LỤC BÁT CỦA HAI NGƯỜI (Liên Hương-Lê Phú Hải)
CHIA
Phần mình em giữ... cô đơn
Chia cho anh một... thoáng hờn... mang theo
Chia anh một mảnh trăng treo
Chia mênh mông nhớ, chia heo hút buồn
Cả xa khơi, cả cánh buồm
Ngọt ngào chia cả... chỉ còn... đắng cay
Lời yêu gánh trọn vai gầy
Cô đơn... còn lại chút này phần em
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2012 20:57:07 bởi hai1957 >
HỎI
Ai lay lắt lẻo nhịp cầu
Để ai đắng đót một câu thơ buồn
Ai đem chớp bể mưa nguồn
Để cho ướt cánh con chuồn ngẩn ngơ
Ai hong ghềnh đá hững hờ
Tủi thân ngọn gió xô bờ bến hoang
Ai rơi mùa lá Thu vàng
Trống tênh nốt lặng cung đàn không dây
Ai nung lửa đốt tim này
Để rưng rưng nhớ… những ngày không nhau
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2012 20:59:24 bởi hai1957 >
TIẾC THU
Sương Thu bàng bạc đất trời
Mênh mông khoảng lặng xa vời... nhớ ai
Nhặt về chiếc lá Thu phai
Chợt buông nhẹ tiếng thở dài... tiếc Thu
Quặn lòng một chút hình như
Bước chân đã lặng lẽ mù xa đi
Nặng tình cánh nhỏ thiên di
Đường xa có một đôi khi chạnh lòng
Làm thân chiếc bách giữa dòng
Ai xui thương nhớ để mong để chờ
Biển khơi con sóng xô bờ
Còn nghe vị mặn trĩu câu thơ tình
Bây giờ còn lại một mình
Tiếc mùa đã mất tiếc mình đã xa
Phương nam một khúc hành ca
Phương này bóng lẻ đi qua bến bờ
Chút tình gửi lại vần thơ
Thời gian dường cũng bạc phơ mái đầu
Đàn ai một khúc thương sầu
Cúc vàng gói lại một màu Thu phai
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2012 21:08:36 bởi hai1957 >
RU ANH
Ru anh cho trọn giấc hiền
Cánh cò chớp trắng một miền tuổi thơ
Đồng xa lúa mướt xanh bờ
Hoàng hôn tím vội ngẩn ngơ cánh diều
Nhẹ nhàng ru giấc thương yêu
Ngủ đi cho nhẹ bao điều trái ngang
Mong manh lời gió Thu vàng
Thoảng trong hương cúc nhẹ nhàng tiếng ru
Gió mùa Thu ! gió mùa Thu !
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2012 21:15:21 bởi hai1957 >
SÔNG ƠI
Ta về gặp lại dòng sông
Muốn sang bên ấy mà không có đò
Chiều nay vẳng lại câu hò
Trĩu lòng viễn khách bến bờ xa khơi
Bóng ai tha thướt một thời
Sông ơi chảy mãi mỏi đời sông chưa?
Lở bồi trải mấy nắng mưa
Nỗi niềm gứi ngọn gió đưa ví dầu
Ai xui lắt lẻo nhịp cầu
Người qua cũng ngại dòng sâu không đò
Sông sao lấy thước mà dò
Cũng đành lẻ một thân cò thế thôi
Nhịp nhàng chim cá có đôi
Tình xa vẫn giữ tinh khôi dâng người
Dẫu không quý phái cao vời
Vẫn là một thuở xa xôi nhớ về
Biển sông đâu có hẹn thề
Ngàn năm sóng vỗ vẫn kề cận nhau
Ủi an chút phận trầu cau
Chả nồng duyên thắm cũng màu sắt son
"Còn người, còn nước, còn non"
Còn sông còn biển ta còn nhớ thương
Phù vân dẫu lắm đoạn trường
Nỗi niềm chung một dặm đường bể dâu
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 18:29:07 bởi hai1957 >
CHỈ XIN...
Trót vì ...trầu thắm cau xanh
Trót vần thơ...lạc vườn anh ...để tình
Trót đa đoan ...một bóng hình
Trót...nợ duyên để ..chúng mình với nhau
Trót thề ...hẹn ước mai sau
Trót... xa vắng để buồn đau ...thêm đầy
Trót ... vu vơ ...mảnh trăng gầy
Trót ...hờn...để quạnh ..những ngày vắng xa
Trót ... ơ hờ ...nhạt sắc hoa
Trót hoài nghi... nỗi người ta ...tầm thường
Trót gieo ....sợi nhớ, sợi thương
Trót ...yêu để mãi tơ vương một đời
Trót rằng ....trót đã....người ơi
Trót... vòng tay, trót..nụ cười ...đã trao
Trót ...mộng mị...trót ...khát khao
Chỉ xin đừng trót... hanh hao tình buồn
LIÊN HƯƠNG
CHỈ XIN ĐỪNG...
Trót vì trầu thắm cau xanh
Trót vần thơ lạc vườn anh để tình
Trót đa đoan một bóng hình
Trót duyên nợ để chúng mình với nhau
Trót thề hẹn ước mai sau
Trót xa vắng để buồn đau thêm đầy
Trót vu vơ mảnh trăng gầy
Trót hờn để quạnh những ngày vắng xa
Trót ơ hờ nhạt sắc hoa
Trót hoài nghi nỗi người ta tầm thường
Trót gieo sợi nhớ sợi thương
Trót yêu để mãi tơ vương một đời
Trót rằng trót đã người ơi
Trót vòng tay trót nụ cười đã trao
Trót mộng mị trót khát khao
Chỉ xin đừng trót hanh hao tình buồn
LIÊN HƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 18:30:33 bởi hai1957 >
HÌNH NHƯ
Triền đê cỏ áy nắng chiều
Hinh như... gió thoảng những điều thở than
Mây trôi hiu hắt Thu vàng
Tiếng tơ lạc giọng cung đàn chênh chao
Niềm riêng có tự thuở nào
Thuyền thơ sao lạc lối vào chốn đây
Phong phanh một mảnh tình gầy
Giọng còn đắng đót nhớ ngày có nhau
Hoàng hôn chiều đã nhuốm màu
Đôi hàng tre mỏi nhịp cầu nợ duyên
Thế nhân nặng một lời nguyền
Biển chiều còn ngóng con thuyền xa khơi
Ngại ngùng chi khúc ầu ơi
Đã quen lắm một dòng đời nổi nênh
Sông xa về lại thác ghềnh
Còn nghe nhịp sóng bồng bềnh tháng năm
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 18:33:18 bởi hai1957 >
ƠN
Ơn em thơ dại từ đầu
Ơn người một cuộc bể dâu đoạn đành
Về đâu cuối bãi đầu gành
Con chim xanh đậu trên cành yêu thương
Thôi về vấn tóc soi gương
Cười vui mấy nụ để vương vấn lòng
Trót đa mang trót đèo bòng
Nên bây giờ trót theo không một người
Chiều buông rớt lại nụ cười
Đêm thao thức vệt sao rơi cuối ngày
Tóc thơm mỏng mảnh vai gầy
Ấm trong giấc mộng vòng tay ai mềm
Chập chờn dỗ giấc nửa đêm
Khẽ khàng tiếng nhẹ ngoài thềm lá rơi
Còn ai thao thức bên đời
Hay là cũng chỉ riêng tôi một mình...?
Làm sao nói hết ý tình
Ơn nhau chỉ biết lặng thinh nỗi niềm
Qua ngày rồi lại tới đêm
Nhìn theo đóm lửa que diêm cạn dần
Vẫn ao ước được một lần
Gục đầu vai nhỏ cho gần nhớ thương
Chăn bên gối chiếu bên giường
À ơi có giấc mộng thường dưới trăng
Nỗi niềm cháy lửa sao băng
Hoá thành ngọn gió tháng năm bên người
Tuổi xưa còn nửa nụ cười
Bài ca "sỏi đá vẫn cần có nhau"
Thời gian rồi sẽ úa màu
Phận duyên còn với ngàn sau không mờ
Chung tình trọn khoảng trời thơ
Đưa nhau về một bến bờ vô vi
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 18:34:33 bởi hai1957 >
DUYÊN PHẬN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 18:37:30 bởi hai1957 >
DUYÊN PHẬN
Chút lòng chung nỗi niềm riêng
Cùng thơ đi tiếp trọn miền phù vân
Đường xa dường sẽ như gần
Cũng là duyên phận hồng trần một mai
Dặn lòng "ai chớ bỏ ai"
Thủy chung kia cũng chỉ hai đứa mình
Dẫu cho mai bất thình lình
Người xa người sẽ nhớ hình bóng xưa
"Cái cò đi đón cơn mưa
Tối tăm mù mịt ai đưa cò về
Cò về thăm quán cùng quê"
Cát vàng mây trắng dãi dề biển xanh
Chuồn chuồn bay quẩn bay quanh
Tìm ai mà cánh vỗ nhanh nhịp đời
Có nghe không dạ rối bời
Bờ ao ếch cũng tả tơi nỗi sầu
Quẩn quanh cho vạt cỏ nhàu
Trời chiều nắng nhạt mây màu khói sương
Ếch kêu vọng tiếng hoài thương
Chuyến xe dong ruổi cuối đường đợi ai
Phận duyên cọng cỏ nhạt phai
Không vui thì cũng chia hai nỗi buồn
Còn hơn thơ thẩn mõi mòn
Chăn đơn gối chiếc vẫn còn với ta
Biển chiều có một nhành hoa
Sóng cồn cát trắng giao hoà khúc ngâm
Buồn vui một khúc tơ đồng
Nụ cười sẻ nửa nỗi lòng chia đôi
Phận duyên đành cũng đầy vơi
Nửa như có nửa như không cuối mùa
Thở dài chuyện thật hay đùa
Thôi thì đóm lửa cũng vừa tắt đi
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 18:36:54 bởi hai1957 >
MIỀN PHÙ VÂN
Hôm qua quanh quẩn... có đôi
Hôm nay lặng lẽ riêng tôi... một mình
Đã mang lấy một chữ tình
Thôi đành giữ lại bóng hình đã quen
Biết ai mà tỏ nỗi niềm
Cô đơn ta lại dạo miền phù vân
Lối quen đi lại bao lần
Lẽ nào cũng chỉ có ngần ấy thôi
Thương con chim sẻ mồ côi
Ríu ra ríu rít đầu hồi với ai
Xuân hồng chớ vội tàn phai
Xin người một đóa hoa cài áo duyên
Nhỏ nhoi phận mỏng thuyền quyên
Mơ về biển rộng để thuyền xa khơi
Tìm trong lời gió chơi vơi
Dịu dàng một khúc ầu ơi ru mình
Thu qua còn lại chút tình
Ngày sau đá tạc bóng hình riêng mang
Duyên xưa đâu hẹn đá vàng Chỉ mong một chút xênh xang cuối ngày Những không toan tính đặt bày Hơn thua còn lại chút này của riêng Ví như trời có linh thiêng Xin về thắt lại mối giềng duyên tơ Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 18:39:54 bởi hai1957 >
GIỌT THU
Đò ai tách bến mờ dần
Câu hò mái đẩy xa gần vẳng theo
Màn mưa buông lạnh hắt hiu
Hình như… ướt một dáng Kiều... gió đưa
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 18:41:57 bởi hai1957 >
CHỮ TÌNH ĐA ĐOAN
Cây buồn nghiêng đổ dáng mềm
Tình như lá rớt bên thềm... tả tơi
Ta cô đơn giữa dòng đời
Thì thôi... ừ nhỉ !... một thời đã xa
Dòng đời một bản tình ca
Ru người ru cả lòng ta muộn phiền
Thôi về cuộn giấc cô miên
Để quên một nỗi sầu riêng võ vàng
Một đời con sóng đi hoang
Một đời sỏi đá lang thang không nhà
Một đời ta... phải là ta?
Hồn như hoang đảo... sóng òa... rồi tan
Thà như gió núi mây ngàn
Buồn vui chỉ một cung đàn ấy thôi
Cớ gì sao lại là tôi
Bởi si mê phải tơi bời nhớ thương
Nỗi lòng một chút dư hương
Không dưng mang sợi vấn vương buộc mình
Trót tương tư một bóng hình
Loanh quanh vẫn một chữ tình đa đoan
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 18:43:27 bởi hai1957 >
NỖI LÒNG
Chuông chiều vọng giữa hư không
Buồn đâu thổn thức trong lòng... Ô hay!
Hình như đã hết một ngày
Ngòai kia lá rụng mưa bay trắng trời Biết làm sao dạ rối bời Ta như con rối chẳng lời phân bua Tay ai ngón nhỏ thêu thùa Để ta về chết giữa trưa lụa là
Dõi theo một cánh nhạn xa
Hòang hôn buông lặng tím nhòa nắng phai
Cây nghiêng gầy guộc phố dài
Nỗi buồn đọng trĩu mắt ai đã đầy
Cô đơn oằn gánh vai gầy
Đếm đong sao hết tháng ngày không nhau
Thời gian như nước qua cầu
Lá thu phơi trắng một màu tương tư Ai về nơi ấy hình như Hẹn chưa mà có phong thư cũ càng Chết ta đi một chút nàng Ngàn năm duyên phận lỡ làng mây mưa
Đi tìm mãi một ngày xưa
Chỉ nghe ngọn gió đẩy đưa hững hờ
Sương giăng trắng lối mịt mờ
Biển khơi hoang lạnh bến bờ ngàn năm
Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 18:44:55 bởi hai1957 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: