Ở huyễn mộng, không có điều đắng chát.

          Chiều mây ngang, mang mưa gội, man mác.
          Tình yêu qua, núp đợi ở hiên song.
          Mong chung lối, nhịp bước dạo tận cùng.
          Nguyện ước mãi, bình yên xa bóng tối.

          Khóa trên môi bằng nụ hôn thật vội.
          Điệu vũ luân đời, rời cõi cô đơn.
          Nương gió núi, xuyên thác đổ, khỏa buồn.
          Vòng tay lạ, phép mầu, ghép tan tác.

          Mây xa xôi ngang về dâng tiếng hát.
          Lời thơ yêu, cung phiếm ngọc ngập tràn.
          Đây thương nhớ, thiên trù ban tặng đó.
          Người ấy ơi! Cùng đi khắp nhân gian.

          Chỉ đôi ta, đến ngự vườn địa đàng.
          Ngày bất tử hòa đêm dài, trác táng.
          Cười hân hoan, từng mùa đất trời sang.
          Thời gian sẽ không còn ngày với tháng.

          nguyênhoang
          2011
          #20
            nguyenHOANGky 19.07.2011 10:47:41 (permalink)
            0


            Trích đoạn: nguyenHOANGky

            Thơ hoạ với THUGIANGVŨ qua cảm tác "VỘI"



            DẪU CÓ PHẢI MUỘN MÀNG.

            Cơn gió nào? Mang nỗi buồn hiu hắt!
            Chen vào tim, lùa tan hết cô liêu.
            Mang niềm vui đến mơn trớn dỗi hờn.
            Ngăn ngưng đọng, lệ đừng dâng lên mắt.

            Để ước mơ, được lần cho họp mặt.
            Có khi rời, buổi xa đó, vấn vương.
            Hồn bâng khuâng, đẫm giấc mộng hồ trường.
            Nơi đây nhớ! Phương nào ai hay biết?

            Khung đan xanh, lao xao dòng tơ thiệt.
            Dệt ân tình nhuộn đỏ thảm, nhớ nhung.
            Lót trải gót, liêu trai, quyến tương phùng.
            Ở huyễn mộng, không có điều đắng chát.

            Chiều mây ngang, mang mưa gội, man mác.
            Tình yêu qua, núp đợi ở hiên song.
            Mong chung lối, nhịp bước dạo tận cùng.
            Nguyện ước mãi, bình yên xa bóng tối.

            Khóa trên môi bằng nụ hôn thật vội.
            Điệu vũ luân đời, rời cõi cô đơn.
            Nương gió núi, xuyên thác đổ, khỏa buồn.
            Vòng tay lạ, phép mầu, ghép tan tác.

            Mây xa xôi ngang về dâng tiếng hát.
            Lời thơ yêu, cung phiếm ngọc ngập tràn.
            Đây thương nhớ, thiên trù ban tặng đó.
            Người ấy ơi! Cùng đi khắp nhân gian.

            Chỉ đôi ta, đến ngự vườn địa đàng.
            Ngày bất tử hòa đêm dài, trác táng.
            Cười hân hoan, từng mùa đất trời sang.
            Thời gian sẽ không còn ngày với tháng.

            nguyênhoang
            2011




            Anh là cả hồn thơ
            ThugiangVũ.

            Anh đi mang cả hồn thơ
            gió về se lạnh , mây mờ giăng mưa
            trời buồn hạt nắng lưa thưa
            trăng đơn gối chiếc sao vừa đổi ngôi
            Quỳnh thơm ngát tựa đôi môi
            chờ ong rót mật tình thôi khơi sầu .
            anh về trời hết mưa ngâu
            cho tình ấm áp hoa màu đẹp tưoi
            thuyền tình đậu bến xa khơi
            mái chèo thuận sóng đò xuôi về nguồn
            tình thêm đậm dòng suối tuôn
            núi cao thác đổ mưa nguồn tình yêu .

            THƠ CHO NGƯỜI
            nguyênhoang.

            Em về trả lại tình thơ.
            Hắt hiu bến vắng lặng lờ trông mưa.
            Mây trầm đợi gió dần thưa,
            Đêm về nhớ thửa tình nồng lên ngôi.

            Vòng tay ôm chặc, khóa môi.
            Trường giang sóng rội râm ran phiếm sầu.
            Bướm về đậu cánh hoa ngâu,
            Ấp yêu nhụy phấn, che mầu luôn tươi.

            Đón người từ chốn viễn khơi.
            Như dòng sông nhỏ êm xuôi tận nguồn.
            Trần gian buông thả thác tuôn.
            Ngập đầy chung cuộc, vẹn toàn thương yêu.

            nguyênhoang
            2011
            #21
              nguyenHOANGky 19.07.2011 10:50:29 (permalink)
              0


              Trích đoạn: nguyenHOANGky


              Trích đoạn: nguyenHOANGky

              Thơ hoạ với THUGIANGVŨ qua cảm tác "VỘI"



              DẪU CÓ PHẢI MUỘN MÀNG.

              Cơn gió nào? Mang nỗi buồn hiu hắt!
              Chen vào tim, lùa tan hết cô liêu.
              Mang niềm vui đến mơn trớn dỗi hờn.
              Ngăn ngưng đọng, lệ đừng dâng lên mắt.

              Để ước mơ, được lần cho họp mặt.
              Có khi rời, buổi xa đó, vấn vương.
              Hồn bâng khuâng, đẫm giấc mộng hồ trường.
              Nơi đây nhớ! Phương nào ai hay biết?

              Khung đan xanh, lao xao dòng tơ thiệt.
              Dệt ân tình nhuộn đỏ thảm, nhớ nhung.
              Lót trải gót, liêu trai, quyến tương phùng.
              Ở huyễn mộng, không có điều đắng chát.

              Chiều mây ngang, mang mưa gội, man mác.
              Tình yêu qua, núp đợi ở hiên song.
              Mong chung lối, nhịp bước dạo tận cùng.
              Nguyện ước mãi, bình yên xa bóng tối.

              Khóa trên môi bằng nụ hôn thật vội.
              Điệu vũ luân đời, rời cõi cô đơn.
              Nương gió núi, xuyên thác đổ, khỏa buồn.
              Vòng tay lạ, phép mầu, ghép tan tác.

              Mây xa xôi ngang về dâng tiếng hát.
              Lời thơ yêu, cung phiếm ngọc ngập tràn.
              Đây thương nhớ, thiên trù ban tặng đó.
              Người ấy ơi! Cùng đi khắp nhân gian.

              Chỉ đôi ta, đến ngự vườn địa đàng.
              Ngày bất tử hòa đêm dài, trác táng.
              Cười hân hoan, từng mùa đất trời sang.
              Thời gian sẽ không còn ngày với tháng.

              nguyênhoang
              2011




              Anh là cả hồn thơ
              ThugiangVũ.

              Anh đi mang cả hồn thơ
              gió về se lạnh , mây mờ giăng mưa
              trời buồn hạt nắng lưa thưa
              trăng đơn gối chiếc sao vừa đổi ngôi
              Quỳnh thơm ngát tựa đôi môi
              chờ ong rót mật tình thôi khơi sầu .
              anh về trời hết mưa ngâu
              cho tình ấm áp hoa màu đẹp tưoi
              thuyền tình đậu bến xa khơi
              mái chèo thuận sóng đò xuôi về nguồn
              tình thêm đậm dòng suối tuôn
              núi cao thác đổ mưa nguồn tình yêu .

              THƠ CHO NGƯỜI
              nguyênhoang.

              Em về trả lại tình thơ.
              Hắt hiu bến vắng lặng lờ trông mưa.
              Mây trầm đợi gió dần thưa,
              Đêm về nhớ thửa tình nồng lên ngôi.

              Vòng tay ôm chặc, khóa môi.
              Trường giang sóng rội râm ran phiếm sầu.
              Bướm về đậu cánh hoa ngâu,
              Ấp yêu nhụy phấn, che mầu luôn tươi.

              Đón người từ chốn viễn khơi.
              Như dòng sông nhỏ êm xuôi tận nguồn.
              Trần gian buông thả thác tuôn.
              Ngập đầy chung cuộc, vẹn toàn thương yêu.

              nguyênhoang
              2011




              Thơ hoạ với HOÀNH OANH VNTH.



              HƯƠNG THOẢNG NGÕ XƯA.

              Anh trở lại, nhìn cổng trường vắng xưa.
              Nghe cảm giác nơi lòng, sao thấy lạ?
              Mưa sang mùa, trời không là ngày hạ.
              Ngõ đường xưa, còn ghi dấu, năm nào.

              Những con nắng nhạt nhòa ở trên cao.
              Chìm thấp xuống, nhận diện người, muốn gửi?
              Lời gì thân thương, nghẹn ngào chẳng nói.
              Mi đọng buồn, giấu mặt, bước vội đi.

              Ở hôm xưa, khi rộn rã ngày thi.
              Anh gặp lại, trao tạ từ lần cuối.
              Đo vào đời, qua tháng ngày trôi nổi.
              Hồn dật dờ, trăn trở nhớ, đêm trường.

              Thân lạc loài, vui tạm, sông tha phương.
              Ngắm mặt hồ, tím mầu hoa bông súng.
              Gió chao đưa, cánh lá tròn mềm sũng.
              Bầu bĩnh tròn như đôi má, xuân đường.

              Kỷ niệm về, để chút thoáng vấn vương.
              Có cánh gió nào sang, đưa về nơi đó.
              Hoặc mây trời, dừng chân lòng cứ ngỡ.
              Bước ai về? Hương thoảng dáng năm xưa.

              Lối cũ hoang liêu, hồn viễn xứ.
              Buồn trên cánh gió, rũ mây thu.
              Mãi nhớ người xưa, tình cố cựu.
              Nhắc chuyện qua đi, chẳng biệt từ.
              (phỏng thơ bà huyện thanh quan)

              nguyênhoang
              2011
              #22
                Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 22 trên tổng số 22 bài trong đề mục
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9