LỤC BÁT CỦA HAI NGƯỜI (Liên Hương-Lê Phú Hải)
MỘT MÌNH
Lại thơ lục bát một mình
Nghe câu ai hát tang tình trống cơm
Cuối mùa tìm lá sen thơm
Gói vào một thuở rạ rơm qua ngày
Trách chi con tạo đặt bày
Còng lưng gánh số phận này cũng xong
Thương thầm con nhện long đong
Dệt hoài chín khúc tơ lòng còn đau
Mai này trầu thắm duyên cau
Trống cơm có vỗ nhớ nhau thì về
Hắt hiu gió thổi tứ bề
Buồn trông hoa cải triền đê úa vàng
Liên Hương
LỤC BÁT NGÀY VỀ
Rộng dài một cánh chim bay
Đường về quê quán chiều nay ngậm ngùi
Lúa non tơ mỉm miệng cười
Cánh đồng xanh ngắt chân trời cò bay
Xa từ độ cuối chân mây
Bây giờ cuối mắt đầu mày có vân
Một mình ra bến bâng khuâng
Sông Tương cũng vắng bước chân người về
Nhớ mong chi nhớ mong hề !
Buồn trông vạt nắng dãi dề lối xưa
Đêm này ai đón ai đưa
Để ai " nước mắt như mưa xuống thuyền ..."
Chạnh lòng câu lý chim Quyên
Khúc buồn theo gió về miền cố hương
Bơ sờ một dải sông Tương
Một miền nhớ một miền thương một miền !
Liên Hương - Lê Phú Hải
CUỐI NĂM... CHIỀU
Qua rồi cơn lạnh mùa đông
Lập xuân về đậu bên sông lở bồi
Chân trời vàng vọt mây trôi
Cuối năm biển cũng vắng người... chiều nay
Tất niên có giọt rượu cay
Thuyền không bến đậu loay hoay bãi bờ
Một mai rồi đến bao giờ
Soi gương cũng chán huống hồ tương tư
Mịt mờ cánh nhạn đưa thư
Người vui nắng ấm ta như lạnh lùng
Chuông chùa động vọng hư không
Chiều rơi úa vạt cải ngồng chớm hoa
Giữa ồn ào tiếng xe qua
Hình như chỉ một mình ta lặng thầm
Thơ buồn chưa trọn khúc ngâm
Hoang vu lòng biển vang âm nhịp buồn
Sân ga tỉnh lẻ mỏi mòn
Tàu đi khuất bóng vẫn còn biệt ly
Hải hồ ngại bước chân đi
Đêm nghe còi hú có khi não lòng
Nằm nghe nhịp sóng bềnh bồng
Chạnh lòng chiếc bách giữa dòng lênh đênh
Đời trôi mấy nẻo thác ghềnh
Trăm năm còn lại chút tình này thôi
Liên Hương - Lê Phú Hải
NĂM MỚI Thế là năm mới đã sang
Hanh hao mấy giọt nắng vàng trước sân
Mùa xuân như vẫn ở gần
Mà người năm cũ thêm phần xa xôi
Hững hờ một cánh bèo trôi
Tình như bọt nước phai phôi chốn nào
Đêm khuya ngồi tựa song đào
Buồn nghe tiếng biển ầm ào gọi tên
Miệt mài con nước xuống lên
Dòng sông hò hẹn thắp đèn nhớ thương
Mùa xuân để lại bên đường
Câu thơ gió thổi bốn phương về người
Tháng giêng uể oải biếng lười
Xuân đi mang cả nụ cười đi theo
Dăm ba ngày tết bay vèo
Lại cày lại cuốc đời nghèo lại lo Liên Hương - Lê Phú Hải
THA NHÂN
Ai làm én nhạn lìa đôi
Để ai bèo dạt mây trôi tháng ngày
Trách chi con tạo đặt bày
So vai gánh cuộc tình gày trớ trêu
Đêm buồn trở giấc nguyên tiêu
Thơ nghe gió thoảng lời yêu vọng về
Lòng như sóng giục bốn bề
Ừ thôi cũng nhạt lời thề cỏ may
Tháng giêng tháp cổ mây bay
Đồng xanh có cánh cò gầy che nhau
Mùa xuân rồi cũng qua mau
Xếp khăn áo lại nghe màu thời gian
Chia tay người chén rượu khan
Chỉ xin giữ chút hồng nhan thuở nào
Một đời cúi chạy mưa rào
Dáng ai côi cút đi vào cõi xưa
Tình đời có nắng có mưa
Bây giờ người đã vui chưa hỡi người
Nhớ nhau chia nửa nụ cười
Hẹn " bao giờ đến tháng mười " lại lên
Lắng lòng nghe biển gọi tên
Tha nhân còn chút nhớ quên dặn lòng
Rượu xuân ủ chín men nồng
Xa rồi còn tiếng tơ đồng ngân nga
Liên Hương - Lê Phú Hải
ĐÊM THƠ
Hội xuân ai mở đêm rằm
Trăng đi xem hội Cuội nằm ngó lơ
Cháy lòng đốt một câu thơ
Sông dài biển rộng bến bờ cũng xa
Tháng giêng người mặc áo hoa
Mùa qua để lại lụa là dáng nghiêng
Khúc ngâm là chút tình riêng
Hay lòng Tư Mã chung chiêng nỗi niềm
Giọt trăng rơi lạnh bên thềm
Xa nghe đàn sáo vọng đêm bồi hồi
Ngày xưa giờ đã xa rồi
Hồn thơ xanh cũng phai phôi tháng ngày
Đếm từng chiếc lá vàng bay
Nguyên tiêu mặc kệ gió lay trăng rằm
Đêm nằm nghe những lời thầm
Người xa vẫn có giọng ngâm ở gần
Liên Hương - Lê Phú Hải
CUNG ĐÀN MÙA XUÂN Biển xanh vang vọng cung đàn
Nghe như gió núi mây ngàn về theo
Xuân mừng hoa lá vui reo
Nguyên tiêu tròn vạnh trăng treo giữa trời
Rượu năm cũ cạn ly mời
Câu thơ chuếnh choáng bên đời ngủ quên
Đêm tàn ngày mới nắng lên
Sương khuya lặng lẽ đậu trên tóc buồn
Vòng xoay giọt nước về nguồn
Thác ghềnh dâu bể còn tuôn hay dừng
Câu thơ bỗng hoá ngập ngừng
Chút lời tri kỷ nửa mừng nửa lo
Đàn ngân lên khúc tơ vò
Nhặt ra tiếng đẹp đem cho bạn cùng
Không còn áo chật vẫy vùng
Đành lòng vó ngựa mịt mùng chốn xa
Ở đâu chẳng cõi ta bà
Dặm trường cách biệt cũng là thế thôi
Cung đàn từ độ xa xôi
Hát lời sông biển lở bồi ngàn dâu
Người thương ngày cũ về đâu
Để nguyên tiêu cũng nhuốm màu thời gian
Giao mùa nhớ gió quạt nan
Nhớ bàn tay nhỏ chứa chan tình nồng Liên Hương - Lê Phú Hải
CÕI THƠ Âm thầm một mảnh trời riêng
Mượn vần thơ lặng về miền phiêu du
Thoát thai vỏ ốc ngục tù
Nhẹ nhàng cánh bướm bất ngờ phục sinh
Tìm trong thơ một bóng hình
Tìm nơi quá vãng có mình ngây ngô
Xin về với tuổi bé thơ
Áo hoa tóc ngắn ngẩn ngơ mắt nhìn
Lời ru mẹ vẫn giữ gìn
Thành viên ngọc sáng cho nghìn năm sau
Tuổi xanh dù có úa màu
Câu thơ còn mãi cùng nhau bên đời
Mặt trời lên ánh rạng ngời
Ru tình đi nhé những lời ấm êm
Lãng du chân cứng đá mềm
Chút bằng trắc cũng xinh thêm nụ hồng
Cõi thơ cánh gió bềnh bồng
Mà nghe vọng tiếng tơ đồng ngân nga
Con thuyền chở giấc mơ xa
Lời yêu thương hoá bài ca tình người Liên Hương - Lê Phú Hải
CHỢT
Chợt nghe một tiếng vọng đêm
Chợt thương giọt nắng bên thềm thuỷ tinh
Chợt ghen ánh mắt vô tình
Giật mình như thể thấy mình ...chợt yêu !
Liên Hương
NHỚ MỘT CÂU CA
"Một mai ai chớ bỏ ai
Chỉ thêu nên gấm sắt mài nên kim"
Câu ca mấy thuở đi tìm
Sao bây giờ vẫn nổi chìm nước non
Đã bao trăng khuyết trăng tròn
Trăm năm còn lại sắt son tấm lòng
Nước xuôi là nước xuôi dòng
Thương con xít mãi đèo bòng mỏi chân
Mai rồi bụi cát phù vân
Nên bây giờ cứ nhớ gần nhớ xa
Ôm đàn tìm kiếm câu ca
Tình riêng của bậu của qua chợt buồn
Nhỏ nhoi cái cánh chuồn chuồn
Loay hoay rồi cũng về nguồn thế thôi
Ngày xưa giờ đã xa rồi
Câu ca xưa cũng qua hồi nỉ non
Ừ thôi sông cạn biển mòn
Vịn câu ca ấy để còn nhớ nhau
Một thời chìm nổi biển dâu
Thuơng bầy con xít sông sâu dẫm dò
Tìm quên ngày tháng hát hò
Chút tình cái vạc cái cò sẻ chia
Ngày sau một cõi đi về
Còn nghe xao xác lời thề cỏ may
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2013 08:53:47 bởi hai1957 >
THẢ Đem dây nối sợi cho diều Gửi theo cánh gió những điều mộng mơ Cánh diều mang những lời thơ Chở theo cả những vẩn vơ bận lòng Xin diều thả giữa hư không Xóa giùm kỷ niệm bên dòng đời trôi Chút xanh chút đỏ ngang trời Mang bao mơ ước biển khơi chập chùng Có khi diều cũng ngập ngừng Là khi mỏi mệt vẫy vùng - gió im Không như dai dẵng cánh chim Xin đừng dây đứt bóng chìm chân mây Thả cho ta chút lòng này Đem về uống với rượu say trọn mùa... Liên Hương - LPH
BUỒN Hồn thơ chừng đã cạn bầu Cũng chưa vơi được nỗi sầu thế nhân Chuyến xe mỏi dặm đường trần Nửa phần duyên nợ nửa phần đa đoan Chẳng buồn chuyện nhỏ riêng mang Buồn cho những cảnh trái ngang chợ đời Câu ca lạc điệu nửa vời Giận ai sao nỡ bưng cơi trầu về Mặc đời mặc tiếng khen chê Con cò cái vạc đồng quê dãi dầu Thương nhau lưng áo bạc màu Bờ sông tím lục bình câu hò chiều Nhớ thuơng, ừ nhớ thương nhiều Rủ nhau về hát lời yêu đỡ lòng Cười chi con nhện đèo bòng Tội thân cái vạc gánh gồng sớm khuya Vì ai nước mắt đầm đìa Bẻ câu lục bát sẻ chia cũng là Nhớ nhau lặn lội sang nhà Vắng người cửa đóng cỏ hoa cũng buồn Liên Hương - Lê Phú Hải
TA VỀ Ta về một chuyến xe khuya Nằm nghe vòng bánh lăn chia nỗi niềm Trông xa leo lét ánh đèn Có ai còn thức bên thềm ngóng trông? Mười năm lưu lạc theo sông Mà thương tình sóng biển đông dạt dào Mười năm vuốt mặt lệ trào Người đi ừ cũng thuở nào đã xa Đi bên lối cũ nhạt nhoà Ngước trông chỉ thấy bóng tà huy bay Tháng tư ngọn gió gầy gầy Dáng người năm cũ còn đây chưa mờ Để người năm cũ ngẩn ngơ Bâng khuâng còn lại câu thơ lạc vần Xa trông trắng dải mây tần Đàn ai rớt một nốt trầm lẻ loi Chân cầu nhớ lục bình trôi Một người nhớ một người thôi cũng buồn Đêm nghe chớp bể mưa nguồn Là tinh anh cũ hay hồn tịch liêu Ta về quán dốc liêu xiêu Tình bằng có cái tiêu điều trống cơm Thương về vời vợi sao hôm Xự xang xê cống đàn ôm hững hờ Buồn trông sóng bể lặng tờ Tháp xưa dường cũng phủ mờ chốn xưa Đêm nằm nghe khúc đò đưa "Vì ai nước mắt như mưa xuống thuyền ..." Ta về đổi nhớ tìm quên Còn trong ký ức một miền lãng du Ngày xưa rồi sẽ xa mù Chỉ xin giữ một mùa thu với người Liên Hương - Lê Phú Hải
Lý CON SÁO BUỒN Chiều nay đưa sáo sang sông Trở về với chiếc lồng không chợt buồn Trăm năm một cuộc vuông tròn Tào khê non nước vẫn còn tơ vương Oằn vai quảy gánh vô thuờng Nửa dường như nhớ nửa dường muốn quên Bao giờ đến hẹn mà lên Ngồi nghe năm tháng gọi tên vĩnh hằng Cứ như chưa biết, cầm bằng Thì đâu có một chữ rằng, tương tư Bây giờ thể phách, hình như Hình như có, cũng hình như không gi Nhẹ như bấc nặng như chì Loay hoay rồi lại về khi bắt đầu Tiễn đưa con sáo qua cầu Ta về hát điệu lý sầu riêng ta Thôi thì đổi gối chăn xa Lấy thương nhớ ở gần mà cầm hơi Cuộc đời như thể rong chơi Ngoảnh đi ngoảnh lại rụng rơi mấy mùa Thương cho ngọn cỏ gió lùa Xin đừng phận số cợt đùa trớ trêu Cuộc đời tựa gấm hoa thêu Tiễn đưa gói nửa lời yêu làm quà Tháng tư ngọn gió la đà Ừ thôi con sáo bay xa mãi rồi Ta về hát khúc bồi hồi Xoè tay đếm tháng năm trôi một mình... Liên Hương - Lê Phú Hải
ĐÀN BẦU Đàn bầu cha gảy đêm đêm Thương con nước chảy bên thềm về đâu Lục bình tím tái cơn đau Bồng bềnh thả xuống mấy câu chung tình Tiếng tơ huyền ảo vóc hình Mà nghe như có phận mình ở trong Buồn vui chung một tấc lòng Thoắt như có lại hoá không có gì Nốt trầm nhả khúc biệt ly Vút lên như nức nở khi tương phùng Đàn ru duyên phận ngập ngừng Hoài lang dạ cổ nghìn trùng cách xa Nhớ ngày bướm lượn bên hoa Tiếng đàn kết tóc giao hoà nợ duyên Dặn lòng chút phận thuyền quyên Thân con gái vẫn chung chiêng đàn bầu Liên Hương - Lê Phú Hải
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: