LỤC BÁT CỦA HAI NGƯỜI (Liên Hương-Lê Phú Hải)
NGUYỆT CẦM
Nguyệt cầm rơi nguyệt cầm rơi
Ru em một giọng à ơi cũng buồn
Bến Tầm Dương khúc nhạc tuôn
Tỳ Bà mấy nốt rơi luôn chốn nào
Đêm mờ ảo giữa trăng sao
Giọt đàn sóng sánh rơi vào cõi ta
Nguyệt cầm vừa thoảng... hay là
Chơi vơi hồn sóng biển xa gọi người
Chỉ là khúc nhạc không lời
Nghe như dậy cả biển đời phù du
Bao năm lưu lạc tít mù
Bạch đầu ngâm khúc ai ru ngậm ngùi
xòe tay hứng giọt chơi vơi
nguyệt cầm lạnh cả một trời gió sương
Trăng chìm bến nước Tầm dương
Tưởng như gót mộng người thương trở về
Liên Hương - Lê Phú Hải
LỤC BÁT YÊU
Lục bát nào có vóc hình
Trời xui vấp phải để mình gặp ta
Càn khôn chợt lỗi nhịp, và...
Mưa ngâu ngày đợi nắng tà tháng mong
Một mình đứng có buồn không
Hỏi thăm câu bát... có chồng hay chưa?
Riêng ta sớm nắng chiều mưa
Vui buồn sáu chữ chẳng vừa lòng ai
Sông trôi tháng rộng năm dài
Dòng đời sóng vỗ mười hai bến nào
Dám mong chi mận với đào
Bởi yêu lục bát lạc vào vườn thơ
Để hôm nay chợt bất ngờ
Thiếu câu, chữ sẽ vật vờ về đâu
Huống là sống thiếu tình nhau
À ơi sông Cái ru câu chung tình
lục bát nào có bóng hình
ai xui vấp phải cho mình gặp ta
càn khôn chợt đảo lộn, và...
Liên Hương - Lê Phú Hải
NGUYÊN
Nỗi niềm còn nửa nhớ mong
Nửa triền đê nửa bến sông cải vàng
Dây tơ chia nửa cung đàn
Chỉ riêng một ánh trăng vàng- vẹn nguyên !
Liên Hương
ĐÊM TRỪ TỊCH
Không còn
pháo nổ rộn ràng
Ừ thì năm mới...
cũng sang thôi mà
Nhưng em ơi
biết chăng là
Còn đêm trừ tịch
còn ta nỗi niềm
Gác thầm
võng nhỏ
chung chiêng
Ngổn ngang
Một nỗi niềm riêng
Không lời
Lòng dâng nhịp sóng
bời bời
Chợt nghe
lạnh tiếng lá rơi
nửa chừng
Liên Hương - Lê Phú Hải
VUI BUỒN CUỐI NĂM Người ta sắp tết thường buồn
Vì tiền không có vì đường về xa
Sao mà kỳ lạ vậy ta
Cứ vui thì sẽ thấy là vui thôi
Chuyến xe rôm rả đứng ngồi
Ngược xuôi nam bắc bồi hồi ở đi
Hành trang phận nhỏ chim di
Năm này còn có thấy gì năm sau?
Lắng trong chìm nổi cơ cầu
Niềm vui nho nhỏ sắc màu thi ca
Nhẹ lòng trọn giấc mơ hoa
Nhịp cầu nối lại đường xa nên gần
Dòng đời thanh thản bước chân
Mơ màng chi những phù vân kiếp người
Ta về gom lại niềm vui
Rì rào sông biển hát lời ngàn năm
Đừng rạch ròi dấu thời gian
Có nhau còn để hỏi thăm vui rồi
Cuối ngày có chút bồi hồi
Buồn vui lẫn lộn chỗ ngồi bâng khuâng Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2012 10:51:36 bởi hai1957 >
KHAI BÚT ĐẦU NĂM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2012 10:53:43 bởi hai1957 >
MỒNG HAI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2012 10:55:45 bởi hai1957 >
KHAI BÚT ĐẦU NĂM Đầu năm
khai bút một mình
Tháng ngày trước mặt
ân tình phía sau
Ngày nào
níu áo gọi nhau
Bây giờ tuổi đã bạc màu
thời gian...
Dây tơ
lỡ một cung đàn
Vó câu bóng hạc
ngút ngàn khói mây
Trăm năm
gói lại một ngày
Ngọt bùi đã trải
đắng cay đã từng
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2012 10:58:37 bởi hai1957 >
MỒNG HAI Mồng một
tựa cột
nhìn xa
Mồng hai
cũng chỉ là ta
mỗi mình
Chiều nay
có cái dáng xinh
Về từ phương Bắc
mang hình bóng xưa
Thẫn thờ
đếm giọt nắng trưa
Chuông chùa đâu
đổ nhặt thưa
mấy hồi
Thoáng trông
xế bóng
chiều rồi
Hình như
ngày cũng xếp đôi mắt
... sầu
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2012 11:00:33 bởi hai1957 >
MỒNG BA Mồng ba cũng chỉ một mình
Thì ra trông ngóng bóng hình người dưng
Mắt buồn cá chép rưng rưng
Đồng sâu đồng cạn xin đừng quên nhau
Chân tình nguyện giữ trước sau
Dẫu đường thiên lý phai màu thời gian
Biển dâu lên thác xuống ngàn
Còn đây một chữ đá vàng lòng sen
Ai về nhẹ bước chân quen
Trà thơm mà ngỡ say men tình đời
Nắng ươm ríu rít tiếng cười
Ròn trong câu chuyện xuân tươi gió về
Ra giêng rồi vẫn còn nghe
Lạnh từ phương Bắc e dè về Nam
Thì thôi chiếc bánh tay làm
Dẫu không đẹp vẫn sắt cầm người ơi... Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2012 11:02:45 bởi hai1957 >
NÍU
Cắn môi níu nửa nụ cười
Quên mình níu vạt áo người lỡ thương
Nắm tay níu một chút hương
Kề vai hai mảnh vô thường níu nhau
Xế chiều níu bóng đi mau
Nước trôi bịn rịn chân cầu níu ai
Muộn phiền níu xuống hai vai
Lãng du một chuyến đi dài níu chân
Dòng đời níu mảnh phù vân
Bâng khuâng níu chút tần ngần nhớ quên
Trăng tà níu lấy màn đêm
Lời yêu níu nụ hôn mềm ngất ngây
Thôi về níu lại bàn tay
Đừng đi nữa ở lại đây đi mà
Lời khôn níu kéo thật thà
Yêu thương để níu người nhà với nhau
Liên Hương - Lê Phú Hải
CHIÊM BAO
Hôm qua bỗng thấy lại tình
Ngẫn ngơ cứ ngỡ rằng mình chiêm bao
Ta gầy áo bạc hư hao
So dây đàn lạc thuở nào rồi em
Tay buồn mười ngón hom hem
Tiếng thương hụt hẩng bên thềm mắt môi
Ta yêu em tóc rẽ ngôi
Nhớ nhung hút thuốc từng hồi cơn ho
Trắng ơi áo vải học trò
Quay lưng sao nỡ để cho ta phiền
Ta từ độ giấc cô miên
Đời như mộng chỉ có riêng một mình
Hôm qua bỗng thấy lại tình
Ngẫn ngơ cứ ngỡ rằng mình chiêm bao.
Đêm về dỗ giấc chênh chao
Ngẩn ngơ những muốn chiêm bao lại tình
Chim vàng dưới cội hoa xinh'
Thênh thang lối mộng đôi mình có đôi
Chỉ nghe gió chạy từng hồi
Buồn in trên vách ta ngồi với đêm
Nửa chừng lá rụng tiếng êm
Quắt quay nhớ gót nhung mềm bước ai
Hình như ta khẽ thở dài
Mình ta với bóng là hai đứa buồn
Liên Hương - Lê Phú Hải
CHÂN DUNG MẸ
Gân chằng nổi kín bàn tay
Lo toan nặng gánh đọng đầy mắt sâu
Sờn vai tấm áo bạc mầu
Nụ cười gom cả dãi dầu nắng mưa
LH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: