LỤC BÁT CỦA HAI NGƯỜI (Liên Hương-Lê Phú Hải)
PHẬN SÔNG
Đò ơi thương lấy phận sông
Trọn đời con nước theo dòng trôi xa
Buồn vui năm tháng nhạt nhòa
Người đi hờ hững lại qua mấy mùa
Âm thầm dầu dãi nắng mưa
Ôm phù sa tự ngàn xưa lở bồi
Phận sông nào khác phận người
Ngàn sau vẫn nặng khóc cười nhân gian
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2012 10:33:50 bởi Liên Hương >
PHẬN LỤC BÌNH TRÔI
Lục bình trôi lục bình trôi
Cho ta gởi chút xa xôi về gần
Đường đi mấy khúc tần ngần
Mênh mông có rẻo mây Tần cuối thôn
Xuống lên con nước dập dồn
Bến bờ ai biết đâu cồn bãi kia
Thẫn thờ một ánh sao chia
Nửa bình minh sáng nửa khuya tình gần
Trôi hoài trong nẻo phù vân
Bao giờ dừng lại bước chân giang hồ
Dòng đời mỏi nhịp sóng xô
Lênh đênh con nước đâu bờ bến neo
Ai thương chút phận bọt bèo
Long đong phần số, eo xèo nợ duyên
Bước sao qua nổi lời nguyền
Cùng sông bồi lở đôi miền bể dâu
Liên Hương - Lê phú Hải
Trích đoạn: Liên Hương
PHẬN SÔNG
Đò ơi thương lấy phận sông
Trọn đời con nước theo dòng trôi xa
Buồn vui năm tháng nhạt nhòa
Người đi hờ hững lại qua mấy mùa
Âm thầm dầu dãi nắng mưa
Ôm phù sa tự ngàn xưa lở bồi
Phận sông nào khác phận người
Ngàn sau vẫn nặng khóc cười nhân gian
Liên Hương
PHẬN ĐÒ
Sông ơi thương lấy phận đò
Ngược xuôi mái rách ốm o hao gầy
Mái chèo ngược nước mỏi tay
Buồn thiu nón lá quạt ngày trôi qua
Điệu ru buồn, nỗi can qua
Ngã nghiêng núm ruột cũng xa nghìn trùng
À ơi đứng gọi tương phùng
Có ai bầu bạn về cùng bến sông?
Lê Phú Hải
HOA HỒNG CHO TÌNH NHÂN
Một ngày dài được bao lâu
Hoa hồng nhung héo nụ sầu rồi anh
Nâng niu em ép để dành
Níu hương ủ chút mong manh tình người
Ngày mai còn giữa khóc cười
Đóa hồng khô với một thời đã qua
Chiều rồi còn chút ráng pha
Yêu làm chi để xót xa tình sầu
Bông hoa khép lại buồn rầu
Hồng phai mặc kệ dãi dầu nắng mưa
Mai rồi mai nữa lưa thưa
Có nhau xin cám ơn mùa tròn trăng
Đêm về thao thức mây giăng
Tình nhân đâu để chị Hằng cô đơn
Gốc đa chú Cuội dỗi hờn
Mong manh môt chiếc áo sờn vắt vai
Cuối ngày khép cánh hồng phai
Còn vương đâu đó lời ai dặn dò :
" Dòng sông thương lấy con đò
Chúng mình thân phận cốc cò ...thương nhau " Hì hì ! ( xạo bà cố )
Liên Hương - Lê Phú Hải
CHUYỆN TÌNH Vì tình chín nhớ mười thương
Vì tình nên nỗi tơ vương sợi tình
Ngu ngơ bỏ mặc phận mình
Tương tư ôm một bóng hình người ta
Trách ai như giọt mưa sa
Để ai nhạt phấn phai hoa vì người
Khi yêu chín bỏ làm mười
Nhớ lăn lóc một tiếng cười vô tư
Tình yêu rắc giọt khùng hư
Để cho người sống cũng như chết rồi
Đến khi tỉnh giấc bồi hồi
Ừ là phù phiếm ừ thôi ta về
Ngỡ ngàng ra khỏi cơn mê
Quay đầu nhìn lại chốn về hư không
Cây khô phủ rối tơ hồng
Nghe tim loạn nhịp nghe lòng trống tênh
Sóng xô nghiêng ngả mặt ghềnh
Đau từng bước nhỏ bồng bềnh lối quen
Đường về ốm yếu ho hen
Tương tư ai để hom hem phận người
Con tôm cái tép đâu rồi
Lại đây dành một chỗ ngồi ngó nhau
Cũng đành rứt ruột lòng đau
Cũng đành đoạn nỗi u sầu nhớ thương Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2012 10:41:16 bởi hai1957 >
MẢNH TÌNH CON
Vỡ rồi một mảnh tình con
Ta về điểm phấn tô son với mình
Soi gương nhìn lại bóng hình
Phù du còn lại chút tình tro than
Sá gì một mảnh hồng nhan
Thì thôi! đò cứ sang ngang phận đò
Để ai lẻ một thân cò
Hắt hiu chiều vắng dẫm dò bến sông
Chim kêu khắc khoải tiếng lòng
Tình xưa còn có mặn nồng nữa thôi
Tìm đâu một thuở đứng ngồi
Lời ăn tiếng nói lâu rồi cũng quên
Ai về lối cũ gọi tên
Từng ô cửa vẫn mắt đêm ngóng chờ
Thềm khuya lá rụng ơ hờ
Lặng câm tượng đá bụi mờ gió sương
Sang đò chi để vấn vương
Tàn y còn lại chút hương gợi buồn
Mảnh tình chỉ mảnh tình con
Ừ thôi bé nhỏ chân mòn dặm xa
Bóng câu rồi cũng nhạt nhoà
Chiều nghiêng nắng xế ngày qua mất rồi
Ta về đếm tháng năm trôi
Gặp câu thơ cũ bồi nhớ thương
Liên Hương - Lê Phú Hải
ĐOẢN KHÚC RU
Gió mềm vấn vít lời ru
Đêm dài lãng đãng sương mù heo may
Trăng non vẽ nét chân mày
Mây vô tư thả tóc bay hững hờ
Đi qua ngày tháng đợi chờ
Giọt buồn dang dở vần thơ không lời
Ru tình một khúc à ơi
Ru ta nhẹ chiếc lá rơi cuối mùa
Bàn tay nhỏ bé thêu thùa
Nâng niu một mảnh trăng vừa vỡ tan
Ơ hờ tay hỡi võ vàng
Ru đời đi nhé muộn màng ru ta
Đàn rung mấy tiếng ngân xa
Lời ru tím biếc quê nhà còn không
Tìm đâu ra lá diêu bông
Đem về để được làm chồng... chị ơi
Diêu bông còn ở cuối trời
Để người tìm lá một đời nhớ thương
Tơ lòng mấy khúc vấn vương
Xa xôi ngày tháng dặm đường lẻ loi
Gửi người nửa mảnh trăng côi
Một vần thơ cũ, một đôi mắt buồn
Duyên hoa mỏng tựa cánh chuồn
Gặp trời tháng bảy mưa tuôn nhạt nhòa
Ru tình một khúc đã qua
Khúc còn lại gởi về xa chân trời
Làm sao cảm tạ cuộc đời
Làm sao nối được duyên người với nhau
Thôi thì nước cứ trôi mau
Mây Tần cho đến mãi sau vẫn còn
Ước mong chung cuộc vuông tròn
Sông Tương một bến sắt son đợi chờ
Liên Hương - Lê Phú Hải
CHÚT TÌNH CÒN LẠI
Ai về thả nhớ tìm quên
Mà câu thơ cũ gợi thêm nỗi sầu
Sông Ngân gãy nửa nhịp cầu
Ngưu lang chức nữ tìm đâu lối về
Trách ai quên một câu thề
Để cho ai chịu dãi dề nắng mưa
Phất phơ một mảnh tình thừa
Nổi trôi con tạo đẩy đưa tháng ngày
Lời yêu trĩu nặng vai gầy
Phân duyên tựa áng mây bay cuối trời
Phù sa lắng giữa dòng đời
Chút tình còn lại - một thời đã qua
Liên Hương
CHIỀU
Chiều rồi... mây xám dần buông
Ngày qua ngày tới để thương nhớ nhiều
Tình ta... ừ cũng đã chiều
Hoàng hôn tím phủ tiêu điều nước non
Đời xui gãy cuộc vuông tròn
Đường dài vô định mỏi mòn nắng mưa
Trớ trêu đôi mảnh tình thừa
Lông chông gió thổi đẩy đưa phận người
Cuối chiếu cũng nhạt nắng phơi
Buồn tênh chiếc lá nhẹ rơi bên thềm
Xót nhau một khúc ruột mềm
Thôi về xin chút êm đềm lời ru
Nắng vàng mấy sợi thiên thu
Dài theo ngày tháng phù du đã mòn
Cánh bay hết cuộc vuông tròn
Đến khi mõi mệt biết còn có ai
Thôi thì hương sắc nhạt phai
Về son phấn lại cho ai nỗi niềm
Chiều tàn đôi mắt lim dim
Tang tình con nhện về tìm mối duyên
Liên Hương - Lê Phú Hải
NGẪU HỨNG THÁNG GIÊNG
Lây rây
sót một đóa vàng
Rùng mình
xanh lạ
áo nàng thiên thanh
Thức trời
tơ sợi mong manh
Hờ treo
giọt nắng
đầu cành nao nao
Mím chi
đêm ủ ngọt ngào
Vành cong
trăng khuyết
nghiêng vào giấc thưa
Sẽ sàng
mành lặng hiên mưa
Vu vơ nhẹ
chút đẩy đưa gió gầy
Cỏ em
vun luống ngực đầy
Mùa anh
vẽ nét
chân mày
tháng giêng
Liên Hương
BÀI LỤC BÁT NĂM NHUẬN Bốn năm
Dành lại một ngày
Ru em
Còn điệp khúc này
Nữa thôi
Nhọc nhằn
Chén nhỏ ly bôi
Gió đưa nỗi nhớ
Xa xôi cũng gần
Cuối Giêng
Trắng dải mây Tần
Mấy xuân
Chưa nghỉ bước chân
Giang hồ
Đời trôi
Mỏi chuyến xe thồ
Ai về
Hát "lý ngựa ô"
Đón người Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2012 10:45:02 bởi hai1957 >
MÙA PHƯƠNG NAM Phương Nam
trời đã chuyển mùa
Em phương Bắc
vẫn... gió lùa phải không?
Kể từ ngày ấy...
theo chồng
Còn ai thương quí...
má hồng ngày xưa
Đoạn trường
một nắng hai mưa
Ầu ơ phận số
đẩy đưa kiếp người
Thương nhau
chín bỏ làm mười
Duyên em
cũng một khóc cười nhân gian Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2012 10:47:25 bởi hai1957 >
XA RỒI MÙA XUÂN
Phố buồn một buổi về ngang
Cành rơi chiếc lá bẽ bàng mồ côi
Hàng cây vẫn dáng đứng ngồi
Tình ơi vạn thuở xa rồi mùa xuân
Ngày xưa bước nhỏ ngại ngần
Bây giờ lạc nẻo phù vân mấy mùa
À ơi kim chỉ thêu thùa
Ai xuôi gió bấc về đùa trớ trêu
Ngang trời một tiếng chim kêu
Lặng trông tượng đá xanh rêu nói gì
thời gian buông giọt thầm thì
Còn đâu một chút nhu mỳ mắt nai
Bâng khuâng nghe gió thở dài
Ừ thôi rồi cũng mốt mai hững hờ
bên thềm giọt nắng ngẩn ngơ
Và ta với một vần thơ nửa chừng
Liên Hương - Lê Phú Hải
RU CON
Đêm dài nhè nhẹ khúc ru
“ à ơi …cái ngủ … mùa Thu…canh chày”
Ngắm con say giữa tay gầy
ủ trong hương cốm heo may gió về
Giấc lành…con hãy ngủ đi
Chiến tranh và những biệt ly qua rồi
Mẹ ngồi hát khúc đưa nôi
Lời ru thầm gọi sinh sôi hạt vàng
Ngủ đi con ngủ cho ngoan
Đồng thơm lúa mượt thênh thang cánh cò
Dòng sông in bóng con đò
Dịu dàng lắng ngọt giọng hò quê hương
Âm thầm gom hết yêu thương
Chắt chiu một giấc mộng thường cho con
Ru con giấc ngủ no tròn
Cánh diều nâng bước chân son vào đời
Mai sau khôn lớn nên người
Mong con đi trọn những lời mẹ ru
Liên Hương
THÀ
Thà làm ngọn gió đi rong
Còn hơn chỉ rối tơ lòng đa mang
Trót câu duyên phận bẽ bàng
Làm sao khỏi chữ trái ngang cơ cầu
Mong chi cau thắm xanh trầu
Chỉ xin về ủi an nhau hỡi người
Thà làm con nhện mồ côi
Quanh năm giăng lưới ngủ nơi góc nhà
Gió đưa ngày tháng la đà
Đến khi thức dậy đã qua mấy mùa
Trời buồn khắc khoải cơn mưa
Một bầy con xít sao chưa thấy về?
Thà làm thân phận con ve
Mùa đông ngủ đất mùa hè hát rong
Nhởn nhơ thỏa chí tang bồng
Tội chi duyên nợ gánh gồng đa mang
Vui trong nghĩa xóm tình làng
Còn hơn ràng buộc đá vàng... ghét nhau
Trăm năm duyên phận về đâu
Để cho đời cứ dãi dầu sớm trưa
Tay nào kim chỉ đẩy đưa
Thà làm thân kiến muối dưa cũng đành
Thương nhau tích trữ ơn lành
Phòng khi mưa gió để dành cho nhau
Liên Hương - Lê Phú Hải
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: