PHỤC HỒI NHÂN PHẨM thái san
PHỤC HỒI NHÂN PHẨM
thái san
Câu đầu tiên đặt ra là ai phục hồi nhân phẩm cho ai???
Tôi nhìn từ đầu tới chân anh chàng ít tuổi hơn nàng vừa từ bắc vào để cố ý chữa cháy cho ông anh ruột vừa tham nhũng mất ba mấy tấn lúa. Cũng vừa lấy lý do vừa thoát khỏi công ty cấp ba sau khi chủ tịch công ty vừa bị xử ba năm tù cũng do tham nhũng trong thời kỳ họa hiếm tức toàn bộ cơ cấu đảng viên còn trong thời kinh tế tập quyền, nên ông em mới bước vào cứu ông anh thoát khỏi.
Với lý do mượn sổ Hộ khẩu của các gia đình trong xóm gần nhau, lại vừa dựa vào chức trưởng ban ấp mới nhâm chứa nên ai cũng khiếp, mua thuốc trừ sâu đem bán nay ông chủ tịch huyện tính thành lúa lên tới mức nợ ba bảy tấn lúa, tuy nhiên sau khi đứa em đảng viên vào cứu anh câu chuyện thành hủy bỏ thành thiếu trách nhiệm.
Nàng gần như ghen tức với người con gái tôi mới quen. Nàng người mới cũng là sản phẩm của những tên háu đói mới bò tư rừng ra, mà lại lớ ngớ ra khỏi trường đại học nhận việc do thiếu giáo viên trình độ để dậy, và chúng ru ngủ nàng theo âm thanh băng từ, ngả lòng ôm theo đứa con đỏ tháng. Tôi nói với M:
-Nó vừa trường đại học Khoa học về vườn ôm con đỏ tháng, đáng thương chưa nào. M nhìn tôi chằm chằm:
-Không thương em ư?
-Có chứ. Chính ra em là kẻ đáng thương hơn nhiều. Vì cho chính cháu VC cho nằm vùng trong M’c V nên cũng phải chịu đựng mấy đứa con Mỹ. M nói:
-Rồi nay ra sao???.
-Chiều em chờ anh đó ngay cái đồi.
-Nhớ rồi.
Ba Giao tên nói là thầu xây cất lấy danh nghĩa là em bà hai Liên Ủy viên dự khuyết tw đảng trăm hăm tám cứ mỗi lần đi qua chịu không nổi quay vào nhà M nói:
-Eng đả thỏ mãng chưa zẩy, chìu anh, anh sẻ đín nhé, đèn bè ửa một mìn phải kho khét thui. Anh chàng Ghi bin cảnh nhè củng thừng nọi:
-Chị hưa khỏng chỉu được thì eng đín nghe. Cuối cùng thèng Thièng củng bỉ chỉ lừa cho mụt dố đau đéng, vì hẹn rùi đem mười bao uri chẳng đực xơ múi rì réo. Eng của phó chủ tịt đương thì củng bị hẻn lý hẻn đẻ.
Đồi chính là một nơi chất chứa những ngôi mộ của những thường dân sau biến cố nơi tù hơn là nơi học tập cải tạo, sát ngay sau lưng phòng công an có một mả người được ghi như sau:
Nơi an nghỉ của người tử hình vì tội chống nhà nước. Có lẽ chết đang lúc tù tội.
M ôm sẵn cả tấm nằm, ngay trên đồi cỏ trọc để thấy tăng thêm cái đói của thời kinh tế tập quyển, với việc này nàng nhuyễn nhừ. Tôi nói trước:
-Sớm mai anh đưa em đến Trung tâm phục hồi nhân phẩm của tỉnh Bình dương đó. Anh sẽ nhận em về và có lý lịch tốt để em có cớ xuất ngoại nhé. Nhìn thật lâu trong mắt tôi nàng nhìn và cuối cùng chỉ biết ôm chặt lấy tôi và nằm xuống.
Tôi mượn của chú em chiếc xe đam cũ. Nói về chú em đôi nét. Sau biến cố chú ước muốn tiếp tay với chính quyền mới làm một việc gì. Bản chất chú chẳng hay gì hơn mà thường sợ sệt mà thôi. Và sau cũng được nhiều người săn đó thường là công an. Thực tâm mà nói tôi chúa ghét chúng vì chúng thường quấy rầy nhiều hơn là làm hay giúp cho gia đình một cái gì. Nhưng đặc biệt thím thì lại tha thiết là vì kiếm ăn, kiếm đủ thứ chuyện trên đời từ chiếu phim sex hay phim xưa tuy nhiên nhà nước lúc này chưa update được, nên chỉ cấm là chắc ăn dù với những cái máy cổ lỗ sĩ như máy quay phim tám ly SONY chẳng hạn, nhất là những đám chẳng hạn như giỗ chạp thì thím no nê là đủ thôi. Ngay cả chưa cho sinh ngữ anh văn vào trường học…
Xe lăn bánh qua chợ Tân ba, nàng chẳng thêm thắt gì vì biết như thế này cũng đã là được sự che chở của tôi. Thời gian này chẳng mấy ai đi trên đường vì hai sự việc, một là thiếu xăng đổ xe, hai là chẳng mấy ai dám đi lại nhiều. Ngoại trừ những kẻ buôn lậu để sống qua ngày.
Đến một khu vắng ngắt toàn là cây cau su mới lớn. Tới cái băng rôn vừa là bảng của Trung tâm phục hồi nhân phẩm. Nàng nói:
-Em sống ở đây được tám tháng thì ông cậu mới biết và lãnh ra, về nhà thì thêm thằng đen đó anh. Tôi nhìn thẳng mặt vừa hỏi:
-Thế sao em lại phải bị phục hồi nhân phẩm theo lẽ phải cám ơn và trả công mới đúng chứ. Có ai trả lời và giải đáp cho không?
-Anh thấy đó còn bị xử nhục nữa đàng khác chỉ vì có những đứa con lai là thằng H và con V đó. Sau này theo tiếng gọi tình yêu và tình dục thêm thằng Đen đó, ai ghi ơn và cám ơn nào, còn phục hồi nhân phẩm đó. M nói thêm:
-Nay em yêu và dành cho anh con V đó, anh muốn đi Mỹ thì đi. Lòng muốn cám ơn nàng tuy nhiên khác hẳn là trong lòng, nên trả lời:
-Tại em chưa đọc "thiên đường mơ ước" của Eliakazan nên chẳng tư duy đó. Thực tâm Mỹ là “siêu cộng sản” tức chấp nhận tư nhân cộng sản tức nhà nước không dính dấp vô được. Ai không chịu làm thì không có ăn. Nhưng có ai bị đói chưa???
Thực tế nhiều người chẳng biết được điều đó.
Ngay buổi chiều đó cả nàng cùng đến khoảng hơn trăm người bị chính anh chàng đó tập trung trên sân xã vì chưa đóng thuế nông nghiệp, mà tội nghiệp khu đất nàng trồng hoa mầu nói đúng ra chỉ trồng đậu phộng nhờ miếng đất của người, người ta đã phân loại đất là loại E tức chẳng thu lợi là bao nhiêu tuy nhiên thằng trẻ nữa dưới trướng hắn tên Ngọc đã nói:
-Chị cho xã thu thuế miếng đất đó một ngàn hai trăm một năm, thấy vậy nàng cho con đến gọi tôi.
Ỷ quen với thằng du kích có tên bí mật là “thượng sỹ Hiển”. Tôi gật đầu hắn và dắt nàng bước ra khỏi cổng sau của xã nơi tập trung giữ những người thiếu thuế về mất. Nhiều người trố mắt nói đổng:
-Ông này là cái gì mà đem con này ra khỏi đây. Nó có hai ý nghĩa:
-Có lẽ cô nói câu này cũng muốn tìm đến tôi.
-Vừa kiếm cớ đôi chút lợi nhuận tức chính cô ta cũng là chỗ chuyển tiếp để xin xỏ cho có lợi cho thằng nhỏ.
Bao ngày sau nàng vượt biên và những hồ sơ cá nhân tôi suốt ngày đêm nghĩ mãi về chữ phục hồi nhân phẩm. Và ai phục hồi nhân phẩm cho ai, vì chính nàng được đảng viên cài đặt vào khu công việc của cơ quan Mỹ nay lại bị tập trung học bài phục hồi nhân phẩm ư. Những câu này cứ xoáy trong đầu và nhắc tôi đi lại sự phục hồi nhân phẩm, bởi đám đông này có chấp nhận mình là người đâu mà nhân với phẩm.
Tôi thầm cám ơn trời đất, may nay nàng và gia đình đã vượt biên rồi chẳng còn ở lại mà lại phải tập trung cải tạo phục hồi nhân phẩm nữa.
Một sáng sớm nào đó có một bà đến ngay tận nhà M vô tình gặp tôi hỏi M cũng vừa ra vẻ:
-M có muốn nuôi heo tôi về nói với nhà dòng và chia cho một cặp. Thường tôi dị ứng với mấy thầy tu nên dù cách nào cũng chẳng thuyết phục nổi tôi.
-Có chứ ạ. Nhìn thẳng tôi và sau đó lúc bà ta không để ý mới nói:
-Dị seur của gần PS đó anh.
Có giấy chứng nhận từ Trung tâm phục hồi nhân phẩm rồi nàng vẫn không muốn chồ đợi để đi diện con lai nên cũng vẫn đang chẩn bị vượt biên dù đã thoát chết trông thấy ba chuyến rồi.
thái san
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2012 09:35:45 bởi thaisan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: