Sang Ngang 
  Rồi em cũng cất bước sang ngang 
  Bỏ lại riêng anh lệ nát tan 
  Rấm rứt chiều mưa nhòa dấu mộng 
  Sụt sùi sớm nắng đượm màu tang 
  Tình khơi lưng lửng rồi xa vợi 
  Gió đọng vơi vơi lại khuất dần   
  Trăng vọi triều xa tìm bóng cũ 
  Bên đời chết lặng kiếp tàn hoang 
  Trúc Thi       
  mãi là người đến sau    
  Đò chiều quạnh vắng khách sang sông 
  Bóng ngã hoàng hôn tím một dòng 
  Ai gọi tên ai qua bể gió 
  Tình xuân vời vợi một bên trông    
  Hoa đêm có chủ đành yên giấc 
  Người muốn hái hoa nặng trĩu lòng 
  Non lạnh ngàn rêu sao lặng bóng 
  Con đò lơ lững giữa mênh mông.       
  hi hi ....ngủ ngon