LỤC BÁT CỦA HAI NGƯỜI (Liên Hương-Lê Phú Hải)
NGÀY VỀ
cải vàng úa rạp triền đê
Gió lồng lộng thổi bốn bề heo may
Ta về gió ướt thấm vai
Nhớ ngày Thu ấy tiễn ai trong chiều
Vầng trăng non tựa cánh diều
Khép vành mi hẹn lời yêu thẫn thờ
Sông quê sóng dạt đôi bờ
Bước người xa lắc mịt mờ gió sương
Đời trôi hai nửa đọan trường
Cung đàn bẻ nửa vần thương gửi lòng
Miên man như nước theo dòng
Nẻo đường vạn lý bềnh bồng tháng năm
Ừ thôi đâu phải ngày rằm
Tìm đâu thấy một vầng trăng thuở nào
Chỉ nghe tiếng sóng dạt dào
Gọi miền ký ức xôn xao ngày về
Liên Hương
( theo yêu cầu của huynh muội đem hai bài này về đây rồi nhé . Còn bài " lối em về " là muội cố tình kết ở phần của huynh mà , muội cũng đem về trang này từ hôm qua rồi )
CHO MÌNH VỚI NHAU Bài thơ lục bát vô tình
Công ai sinh nở cho mình với nhau
Từ xuân xanh đến bạc đầu
Nợ duyên còn lại đôi câu cũng thừa
Theo người đi hết lối xưa
Biết đâu quê quán mà đưa nhau về
Chập chùng một dải sơn khê
Theo vần lục bát bộn bề nắng mưa
Kết thành mấy khúc ầu ơ
Dịu dàng dỗ lại giấc xưa tuổi hồng
Chao nghiêng cánh võng bềnh bồng
Chìm vào dâu bể dòng sông con đò
Mẹ ru tiếng nhỏ ơ hờ
Không hò hẹn vẫn cứ chờ đợi ai
Tà huy rợp ánh vàng phai
Gởi theo nỗi nhớ ngày dài đi qua
Đôi khi thèm một mái nhà
Tiếng cơm sôi bếp lửa nhòa mắt em
Câu thơ thành gió dịu mềm
Giữa ngày hạ cháy êm đềm khúc ru
Ầu ơ còn với thiên thu
Chập chờn đâu đó... mù u... bướm vàng
Tà huy giờ ngả sắc vàng
Bâng khuâng giọt nhớ ngỡ ngàng giọt thương! Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2012 20:49:00 bởi hai1957 >
Trích đoạn: hai1957
CHO MÌNH VỚI NHAU
Bài thơ lục bát vô tình
Công ai sinh nở cho mình với nhau
Từ xuân xanh đến bạc đầu
Nợ duyên còn lại đôi câu cũng thừa
Theo người đi hết lối xưa
Biết đâu quê quán mà đưa nhau về
Chập chùng một dải sơn khê
Theo vần lục bát bộn bề nắng mưa
Kết thành mấy khúc ầu ơ
Dịu dàng dỗ lại giấc xưa tuổi hồng
Chao nghiêng cánh võng bềnh bồng
Chìm vào dâu bể dòng sông con đò
Mẹ ru tiếng nhỏ ơ hờ
Không hò hẹn vẫn cứ chờ đợi ai
Tà huy rợp ánh vàng phai
Gởi theo nỗi nhớ ngày dài đi qua
Đôi khi thèm một mái nhà
Tiếng cơm sôi bếp lửa nhòa mắt em
Câu thơ thành gió dịu mềm
Giữa ngày hạ cháy êm đềm khúc ru
Ầu ơ còn với thiên thu
Chập chờn đâu đó... mù u... bướm vàng
Tà huy ngả cuối ngày tàn
Bâng khuâng giọt nhớ ngỡ ngàng giọt thương!
Liên Hương - Lê Phú Hải
Hìhì, muội sửa lại câu cuối cho khỏi trùng, nãy xớn xác sao bỏ vận trùng, hai chữ " vàng" ( cái tội " ăn cắp" giờ nhà nước , vừa làm việc vừa làm thơ nó khổ thế )



)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2011 16:51:36 bởi Liên Hương >
CHO MÌNH VỚI NHAU Bài thơ lục bát vô tình
Công ai sinh nở cho mình với nhau
Từ xuân xanh đến bạc đầu
Nợ duyên còn lại đôi câu cũng thừa
Theo người đi hết lối xưa
Biết đâu quê quán mà đưa nhau về
Chập chùng một dải sơn khê
Theo vần lục bát bộn bề nắng mưa
Kết thành mấy khúc ầu ơ
Dịu dàng dỗ lại giấc xưa tuổi hồng
Chao nghiêng cánh võng bềnh bồng
Chìm vào dâu bể dòng sông con đò
Mẹ ru tiếng nhỏ ơ hờ
Không hò hẹn vẫn cứ chờ đợi ai
Tà huy rợp ánh vàng phai
Gởi theo nỗi nhớ ngày dài đi qua
Đôi khi thèm một mái nhà
Tiếng cơm sôi bếp lửa nhòa mắt em
Câu thơ thành gió dịu mềm
Giữa ngày hạ cháy êm đềm khúc ru
Ầu ơ còn với thiên thu
Chập chờn đâu đó... mù u... bướm vàng
Tà huy ngả cuối ngày tàn
Bâng khuâng giọt nhớ ngỡ ngàng giọt thương! Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:15:07 bởi hai1957 >
DẶM TRƯỜNG NỢ DUYÊN Nửa đời một chuyến xe đi
Mưu sinh nặng gánh thiên di trể tràng
Từ khi ra phố bỏ làng
Xót xa ngọn gió võ vàng ánh trăng
Quê nhà ai có biết chăng
Sầu riêng một nỗi buồn giăng kiếp người
Nhớ thương dáng nhỏ em ngồi
Bờ sông đứng gọi đôi hồi ngẩn ngơ
Biết ai có đợi có chờ
Thương hoài bến vắng đôi bờ sông quê
Mù xa lối cũ ngày về
Phù du chân bước bộn bề nỗi riêng
Bỏ đi những chuyện ưu phiền
Câu thơ nặng gánh qua miền riêng tư
Mõi mòn lắm, chuyện thực hư
Ta yêu, ta biết hình như yêu rồi
"Chẳng thà không biết thì thôi
Biết rồi mỗi đứa mỗi nơi sao đành"*
Câu thơ ai viết để dành
Ta về độc thoại trên cành si mê
Trăm năm đợi bước người về
Mỏi mòn bến nước sông quê ngóng chờ
Dáng gầy vẫn gặp trong mơ
Hình như... ngày ấy... bây giờ là đây
Câu thơ chở nặng vơi đầy
Cho dài suối mộng những ngày ly hương
Bước chân qua nẻo vô thường
Bước nào qua được dặm trường nợ duyên Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:18:01 bởi hai1957 >
THƠ LỤC BÁT
Bài thơ lục bát chờ nhau
Có người đi vắng biết đâu mà tìm
Đơn côi trang sách im lìm
Đường xa nhớ một tiếng chim gọi bầy
Sao đành thiếu nửa vòng tay
Cho đêm thì ngóng cho ngày thì trông
Câu lục còn mải phiêu bồng
Để cho câu bát giữa dòng ngẩn ngơ
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:20:19 bởi hai1957 >
LÝ CON SÁO BUỒN Ai ca điệu lý gieo buồn
Cho ai nắng đổ mưa tuôn cõi lòng
Sông kia nước chảy đôi dòng
Trách chi con sáo sổ lồng nó bay
Sáo bay ừ thì sáo bay
Giữ lòng ai giữ thân này làm chi
Cũng đành chịu tiếng thị phi
Trăm năm một cuộc tình đi tình về
Thói đời nửa tỉnh nửa mê
Cho dài câu lý bộn bề xót xa
Dòng đời con sáo bay qua
Cũng xong một kiếp ai mà bận tâm
Ừ thì trời mưa lâm râm
Cái duyên con gái âm thầm mà sâu
Hững hờ ai có biết đâu
Đến khi ngoảnh lại ôi sầu thời gian
Ai buông nức nờ giọng đàn
Thương con sáo nhỏ ngỡ ngàng... nó bay
Lời thương cháy một lòng này
Gởi vào điệu lý lắt lay cung buồn
Cây xa cội nước xa nguồn
Người xa người một cõi hồn mộng du
Về qua cầu khỉ đánh đu
Lục bình trôi chở lời ru cuối mùa Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:21:42 bởi hai1957 >
MỘT GIẤC CHIÊM BAO Chập chờn một giấc chiêm bao
Gặp ai... như tự thủa nào đã quen
Bồi hồi những sợ tàn đêm
Giật mình... tỉnh giấc đầu thềm trăng suông
Chùa xa vọng lại tiếng chuông
Giấc Nam Kha tỉnh hay hồn Lão Trang
Tiếc không trọn vẹn mộng vàng
Trở về đời thực chỉ càng buồn thêm
Đâu rồi vừa lắng bước êm
Bàn tay nào mới ủ mềm bàn tay
Tiếc thầm lỡ giấc mơ say
Thở dài giận tiếng lá bay sau hè
Bên thềm vẳng một tiếng ve
Gọi mùa náo nức mà nghe lại sầu
Hình đi đâu bóng về đâu
Sao không hội ngộ hát câu tương phùng
Đàn ai gảy điệu oán cung
Cho dài mấy nẻo chập chùng sơn khê
Biết đâu là một lối về
Hẹn hò... chỉ mỗi "lời thề cỏ may"
Ngày dài bóng xế nào hay
Trót đa mang chỉ để quay quắt lòng
Về bên bến vắng mơ mòng
Nàng Trương ơi có nghe không điệu buồn... Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:24:27 bởi hai1957 >
HƯƠNG Bình minh trong trẻo hương lan
Giấc trưa hương nắng hong làn môi khô
Chiều êm gió thoảng hương hồ
Đêm thầm hương tóc ôm bờ vai xinh
Thẹn thùng thiếu nữ hương trinh
Hương hoa nào để dặn mình đừng quên
Thương người hương sắc không tên
Bồ kết tóc gội hương bên láng giềng
Hương mơ ủ thắm môi hiền
Thoảng hương cỏ mật xanh miền nhớ nhung
Hương trầu thơm lối đi chung
Gọi hương ký ức đi cùng tháng năm
Bao nhiêu hương thuở xa xăm
Dắt nhau về thắp hương trầm bay lên
Bây giờ hương cũng là tên
Hương người mắt ướt môi mềm tôi thương Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:26:10 bởi hai1957 >
NGỌN NẾN Lung linh một ngọn nến hồng
Để ai cháy mãi nỗi lòng... vì ai
Đường yêu xa ngái dặm dài
Nến ơi... đừng vội nhạt phai... tình đời
Mượn mặt trời để áo phơi
Mượn em để biết có tôi nhọc nhằn
Đừng chê phố nhỏ muộn màng
Trăm năm còn lại khẽ khàng... lời ru
Người về hát khúc thiên thu
Tìm tia nắng nhỏ giữa mù mịt mây
Giọt rơi mòn cọng nến gầy
Niềm vui le lói những ngày có nhau
Từ xuân xanh đến bạc đầu
Cháy mình chỉ để lại câu thơ buồn
Nghe từ ngọn lửa vô ngôn
Lệ rơi Tư Mã hay hồn Tương Như
Tìm gì trong dấu "cảo thư"
Biết đâu là những thực hư nỗi đời
Đếm từng giọt nến rơi rơi
Mà nghe sóng vỗ đầy vơi cõi lòng Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:27:36 bởi hai1957 >
CÁI CÒ ĐI ĐÓN CƠN MƯA
Mưa trên cao đổ xuống rừng
Bên con suối chảy vô chừng lá bay
Chân đi mang tuổi xuân đầy
Cô liêu sầu đã như mây đỉnh trời
Lỡ mang nặng trái tim người
Nên loài đá cũng khóc đời du sa
Còng lưng nửa gánh sơn hà
Làm sao biết được đâu là bến neo
Thời gian như nước qua đèo
Run run nắm mảnh tình nghèo trên tay
Phũ phàng trận gió cuốn bay
Để rồi hoá đá dạn dày gió mưa
Đường còn xa vạn dặm thưa
Trăm con suối nhỏ tiễn đưa sông về
Bến xưa thuyền cũ vai kề
Buồm căng gió bấc thổi tê tái lòng
Thương con cò trắng đèo bòng
Trời chiều chạng vạng nên không lối về
Chập chờn suốt một cõi mê
Tìm đâu thấy được câu thề năm xưa
Vẫy vùng mỏi cánh trong mưa
Ai người quân tử mà đưa lối cò
Bờ ao phận mỏng dẫm dò
Khóc đời lặn lội , hẹn hò tép tôm
Đêm nằm thèm chút tay ôm
Ngoảnh qua chỉ thấy sao hôm đỉnh trời
Đành lòng lá rách tơi bời
Vô danh phận mỏng sao đòi chăn êm
“Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao”
Đêm qua trời đổ mưa rào
Cái cò lộn cổ ...biết vào tay ai
Nỉ non lời gió thoảng ngòai
" lòng trong nấu xáo" ...cũng hòai ...cò ơi !
Phù vân cũng một kiếp đời
Cứ dang cánh trắng giữa trời mà bay
Lê Phú Hải - Liên Hương
ĐẾM MƯA Ngòai kia xám ngắt mây trôi
Bâng khuâng ngồi ngó mưa rơi trong chiều
Nóc nhà phủ bóng tịch liêu
Làm sao đếm được bao nhiêu giọt buồn
Mịt mờ ô cửa mưa tuôn
Lẻ loi sót một cánh chuồn lặng câm
Ta ngồi ngóng chốn xa xăm
Nghe mưa kể chuyện tháng năm qua rồi
Đường mưa vắng ngắt bóng người
Cây run rũ lá tả tơi bên hè
Cô đơn lạnh cả lối về
Liêu xiêu bóng nhỏ bốn bề mưa hoang
Trách chi ngọn gió phũ phàng
Quất cho rát giọt bẽ bàng mắt cay
Ta ngồi đếm giọt mưa bay
Chợt rưng rưng nhớ vòng tay một người ! Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:29:10 bởi hai1957 >
BIẾT ĐÂU QUÊ QUÁN MÀ ĐƯA NHAU VỀ Áo phơi bảy sắc cầu vồng
Tình bao nhiêu thuở để đong cho vừa
Thương người nhỏ lệ đếm mưa
Biết đâu quê quán mà đưa nhau về
Mơ sao một giấc cận kề
Đường xưa lối cũ bờ đê mái nhà
"Gió đưa cành trúc la đà
Nhịp chày Yên Thái canh gà Thọ Xương"
Tây hồ khói tỏa vấn vương
Biết người có nhớ có thương mà chờ
Ngày thu ngọn gió hững hờ
Heo may lá trải câu thơ cũng vàng
Tình ơi đừng có bẽ bàng
Không thương sao lại mơ màng nhớ mong
Chuyến xe thơ ấu còn không
Cho xin một vé long nhong cuối mùa
Băng mình qua những cơn mưa
Cầm bàn tay nhỏ thêu thùa mà hôn
Mưa chưa dứt điệu nhạc buồn
Ta ngồi hát khúc vô ngôn nhớ người
"Bao giờ cho đến tháng mười "
Để ta tìm lại nụ cừơi ướp sen
Lụa là son gót chân êm
Vai gầy tóc xõa thon mềm dáng quê
Bây giờ bừng tỉnh cơn mê
Biết tìm đâu một lối về chốn xưa
Yêu thương bao nỗi cho vừa
Muốn sang sông lớn mà chưa có đò
"Cây dài bóng xế ngẩn ngơ"
Ta ngồi nhớ tuổi ấu thơ qua rồi
Dòng đời "bèo dạt mây trôi"
Tình như một khúc phai phôi lỡ làng
Vẩn vơ mấy độ thu vàng
Nhặt dây tơ nối cung đàn mùa xuân
Lời rằng: xin trọn khúc ngâm
Tạc hồn nhân thế trăm năm nụ cười Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:30:55 bởi hai1957 >
TRÔI BỜ VÔ VI Trời mưa bong bóng bập bùng
Gập ghềnh cầu ván nhớ đừng bước mau
Đi mà không bảo gì nhau
Để cho gió thổi ướt câu thơ buồn
Tơ vương lặng một cánh chuồn
Bóng ta treo ngược thượng nguồn ngẩn ngơ
Giận ai không đợi chẳng chờ
Để ai đếm khắc đếm giờ vào ra
Như không quen biết - chẳng thà
Còn hơn đến buổi hẹn mà vắng ai
Bóng treo ngược lối đi dài
Làm sao kéo xuống chia hai nỗi lòng
Nhủ thầm đừng ngóng đừng trông
Muốn sang lại ngại dòng sông không đò
Quẩn quanh tơ nhện dẫm dò
Giận lây cả cái tò vò vô tư
Thật thà mấy bức tâm thư
Cửa nhà chưa đóng lại như nhớ rồi
Bực ta lại trách ông trời
Sinh chi cái chuyện đứng ngồi chẳng yên
Thôi đành nhớ nhớ quên quên
Giả vờ trôi nổi một miền gió mây
Ngày qua lại biết một ngày
Một mình cho khỏi đoạ đày tấm thân
Trời còn xa đất thì gần
Đã quen phiêu lãng dấu chân giang hồ
Mịt mờ biển thẳm sóng xô
Nhỏ nhoi hạt bụi trôi bờ vô vi Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:33:30 bởi hai1957 >
CHUYỆN LÁNG GIỀNG "Chim chuyền bụi ớt líu lo
Líu lo bụi ớt để cho chim chuyền"
Hỏi thăm bên ấy láng giềng
Bên này ca hát có phiền hay không?
Trời cao đất rộng mênh mông
Trót mê ca hát nên không sợ phiền
Hỡi người bên ấy... láng giềng
Đàn ca cho khắp mọi miền rộn vui
Rằng vui thì thật là vui
Nhưng xin đừng để ngậm ngùi cho ai
Đừng như con bướm lạc loài
Vui thì đậu, chán bay ngoài dặm xa
Đưa chân bước xuống ruộng cà
Tầm xuân giờ đã nở hoa biếc rồi
Bỗng dưng cơn gió nặng lời
Mây đen vần vũ... ông trời đổ mưa
Sầu đông lả ngọn đẩy đưa
Thuyền còn viễn xứ nên chưa thấy về
Xa rồi những quán cùng quê
Thôi thì hàng xóm cận kề cũng vui
Bán đi nửa khắc đôi hồi
Mà mua một chút xa xôi nỗi lòng
Trời ngả nghiêng, đất bềnh bồng
Dòng đời sao mãi mênh mông biển hồ Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 09:37:18 bởi hai1957 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: